Bi hài vợ quản chồng như… quản con
Vì quá ghen, chị Hoa quản chồng chặt đến mức anh Tùng có cảm giác anh là con chứ không phải là chồng của chị.
Quá ghen tuông, vợ quản chặt chồng
Không đẹp trai nhưng anh Tùng (Quán Thánh, Hà Nội) “chém gió” giỏi, nói chuyện có duyên nên rất được lòng chị em trong cơ quan. Mỗi lần thấy các cô gái vây quanh anh để nghe anh kể câu chuyện vui nào đó, chị lại sôi máu lên và phản ứng ngay lập tức.
Vì bận rộn nên chị không dùng facebook. Nhưng từ khi biết anh hay online facebook để “chém gió” với bạn bè, đồng nghiệp, trong đó có rất nhiều cô xinh như hoa hậu, chị lên kế hoạch kiểm soát chồng. Dù bận đến đâu, mỗi buổi sáng, chị nhất định vào facebook vài lần để xem anh “ong bướm” thế nào.
Không ngày nào, chị không thấy anh bông đùa với mọi người. Ngay sau khi cô nào comment, chị nhảy vào dọa dẫm với những lời kiểu như: “Một vợ, hai con rồi em ạ”, “Chị là vợ anh Tùng đây, em có muốn về làm bà chủ thay chị cũng được nhưng nhớ nuôi hai con chị cho tốt, chăm bố mẹ chồng, ông bà chồng và một lũ em nữa. Làm được thì theo anh về, không thì đừng xớn xác”.
Yêu cầu nào của chị anh cũng gật đầu hết, nhưng anh tự nghĩ thầm trong bụng: “Không bông đùa trên facebook, ta bông đùa nơi khác” (Ảnh minh họa)
Thấy chị ghen quá, mọi người càng trêu ác liệt hơn khiến chị lúc nào cũng trong tâm lý sôi sùng sục. Đầu tiên, chị cấm không cho anh vào facebook. Cấm được vài ngày, anh lập tài khoản khác. Biết không thể cấm mãi được, chị đành lên lịch cho anh online. Và chị kiểm soát rất chặt chẽ thời gian anh vào facebook.
Để thêm sức nặng, chị còn nhờ chị gái kiểm soát cùng. Lúc nào anh bông đùa với gái xinh, nếu chị không kịp online, “sư tỷ” của chị sẽ nhanh chóng vào nhắc nhở.
Chị Ninh (Lương Yên, Hà Nội) lại quản chồng theo cách khác. Anh Bằng – chồng chị là nhân viên kinh doanh nên suốt ngày “đi mây về gió”.
Video đang HOT
Đầu giờ sáng anh bảo đang ở Quảng Ninh, đến chiều đã ra Hải Phòng. Anh là người có tính trăng hoanên chị chắc chắn mỗi lần đi công tác, kiểu gì anh cũng có bóng hồng lởn vởn bên cạnh.
Biết chị hay ghen nên anh “đẻ” ra tính xấu mới. Đó là nói dối như cuội. Khi chị tin chắc anh đang ngồi bên bãi biển với bồ thì anh khẳng định đang ngồi làm việc với đối tác. Khi chị đoán anh đang “vui vẻ” thì anh nói anh ngủ trong phòng một mình. Chị gọi điện kiểm tra cũng vô ích vì anh “trả bài” rất chuẩn.
Chính vì vậy, nếu có cơ hội, chị không rời anh nửa bước. Nhưng vì tính chất công việc, anh thường xuyên đi tỉnh nên chị chẳng thể nào kè kè bên cạnh mà quản anh suốt được.
Thế là chị quản anh bằng cách âm thầm cài GPS vào điện thoại của chồng. Không chỉ có vậy, chị còn bỏ ra cả đống tiền để cài phần mềm nghe lén. Chính vì vậy, chị mới có bằng chứng khẳng định anh đã nói dối quá nhiều.
Quản chặt quá hóa căng thẳng
Anh Tùng “chém gió” thành thần, nhưng lại sợ vợ một phép nên việc quản thái quá của chị chỉ khiến anh hơi khó chịu. Tất nhiên anh chẳng dại gì răm rắp nghe theo lời vợ, nhưng cũng đủ sợ vợ để “ăn vụng phải biết chùi mép”.
Thời gian đầu, anh online theo đúng lịch trình chị vạch ra. Anh hơi khó chịu một chút vì anh thuộc dạng “nghiện” facebook. Nhưng điều khiến anh khó chịu hơn cả chính là việc bị bạn bè, đồng nghiệp “đánh hội đồng”.
Ai cũng biết anh sợ vợ, mọi người đổ xô vào trêu chọc, khích anh nổi chí anh hùng. Đúng như dự đoán của mọi người, máu nóng nổi lên, anh đã có một “cuộc chiến vĩ đại” giành quyền online facebook thường xuyên với vợ. Cuối cùng, chiến thắng đã thuộc về anh.
