Bị góp ý chuyện ăn mặc cũng bị đòi chia tay
Vì em bảo, tôi không tôn trọng em, chê bai sở thích của em và nhất là, không hài lòng về hình thức của em.
Tôi cũng chỉ là chia sẻ thật với em, thế mà em nổi khủng lên. Em bảo tôi chê bai em này kia. Em còn nói sang chuyện, chắc bố mẹ em chê bai em ăn mặc xấu nên tôi góp ý khéo thế chứ gì? (ảnh minh họa)
Tôi với em yêu nhau được hơn 1 năm. Thú thực, sau vài ba cuộc tình, tôi muốn dừng lại ở em. Vì em là người con gái có vẻ ngoan ngoãn hiền lành, lại là người ở gần nhà tôi, cách gần 2 chục km. Khoảng cách đó rất hợp ý của mẹ tôi vì mẹ chỉ muốn tôi lấy chồng gần.
Tôi cũng đã yêu mấy người trước em, người nào tôi cũng chân thành nhưng khi đưa về ra mắt, bố mẹ tôi đều không ưng ý. Người thì quá xa, người thì quá thấp, người thì ngoại hình xấu, không tương xứng với tôi. Tôi là một chàng trai được mã, thế nên, tôi có điều kiện để tán tỉnh và yêu nhiều. Nhưng mấy năm trời yêu đương thế là đủ rồi, tôi cũng đã 30 tuổi, muốn lấy vợ và có con cái. Vì thế, tôi quyết định chọn em, người con gái nhìn là đủ hết các tiêu chí của tôi. Chỉ là, trong thời gian yêu nhau, hai đứa xảy ra nhiều chuyện quá nhỏ, tích tụ lâu ngày thành chuyện lớn. Nhất là chuyện, tôi góp ý về cách ăn mặc của em.
Video đang HOT
Bố mẹ tôi và bố mẹ em đều rất ưng ý hai đứa. Họ cũng đồng ý cho chúng tôi lấy nhau. Và khi đó, chúng tôi chỉ còn chọn ngày cưới, chọn ngày đẹp để ăn hỏi nữa mà thôi.
Nhưng một lần, tôi có nói với em thế này: “Bạn bè anh chê em ăn mặc quê, không hiện đại, lại còn có chút gì đó lôi thôi. Anh chỉ nói thật như vậy, nên anh góp ý để em hiểu, nếu như em cảm thấy đúng như thế hay có thể thay đổi được thì thay đổi cho phù hợp. Anh cũng thấy, ở tuổi em, nhiều cô gái ăn mặc đẹp lắm, nhất là có ngoại hình như em. Nên em có thể xem và tham khảo, thay đổi cách ăn mặc của mình xem sao nhé. Vì cách ăn mặc của em hiện tại cá tính quá, hơi nghịch, không hợp với cô gái sắp lấy chồng”.
Tôi cũng chỉ là chia sẻ thật với em, thế mà em nổi khủng lên. Em bảo tôi chê bai em này kia. Em còn nói sang chuyện, chắc bố mẹ em chê bai em ăn mặc xấu nên tôi góp ý khéo thế chứ gì? Vì trước giờ, em cũng biết chuyện bố mẹ tôi chê mấy cô người yêu trước, vì họ không hài lòng về tính cách, hình thức cũng như cách nói chuyện của họ. Nói chung, em nghi ngờ gia đình tôi. Em xiên sang chuyện nhà tôi cầu toàn, thích độc đoán, và em bảo tôi chẳng là gì mà đòi hỏi cao. Em thích ăn mặc thế thì làm sao, góp ý làm gì. Mỗi người một phong cách, chỉ cần em thấy đẹp là được. Em còn bực bội và thêm vào rằng, tôi đừng nghĩ là tôi cao siêu, thích ai thế nào thì người khác phải thế ấy.
Không hiểu sao, suốt mấy ngày ấy em không hề nói chuyện với tôi, cũng không liên lạc điện thoại. Chẳng lẽ, chỉ vì chuyện nhỏ như vậy mà em lại làm lớn lên sao. Tôi chủ động gọi cho em, nói chuyện với em nhưng em không chịu. Và rồi, em đòi chia tay. Em bảo tôi đòi hỏi quá, này kia quá, yêu cầu quá, em không đáp ứng được. Tôi bực bội, đã nói vơi em nhiều nhưng em nhất định không chấp nhận cách giải thích của tôi. Em nói, nhất định muốn chia tay.
