Bị gia đình phản đối vì có người yêu là con rơi
Giờ tôi phải làm gì để gia đình chấp nhận tình yêu của tôi?Tôi đã yêu H ngay từ ngày đầu chúng tôi gặp nhau. H đã có công việc ổn định. Tôi yêu và muốn lấy H làm vợ. Và cái thai trong bụng H đang lớn dần lên cũng chính là đứa con của tôi nhưng…
Vì sao chuyện lấy vợ của tôi lắm trắc trở đến thế? Khó khăn lắm tôi mới tìm được người mình yêu thương. Tôi đã 32 tuổi. Tôi là con út trong nhà có 3 chị gái. Nhưng tôi không phải là “cậu ấm”. Bố tôi mất khi chị em tôi còn rất nhỏ. Thương mẹ và các chị gái vất vả lo toan phần kinh tế gia đình nên bấy lâu nay tôi luôn cố gắng học hành tử tế, sống tự lập ngay từ hồi còn là sinh viên. Ra trường, tự xin việc rồi thử việc ở nhiều công ty đến giờ tôi đã trở thành một chuyên viên “hạng cứng” của Trung tâm nghiên cứu và phát triển nguồn nhân lực. Mải mê công việc, sự nghiệp nên khi ngoảnh đầu nhìn lại thì tôi cũng chợt nhận ra, mình đã 30 tuổi những chưa có mảnh tình vắt vai. Các chị gái của tôi giờ cũng đã yên bề gia thất. Giờ thì trong ngôi nhà 3 tầng khang trang chỉ còn tôi sống cùng mẹ. Giờ mẹ cũng đã già. Các chị gái thì lấy chồng xa nhà.
Thỉnh thoảng các chị có mang cháu về thăm mẹ tôi. Những lúc ấy, mẹ và các chị gái của tôi cũng thường xuyên thúc giục chuyện tôi lấy vợ rồi sinh cháu nội cho bà bế bồng, cho vui cửa vui nhà. Trước khi gặp và yêu H, các chị gái cũng đã tìm hiểu và gợi ý cho tôi rất nhiều mối để tôi đến cưa cẩm. Có cô gái mặt mũi xinh xắn, kém tôi 8 tuổi ở gần nhà. Rồi có cô gái làm nghề giáo viên, biết chăm sóc gia đình, mẹ tôi rất ưng ý. Nhưng sự thật qua mấy lần đi uống café tìm hiểu nhau tôi thấy những đám hỏi ấy không hợp với mình. Rồi chúng tôi luôn có một kết thúc có hậu “Chúng ta không làm người yêu. Chúng ta làm anh em nhé!”. Họ đều gật đầu đồng ý. Sợ mẹ buồn nên tôi cũng không lảng tránh chuyện vợ con hễ ai mách có cô này cô kia tôi đều cố gắng mở lòng chia sẻ nhưng phần vì không hợp phần vì trái tim không cùng nhịp chỉ cho mãi cho đến khi…
Cách đây 2 năm, tôi đã gặp H. H đến nộp hồ sơ vào làm việc tại Trung tâm của tôi. Tôi là trưởng phòng của H, thời gian đó H mới chỉ là nhân viên tập sự, tôi có thêm nhiệm vụ là giúp đỡ hướng dẫn công việc cho cô ấy nên chúng tôi có rất nhiều thời gian ở bên nhau cô ấy kém tôi 8 tuổi. Tuổi H nếu như theo ý mẹ tôi là rất hợp với mạng của tôi. Về ngoại hình cô ấy không xinh lắm nhưng ăn nói nhẹ nhàng và rất duyên. Nhưng gia cảnh của H hoàn cảnh có phần éo le. H làm con của bà me đơn thân. H là đứa con rơi của cuộc tình lầm lỡ của mẹ cô ấy với người đàn ông phụ bạc.
Tôi cố giải thích cho mẹ hiểu tình cảm tôi dành cho H là thật lòng nhưng đều vô hiệu (Ảnh minh họa)
Những khi tiếp xúc với mẹ H, tôi thấy bà là người phụ nữ nhân hậu, chân thành và đối xử rất tốt với tôi. Tôi tôn trọng bà và không hề ngại chuyện quá khứ của bà. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tôi và H đã yêu nhau thắm thiết. Mẹ và các chị gái tôi rất vui, phấn khởi khi tôi thông báo sẽ đưa bạn gái về ra mắt mẹ và gia đình để chúng tôi được xây tổ ấm hạnh phúc. Niềm vui chẳng được bao lâu khi gia đình tôi đi thăm gia đình H trở về, tôi ngỡ ngàng khi ông nội, mẹ và các chị đều kịch liệt phản đối cuộc hôn nhân này. Họ không thể chấp nhận gia cảnh của cô ấy. H là một đứa con rơi.