Tuy nhiên, chỉ những người bạn thân của anh mới biết đằng sau chiến thắng đó là gì. Hình như anh phải trả giá hơi đắt để vợ xuống thang. Trong cuộc “trao đổi”, để được vênh vang với thiên hạ, anh phải nộp hết lương, lậu cho chị, không được giữ lại một đồng.
Điều này vợ anh Tùng nắm rõ như lòng bàn tay vì có chị gái làm kế toán trưởng cùng công ty với chồng. Hàng tháng, chị sẽ cấp tiền cho anh chi tiêu. Bên cạnh đó, anh cam kết không được lả lơi với các em gái.
Yêu cầu nào của chị, anh cũng gật đầu hết, miễn là được online facebook. Nhưng anh tự nghĩ thầm trong bụng: “Không bông đùa trên facebook, ta bông đùa nơi khác. Có sao đâu nào”.
Trong khi đó, chị Ninh lại đi quá xa trong việc quản chồng. Một lần, anh Bằng báo cáo đi công tác Hải Phòng một ngày, nhưng khi quan sát GPS, chị lại thấy anh vẫn ở Hà Nội. Nơi anh đang ngồi chính là khách sạn Melia.
Chị đinh ninh chắc chắn anh đang tòm tem với “con hồ ly” nào rồi. Theo một nguồn tin bất ngờ chị có được, người yêu cũ của anh cũng đang có mặt tại khách sạn này.
Không thể chịu đựng được nữa, chị bỏ cả công việc đi thẳng tới khách sạn để bắt quả tang đôi gian phu dâm phụ. Đúng như chị dự đoán, chồng chị đang ngồi cười nói vui vẻ với cô người yêu cũ. Chị nghĩ bụng: “Bước một là cà phê, bước hai là phòng ngủ đây mà”.
Nghĩ đã bực mình, thế là chị rút dép, xông vào đánh tới tấp “con hồ ly” khiến không ai kịp trở tay. Khi bình tĩnh trở lại, chị mới nhận ra, xung quanh hai vợ chồng không chỉ có mình “con hồ ly” mà còn rất nhiều sếp lớn của anh.
Thì ra, sếp anh đề nghị anh hoãn đi công tác để đàm phán với một đối tác quan trọng. Đối tác lại chính là người yêu cũ của anh.
“Sự kiện” đánh ghen của chị không những khiến cuộc bàn bạc công việc của chồng trở nên căng thẳng mà còn đẩy hạnh phúc của vợ chồng chị bên bờ vực thẳm.
Theo Afamily
Đen đủi như lấy chồng... chưa lớn
Không biết cô có vô lý không nhưng cô mong thà chồng hư hỏng, đàn đúm bạn bè, rượu chè... cô còn thấy vui hơn...
Quyên và Khôi kết hôn được một năm, mỗi lần Khôi giận vợ, anh lại chạy sang phòng mẹ để than phiền. Những lúc thế, mẹ chồng lại ngọt nhạt trách Quyên: "Con chăm chồng chứ chăm ai mà phải tính toán. Mẹ lo cho nó từ bé đến lúc lấy con không bao giờ để nó phải thiếu thốn. Mà mẹ cũng phải đi làm, cũng phải lo đủ thứ chuyện trên đời".
Nghe mẹ chồng nói thế, Quyên tức sôi máu, chỉ muốn cãi lại. Nhưng nghĩ chẳng giải quyết được vấn đề gì nên Quyên lại thôi. Cô tự nhủ: "Ờ thì cứ coi như nuôi một thằng con trai cũng được".
Nhà Khôi không giàu lắm nhưng anh là con một. Hồi Khôi đưa Quyên về nhà ra mắt, cô đã suýt chết sặc trong bữa cơm khi thấy mẹ chồng ngồi gắp thức ăn đưa lên miệng cho Khôi.
Rồi trong bữa ăn, Khôi làm rớt hạt cơm, mẹ anh cũng chăm chăm nhặt để vào mâm. Bà cứ ngồi trực để gắp miếng ngon và ý từng li từng tý "canh" cho Khôi ăn đủ 3 bát cơm thì mới thỏa mãn ra mặt.
Một người ở tuổi 30 như Khôi mà vẫn không hơn một đứa trẻ bám váy mẹ làm Quyên thấy kinh hãi (Ảnh minh họa).
Lúc lấy nhau về, Quyên tâm sự với Khôi, tỏ ý là anh giờ đã có vợ, người lớn rồi thì đừng để mẹ chăm chút quá, phải biết tự lo cho mình. Khôi xua đi, bảo mẹ thích làm thế để thể hiện sự quan tâm. Quyên nghĩ qua loa: "Thôi thì mẹ nào chả nghĩ con trai là nhất". Hơn nữa mẹ Khôi cũng chẳng có ai khác để chăm lo ngoài cậu quý tử của bà.
