Bị hắt hủi vì sinh toàn con trai
Mẹ chồng ra tối hậu thư, nếu em không sinh được con gái thì bà sẽ đuổi khỏi nhà.
Đọc những tâm sự của các chị , em thấy đa phần mọi người thường rơi vào hoàn cảnh bị gia đình nhà chồng hắt hủi khi không sinh được con trai. Em thì lại ngược lại, bị mẹ chồng ghét vì ‘dốt, không đẻ được thị mẹt’ (như lời bà nói)
Ngày em mới về làm dâu, mỗi khi đề cập đến vấn đề con cháu, mẹ chồng em thường ngọt nhạt “Cháu nào cũng là cháu bà, nếu con sinh cho mẹ được đứa cháu gái thì vui nhất. Nhà mình 3 đời không có cháu nội là con gái rồi”. Khi ấy, em cứ rưng rưng nghĩ số mình may mắn có mẹ chồng tâm lý.
Bố mẹ chồng em sinh được 3 người con, tất cả đều là con trai. Chồng em là con út, trên còn có hai anh đã lập gia đình, mỗi người sinh được 3 cậu con trai. Cho dù các cháu trai đều ngoan ngoãn và học giỏi nhưng bà vẫn chưa thực sự hài lòng.
Mẹ chồng khá chiều chuộng em. Bà luôn miệng giục chúng em nhanh sinh con cho bà sớm có cháu bế. Ngày em thông báo có thai, bà hạnh phúc ra mặt. Bà chăm sóc em từng ly từng tí và chẳng bao giờ để em đụng chân đụng tay vào việc gì. Thỉnh thoảng các chị dâu có qua chơi trông thấy như vậy chỉ liếc nhìn đầy hàm ý rồi nói với em “Thím cố gắng mà giữ gìn sức khỏe”. Khi ấy em chỉ nghĩ chắc là do các chị ghen tị khi thấy em được mẹ cưng chiều. Ai ngờ, khi em mang bầu khoảng hơn 4 tháng, mẹ chồng đã giục giã bảo em đi siêu âm giới tính bé. Mẹ nói với em rằng: “Cháu nào mẹ cũng yêu. Con đi siêu âm xem là trai hay gái để mẹ còn biết đường chọn đồ cho phù hợp”.
Sau khi có kết quả, em vội vàng về nhà để thông báo cho mẹ. Vừa về đến nhà đã thấy mẹ chồng đon đả ra mở cổng: “Thế nào rồi con? Mẹ chờ mãi, là trai hay gái thế?”. Em tươi cười trả lời: “Là cháu trai mẹ ạ. Bác sĩ nói cu cậu khỏe mạnh và quậy lắm” – “Vậy à?”, mẹ chồng em buông thõng một câu rồi đi thẳng vào nhà, bỏ lại em sau lưng với ngổn ngang những thắc mắc.
Bữa cơm trưa hôm ấy em nhận thấy không khí có vẻ hơi khác lạ. Mẹ chồng chẳng ngó ngàng gì tới em, em có cảm giác trong mắt bà khi ấy, em chẳng hề tồn tại. Những ngày tiếp sau đó bà chẳng buồn nói với em câu nào, những chăm sóc trước đây cũng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là thái độ khó chịu mỗi khi em lỡ làm sai điều gì. Tất cả những việc trong nhà từ nhỏ tới lớn bà đều bắt em làm hết, mặc kệ bụng em đã bắt đầu to ra, đi lại nặng nề, khó khăn.
Em cũng lờ mờ đoán biết được tình hình nhưng đến khi hai chị dâu nói chuyện thì em mới dám khẳng định những suy đoán của mình là đúng. Có lẽ vì quá mong chờ một đứa cháu gái nên mẹ chồng em thấy thất vọng khi biết em lại bầu bì con trai.
Video đang HOT
Mẹ chồng sa sầm nét mặt khi em sinh con trai (Hình minh họa)
Khi con em hơn 3 tháng tuổi, mẹ chồng em bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn với em, bà bắt đầu hỏi chuyện hoặc kể về những hoạt động mà bà tham gia. Không chỉ có vậy bà còn khoe với em về những bộ quần áo mới mua và nhờ em tư vấn về cách lựa chọn trang phục cũng như phối màu quần áo hợp lý.
Dù hơi ngạc nhiên nhưng khi ấy em chỉ nghĩ đơn giản chắc có lẽ tính mẹ chồng em đồng bóng nên nay thế này mai lại thế khác chứ chẳng có chuyện gì. Cho đến cái ngày mà bà tỉ tê tâm sự với em về nỗi lòng của bà em mới thực sự hiểu điều mẹ chồng đang mong muốn.
