Bi kịch chồng coi vợ chỉ là người đẻ thuê
“Mày nói thêm câu nữa là tao cho mày thành người đẻ thuê luôn đấy”. Vừa nói anh vừa chỉ tay vào mặt chị như ra lệnh buộc chị phải im lặng.
Lần nào cũng thế cứ cãi nhau là vợ chồng anh chị lại xưng hô “mày – tao” và liên tục nói những lời dễ làm con người ta xa nhau. Cứ thế, cuộc hôn nhân của họ đang đứng trước bờ vực thẳm. Ngày trước, đám cưới của anh và chị đã từng khiến bạn bè, anh em hai phía phải giật mình vì độ “hot” của nó. Chẳng ai có thể ngờ được họ lại lấy nhau một cách nhanh đến mức như thế. Đó đã từng là đề tài bàn tán xôn xao của xóm trên làng dưới. Kẻ nói ra: “Chắc thằng này hận tình nó mới lấy con này”, người nói vào: “Chắc con này ham giàu nó mới lấy thằng này”, các cụ thì bảo: “Âu cũng là duyên số”… Mỗi người mang một nỗi ngờ vực riêng khó có thể cưỡng lại được.
Anh sinh ra trong một gia đình khá giả, công việc anh lại ổn định. Trước khi cưới chị hai tuần anh đã từng thề non hẹn biển với một người con gái và hai bên chuẩn bị xúc tiến để đi đến hôn nhân. Đùng một cái, người yêu anh nói lời chia tay không một chút luyến tiếc mà chẳng hề hay cho anh một lí do chính đáng. Anh uất hận vì tấm chân tình của mình bị phản bội, anh đến với chị qua lời giới thiệu mai mối của người dì. Dẫu rằng ngay từ lần gặp đầu tiên anh đã chẳng có cảm tình với chị nhưng ngay lúc này đây sự tự ái trong anh đang bùng cháy dữ dội. Để hiện cái “tôi” của mình, anh quyết tâm cưới chị càng nhanh càng tốt, để người yêu của anh “sáng mắt” ra rằng anh không lấy người này thì anh lấy người khác, với anh có nhiều lựa chọn…
Anh đến với chị như một giải pháp để “lấy le” với người yêu cũ. Máu “điên” trong anh cứ sôi sùng sục vô tình khiến anh quên đi những hệ quả khôn lường mà sau này mình phải gánh chịu cho cuộc hôn nhân không tình yêu này.
Chị thua anh đến gần một giáp, vừa tốt nghiệp trung học phổ thông. Gia đình chị chẳng khấm khá là bao nên chị không có ý định học lên nữa. Chị chưa từng yêu và chị cũng chẳng hề yêu anh. Chị lấy anh là do bố mẹ chị sắp đặt, muốn cho cuộc sống của chị sau này đỡ vất vả. Các cụ cứ bảo: “Lấy về sống với nhau kiểu gì cũng yêu”, vì ngày xưa hôn nhân của các cụ cũng thế. Chị chưa từng nếm trải mùi vị tình yêu thế nào nên lấy ai chả được. Với lại bản thân chị cũng mong được sống cuộc sống sang giàu nên chị lẳng lặng cúi đầu nghe theo. Chị và gia đình cứ nghĩ lấy chồng giàu là sướng cái thân “có tiền là có tất cả”.
Họ cưới nhau, tình yêu chẳng nảy sinh trong quá trình chung sống mà liên tục xuất hiện những bất đồng. Bởi giữa họ khác nhau nhiều quá. Xuất phát điểm của hai người đã khác nhau, lại còn không có sợi dây tình yêu kết nối. Chưa được một năm khi đứa con gái đầu lòng vừa chào đời hôn nhân của họ đã đi vào ngõ cụt.
Video đang HOT
Chị giận dữ, mặt đằng đằng sát khí vừa khóc vừa chửi anh: “ Sao mày không chết luôn đi, cái thằng mạt hạng! Con ốm mà mày cũng đi đú đởn được, tao chưa thấy loại chồng nào như mày” (Ảnh minh họa).
Tính anh thích hưởng thụ, thích la cà quán xá, thích tụ tập với bạn bè. Anh quen với lối sống phóng khoáng thời còn trai trẻ của mình. Nên khi cưới chị về anh vẫn thế, không hề thay đổi. Chị là người phụ nữ còn quá trẻ, chưa từng va chạm với cuộc sống, chưa có kinh nghiệm giữ lửa hôn nhân. Tính chị lại nóng nảy, hay càu nhàu. Hai vợ chồng anh chị trái ngược nhau hoàn toàn nên cãi nhau như cơm bữa.
