Bi hài đêm tân hôn, xong “2 hiệp” rồi vẫn thấy vợ còn… trinh
“Đã ‘hai hiệp’ rồi mà em vẫn còn… Hay là anh vẫn chưa làm cho vợ được sung sướng thực sự, giờ anh bù thêm ‘hiệp ba’ nhé”.
Kể ra thì nhiều người sẽ nói tôi bịa nhưng thực sự đây là sự cố đêm tân hôn để đời của tôi.
Ngày tổ chức đám cưới vì khách khứa ở quê lên quá đông, nên phòng cưới của hai vợ chồng cũng là phòng ngủ chung của mọi người. Thế nên 2 ngày sau đám cưới vợ chồng tôi vẫn chưa có đêm tân hôn. Thôi tất cả đều để dành hết cho tới tuần trăng mật.
Ngày thứ 3 sau cưới tôi và vợ lên máy bay đi nghỉ trăng mật ở Nha Trang. Mọi người hình như vẫn ở lại chơi thêm mấy hôm nữa mới về hết vì bố mẹ tôi rất nhiệt tình giữ họ hàng lại. Tôi là con út nên từ giờ về sau chắc cũng không có cơ hội nào để mọi người lên nhà tôi chơi đông đủ được như thế này.
Lên taxi ra sân bay tôi không nén được cảm xúc nữa, vậy là chúng tôi được tự do rồi…
Vậy là chúng tôi được tự do rồi… (Ảnh minh họa)
Tôi và vợ đặt phòng tại một nhà nghỉ gần bờ biển có view nhìn ra biển khá đẹp. Vừa vào phòng khi tôi chưa kịp làm gì thì vợ đã nhanh chóng thay đồ bơi rồi chạy ùa ra hòa vào làn nước trong mắt. Nhìn vợ mà tôi cứ muốn… nhưng chẳng kéo lại kịp. Cả chiều ấy vợ được bơi thỏa thích, lúc em bước lên tôi đã nhấm nháy. Tối nay nhớ là phải tân hôn đấy nhá. Vợ tôi nghe thế thì cười nắc nẻ, nàng cũng biết tôi đang phải kìm nén lắm rồi.
Video đang HOT
6 giờ tối thì tôi có điện thoại. Đến nơi chưa kịp gọi điện cho mấy đồng nghiệp đang công tác trong này thì họ đã gọi cho tôi. Mấy đứa bắt phạt tôi vì cưới vợ không mời, tôi định rủ vợ đi cùng nhưng có vẻ em đã thấm mệt nên xin phép ở phòng. Trước khi đi tôi vẫn không quên dặn vợ: “Đừng có ngủ sớm, đêm nay mới là đêm tân hôn đấy nhé. Đợi anh về”.
Tối mấy mấy thằng ngồi hết gần cả két bia để cùng tôi chia tay đời độc thân. Mãi 9 giờ tối chúng mới chịu cho tôi về phòng. Tôi lò dò về đến phòng trong tình trạng rượu đã ngấm, vợ vẫn thức đợi tôi. Nhìn thấy vợ trong chiếc váy ngủ gợi cảm đang nằm đợi sẵn trên giường tôi đã ôm choàng lấy vợ mặc cô ấy nhăn nhó vì mùi bia khó chịu.
Thế nhưng cũng chỉ sau mấy phút vợ đã không còn đẩy tôi ra nữa. Sau bao nhiêu chờ đợi cuối cùng vợ chồng cũng có một đêm tân hôn đúng nghĩa. Thực sự là tuyệt vời, chính tôi cũng không ngờ vợ còn đòi thêm cả “hiệp 2″ và tất nhiên tôi đã không từ chối nàng. Hình như càng ngấm chút men thì khí thế đàn ông càng hăng lên thì phải.
Vậy nhưng &’hiệp 2 vừa kết thúc thì tôi lại có điện thoại. Cậu bạn đồng nghiệp gọi xuống dưới khách sạn nhận quà, lúc nãy đứa nào cũng ngà ngà say quên cả quà cưới treo ở xe mà không đưa.
Rượu đã ngấm đầu tôi biêng biêng nhưng vẫn mặc vội đồ để xuống lấy. Đưa cho tôi cậu bạn còn trêu: “Về là phải nộp thuế ngay hay sao mà trông đã phờ phạc thế kia. Nhìn ông say lắm rồi đấy đi lên cẩn thận nhầm phòng nhá”. Tôi nhận quà rồi vội lên phòng vì biết vợ đang đợi.