Bà kể rằng bà chơi với một hội bạn rất thân gồm 6 bà bạn. Các bà thường rủ nhau đi tập yoga, khiêu vũ. Thỉnh thoảng mấy bà bạn lại hẹn nhau đi mua sắm váy vóc, giầy dép rồi bờm tóc, hoa tai, dây chuyền, vòng tay,….cho mấy cô cháu gái để đưa đến lớp khiêu vũ “khoe”. Thấy vậy bà ghen tị lắm. Trước kia đã không có con gái để làm điệu, cứ nghĩ thôi thì 3 thằng con trai kiểu gì cũng có thằng đẻ được cho bà một đứa cháu gái nhưng ai ngờ cậu nào cũng tiếp nối truyền thống. Đã vậy mấy bà bạn lại còn châm chọc bà khiến bà thấy tủi thân. Chuyện hai anh trai chồng đều sinh thêm con thứ ba cũng chính là do bà ép buộc. Việc bà thờ ơ với 2 chị dâu em cũng chỉ vì không sinh được cháu gái cho bà.
Sau khi trút được nỗi khổ tâm trong lòng, bà tỉ tê hi vọng vợ chồng em hãy hiểu cho bà, sớm sinh cho bà một đứa cháu gái để bà có thể nở mày nở mặt.
Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào mà em lại nghe theo lời bà tiếp tục mang thai khi con mới tròn 8 tháng tuổi. Khỏi phải nói em đã vất vả như thế nào nhưng bù lại mẹ chồng em cũng đỡ đần em rất nhiều. Lần này bà đi cúng bái, lễ lạt ở chùa chiền nhiều hơn và cũng xem bói nhiều nơi hơn. Cứ nghe đồn ở đâu có thầy bói giỏi, dù xa xôi cách mấy bà cũng lặn lội tìm tới. May một điều là đi tới đâu người ta cũng nói bà chuẩn bị có cháu gái nên bà phấn khởi lắm. Cũng chẳng hiểu sao khi đi xem bói, thầy toàn phán số mẹ chồng em phải có cháu gái thì mới có phúc – con cái hòa thuận và hiếu thảo, bằng không đôi ba năm nữa, bà sẽ đau ốm triền miên, không cậy nhờ được đứa con đứa cháu nào.
Lần mang thai thứ 2 này, em không đi siêu âm xác định giới tính nữa. Đến ngày em sinh, sau khi nghe bác sĩ thông báo mẹ tròn con vuông và là một đứa cháu trai kháu khỉnh, nét mặt bà bỗng tối lại, biến sắc. Khi em xuất viện về nhà bà chẳng thèm nhìn mặt.
Lúc không có ai ở nhà, bà chì chiết em không biết thương bà, muốn bà ốm yếu, bệnh tật mà chết sớm cho nhàn thân nên mới sinh con trai. Chẳng biết thanh minh thế nào, em chỉ lặng lẽ khóc một mình. Em cố gắng quan tâm, chăm sóc tới bà nhiều hơn nhưng càng lúc bà càng khiến em hoảng sợ. Có lần buổi sáng, em bê vào cho bà chậu nước ấm để rửa mặt, không may nước lại hơi nóng một chút, vậy là bà gạt cái chậu một cái đổ ướt hết cả người em. Bà còn ra tối hậu thư cho em rằng, nếu vợ chồng em không sinh cho bà một đứa cháu gái bà sẽ đuổi vợ chồng em ra ngoài sống và tìm cách để chồng em kiếm cho bà một đứa ở bên ngoài. Em chẳng dám tâm sự với chồng bởi từ trước tới nay bà luôn tỏ ra ngọt nhạt, quan tâm đến em trước mặt anh. Trong mắt chồng em, mẹ là một người tuyệt vời, đáng kính, nhẹ nhàng và hết mực yêu thương con cháum coi con dâu như con đẻ. Anh thường nói với em rằng “Em có phúc lắm mới được làm dâu của mẹ đấy”. Những khi ấy em chỉ biết cười trừ.
Thực sự bây giờ em cảm thấy bế tắc quá. Đôi lúc em thầm trách ông trời tại sao cứ bắt người khác không có được con trai nối dõi, còn em chỉ ao ước có một cô con gái bé bỏng để cứu lấy cuộc đời mình mà cũng thật khó khăn. Mấy tháng nay em liên tục giảm cân trong khi đang phải nuôi con nhỏ. Em lo quá, nhưng em phải thoát ra bằng cách nào được đây?
Theo VNE
Xin lỗi con và anh nhiều lắm
Em đã đánh mất đi sự sống bé nhỏ ấy khi con còn chưa được nghe tiếng anh lần nào.
Vậy là cuối cùng anh cũng quyết định ở lại, em chẳng biết nên vui hay nên buồn nữa. Anh ở lại có nghĩa là mình gần nhau thêm một chút nữa, khoảng cách giữa anh và em sẽ ngắn lại thêm một chút. Nhưng anh ở lại cũng có nghĩa là em phải buông tay anh thôi, trả anh về với cuộc sống khi chưa có em bên đời.
Ngày anh đi, em hứa đợi anh 3 năm nhưng lại quên mất không hứa rằng khi trở về mình sẽ bên nhau mãi. 2 tháng trước thôi, em còn hạnh phúc lắm khi anh thông báo ngày về, mà giờ đây, em mong ngày trở về của anh cứ dài mãi, để em có thể có quyền đợi anh mãi. Giá như anh đi thêm 3 năm nữa, em lại có thể được yêu anh thêm 3 năm, được đợi chờ anh thêm 3 năm.
