Bị ex uy hiếp quá khứ và đòi “quan hệ”
Tôi van xin T hãy tha cho tôi. Thế nhưng T chỉ cười khoái trá nói hắn sẽ đồng ý nếu tôi… quan hệ với hắn lần nữa.
Quá khứ với T khiến tôi rùng mình mỗi khi nhớ lại (Ảnh minh hoạ)
Mối tình đầu đối với tôi như một cơn ác mộng mà có lẽ cả đời tôi muốn quên cũng không thể quên được. Từ trước giờ tôi vốn vâng lời ba mẹ chỉ ở nhà, lo học hành, không thường xuyên đi chơi với bạn. Mùa hè năm ấy, trong lúc rảnh rỗi, tôi tình cờ kiếm được 1 game online. Qua game này, tôi đã gặp T. Sau một thời gian tìm hiểu nhau, tôi chỉ biết anh lớn hơn tôi 2 tuổi, hiện là học sinh… T tận tình giúp đỡ tôi mọi thứ, từ một tân thủ “gà” tôi trở thành một trong những người có tiếng trong game. T hay chọc ghẹo tôi, nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy rất vui trước những trò đùa của anh. Từ lúc nào, tôi chỉ mong được lên mạng để chat với T.
Rồi đến một ngày T nói thích tôi, muốn gặp tôi ngoài đời. Lúc đó, tôi cảm thấy rất ngại vì thật ra tôi chưa bao giờ quen thân hay nói chuyện với con trai ở ngoài đời, hơn nữa ngoại hình tôi rất bình thường. Tôi nói trước với T là mình ít nói và không xinh, nhưng T nài nỉ mãi. Anh nói anh không quan trọng bề ngoài, anh thích tính cách, con người của tôi. Nghe những lời đường mật ấy, tôi nói dối ba mẹ đi học nhóm với bạn, thật ra là đi hẹn gặp T.
Lần đầu gặp T, tôi gượng chín mặt chẳng nói nên lời, cũng chả dám nhìn vào mặt anh. Anh có vẻ rất công tử, bảnh bao nhưng cái cách anh nói chuyện vẫn giống khi anh chat trong game. Anh trêu đùa, khen tôi ngoan hiền, còn nói muốn tôi làm bạn gái của anh. Tôi ngây thơ đến mức lập tức nhận lời, cứ tưởng mình đã gặp được người yêu mình thật lòng. Trong thời gian đó, ba tôi bị tai nạn giao thông phải nhập viện, mẹ tôi phải lên bệnh viện lo cho ba. Tôi được đưa đến ở tạm ở nhà dì. Ở nhà dì chả ai để ý tôi đi đâu làm gì, tôi càng đi chơi với T nhiều hơn. Một hôm, anh chở tôi đến nhà nghỉ và đòi quan hệ với tôi.
Video đang HOT
Tôi sợ hãi, tỏ vẻ muốn về. Anh xin tôi, nài nỉ, nói yêu tôi, rồi nói bây giờ yêu nhau ai cũng làm thế để chứng tỏ tình yêu. Tôi nhất quyết không đồng ý thì anh nói hay là tôi không yêu anh. Tôi càng lo lắng, tôi không muốn mất anh, vì tôi cảm thấy không ai quan tâm tôi bằng anh lúc đó. Sau lần trót dại ấy, tôi cảm thấy yên tâm vì nghĩ tình yêu của chúng tôi càng gắn bó hơn. Nhưng ngay sau đó, những cuộc gọi của anh càng thưa dần, anh viện cớ bận học, đi làm, rồi đột ngột anh nói lời chia tay vì thấy không còn tình cảm. Lúc đó mọi thứ xung quanh tôi như tối sầm lại, tôi không nói gì, không khóc cũng không chửi rủa anh bất kì lời nào. Tôi chỉ cảm thấy mình thật ngu ngốc, dễ dãi, anh chỉ lợi dụng tôi, dụ dỗ để chiếm đoạt và đá tôi. T và mùa hè năm đó đã biến mất khỏi cuộc đời tôi như thế đó!
Năm học mới bắt đầu, mọi thứ lại như trước, ba mẹ hết mực yêu thương quan tâm tôi và không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra. Sau đó tôi càng cố gắng lo cho việc học để bố mẹ vui lòng. Có vài chàng trai theo đuổi tôi, nhưng nói thật tôi không muốn yêu thêm lần nào nữa, một lần đau như thế là đủ rồi. Trong mắt tôi con trai bây giờ cũng như T, cho đến khi tôi gặp B. Anh và tôi là người có điểm thi cao nhất khóa. Vì là con trai của một gia đình nhà giáo, anh rất thông minh và được mọi người yêu quý. Anh cũng bằng tuổi T, lớn hơn tôi 2 tuổi nhưng anh rất chín chắn. Trong khi mọi người nói tôi khó gần, anh không ngại trò chuyện với tôi, giúp tôi ôn thi. Anh nói rất nể những cô gái lo học và gia đình gia giáo như tôi.
