Bi kịch bạo dâm vì nàng quá xung khi sex
Trang bước lại gần anh với những món đồ chơi tình dục đã được cô chuẩn bị rất kĩ cho đêm đầu tiên, một đêm sex đầy bạo dâm khiến Hùng phát sợ.
Hùng và Trang vốn là đôi bạn “thanh mai trúc mã”. Nhưng mối tình của họ chỉ thực sự chớm nở khi hai người bước vào những năm cuối đại học. Trang dịu dàng, thanh thoát. Hùng lịch lãm, cởi mở. Khi họ công khai, ai cũng tấm tắc khen cho cái sự đẹp đôi, hài hòa của mối tình ấy
Và họ nhanh chóng chuyển về sống chung chỉ sau hai tháng yêu nhau. Rồi cái gì tới cũng tới… Nhưng rồi sau những cuộc “mây mưa” ấy là những nỗi sợ hãi ám ảnh mà chỉ khi thực sự rơi vào bế tắc Hùng mới tìm bạn trút bầu tâm sự.
Bàn tiệc đã tan, mọi người ra về trong tâm trạng vừa vui vẻ vừa luyến tiếc vì hôm nay là buổi liên hoan chia tay thời sinh viên. Hùng vẫn ngồi lại vì Hùng sợ phải về nhà, phải đối diện với “người yêu” khi bóng đêm đang dần xuống.
Khi bước chân vào cuộc sống chung, ngay đêm đầu tiên, Hùng đã bị người yêu làm cho tá hỏa bởi sự “dũng mãnh” của cô. Trang bước lại gần anh với những món đồ chơi tình dục đã được cô chuẩn bị rất kĩ cho đêm đầu tiên. Hùng ngạc nhiên thì nhận được lời giải thích như rót mật vào tai của Trang: “Chỉ là để tạo cảm giác thôi mà!”.
Nhưng cái cảm giác hưng phấn ấy Hùng không tìm thấy được mà chỉ thấy những đau đớn. Hùng muốn dừng cuộc thì người yêu lại tỏ ra giận dỗi. Nhưng khi “cuộc vui” tiếp tục, cô ấy lại như “con hổ” trên giường với sự phụ họa của những món “đồ chơi”! Cô ấy cào xé, cắn cấu, đặc biệt thường xuyên có hành động bóp cổ Hùng khi lên tới cao trào khiến Hùng cảm thấy kinh hoàng, đau đớn. Những lúc ấy, Hùng thấy Trang đã đánh mất hết cái vẻ dịu dàng vốn có trong cuộc sống đời thường
Ngày mới về sống chung, tần suất hai người gần gũi nhau dường như là đều đặn hàng ngày. Cứ thế, mỗi lần “quan hệ tình dục”, Hùng lại có cảm giác sợ hãi, và muốn có ai đó cứu mình ra khỏi những hành động “dũng mãnh” của người mình yêu. Vì yêu Trang, vì sợ người yêu giận dỗi và muốn thể hiện sự “dẻo dai” của đàn ông nên anh vẫn cố gắng chịu đựng.
Nhưng gần như lần nào cũng thế, Hùng không còn có cảm giác muốn gần người yêu.
Video đang HOT
“Sợ, nhưng mình vẫn không muốn rời xa cô ấy vì mình yêu Trang dù đã có lúc mình muốn kết thúc cuộc tình này ở đây để giải thoát cho chính mình. Nếu cô ấy cứ như thế, cuộc sống vợ chồng sau này sẽ có nhiều cái trắc trở. Cả hai cũng nhiều lần bị tổn thương vùng kín, sợ sau này còn ảnh hưởng tới đường con cái”, Hùng trút tiếng thở dài trong hơi men chếnh choáng.
Rồi anh thường xuyên về muộn, căn đúng giờ ngủ của Trang mới trở về, với lý do đi làm thêm để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống của hai người. Nhiều hôm về, thấy Trang vẫn chong đèn ngồi đợi, anh chỉ tới nhẹ nhàng hôn người yêu rồi kêu mệt để được “yên” trong giấc ngủ lúc nào cũng chập chờn mơ hồ người yêu có thể muốn làm tình bất cứ lúc nào. Nếu anh không đáp ứng cô lại giận dỗi và cuộc chiến tranh lạnh có thể kéo dài vô thời hạn. Nhưng đáp ứng rồi, Hùng lại thấy đau hơn vẫn bởi sự “dũng mãnh” trên giường ngủ của Trang… Mỗi lần lên giảng đường, Hùng cũng phải cố giấu đi những đau đớn ngoài ý muốn của mình.