Họ lại không có tình cảm với nhau nên không tôn trọng và không nghĩ đến cảm giác người kia bị tổn thương. Ai cũng hiếu thắng nên liên tục chì chiết nhau bằng những lời lẽ nhục mạ, đay nghiến. Anh chán nản về chị đã nhanh chóng có quan hệ ngoài luồng, chị thất vọng về cuộc sống giàu sang mà mình từng nghĩ đến.
Sau những cuộc cãi vã triền miên, cả anh và chị chẳng còn ai nhớ đến dịp kỉ niệm một năm ngày cưới của mình nữa. Anh bận bịu với những cuộc nhậu bí tỉ, những lần đưa nhân tình đi đổi gió. Chị mệt mỏi với việc bỉm sữa nuôi con. Một ngày, chẳng may con gái họ bị sốt, chị gọi điện cho anh mãi mà chẳng được. Tận khuya anh mới vác xác về với toàn thân nồng nặc mùi rượu. Chị giận dữ, mặt đằng đằng sát khí vừa khóc vừa chửi anh: “Sao mày không chết luôn đi, cái thằng mạt hạng! Con ốm mà mày cũng đi đú đởn được, tao chưa thấy loại chồng nào như mày”… Chị tuôn ra một tràng, anh nổi “máu điên”: “Mày nói thêm câu nữa là tao cho mày thành người đẻ thuê luôn đấy”. Vừa nói anh vừa chỉ tay vào mặt chị như ra lệnh buộc chị phải im lặng. Chị cũng không phải dạng vừa, hất hàm nhìn anh nói với giọng đầy hiếu chiến, thách thức: “Con tao đẻ ra tao nuôi, còn lâu tao mới đẻ thuê cho mày nhé!”…
Thì ra lâu nay anh chị là một người thừa trong gia đình, một người “đẻ thuê” chứ không còn là người vợ, người mẹ như trên danh nghĩa. Một khi anh đã coi vợ như người “đẻ thuê” thì nghĩa là anh chẳng hề có chút tình cảm và sự tôn trọng nào dành cho chị. Với chị, giấc mộng giàu sang tan vỡ, còn bị coi là người “đẻ thuê” chị cay đắng vô cùng, chị chẳng buồn “xây tổ ấm” nữa…
Thâm tâm anh và chị đều muốn giải thoát cho nhau, ai cũng muốn giành quyền nuôi con nên cứ cố chịu đựng. Anh sợ con gái anh còn quá nhỏ, không thể sống thiếu mẹ, chị lo mình không có việc làm không đủ kinh tế để nuôi con nên cả hai còn lần lữa. Nhưng khi từ “đẻ thuê” đã xuất hiện trong lời nói của cả hai, cuộc hôn nhân của họ cũng chỉ đếm theamilyo ngày…
Theo Afamily
Vợ giỏi, chồng đần,thì có hạnh phúc được không?
Tôi học thạc sĩ, còn anh chỉ là công nhân khu công nghiệp, liệu vợ chồng có hạnh phúc không?
Anh đem lòng yêu tôi nhưng tôi không có tình cảm. Anh sẵn sàng chấp nhận tôi dù tôi mang thai với người khác (Ảnh minh họa)
Anh tốt với tôi, chân thành và hiền lành. Quan trọng nhất là anh yêu tôi và đón nhận tôi ngay cả khi tôi mang trong mình một giọt máu không phải là con anh. Tình cảm đó không phải ai cũng có được. Chỉ có điều tôi và anh quá khác nhau. Tôi sợ rằng nếu lấy nhau chỉ là giải pháp tình thế rồi sau này vợ chồng cũng không hạnh phúc. Khi ấy lại ly hôn thì cả tôi và anh đều khổ.
Anh ở gần nhà tôi, hơn tôi 2 tuổi. Từ những năm tôi học cấp 3, anh đã đem lòng quý mến. Nhưng gia đình tôi là một gia đình gia giáo, không cho phép yêu đương nếu không cân xứng. Anh học hành kém cỏi, chỉ là công nhân ở khu công nghiệp. Còn tôi là người học hành giỏi giang, lúc đó chuẩn bị đi thi đại học. Hơn nữa, em cũng không có tình cảm với anh nên cũng chẳng mặn mà dù vài lần anh ngỏ ý. Với tôi, tôi chỉ yêu người đàn ông nào thông minh, giỏi giang mà thôi.
Lên thành phố học, với vẻ ngoài xinh xắn, tôi được rất nhiều anh theo đuổi. Vì thế mà tôi càng không ngó ngàng tới anh. Chưa bao giờ tôi cho anh ấy một cơ hội mặc dù hầu như tuần nào anh cũng lên thăm tôi, mua quà cáp cho tôi. Tôi cũng đã từ chối anh thẳng thừng rằng tôi và anh không thích hợp. Tôi không yêu anh, chỉ coi anh là bạn, là anh trai, anh nên tìm người khác phù hợp hơn để yêu nhưng anh không chịu. Anh nói chừng nào tôi còn chưa lấy chồng, anh còn chăm sóc cho tôi.
