Bi kịch cay đắng của người vợ cố dùng con để níu kéo chồng phản bội
Nước mắt Hương đêm nào cũng rơi xuống, cô đã sai khi nghĩ ra cách dùng con để níu kéo người chồng phản bội. Nhưng cô không ngờ, bi kịch mà cô phải đón nhận tiếp theo, còn kinh khủng hơn những gì cô đang phải chịu đựng.
Hương phát hiện Hiển ngoại tình khi đang mang thai đứa con đầu lòng. Đau đớn, xót xa nhưng Hương vẫn còn yêu Hiển tha thiết nên cô cố gắng tìm mọi cách để níu kéo Hiển. Hiển đã không còn tình cảm với cô nhưng với đứa con thì khác. Nghe đâu hình như nhân tình của anh nhất định không chịu sinh con nên anh muốn giành quyền nuôi đứa trẻ. Nhưng Hương đời nào chấp nhận, Hiển chỉ có thể sống bên cạnh Hương cùng con chứ không thể mang con rời khỏi Hương được.
Vất vả, khổ cực, Hương một mình vượt cạn trong khi Hiển đang chìm đắm với những phút giây hoan lạc bên nhân tình trẻ đẹp. Muốn con có cha và muốn Hiển bên cạnh mình, Hương đã chấp nhận tất cả, kể cả sự phản bội trơ trẽn của anh. Hương chỉ cần còn hình bóng Hiển xuất hiện trong ngôi nhà là Hương đã thấy mãn nguyện rồi. Vậy là được nước lấn tới, Hiển công khai đi lại với nhân tình trước mặt Hương. Một mực đòi ly hôn với Hương.
Mọi người khuyên Hương nên từ bỏ Hiển. Một người chồng phản bội, không còn yêu mình nữa thì còn thiết tha làm gì. Vậy mà Hương vẫn cố chấp, vẫn hy vọng có thể khiến Hiển quay về bên mình. Và sự cố chấp của Hương đã khiến cô phải trả một cái giá quá đắt.
Đau đớn, xót xa nhưng Hương vẫn còn yêu Hiển tha thiết nên cô cố gắng tìm mọi cách để níu kéo Hiển. (Ảnh minh họa)
Con trai vừa tròn một tuổi. Hương đã tìm cách giăng bẫy Hiển để tiếp tục mang bầu đứa con thứ hai. Vóc dáng gợi cảm của gái một con và do quá lâu không gần gũi vợ đã khiến Hiển quên đi mất cô nhân tình nóng bỏng của mình mà ngã vào lòng Hương. Phát hiện mình đã có thai, Hương tức tốc hẹn gặp ả nhân tình của Hiển:
- Anh Hiển sẽ không bao giờ lấy cô đâu vì tôi lại có thai rồi!
Video đang HOT
Khỏi phải nói chắc ai cũng có thể tưởng tượng được thái độ của cô ả lúc đó. Cô điên lên gào thét, mắng chửi Hương. Nhìn bộ dạng điên loạn của cô ả, Hương thấy mãn nguyện vô cùng. Hương thầm nghĩ có lẽ cô đã đúng khi dùng con để níu kéo Hiển. Trở về nhà với tâm trạng hân hoan, phấn khởi. Hương đâu biết cơn cuồng nộ khác đang đón đợi cô trong nhà.
Vừa bước chân vào cửa, Hương đã vấp ngay phải nét mặt giận dữ của Hiển:
- Tại sao cô dám mang chuyện có thai ra để uy hiếp tôi hả. Cô thật là trơ trẽn, lì lợm, biết rõ tôi còn yêu cô mà vẫn dùng trò đó với tôi. Cô mang thai thì tự nuôi nó đi. Tôi không quan tâm.
Vừa dứt lời, Hiển đã lao thẳng ra ngoài, chẳng thèm ngoảnh lại nhìn Hương thêm lần nào nữa. Hương còn chưa kịp mở miệng kia mà. Xót xa cho số phận mình, Hương ôm mặt khóc nức nở. Cũng từ hôm đó, Hiển mất dạng luôn, chẳng thèm ngó ngàng gì tới 3 mẹ con Hương nữa. Nước mắt Hương đêm nào cũng rơi xuống, cô đã sai khi nghĩ ra cách dùng con để níu kéo người chồng phản bội. Nhưng cô không ngờ, bi kịch mà cô phải đón nhận tiếp theo, còn kinh khủng hơn những gì cô đang phải chịu đựng.
Nằm trên giường bệnh, nước mắt Hương không ngừng rơi xuống vì ăn năn, hối hận. (Ảnh minh họa)
Vào ngày nọ, Hiển quay về. Hương mừng rỡ vô cùng vì nghĩ rằng Hiển đã nghĩ thông, muốn quay về với mẹ con Hương. Nhưng không, Hiển quay về là để ép Hương kí vào lá đơn ly hôn. Hương bật cười chua chát:
- Vậy còn con thì sao, lẽ nào anh không cần chúng ư?
- Tôi đã có con mới rồi, cô cần thì giữ lại mà nuôi, không thì bỏ đi.
Câu nói lạnh lùng của Hiển khiến tim Hương đau nhói. Tại sao Hiển lại có thể tàn nhẫn với mẹ con Hương như vậy. Không chịu được uất ức, Hương lao tới định tặng cho Hiển một cái tát vì sự phản bội thì nào ngờ Hiển không ngần ngại đẩy mạnh tay khiến Hương ngã xuống, đập bụng vào cạnh bàn. Hương đau đớn, ngất lịm đi khi dòng máu đỏ tươi chảy dài trên sàn gạch trắng.