Tôi sốc nặng khi thấy người phụ nữ trước mặt không phải là vợ mình. (Ảnh minh họa)
Lúc mở cửa phòng thấy điện đã tắt tôi phải lò dõ mãi mới tới được giường. Để hộp quà cưới dưới đất tôi trèo ngay lên giường ôm choàng lấy vợ. Vợ cũng quay lại rồi thủ thỉ: “Nhẹ nhàng thôi anh nhé, em vẫn còn trinh”.
Tôi phá lên cười. “Đã &’hai hiệp’ rồi mà em vẫn còn… Hay là anh vẫn chưa làm cho vợ được sung sướng thực sự, giờ anh bù thêm &’hiệp ba’ nhé”.
Tôi vừa dứt lời thì đèn ngủ bật lên rồi tiếp theo là điện phòng bật sáng. Tôi sốc nặng khi thấy người phụ nữ trước mặt không phải là vợ mình.
- Cô…
- Anh… Sao anh lại vào phòng tôi.
- Tôi… tôi xin lỗi. Là vì tôi nhầm phòng. Xin lỗi cô…
Tôi vội vã phi thẳng ra cửa, lúc này mới biết mình đã vào nhầm phòng đối diện. Thì ra cô gái kia đang đợi người yêu. Tôi vừa bước đến cửa phòng thì cũng thấy có người đàn ông bước vào căn phòng tôi vừa vào nhầm. Một phen hú hồn. Vợ vẫn thức đợi tôi. Tôi phải nói dối vợ là đợi mãi mà vẫn không thấy cậu bạn đến, mãi sau cậu ấy điện bảo có chuyện gấp không đến được.
Đến giờ tôi vẫn chưa biết mấy anh đồng nghiệp tặng quà gì nhưng ngay sáng hôm sau tôi đã tìm mọi cách để hai vợ chồng chuyển tới nhà nghỉ khác. May mắn mọi chuyện đã dừng lại kịp thời không thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Đó đúng là đêm tân hôn nhớ đời của tôi.
Theo Một thế giới
Vẫn còn trinh mà lại mang thai
Tôi viết những dòng này trong tâm trạng đau khổ và rối bời, tôi không biết sẽ làm gì với thời gian dài trước mặt đầy u ám đau khổ cứ nối tiếp khổ đau. Anh muốn tôi có bầu để đứa con riêng của anh có em, sẽ không còn ý nghĩ sợ bị san sẻ tình thương nữa. Thế nhưng khi tôi có bầu, anh lại không tin đó là đứa con của anh vì lý do 't.inh t.rùng không ra thì làm sao có con được'.
Tôi và anh yêu nhau 5 năm, anh là người đầu tiên của tôi. Từ lúc quen anh, tôi đã biết nếm trải hết những hương vị của cuộc sống. Anh lớn hơn tôi 10 t.uổi, thành đạt và với cái t.uổi ấy thì tôi có thể yên tâm anh là một bờ vai vững chắc, một cây tùng cây bách để có thể che chở, bảo vệ và yêu thương tôi đến suốt cuộc đời. Nhưng càng quen nhau bao lâu thì nước mắt trong tôi càng nhiều bấy nhiêu. Tôi cố nuốt nước mắt vào trong để chấp nhận tất cả, thế nhưng sự thật luôn phũ phàng.
Quen nhau được một năm, anh tính đến chuyện cưới xin nhưng tôi mới ra trường, công việc chưa ổn định và tôi cũng thấy thời gian tìm hiểu chưa đủ nên chưa nhận lời. Lúc đó anh bảo nếu không cưới được năm nay thì phải ba năm sau mới có thể cưới được vì đợi năm tốt, tôi cũng đồng ý. Nếu không có những trắc trở, thử thách quá cay nghiệt xảy ra trong thời gian qua thì tháng 6/2010 này chúng tôi đã có thể làm đám cưới như ước hẹn. Sau năm quen nhau, anh thú nhận với tôi là anh có một đứa con trai và anh cũng không biết là con mình. Sau này xét nghiệm ADN, anh mới biết. Đó là kết quả sau một lần lầm lỡ, anh không có tình cảm gì với cô gái kia. Anh bảo phải đưa con về chăm sóc và cho ăn học đàng hoàng vì dù sao cũng là con anh, anh không thể bỏ nó được. Khi hay tin ấy, đất trời như sụp đổ trước mắt, tôi không biết phải ăn nói với gia đình, bạn bè, họ hàng như thế nào? Anh cầu xin tôi tha thứ. Nhưng cũng vì chuyện này mà tôi không còn lòng tin ở anh, tôi và anh thường xuyên cãi nhau rất căng thẳng. Anh thành thật với tôi là lúc trước anh quen rất nhiều cô nhưng bây giờ, anh chỉ lo làm ăn, không còn tính đó. Tôi quyết định chia tay nhau một thời gian để cả hai cùng suy nghĩ lại tất cả những gì đã qua, đặc biệt về tình cảm.