Đã bao lần anh hỏi em lý do mình phải xa nhau rồi anh nhỉ? Mỗi câu hỏi của anh như hàng ngàn vết dao đâm thẳng vào tim em. Em xin lỗi anh nhiều lắm. Nhưng đó có lẽ là cách duy nhất rồi, em thật sự không còn cách nào khác nữa đâu anh. Chỉ có như vậy anh mới có thể bước tiếp thôi. Xin đừng hỏi em lý do nữa, đau lắm, thật sự đau, rất đau.
Em yêu anh nhưng chẳng thể mang lại cho anh một ngôi nhà theo đúng nghĩa của nó. Anh từ nhỏ đã không có một gia đình trọn vẹn, em không đành lòng khiến nửa cuộc đời của anh lại sống trong một gia đình không trọn vẹn nữa đâu anh à.
Một năm trước, em đã hạnh phúc bao nhiêu khi biết tin mình có thai, bao nhiêu dự tính cho tương lai. Em đã sống, làm việc hết mình với hy vọng rẳng sẽ dành cho anh một bất ngờ lớn khi ngày anh về có cả em và con của chúng mình ra đón anh. Em đã vui biết bao nhiêu khi cảm nhận sự sống ngày một lớn dần trong em. Nhưng ông trời thật sự quá ư tàn nhẫn với em anh à. Mà thật ra, đúng ra, em là một người mẹ tồi, em chẳng giữ nổi con của chúng ta. Em đã đánh mất đi sự sống bé nhỏ ấy khi con còn chưa được nghe tiếng anh lần nào, chưa một lần con được nhìn thấy cuộc sống này. Em xin lỗi con và anh nhiều lắm.
Hứa với em hãy sống thật hạnh phúc đấy vì anh, vì em và con nữa (Ảnh minh họa)
Có lẽ kết cuộc của ngày hôm nay là cái giá mà em phải trả cho tội lỗi của mình nhiều kiếp trước. Có lẽ kiếp trước em làm quá nhiều điều ác nên ngày hôm nay em phải trả giá thôi anh à. Em giờ đây chẳng có cái quyền là mẹ một lần nào nữa, vậy nên em chẳng thể cho anh một ngôi nhà và những đứa trẻ nữa đâu anh. Em cũng chẳng còn nhiều thời gian để có thể chăm sóc anh nữa rồi. Ngày biết tin mình bị ung thư, em lại rất vui anh à. Nói thật, tin ấy làm em dễ dàng đưa ra quyết đinh cho mối quan hệ của chúng ta hơn.
Em sẽ trả anh về cho yêu thương khác, trả anh về với cuộc sống khi chưa có em bên đời. Trả anh về nơi bình yên ấy. Hãy cứ tin rằng em chưa từng yêu anh đi anh nhé. Nếu điều đó làm anh dễ dàng quên em hơn thì hãy cứ tin vào điều đó anh nhé. Em đã từng nói với anh, cả cuộc đời này, em chỉ yêu và sẽ mãi yêu người yêu em thôi. Vậy nên em sẽ đứng lại tại đây, còn anh hãy đi tiếp con đường phía trước, tìm cho mình một hạnh phúc mới. Em và con sẽ đợi anh ở cuối con đường.
Hãy cứ tin rằng, em chưa bao giờ yêu anh, cứ tin rằng em chỉ thương hại anh thôi. Nếu điều đó giúp anh quên được em.
Hai ngày bên anh là khoảng thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời em. Em đã đưa anh đi và được đón anh về thế là em toại nguyên rồi. Hy vọng cuối cùng của em trước khi rời xa nơi đây là được thấy anh hạnh phúc với một tình yêu mới, có thể quên em đi và bắt đầu lại từ đầu, có như vậy em mới có thể bớt đi cảm giác tội lỗi với anh. Có như vậy em mới có thể an lòng ra đi.
Tất cả những gì chưa làm được cho em, hãy dành nó cho người con gái đến sau em anh nhé. Hãy yêu thương và chăm sóc người đến sau thật tốt được không anh vì cô ấy đến sau nên cô ấy phải chịu quá nhiều thiệt thòi. Hứa với em hãy sống thật hạnh phúc đấy vì anh, vì em và con nữa. Đừng để ở thế giới bên kia, em và con phải khóc khi thấy anh đau khổ anh nhé.
Anh cứ đi, còn em sẽ dừng lại. Nhưng khi nào quá mệt mỏi, hãy quay đầu lại phía sau anh nhé. Em sẽ vẫn mãi đứng đây dõi theo anh vì suốt cuộc đời này, em yêu anh.
Theo VNE
Tình yêu ngọt ngào của ông lão 65 Đó chỉ là lời nhắn nhủ hàng ngày nhưng lúc nào cũng có "thương em", "nhớ em" của một ông lão 65 tuổi gửi vợ. "Em, như thường lệ cho anh đi ngồi cà phê chút nha, đồ để đó anh về anh phơi nhé. Cảm ơn em nhiều! Thương em lắm" - đó là những lời mà cụ ông 65 tuổi thường...