Tôi không còn níu kéo nổi em nữa. Nhiều thứ đã làm cho chúng tôi tình cảm nhạt dần.(ảnh minh họa)
Tôi kể chuyện này với bạn bè, họ bảo, có thể em không chỉ vì chuyện tôi góp ý cách ăn mặc của em, mà có quá nhiều thứ tích tụ trong quá khứ. Ví như, chúng tôi hay cãi nhau những chuyện rất nhỏ, từ chuyện em hay nói bạn tôi là người không tốt, bạn tôi hay ăn uống lung tung, nhậu nhẹt vớ vẩn, rồi bảo bạn tôi học ít, chơi bời với họ không tốt này nọ. Rồi em lại còn tính đến chuyện gia đình tôi. Có lẽ là, em sợ mẹ tôi, sợ cảnh sống chung nhà chồng, sợ người mẹ chồng mà hay chê bai này kia chăng? Tôi cũng nghĩ về tất cả những điều đó, và khi em kiên quyết chia tay, tôi chấp nhận chuyện này.
Tôi không còn níu kéo nổi em nữa. Nhiều thứ đã làm cho chúng tôi tình cảm nhạt dần. Và tới khi tính chuyện cưới xin, có lẽ đó là lúc em kĩ càng nhất, quyết định đúng nhất vì không muốn sau này phải ân hận. Chuyện chia tay trước khi cưới chắc chắn có nguyên do của nó, không thể trách cứ em được. Thế nên, tôi mới đồng ý cho em chấm dứt cuộc tình này dù tôi có chút nuối tiếc. Tôi muốn dừng lại ở nơi em, muốn em làm vợ của mình nhưng không được nữa rồi. Nếu là như vậy, cố làm gì để sau này làm khổ nhau thêm.
Theo VNE
Anh không đáng mặt làm chồng?
Cha mẹ sinh ra anh vốn thế. Gầy gò, nhỏ con, chẳng được sáng sủa, đẹp trai bằng anh bằng em.
Anh cũng không được thừa kế nhà cao cửa rộng của mẹ cha; cũng không giỏi giang để làm kỹ sư, bác sĩ; anh càng không biết cách làm giàu... Anh chỉ là một người thợ bình thường nhưng có một tình yêu sâu sắc dành cho vợ và các con. Anh có thể nhịn ăn, nhịn mặc, bỏ thuốc lá để bữa cơm của vợ con có thêm thịt cá, để con mình có áo mới ngày tựu trường tươm tất. Anh có thể mặc quần áo cũ dể dành tiền mua tặng vợ một đôi giày, một thỏi son để em thêm rạng rỡ mỗi khi bước ra đường. Anh có thể thay em nấu cơm, giặt quần áo để em có thời giờ học hành, tiến bộ bằng chị bằng em...
Anh có thể làm rất nhiều thứ bình thường như thế. Nhưng anh không thể giống như anh A. nào đó chiều nào cũng lái xe hơi đến công ty đón vợ. Anh không thể như chồng chị B. kia tháng nào cũng đưa vợ con đi Vũng Tàu, Long Hải đổi gió. Anh cũng không thể như chồng chị C. nọ tối tối lại đưa vợ đến những quán cà phê sang trọng... Trong mắt em, đó mới là những người chồng "đáng mặt làm chồng"; còn người ở bên cạnh em sao lôi thôi, nhếch nhác; sao chẳng giống chồng của người ta...
Đừng bắt anh phải giống người này, người nọ. Bởi anh sinh ra vốn đã thế và sẽ mãi là thế... (ảnh minh họa)
Mỗi lần nghe em vô tư nói vậy, anh lại thấy buồn. Dù em chẳng có ý này ý nọ nhưng để cho vợ con mình kém chị, thua em thì với một người đàn ông như anh, thật đáng hổ thẹn. Anh đã nỗ lực hết mình, đã làm việc siêng năng chăm chỉ; đã tận tụy vì vợ, vì con... Anh đáng được nhận những lời tốt đẹp hơn là sự chê bai, so sánh.
Đừng bắt anh phải giống người này, người nọ. Bởi anh sinh ra vốn đã thế và sẽ mãi là thế...
Theo VNE
Lấy nhau 6 năm, chồng vẫn gọi tên tình cũ khi ngủ Trong giấc ngủ, anh ú ớ gọi tên một người. Một cái tên rất lạ và mềm mại nên em biết đó là tên con gái. Khi bị em đánh thức, anh bật dậy ngơ ngác rồi nằm úp mặt xuống gối. Giá mà em có thể biết được anh đang nghĩ gì... Trong cơn say, anh lè nhè một âm thanh rất...