Quyên cứ nghĩ người đàn ông khi đã có vợ sẽ tự biết mà trưởng thành hơn. Nhưng từ ngày cưới nhau, Quyên nghiễm nhiên đóng vai trò... vú em cho Khôi.
Khôi đi làm về, vứt giầy, vứt tất, Quyên phải đi sau dọn ngay. Anh nằm vật ra, sai Quyên lấy nước. Có hôm anh cắm mặt vào chơi game, bảo Quyên lấy hoa quả cho anh ta ăn, Quyên bận việc, mang chậm một chút mà anh trút cả đĩa hoa xuống đất và bỏ cả cơm làm mẹ chồng cô khóc lóc và trách cô suốt.
Một lần Khôi đi công tác, Quyên mải làm báo cáo tháng không chuẩn bị đồ đạc cho chồng, anh dỗi chạy sang phòng mẹ như một đứa trẻ con. Anh ngủ luôn bên đó cùng mẹ và nói rằng Quyên không làm tròn bổn phận làm vợ với anh.
Quyên không thể hiểu nổi chồng mình thế nào nữa. Anh "mỏng manh" đến đáng sợ. Nhiều lúc trước mọi người Quyên thấy xấu hổ vô cùng. Anh cư xử cứ như cô luôn sẵn sàng... bắt nạt anh.
Hồi chưa lấy nhau, Quyên thấy Khôi không đàn đúm bạn bè, đi làm về nhà đúng giờ như một học sinh tiểu học. Ai cũng bảo Quyên lấy Khôi sẽ sướng vì đó là mẫu đàn ông lý tưởng, sẽ không làm mệt óc phụ nữ.
Cô cũng mừng thầm và tự hào về người yêu khi ấy. Cô đã hi vọng một cuộc sống vợ chồng đầy hạnh phúc với một ông chồng không bỏ bê vợ con.
Quyên tâm sự với mẹ đẻ về việc của Khôi thì cũng được bà khuyên bảo là nên chịu đựng. Mẹ Quyên nói với cô: "Thiếu gì đàn ông hư hỏng. Chồng con chỉ mắc cái bệnh... chưa lớn chứ trai gái, rượu chè, cờ bạc thì con còn khổ nữa. Thôi coi như cái số con thế, liệu mà ăn ở cho êm cửa êm nhà là được".
Quyên dở khóc dở cười. Không biết cô có vô lý không nhưng cô mong thà chồng hư hỏng, đàn đúm bạn bè, rượu chè... cô còn thấy vui hơn.
Có lần còn oái oăm đến nỗi, Khôi từ người có lỗi mà "lật lọng" hờn dỗi, trách cứ vợ ngay giữa chốn đông người.
Chẳng là hôm ấy đám cưới em gái Quyên. Biết chồng chẳng "đủ lớn" để nghĩ đến việc phải về ngoại từ sớm giúp bố mẹ và các em tiếp khách nên cô dặn dò Khôi từ mấy tháng trước rồi.
Đến ngày cưới, Quyên tiện đường từ cơ quan về nhà mẹ luôn, còn Khôi đi một mình từ nhà đến vì anh không phải làm thứ 7.
Đến nơi, thấy chồng mặc quần soóc, áo phông, Quyên lôi ngay chồng ra một góc căn vặn: "Đám cưới mà sao anh ăn mặc thế này?". "Sao anh biết được, em dặn anh đến thì cứ đến, sao không sắp sẵn quần áo cho anh?" - Khôi nhăn mặt.
Đến nước này thì Quyên cáu quá: "Anh bao nhiêu tuổi rồi, đến đám cưới chứ có phải đến nhà mẹ chơi đâu mà cái đấy cũng không biết?".
Quyên vừa dứt lời, Khôi đùng đùng bỏ ra về, đi qua cả dãy bàn ghế dài mặt xị ra, vừa đi vừa quăng quật đúng kiểu người dỗi thành ra ai cũng phải nhìn. Cô được phen ngượng chín mặt giữa đông đủ họ hàng.
Một đứa trẻ đòi hỏi thì đó là quyền của nó. Người lớn sẽ dạy để nó trưởng thành. Nhưng một người ở tuổi 30 như Khôi mà vẫn không hơn một đứa trẻ bám váy mẹ làm Quyên thấy kinh hãi.
Theo afamily
Tủi nhục như bị chồng đánh khi mang bầu Bị chồng đánh rồi lao vào bóp cổ khi đang mang bầu hoặc bị tát dúi dụi tới chảy máu mồm khi trên tay vẫn bế con gái... Đó là chân dung những người vợ tủi nhục và đầy mệt mỏi khi chung sống với người chồng vũ phu, vô trách nhiệm. Đời Vân Hương (Hoàn Kiếm, HN) chưa lúc nào tủi nhục...