Thấy người yêu không muốn “gần gũi” mình và thường xuyên đi về muộn mặc dù lý do anh đưa ra là đi làm thêm cho một quán cà phê cách nhà hàng chục km, nhưng Trang vẫn bắt đầu nghi ngờ.
Trang quyết định trở thành “thám tử bất đắc dĩ”. Và Trang thực sự bị sốc khi biết Hùng có đi làm thêm nhưng chỉ là đi gia sư, giờ tan ca là 9h tối và một tuần chỉ có hai buổi. Thời gian còn lại, Hùng hết vào nhà bạn bè ngồi lân la lại lang thang nơi các góc phố hay ngồi ở quán cà phê nào đó…
Đợi anh trở về, Trang quay sang anh. Không giữ được sự bình tĩnh vì bị lừa dối, Trang gay gắt: “Em đã biết tất cả rồi, thời gian đi làm của anh không quá khuya khoắt như thế. Nếu anh không còn yêu em thì anh có quyền lựa chọn. Em không phải đứa khờ để mãi đi theo anh như một cái bóng. Có thể chúng ta tiếp tục hoặc chúng ta kết thúc ở đây. Em sẽ nuôi con một mình”.
Câu nói cuối cùng của Trang khiến Hùng như chết lặng. Người mà anh sợ hãi mỗi lần “gần gũi” trong suốt thời gian qua, người mà đang đặt anh đứng trên làn ranh giới giữa “tiếp tục” và “bỏ” đang mang trong mình giọt máu của anh. Lúc ấy, Hùng chỉ biết ôm trán và ngồi sụp xuống ghế. Anh im lặng.
“Có nên nói thật với cô ấy về những suy nghĩ của mình khi hai đứa “gần gũi” nhau để cô ấy sửa đổi, để hai người tiếp tục duy trì mối quan hệ và cùng chăm sóc đứa trẻ vừa mới thành hình? Nhưng có phải mình chưa bày tỏ suy nghĩ ấy đâu và cô ấy vẫn không thay đổi. Mình thực sự bế tắc. Mình không muốn làm thằng đàn ông vô trách nhiệm. Nhưng mình thấy sợ thực sự”, Hùng chia sẻ.
Và hơn bao giờ hết, Hùng cần một lời khuyên để có thể đặt bước chân đi trên con đường đúng đắn nhất.
Theo VNE
Tôi thành đạt, tôi chỉ cần sex toy, không cần đàn ông
Gần ba mươi tuổi tôi có tiền, có xe đẹp, có nhà thành phố, có công việc hấp dẫn. Đó là lí do mà tôi không thấy cần đàn ông.
Tôi là một con bé mạnh mẽ, tất cả những người đàn ông trong đời đến với tôi đã từng nói thế. Có người còn cho tôi là quá bản lĩnh, gai góc và đôi khi đàn ông sợ cái mạnh mẽ quá lớn trong tôi lấn át họ. Tôi cũng không biết mình có được như những gì người ta nhận xét hay không, nhưng tôi sống theo chủ nghĩa không dựa dẫm, luôn phải độc lập bước đi trên chính đôi chân của mình.
Gia đình tôi ở quê hoàn cảnh khá khó khăn, cũng vì lí do đó mà từ ngày đầu tiên bước chân lên thành phố học tôi luôn tự nhủ mình phải biết sống tự lập để có thể lo cho mình.Vì tôi biết ba mẹ tôi dù rất thương con nhưng không thể giúp gì cho tôi được ngoài tinh thần. Tôi vừa đi học vừa đi làm, lao vào làm việc và học hành như một con thiêu thân vì tự nhủ mình chỉ được phép thành công, không được phép thất bại.
Bốn năm học đại học trôi qua và kết quả của những gày cố gắng không mệt mỏi của tôi cũng được đền đáp. Tốt nghiệp loại ưu, cộng với những gì tôi học được từ những công việc làm thêm của mình không khó để tôi trúng tuyển vào vị trí nhân viên kinh doanh của một công ty nước ngoài có tiếng.
Chồng là gì mà tôi phải lấy, đàn ông là gì mà tôi phải yêu?