Trước nay, khi kể chuyện về H tôi đã giấu mẹ và các chị chuyện cô ấy không có cha. Rằng bố H mất vì bị bệnh nặng. Nhưng tôi thật sự bất ngờ vì chuyện này mà mẹ tôi kịch liệt phản đối chuyện hôn nhân của tôi. Tôi luôn tìm cơ hội thích hợp để nói về những điểm tốt của cô ấy cho mẹ và các chị gái hiểu nhưng họ vẫn lờ đi. Những lẫn đưa H về nhà chơi cho mọi người trong gia đình được tỏ tường tính cách cũng như hình dáng cô ấy nhưng mẹ tôi đã dội gáo nước lạnh vào đầu cô ấy. Mẹ không nói chuyện H là đứa con không cha. Mẹ tôi đã dọa H rằng: “Bác không đồng ý cháu lấy thằng Bình. Bác đã xem tuổi hai đứa nếu hai đứa lấy nhau thì chỉ một thời gian ngắn là một trong hai đứa sẽ phải sống trong cảnh chăn đơn gối chiếc”.
Video đang HOT
Trước sự phản đối kịch liệt của mẹ tôi, H cũng nhiều lần kiên quyết chia tay với tôi vì thấy mình bị xúc phạm. 3 tháng trước, H đã tránh mặt tôi. Mẹ và các chị biết chuyện nên mừng ra mặt. Mọi người động viên tôi, chiều chuộng tôi và chị gái cả hứa sẽ nhanh chóng tìm cho tôi một đám môn đăng hộ đối.
Trách móc hờn giận nhưng thật sự cả hai chúng tôi rất yêu nhau nên không thể bỏ được nhau. Đành liều một phen, chúng tôi dự định tính chuyện “bác sỹ bảo cưới” thế nào gia đình cũng chấp thuận. Mẹ tôi thương tôi chắc sẽ nghĩ lại. Tôi và H đã quan hệ tình dục với nhau, kết quả H đã dính thai. Tôi đem chuyện nay báo cáo với mẹ khi biết tin H có thai và mong chờ mẹ gật đầu đồng ý. Nhưng đúng như người ta vẫn thường bảo người tính không bằng trời tính. Mẹ tôi đã nổi cáu, bà tức giận và nói sẽ từ mặt tôi, mẹ đã bắt tôi chọn lựa giữa mẹ và H. Tôi thỉnh cầu với mẹ, xin mẹ cho phép chúng con lấy nhau, sướng khổ thế nào chúng con cũng chịu mà vẫn vô hiệu.
Tôi buồn lắm. Tôi cố giải thích cho mẹ hiểu tình cảm tôi dành cho H là thật lòng nhưng đều vô hiệu. Mẹ tôi còn bắt H phá bỏ cái thai đó đi. Mẹ trách tôi mê muội. “Con hiền lành, điển trai như vậy thì mẹ con nhà nó đã giăng bẫy lừa con. Mẹ không tin đứa con trong bụng nó là con của con đâu. Nghe lời mẹ, hãy bỏ nó đi”. Nghe những lời đó, tôi thực sự rất đau lòng vì dù sao đó cũng là giọt máu của tôi. Tôi và H yêu nhau hoàn toàn tự nguyện. Tôi không muốn là một kẻ vô trách nhiệm không thể để đứa bé vô tội ấy phải chịu thiệt thòi được nhưng tôi cũng không muốn làm mẹ phải đau lòng.
Thời gian này, tôi như kẻ mất hồn. Đứa con thứ nhất đã phá, giờ H lại đang mang thai lần thứ hai mà đến giờ mẹ tôi vẫn kiên quyết không đồng ý cho chúng tôi cưới nhau. Tất cả chỉ vì tâm sự rất thật lòng của mẹ H về chuyện khó nói kia. Gia đình tôi sợ làm thông gia với mẹ H sẽ ảnh hưởng đến danh dự của gia đình. Tôi cảm thấy gia đình mình thật bất công khi đánh giá người khác quá tàn nhẫn, khắt khe như vậy. Nhiều bận tôi dọa sẽ bỏ nhà đi nếu mẹ không chấp nhận chuyện tình cảm của mình nữa. Trước thái độ tiêu cực của tôi, chị gái tôi đã tìm đến H và nói thẳng tất cả những gì gia đình tôi nghĩ về mẹ con cô ấy. Điều đó gây ra những tổn thương vô cùng lớn cho cô ấy. Giờ này tôi và H thật sự mất phương hướng. Nhiều đêm tôi nghĩ sẽ cưới cô ấy, bỏ nhà đi cùng cô ấy bất chấp sự phản đối của gia đình hay chấp nhận chia tay để làm tròn chữ hiếu. Tôi phải làm gì bây giờ? Ngoài mong chờ ở mẹ hai chữ cảm thông.