Suốt một thời gian dài, anh cứ bên cạnh tôi như một người bạn thân. Tôi cảm thấy rất dễ chịu khi ở bên anh. Rồi anh ngỏ lời muốn làm bạn trai tôi. Anh mua quà gặp ba mẹ tôi, mọi người ai cũng nói tôi thật may mắn khi gặp được anh, một người vừa hiền vừa có tương lai như thế. Bên cạnh anh tôi cảm thấy rất an toàn, khác hẳn cảm giác lo sợ như lúc quen T. Đã 1 năm chúng tôi quen nhau, cuộc sống của tôi đầy niềm vui sự hạnh phúc, anh rất tôn trọng tôi và không đòi hỏi tôi bất cứ điều gì tôi không muốn.
Tôi cứ nghĩ cuộc đời cuối cùng cũng mỉm cười với mình cho đến một hôm, B muốn tôi ra mắt bạn bè anh. Bạn bè anh ai cũng rất đàng hoàng học thức, họ hết lời khen ngợi tôi… Đang nói chuyện một lúc, thì cậu bạn quay sang hỏi B: “Có rủ T không?”, B trả lời ngay “Có, mà không biết có đến không nữa, chẳng liên lạc với T từ hồi cấp 2 đến giờ”. Tôi rùng mình khi nghe cái tên đó, tôi tự trấn an chỉ là người trùng tên người thôi, với lại làm gì có chuyện B với T là bạn bè hồi cấp 2, tính cách hai người khác xa nhau. Nhưng khi ngước lên, tim tôi như ngừng đập khi người đứng trước mắt tôi lại là T. Không lầm đi đâu được, vẫn khuôn mặt đó, cái dáng vẻ bảnh bao sở khanh. T vui vẻ chào hỏi hết mọi người rồi dừng lại trước tôi với B. Nhận ra tôi, T hỏi ngay: ” Bạn gái ông đó à?”. B cứ vô tư, tự hào nói thành tích học tập của tôi rồi kể tôi nề nếp như thế nào. Tôi sợ hãi ngồi im lặng nhìn xuống đất. Lúc đó tôi chỉ muốn độn thổ ngay mà thôi.
Trong khi tôi đang lo sợ về quá khứ của mình với T, T lại bình thản cười nói: “Bạn gái ông xinh thế!”.Vẫn cái giọng điệu như năm xưa, lúc đó tôi không giấu nổi vẻ tức giận khi nghe hắn nói thế. B thấy vậy thì giải thích với tôi là T nó thích đùa cợt vậy thôi chứ không có ý gì, nó với anh là bạn thân hồi cấp 2, anh biết tính nó. Nghe B nói thế tôi chỉ biết im lặng giấu nỗi đau trong lòng. Sau lần đó, T cứ rủ B đi họp mặt bạn bè và tôi phải đi cùng. T còn trơ trẽn hỏi tôi với B đã làm chuyện đó chưa. B ngượng chín mặt, bảo T im, còn tôi sợ lạnh cả người, tôi sợ hắn sẽ nói với B về chuyện tôi với hắn năm xưa.
Có lần, B bận trả lời điện thoại, T thừa cơ hội nói nhỏ với tôi hẹn ra gặp riêng nếu không muốn hắn nói quá khứ của tôi với hắn cho B. Hắn đưa cho tôi xem những tấm hình trong điện thoại, lúc hắn đã chụp khi chúng tôi còn “quen” nhau. Tôi kinh hãi, không dám làm lớn chuyện vì sợ mọi người xung quanh nhìn thấy. Tôi van xin T hãy tha cho tôi. Cuộc sống của tôi đang rất hạnh phúc, xin T đừng phá vỡ nó. Thế nhưng T chỉ cười khoái trá nói hắn sẽ đồng ý nếu tôi quan hệ với hắn lần nữa. Tất nhiên tôi không đồng ý. Thảm hoạ bắt đầu xảy ra, T cứ ra sức trêu chọc và nói những chỗ thầm kín trong cơ thể tôi trước mặt B. Cụ thể như nốt ruồi tôi ở đâu, có vết chàm ở đâu… Tôi hoảng hốt kêu T im đi. Lúc đầu B còn nghĩ T chọc ghẹo tôi, nhưng sau thì anh có vẻ ngờ vực thực sự.