Tôi dặn lòng phải quên anh và bắt đầu một cuộc sống mới tốt đẹp hơn, Một năm trôi qua, tình yêu tôi dành cho anh vẫn nguyên vẹn, thế là chúng tôi lại quay về. Cũng từ đây bắt đầu một nỗi đau mới và lần này đến tột đỉnh. Con anh cũng đã đến t.uổi đi học, anh bảo sẽ đưa nó vào thành phố (từ lúc nhận con từ trại trẻ mồ côi về ở với ông bà nội ở Quảng Nam). Nhưng thật không ngờ thằng bé lại rất kỳ thị phụ nữ , nó không muốn có người phụ nữ nào bên cạnh ba nó vì nó sợ tình thương bị san sẻ. Anh bảo không còn cách nào khác để thuyết phục con chấp nhận tôi, anh thì không muốn làm con buồn, anh cũng không muốn xa tôi. Anh đề nghị tôi có con với anh, việc tiến tới hôn nhân sẽ dễ dàng hơn vì nếu có em, con anh cũng sẽ chấp nhận.
Tôi không muốn làm điều đó, không muốn có con khi chưa kết hôn nên cũng còn lưỡng lự. Rồi trong một lần gần gũi, tôi đã có thai đúng như anh ước nguyện. Trớ trêu thay, chúng tôi chưa thật sự quan hệ, tôi vẫn còn trinh thế mà lại có bầu. Cầm kết quả trên tay, tôi còn không tin vào mắt mình, tôi cứ cho đó là một giấc mơ, một sự sai lệch nào đó, cả anh và tôi đều hoang mang. Tôi đã đến bệnh viện phụ sản để khám lại và kết quả đúng là sự thật. Anh bảo đứa con này không bình thường nên tốt hơn là bỏ nó đi. Lúc đó tôi cũng chẳng biết làm gì, chưa hết bàng hoàng và cũng không hiểu lý do tại sao lại có chuyện đó xảy ra? Tôi cũng không đủ ý chí để đối mặt với lời dị nghị và ánh mắt của mọi người, vậy là tôi đã làm cái việc thật nhẫn tâm và tội lỗi.
Tôi cứ ngỡ rằng sau sự việc này anh càng thương yêu và cảm thông về nỗi đau mà tôi vừa trải qua. Thật không ngờ anh lại nghi ngờ tôi, nghi ngờ đứa con đó không phải là của anh. Anh cứ một mực bảo tôi rằng "Không quan hệ được, t.inh t.rùng không ra thì làm sao có con được?". Mặc cho tôi giải thích thế nào đi chăng nữa, tôi cũng lên mạng tìm những bài báo nói về chuyện trinh nữ mang thai gửi cho anh đọc nhưng anh vẫn không hề thay đổi ý nghĩ đó. Tôi cảm thấy mình bị sỉ nhục, bị tổn thương ghê ghớm vì cả đời, cả t.uổi xuân, tôi chờ anh, tôi dành hết cho anh, vậy mà anh lại không tin tưởng, lại đối xử với tôi như vậy. Anh bảo nếu tôi còn trinh thì anh tin, nếu không còn thì anh không thể tin điều đó. Nhưng sau khi phá thai (bác sĩ cho uống thuốc) tôi không biết là mình có còn trong trắng hay không? Nhiều khi nghĩ tôi thấy hận anh quá và ghét cả chính bản thân mình. Có phải tôi là người mù quáng, cứ mãi theo đuổi một hạnh phúc xa vời, không biết đâu là bến bờ hạnh phúc? Và rồi nếu tôi chứng minh được sự trong trắng thì cuộc đời tôi có gì khác hay là vẫn mãi phiêu du mà không bến đỗ. Liệu rằng có ai đó, có một người đàn ông nào có thể chấp nhận và tha thứ một người tội lỗi như tôi không? Tôi thực sự mệt mỏi và chán nản. Tôi phải làm gì đây? Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Ngoisao.net
Tôi không tin em 30 t.uổi mà vẫn còn trinh Nghĩ đi nghĩ lại, chuyện chúng tôi yêu nhau cũng là do duyên số. Tôi đã chinh phục em bằng cả trái tim tôi nhưng không nghĩ, người như tôi có thể khiến em xiêu lòng. Ngày ấy, khi yêu em, tôi không bận tâm tới nhiều thứ. T.uổi tác, quá khứ, tất tần tật những thứ về em, gia cảnh nhà em,...