Theo VNE
Đang hạnh phúc, vẫn có con với hai đồng nghiệp
Tôi đúng là đã quá dại dột rồi, thật may là người phụ nữ hiện tại chỉ muốn một cuộc tình như vậy và đứa con, chứ không có ý phá vỡ gia đình tôi.
Tôi là một người đàn ông, có thể nói là tương đối ổn về mọi thứ, công việc và gia đình, tiền bạc. Nói chung, công việc của tôi tốt vì hiện tôi đang làm trưởng phòng ở công ty của bố vợ, bố vợ làm giám đốc công ty. Vợ tôi là người phụ nữ hiền lành, chúng tôi đã có với nhau hai đứa con khôn lớn. Cuộc sống gia đình tôi tương đối hạnh phúc nếu như kẻ làm chồng như tôi không tham lam vô độ.
Có những điều mà chính bản thân tôi cũng không hiểu tại sao mình lại hành động như vậy nữa. Thực ra, gần chục năm làm vợ chồng, tôi đã cảm thấy mọi thứ là trách nhiệm nhiều hơn là tình yêu. Vợ tôi tốt với tôi nhưng vợ hiền, nghe lời chồng quá lại chỉ biết ở nhà chăm chồng chăm con, không sắc sảo, cũng chẳng có chính kiến hay tính khôi hài nên mọi thứ cứ đều đều và chậm chậm trôi đi. Tôi đã dành cho vợ rất nhiều tình cảm, lúc nào tôi cũng quan tâm vợ con, đó là trách nhiệm của tôi. Với lại, gia đình nhà vợ gia giáo, bố chồng nghiêm khắc lại là cấp trên của tôi nên tôi cũng rất nể bố.
Tôi thường nói với bố về gia đình, công việc, có gì bố cũng chia sẻ và giúp đỡ tôi. Cuộc sống vợ chồng của tôi và vợ không có nhiều thăng trầm, cứ bình lặng trôi đi...
Thế rồi một ngày, cái máu dê trong người đàn ông trỗi dậy. Tôi đã yêu cô đồng nghiệp cùng công ty tôi. Cô này rất trẻ, chưa có gia đình. Mặc dù biết tôi có gia đình nhưng cô ấy vẫn cứ yêu thương tôi. Tôi cũng biết tình cảm ấy là chân thành vì con gái mà, có những thứ không thể kiểm soát được nhất là chuyện tình cảm. Tôi thừa nhận, chính tôi là người tiếp cận em trước, tán tỉnh em và nói yêu em. Vậy nên em đã mủi lòng và si mê tôi như thế.
Thế rồi một ngày, cái máu dê trong người đàn ông trỗi dậy. Tôi đã yêu cô đồng nghiệp cùng công ty tôi. (ảnh minh họa)
Mỗi ngày nhìn em khóc lóc đau khổ vì tình yêu không lối thoát này tôi cũng thấy buồn lắm. Và tôi hối hận vì đã yêu em, gieo cho em niềm hi vọng để làm khổ em. Cuộc tình ấy lén lút được một thời gian thì bị bại lộ. Bố vợ tôi biết chuyện, các anh chị trong công ty cũng manh nha nghe được, tôi hoảng quá. Em sợ lắm, em cầu xin tôi cho em cách giải quyết nhưng mà lúc này, thật không may là em đã mang bầu.
Vợ tôi biết chuyện, mọi thứ cứ rối tung lên, gia đình căng thẳng lục đục. Nhưng vì muốn giữ sĩ diện cho tôi và danh dự cho gia đình, bố tôi yêu cầu tôi chấm dứt chuyện này, vợ tôi cũng bằng lòng tha thứ cho sai lầm của tôi. Còn người con gái kia, em tự giác xin nghỉ việc. Khi tôi nói về cái thai, em bảo em sẽ giữ nó nhưng mà tôi không phải bận tâm vì chính em đã chọn cách này. Em không oán trách gì tôi cả, mong tôi sống hạnh phúc và có trách nhiệm với gia đình. Khi đó tôi cũng hơi hèn nên đã động viên em phá thai, nhưng em không phá thì tôi cũng đành lòng để em ra đi. Một thời gian bẵng đi không liên lạc, em đi đâu tôi cũng không hề hay biết...
