Bi kịch 8 năm hôn nhân về người vợ ngoan hiền đã vừa ‘lộ mặt’
Từ hôm đi khám về tới nay, tôi như người mất hồn. Tôi suốt ngày ngắm nhìn con trai mình và đặt ra những câu hỏi ngu ngốc.
Tôi và vợ cưới nhau được 8 năm nay, cuộc sống của chúng tôi phải nói là rất hạnh phúc. Trinh vợ tôi vừa hiền lành, ngoan ngoãn lại sống được lòng gia đình chồng. Từ ngày về làm dâu, cô ấy chưa một lần khiến bố mẹ tôi phật lòng. Anh em hàng xóm ai cũng khen tôi tốt phước lấy được vợ vừa đẹp người lại vừa đẹp nết.
Bản thân tôi cũng vậy, tôi luôn tự hào về cô ấy. Đi đâu tôi cũng không ngần ngại dẫn cô ấy đi theo. Đã thế, cô ấy còn sinh cho tôi một thằng con trai kháu khỉnh khiến tôi đi đâu cũng chỉ muốn chạy về bên vợ con.
Khi bé được 3 tuổi, bố mẹ tôi thúc giục hai vợ chồng sinh thêm một bé nữa. Nhưng rồi năm này qua năm khác, khi con trai tôi được 7 tuổi mà hai vợ chồng vẫn chưa có thêm tin vui nào.
Tôi sốt ruột bàn với vợ đi khám, nhưng cô ấy cứ lần lữa cho rằng do đã uống nhiều thuốc tránh thai nên có thể chậm hơn dự định. Cô ấy cũng không quên an ủi tôi chờ đợi, thậm chí đôi lần cô ấy còn nói: “Con cái là trời cho anh à, nếu không được mình đành chấp nhận, em nghĩ không cần khám đâu anh à”.
Tôi nghe lời vợ cứ thế chờ đợi, cho tới hôm vừa rồi khi cơ quan tôi lại tổ chức đợt khám sức khỏe định kỳ, tôi nhân tiện kiểm tra luôn cả vấn đề sinh con. Nhưng khi đọc kết quả một bi kịch đã xảy ra, khiến tôi rơi vào tình cảnh bế tắc như hiện tại. Lúc đó, trước mắt tôi là ông bác sĩ ngoài 50 tuổi, ông vỗ vai tôi kiểu như an ủi.
Ông hỏi tôi rằng: “Anh đã lập gia đình chưa?”
Video đang HOT
“Tôi cưới vợ được 8 năm nay” – tôi trả lời với ánh mắt bối rối.
Ông nghe thế nhìn tôi ánh mắt đầy nghi hoặc, nhưng rồi ông đã lấy hết bình tĩnh để nói rằng tôi bị vô sinh và không có khả năng sinh con. Ông cũng nói với tôi rằng “Anh đừng bi quan, tôi tin rằng khoa học sẽ có cách giúp những người như anh có con theo ý muốn. Tôi hi vọng là như thế”.
Không còn từ nào diễn tả được cảm xúc của tôi lúc ấy. Tôi đã cố để hỏi rành rọt rằng “Tôi vô sinh ư?”. Đáp lại tôi ông bác sĩ nói không sót một từ nào về căn bệnh vô sinh của tôi và nói cơ hội sinh con chỉ có 1%. Để tôi tin ông còn gọi một bác sĩ khác vào kiểm tra lại kết quả.
Từ hôm đi khám về tới nay, tôi như người mất hồn. Tôi suốt ngày ngắm nhìn con trai mình và đặt ra những câu hỏi ngu ngốc. Liệu rằng nó có phải là con trai tôi hay không? Liệu điều kỳ diệu 1% ấy đã xảy ra với tôi, hay tôi chỉ là kẻ đổ vỏ đáng thương cho vợ và một ai khác?
Tôi muốn hỏi thẳng vợ mình nhưng tôi sợ quá, tôi sợ sự thật sẽ cướp đi tất cả hạnh phúc của tôi hiện tại? Tôi bế tắc quá mọi người ơi? Xin hãy giúp tôi.
Theo Blogtamsu
'Em ngoại tình, nhưng đừng bỏ gia đình này'
Thì ra chồng đã biết tôi ngoại tình từ lâu nhưng không hề ngăn cản. Có phải đó là sự vị tha lớn lao của người đàn ông khi tình yêu dành cho người mình yêu thương không?
chúng tôi kém nhau 10 tuổi, năm nay tôi đã 35 và có được một cậu con trai kháu khỉnh đáng yêu.
Sau khi sinh con xong, vợ chồng tôi cũng sa sút hẳn trong chuyện chăn gối. Đặc biệt là chồng tôi phong độ giảm sút rất nhiều. Nhiều đêm, nằm cạnh chồng tôi chủ động gợi ý mà anh vẫn ngơ ngác giả vờ không hiểu. Tôi giận dỗi anh cũng ngó lơ. Ban đầu, tôi cứ nghĩ anh có bồ bịch bên ngoài nhưng kiểm tra, theo dõi mà không phát hiện được điều gì. Tôi cũng ngại chẳng dám phàn nàn hay chê chồng.