Hương sảy thai. Nằm trên giường bệnh, nước mắt Hương không ngừng rơi xuống vì ăn năn, hối hận. Sự cố chấp đã khiến Hương đẩy con mình vào đường chết. Còn bi kịch nào đau đớn hơn thế không? Hương nghĩ đã đến lúc cô nên tự chấm dứt những sai lầm của mình. Nhìn lá đơn ly hôn đặt cạnh, Hương đặt bút kí vào đó mà lòng thấy thanh thản đến lạ. Nhưng khi đưa tay xuống bụng, nỗi đau kia lại bất giác ùa về.
Theo Motthegioi
Em đừng có khóc nữa... được không?
Dù có khóc em vẫn sẽ là cô gái mạnh mẽ. Anh biết chứ. Nhưng cái người đã không còn thương em nữa, cứ khóc mãi vì người ta chẳng phải lãng phí những giọt nước mắt kia hay sao?
ảnh minh họa
Có phải khi người ấy bỏ em ra đi, em thấy như mình đã mất đi tất cả, chẳng còn gì nữa, điều duy nhất em cảm nhận được là nỗi đau dường như bất tận, đau đến mức mọi cảm xúc như chai lì, chết lặng, thứ còn lại chỉ là những giọt nước mắt vô thức rơi mỗi khi em nghĩ về?
Em ngốc lắm. Đừng nghĩ rằng em có thể quen dần với nỗi đau, cơn đau sau sẽ qua nhanh và dễ dàng hơn cơn đau trước đó, chẳng phải vậy đâu em, đừng tự dối lòng mình như thế, bởi vết thương nào cũng nhói và nỗi đau nào cũng rất dài..
Anh biết có một cô gái cứ dại khờ chạy theo một bóng người đã nhạt màu, ngu ngốc níu kéo một bàn tay đã buông ra chẳng cần nắm tay cô ấy nữa, vẫn cứ kiên nhẫn với niềm tin mong manh rằng người ấy vẫn còn yêu. Để rồi nước mắt chảy dài những đêm một mình ôm nỗi nhớ, chờ đợi một người đã lãng quên mình.
Em có thể khóc vì không đành lòng, không cam tâm. Em có thể khóc vì lòng kiêu hãnh của một người con gái không muốn là người bị bỏ rơi. Nhưng đừng khóc vì tin rằng nước mắt em rơi có thể mang người ấy quay trở về bên em.
Sẽ có lúc em giật mình nhận ra, điều đó là vô nghĩa. Em sẽ cười bản thân rằng mình đã từng ngốc nghếch như thế đấy. Anh biết em yêu thương người ấy quá nhiều, tình yêu thật tâm và chân thành nơi em là thứ anh ta đã có, vậy mà người đó vẫn nhẫn tâm bỏ em ở lại mà ra đi đấy thôi? Dù cho em có khóc cạn nước mắt, có đau đớn thế nào đi chăng nữa cũng thể thay đổi một trái tim không còn dịu dàng ấm áp dành riêng cho em.
Dù có khóc em vẫn sẽ là cô gái mạnh mẽ. Anh biết chứ. Nhưng cái người đã không còn thương em nữa, cứ khóc mãi vì người ta chẳng phải lãng phí những giọt nước mắt kia hay sao?
Có phải em cũng đã nghĩ về một hạnh phúc giản đơn như cái cách người ta nói về hạnh phúc giống nhau vậy. Em đã từng rất hạnh phúc khi có người ấy ở bên đúng không?.. Để rồi mỗi khi nghĩ về em lại cảm thấy mình lạc lõng, mệt mỏi và hụt hẫng biết chừng nào. Thế giới ngoài kia chẳng dành cho em.. Hồi ức đau đớn thì đáng buồn còn hạnh phúc thì đáng sợ.
Em đừng đợi vì người ấy chưa chắc đã trở về, và em vẫn phải yêu thương bản thân mình trước.Nhưng anh tin rằng, người thật sự yêu em người ấy sẽ biết chấp nhận từng nỗi ám ảnh quá khứ nơi em. Biết vuốt ve, che chở từng viết thương mà em đang chịu đựng. Biết lúc nào em cần khóc, cần gục ngã, và cần được đỡ đứng dậy.Chứ không phải một người vội vã đến bên em, yêu sự hoàn hảo người ta thấy được nơi em, cho em tất cả rồi vộ vàng ra đi mang đi hết khi thấy những khuyết điểm xấu xí mà chính tâm hồn em đang đục ngầu đi theo năm tháng..
Đừng nghĩ rằng mình không xứng đáng, không giữ nổi yêu thương. Anh tin sẽ có người kiên nhẫn ở bên em, đi cùng em đến cuối con đường. Bởi vì cô gái như em là người biết trân trọng hạnh phúc hơn bất kì cô gái nào khác.Bởi yêu thương không dễ gì vứt bỏ, mỉm cười dù trong lòng đau nhói chẳng phải điều dễ dàng. Nhưng cô gái à, em phải tin là tình yêu luôn đến với những người xứng đáng. Mà chắc chắn, là em xứng đáng.Đừng khóc nữa em nhé. Vì điều em cần là hạnh phúc phải không?
Theo blogtamsu
Có anh ở đây rồi phải không anh? Làm ơn anh có thể: Cứ ở đó - ngay đây - bên em. Em sẽ vui trở lại ngay thôi. Chỉ có bên anh em mới có thể khóc ngon lành như một con bé ngẩn ngơ như vậy! Cuộc sống của tôi chưa khi nào là ổn như những gì tôi làm, tất cả chỉ là bộ mặt giả dối, tôi...