Rồi, tôi lại lao vào công việc như để chuộc lỗi lầm với nhà vợ. Tôi đang làm công ty bố vợ, dưới quyền bố, tôi không thể làm gì ảnh hưởng tới danh dự của bố được.
Thời gian trôi đi, tôi đã quen một người mới ở công ty, chị này ngoài 40 tuổi rồi nhưng nhìn vẫn còn trẻ. Người phụ nữ này cứ xưng em- anh với tôi nhưng tôi ngại nên cứ gọi chị ta bằng chị. Chúng tôi hay làm ca kíp cùng nhau nên có nói chuyện, tâm sự và lâu dần tôi lại dành tình cảm cho người này. Chị ấy hơn tuổi tôi nhưng mà tôi không có cảm giác chị em khi nói chuyện với chị ấy. Chúng tôi có cơ hội gặp nhau nên tình yêu nảy sinh, lén lút quan hệ trong công ty.
Nhiều tuổi, có một đứa con ông bà cũng không trách mắng chuyện chửa hoang nữa, vì họ cũng mong con gái họ có con cái chứ chuyện lấy chồng thì ở tuổi đó khó rồi. (ảnh minh họa)
Chị ấy quá lứa nhỡ thì nên cũng khát khao được yêu và cháy hết mình với tình yêu. Lại một lần nữa tôi tham lam và quan hệ tình dục với chị ta, khiến chị ta mang bầu. Nhưng tất nhiên, vì có kinh nghiệm nên không ai biết chuyện này. Với người ta cũng không nghĩ, tôi và chị lại có quan hệ như thế khi mà chị hơn tôi mấy tuổi. Chúng tôi có con với nhau, cái ngày chị báo tin mình mang thai, tôi hoảng quá. Tôi yêu cầu chị phá thai nhưng chị ta bảo, sẽ giữ lại cái thai này và sẽ không nói với bất cứ ai nên tôi yên tâm. Vì cũng nhiều tuổi rồi nên chị ấy muốn có một đứa con để nuôi.
Sinh con xong, chị gửi con về nhà bà ngoại để bố mẹ chăm sóc. Nhiều tuổi, có một đứa con ông bà cũng không trách mắng chuyện chửa hoang nữa, vì họ cũng mong con gái họ có con cái chứ chuyện lấy chồng thì ở tuổi đó khó rồi.
Cuộc sống của chúng tôi cứ như vậy, người phụ nữ tôi lén lút quan hệ ngày ngày xuất hiện trước mặt tôi nhưng không ai biết. Còn vợ con tôi vẫn ở nhà tin tưởng tôi, lo lắng cho tôi. Tôi thật vô liêm sỉ nhưng tôi nào dám bỏ vợ để đến với chị ta. Nghe nói, con của chị ta càng ngày càng giống con trai thứ của tôi. Nhiều người nói vậy nhưng họ chỉ nói vui chứ không hề có ý gì. Còn tôi, dù con đã lớn nhưng tôi không thể nào về thăm con được, cũng không dám gặp con, chỉ nhìn con qua ảnh mà thôi.
Bây giờ lòng tôi rối bời. Tôi cũng thương con, cũng dành tình cảm cho con mình, thi thoảng mua quà cho con và gửi cô ấy mang về. Nói gì thì nói, đã có con với nhau lại còn gần gũi nhau suốt ngày, tôi không thể nào dứt được cuộc tình vụng trộm này. Bao nhiêu năm nay tôi sống như vậy, người phụ nữ này cũng chấp nhận làm người đứng sau tôi. Tôi đau khổ nhận ra sự bỉ ổi và vô liêm sỉ của bản thân mình. Nhưng đâu còn sự lựa chọn nào nữa, tôi đâu thể bỏ vợ con mình. Tôi đang có một gia đình hạnh phúc nhưng đứa con riêng thì tôi cũng không muốn bỏ rơi. Tôi đang gánh trách nhiệm với cả hai người phụ nữ và cả 3 đứa con của mình. Tôi đúng là đã quá dại dột rồi, thật may là người phụ nữ hiện tại chỉ muốn một cuộc tình như vậy và đứa con, chứ không có ý phá vỡ gia đình tôi. Có lẽ cô ấy hiểu, với cô ấy, đứa con đã là giá trị nhất rồi...
Theo Khampha
Mẹ đừng coi con là một 'cái mỏ' để đào Giá mẹ và các anh không nghĩ con lấy chồng nước ngoài sẽ giàu có và hỏi 'vay' tiền quá nhiều thì con sẽ hạnh phúc biết bao. Nhân ngày của mẹ, con muốn gửi đôi điều tới mẹ. Mẹ à, kể từ khi chào đời, con đã là một đứa không cha. Trong nhà, các anh cũng luôn ác cảm bảo con...