Tìm hiểu ra mới biết, chồng bị thừa cân, ảnh hưởng rất lớn đến chuyện sinh hoạt vợ chồng. Anh lại còn nghiện rượu nữa nên sự ham muốn của anh giảm sút hẳn. Tôi đã chủ động cắt rượu, lôi kéo anh đi tập thể dục hàng ngày nhưng chỉ được 1 tuần anh nhất quyết không chịu đi nữa.
Chán nản vì chồng, tôi đã tìm đến những gã trai trẻ, cần tiền để giải quyết nhu cầu. Hàng ngày, tôi lên các diễn đàn lớn để tìm người phù hợp cho mình. Tôi không nghĩ đến chuyện ngoại tình với người khác, vì tôi sợ dính vào chuyện tình cảm rắc rối có thể khiến cho gia đình tôi tan vỡ.
Ngay cơ quan tôi có một cậu kĩ thuật mới chuyển vào, tôi là phó phòng nên chuyện tiếp xúc và làm việc với cậu ấy là điều không tránh khỏi. Cậu ấy có thân hình hoản hảo, đúng chuẩn của bao chị em trong phòng.
Cậu ấy kém tôi 5 tuổi nhưng cách nói chuyện, cư xử rất điềm đạm. Biết lấy lòng người khác, tôi cũng coi cậu ấy như một đứa em của mình vậy. Nhưng nhiều lúc hai chị em nói chuyện riêng với nhau cậu ấy cũng dành cho tôi những lời khen khiến tôi phổng mũi. Quả thực, con tim tôi xao xuyến trước cậu ấy khi đã lâu rồi tôi chẳng còn được nghe những lời âu yếm, khen ngợi từ chồng.
Thỉnh thoảng tôi vẫn lấy cớ nhờ cậu ấy sửa giúp chiếc máy tính để có dịp nói chuyện cùng nhau. Hôm đó, trời đã tối nhưng tôi vẫn ở lại giải quyết nốt công việc chưa xong, bất chợt có người gõ cửa. Hóa ra là cậu ấy vẫn còn ở lại, tôi lịch sự mời cậu ấy vào phòng nói chuyện. Tôi bảo cậu cứ tự nhiên rồi lại chăm chú làm việc của mình.
- Hình ảnh say mê làm việc của chị dễ khiến người khác xao động quá
- Ý em là sao ? - Tôi giả vờ không hiểu ý để hỏi lại.
- Em thích được ngắm nhìn chị làm việc như thế này.
Tôi bất ngờ vì sự thẳng thắn đó, chỉ mỉm cười đáp lại. Cậu ấy không ngớt dành cho tôi những lời có cánh và tình cảm. Cả cách nhìn cũng chan chứa yêu thương rất nhiều. Tôi dường như bị hút hồn vào ánh mắt đó.
Cậu ấy đã thổ lộ tình cảm của mình, tôi sững sờ và ngạc nhiên. Cậu ấy đã chủ động đặt lên môi tôi một nụ hôn nồng nàn, tôi đón nhận theo vô thức và không chút phản kháng. Chuyện gì đến cũng đến chúng tôi đã cuốn lấy nhau ngay tại phòng làm việc của mình. Trong lòng tôi trào dâng niềm hạnh phúc lớn. Tôi từng nghĩ rằng mình sẽ không có tình cảm dây dưa với người con trai khác, nhưng tôi đã không làm được.
Chúng tôi cùng nhau tuân thủ những nguyên tắc, mà chủ yếu là tôi đưa ra để không ảnh hưởng đến công việc. Cậu ấy nói chỉ cần được tôi đón nhận tình cảm thì sẽ chấp nhận hết.
Tôi luôn dành thời gian để được ở gần người tình nhiều nhất. Những giờ đi ăn trưa, giờ tan sở, thỉnh thoảng cuối tuần chúng tôi mới đến bên nhau. Có người tình mới, tôi trở nên vui vẻ và hạnh phúc hơn, không còn những cáu kỉnh với chồng nữa. Chồng tôi thấy lạ nhưng không hề thắc mắc, việc tôi không còn đòi hỏi khiến anh dễ thở hơn.
Một lần, chồng đã bắt gặp tôi ôm eo người tình của mình vào một khách sạn. Tôi hoảng hốt khi bắt gặp anh. Về nhà, tôi chủ động xin lỗi chồng nhưng anh chẳng hề trách móc: "Anh biết chuyện lâu rồi, anh không trách em đâu, lỗi là do anh. Anh không thể khiến em hạnh phúc, em hãy cứ sống cho bản thân mình đi. Em ngoại tình, nhưng đừng bỏ gia đình này nhé'. Tôi như chết lặng khi nghe những lòi thì thầm từ anh.
Thì ra chồng đã biết tôi ngoại tình từ lâu nhưng không hề ngăn cản. Có phải đó là sự vị tha lớn lao của người đàn ông khi tình yêu dành cho người mình yêu thương không? Tôi thương chồng, thương cả người tình của mình. Tôi thầm cám ơn chồng đã hiểu và thông cảm cho tôi. Tôi biết, chuyện tình ngang trái của tôi sẽ không bền vững nhưng tôi sẽ sống trọn vẹn cho hạnh phúc từng ngày.
Theo Blogtamsu