Tôi có người yêu. Đó là một chàng trai đẹp trai, học hành giỏi giang. Tôi thấy người đó mới xứng với mình. Chúng tôi yêu nhau và tôi cũng công khai cho anh biết điều đó để anh dừng lại. Anh rất tôn trọng tôi. Khi biết tôi có người yêu, anh liền giữ khoảng cách, không quan tâm, vồ vập tôi nữa. Nhưng anh vẫn nói khi nào tôi cần anh giúp đỡ điều gì, hãy gọi cho anh. Từ đó, anh để tôi "yên", không làm phiền tôi nữa.
Tôi và người yêu quan hệ với nhau. Chuyện đó diễn ra gần 1 năm trời. Lần đầu có thai, tôi hoảng hốt vô cùng. Nhưng vì sĩ diện của bản thân, vì sợ gia đình nên tôi quyết định tự ý đi phá thai. Đó không phải lần duy nhất. Sau đó có thêm 1 lần nữa tôi phải bỏ giọt máu của mình. Đó là năm cuối cùng tôi học đại học. Cho tới bây giờ, khi tôi đang học thạc sĩ, một lần nữa tôi lại có thai. Và lần này tôi không thể bỏ được nữa vì tôi sợ mình sẽ vô sinh.
Nhưng đúng vào giờ phút đó thì bạn trai của tôi lại "bỏ của chạy lấy người". Anh ta bỏ tôi đi lấy vợ vì nói rằng quê quán chúng tôi xa nhau quá, gia đình anh ta không đồng ý. Một mình vác cái bụng bầu ở tháng thứ 4, tôi hoang mang cực độ. Trong lúc đó, không biết gọi cho ai, tôi đã nghĩ tới anh. Và anh vẫn giữ lời hứa mà anh nói năm nào. Anh giúp đỡ tôi và ngỏ lời muốn cưới tôi, muốn làm cha đứa trẻ.
Tôi thực sự xúc động trước tình cảm chân thành mà anh dành cho tôi. Tôi không thể tin nổi thời đại này vẫn còn những người tốt đến như vậy. Có lẽ vì anh yêu tôi nhiều quá nên anh đã chấp nhận mọi thứ thuộc về con người tôi. Tôi cảm động lắm và thầm cảm ơn cuộc đời đã cho tôi gặp được anh, một người để tôi có thể dựa vào khi cần.
Tôi phải làm sao đây, liệu một người học hành giỏi giang như tôi có thể hạnh phúc bên một người chồng chỉ là công nhân hay không? (Ảnh minh họa)
Nhưng tôi đang phải suy nghĩ và cân nhắc rất nhiều. Tôi biết ơn anh, trân trọng tình cảm của anh nhưng tôi không yêu anh. Đó là sự thật. Hơn nữa, chúng tôi khác nhau nhiều quá. Tôi đang học thạc sĩ, đang đi làm cho một công ty liên doanh nước ngoài. Còn anh chỉ là công nhân của một khu công nghiệp. Tôi không có ý khinh anh nhưng sự khác biệt giữa chúng tôi là điều không thể phủ nhận được. Dù có yêu nhau nhưng suy nghĩ, cách nhìn nhận cuộc sống, trình độ khác nhau thì cũng khó mà hạnh phúc được.
Giờ đây tôi không có đường lùi. Cái thai trong bụng ngày một lớn dần, anh tốt và yêu thương tôi. Nếu không lấy anh, tôi sẽ phải chấp nhận cảnh bị mọi người xì xào, bàn tán. Tương lai của tôi cũng vì thế mà khó khăn hơn vì tôi không chồng mà có một đứa con. Nếu lấy anh, mọi việc sẽ được giải quyết hết, gia đình tôi cũng giữ được thể diện. Nhưng tôi không yêu anh, tôi và anh lại khác biệt quá nhiều sợ rằng sớm muộn cũng ly hôn. Tôi phải làm sao đây, liệu một người học hành giỏi giang như tôi có thể hạnh phúc bên một người chồng chỉ là công nhân hay không?
Theo VNE
Sợ khi chồng "hồi xuân" Thú thật với chị tôi sợ. Tôi vốn sợ quan hệ với chồng, giờ ông ấy như là hồi xuân sao đó. ảnh minh họa Chị kính mến! Tôi là một phụ nữ già nhưng không chịu già, nhất là khi con cái sắm cho dàn vi tính, biết viết mail, có hòm thư riêng và giờ thì nghiện Internet. Khoản này nhất...