Dường như đã quen với cái nhịp sống hối hả làm việc không ngừng mà tôi lao đầu vào làm việc. Tôi chỉ mong có một cuộc sống vật chất tốt hơn và lo được cho ba mẹ mình dưới quê. Ngày qua ngày tôi lao động chăm chỉ từ sáng sớm đến tối mịt, thậm chí không có thời gian để ngủ một giấc ngon lành.
Chuyện yêu đương có lẽ vì thế nên không mấy suôn sẻ, tôi cho rằng yêu đương tán tỉnh rất mất thời gian, cứ chờ đến tuổi cần lấy chồng và có cuộc sống ổn định rồi tìm chồng đâu có khó. Công bằng mà nói thì nói là tôi chưa yêu thì chưa phải, cũng có một vài mối tình nhưng đến vội vàng và ra đi cũng chóng vánh.Với tôi đó là những cuộc tình chộp giật trong những phút ân ái nhanh chóng và cũng chẳng để lại ấn tượng gì trong tôi, có chăng cũng chỉ thoáng qua như một cơn gió.
Càng nhiều tuổi thì tôi càng thấy mình không có nhiều nhu cầu yêu đương nữa. Mà xét cho cùng những đứa con gái mong kiếm chồng cũng chỉ là muốn tìm cho mình một chỗ dựa vững chắc, một bờ vai rộng có thể dựa vào những lúc khó khăn trong cuộc sống mà thôi.
Còn tôi, tôi có công việc kiếm nhiều tiền, xe đẹp, nhà đẹp, tôi chẳng cần thiết phải dựa vào bất cứ bờ vai nào cả. Cái suy nghĩ đó cố hữu trong tôi và chẳng có thứ tình yêu nào có thể làm lung lay được suy nghĩ ấy.
Tất nhiên chồng thì có thể không lấy, đàn ông có thể không cần, nhưng nhu cầu của một người con gái gần ba mươi tuổi như tôi thì chắc chắn cần được giải quyết. Tôi tìm đến đồ chơi tình dục như một thứ trò chơi tiêu khiển trong những giây phút cô đơn một mình, và tôi cần chúng để tôi có thể thỏa mãn những nhu cầu tình dục rạo rực trong tôi.
Cuộc sống cứ thế trôi đi mà tôi cũng đã quen với những lời giục giã lấy chồng của bố mẹ và những người xung quanh, tôi cứ ậm ừ cho qua chuyện và cũng chẳng mảy may đến chuyện ấy. Tôi sưu tập cho mình một tủ những món đồ chơi tình dục mà tôi yêu thích. Tôi thà yêu chúng còn hơn phải yêu một gã đàn ông và kèm theo đó là một đống những rắc rối phiền toái, mà người ta vẫn hay dùng một từ mỹ miều diễn tả là "những hờn giận trong tình yêu" đó. Tốn thời gian và cũng chẳng để làm gì, với tôi tôi chỉ cần thỏa mãn tình dục chứ không cần những cuộc điện thoại nhạt nhẽo vô vị kiểu như: em ăn cơm chưa, em ngủ chưa, em có mệt không ...của những gã đàn ông nhiều chuyện.
Chồng là gì mà tôi phải lấy, bờ vai ư, điểm tựa vững chắc ư? Có thể tôi suy nghĩ bảo thủ nhưng với tôi những món đồ chơi cưng của tôi còn hấp dẫn hơn mấy gã đàn ông nhạt nhẽo ấy nhiều, những gã đó chỉ tỏ vẻ quan tâm, chăm sóc thế thôi nhưng cuối cùng cũng chẳng làm được việc quái gì cho ra hồn.
Tôi có tiền, có công việc có đủ vật chất mà không cần phải dựa dẫm vào bất cứ ai. Nói thật tôi chỉ cần đồ chơi của mình chứ chả cần đàn ông.
Theo VNE
Sốc: người yêu tặng đồ chơi tình dục trong sinh nhật Yêu nhau chưa lâu mà anh đã mang đồ chơi tình dục tặng cho tôi. Đó là thứ mà lâu nay tôi vẫn cho là bệnh hoạn. Bị phụ bạc sau một cuộc tình mà tôi đã gắn bó tới bốn năm, tôi cảm giác như trái tim mình vỡ vụn, tan nát và không thể dung nạp thêm bất cứ ai nữa....