B đã bắt đầu khó chịu và hỏi tôi những câu như “Tại sao thằng T lại biết về em như thế? Hay trước nó cũng quen em?”. Tất nhiên là tôi chối phắt nhưng trong lòng thì như muốn phát điên lên. Tôi sợ lắm, tôi phải làm sao đây? B luôn nghĩ tôi chưa từng quen ai trước anh, tôi càng không thể thú nhận với anh về quá khứ đen tối của mình. Anh và mọi người sẽ nghĩ sao về tôi, cuộc sống đang hạnh phúc của tôi sẽ tan vỡ mất. Tôi cảm thấy rất sợ, tôi không thể tâm sự chuyện này cho ai, có lúc tôi ước gì mình có thể kể hết với B nhưng nhìn B yêu và coi trọng tôi như thế, tôi lại không nỡ để anh thất vọng… Xin hãy giúp tôi với!
Theo VNE
'Cơm nguội còn phải gọi vợ tôi bằng... cụ bà'
"Lúc còn hẹn hò, tôi cứ nghĩ rằng phụ nữ lúc yêu thường bẽn lẽn, nhẹ nhàng. Thế nhưng kết hôn về rồi tôi mới thấy vợ tôi không phải như những gì mình nghĩ mà cô ấy là kiểu người nhạt nhẽo. Ở bên cạnh cô ấy cuộc sống cứ như mặt hồ phẳng lặng, đìu hiu. Nói không ngoa chứ cơm nguội còn phải gọi cô ấy bằng cụ bà..."
Khác với vẻ mặt hớn hở, vui mừng của một người mới lấy vợ, anh Tuấn (Ba Đình - Hà Nội) lại thở dài ngao ngán khi có ái đó chúc mừng hoặc nhắc đến người vợ mới cưới của mình. Theo lời anh Tuấn kể thì anh và chị Huyền - vợ anh, kết hôn sau một năm tìm hiểu nhau. Anh nhận thấy chị Huyền thuộc mẫu phụ nữ ít nói, hiền lành, chăm chỉ. Cũng chính vì vẻ hiền thục, nhu mì nên anh Tuấn cho rằng chị sẽ là người vợ, người mẹ chuẩn mực.
Tuy nhiên cưới chị Huyền về rồi, anh Tuấn mới thực sự thấy nỗi thống khổ của người đàn ông có vợ mà như không. Lúc nào anh cũng là người chủ động hoặc gần như độc hành trong cuộc sống vợ chồng. Anh Tuấn cho biết mình đã từng phải gọi điện đến tổng đài tư vấn tình yêu hôn nhân để nhờ các chuyên gia gỡ rối tình trạng
"Lúc còn hẹn hò, tôi cứ nghĩ rằng phụ nữ lúc yêu thường bẽn lẽn, nhẹ nhàng. Thế nhưng kết hôn về rồi tôi mới thấy vợ tôi không phải như những gì mình nghĩ mà cô ấy là kiểu người nhạt nhẽo. Ở bên cạnh cô ấy cuộc sống cứ như mặt hồ phẳng lặng, đìu hiu. Nói không ngoa chứ cơm nguội còn phải gọi cô ấy bằng cụ bà. Suốt 2 tháng sống với chồng, cô ấy cứ lặng lẽ làm việc nhà, lặng lẽ lên phòng ngủ, lặng lẽ ăn, lặng lẽ đáp ứng đòi hỏi gối chăn của tôi. Rất ít khi cô ấy có điều gì đó để nói với chồng. Nhà có 2 người mà lúc nào tôi cũng trở thành kẻ độc thoại. Cô ấy nghe tôi nói chuyện cũng không tỏ ra tán đồng hay phản bác. Thực sự là tôi không biết mình nên làm thế nào để thay đổi được cô ấy" - anh nói.
Là một thành viên của một diễn đàn xã hội, anh Thanh (Gia Lâm - Hà Nội) đã không có ít lần kêu gào với các thành viên trên diễn đàn về người vợ "lạnh lùng" đến độ kì quặc của mình. Anh Thanh cho biết, Thùy - vợ anh, hình thức bình thường xong anh rất yêu vợ. Vì yêu vợ nên anh thường xuyên bộc lộ thể hiện tình cảm của mình với vợ. Tuy nhiên đáp lại anh, chị Thùy hoặc là ậm ừ, hoặc cho rằng "anh rách việc".
"Quả thực tôi bó tay với độ lạnh lùng, nguội còn hơn cơm nguội của cô ấy".
Anh Thanh kể: "Suốt mấy năm chung sống vợ chồng, chưa bao giờ cô ấy chủ động hôn chồng một cái. Chồng nói &'anh yêu em' thì cô ấy tỉnh bơ nói rằng &'anh hâm à?'. Chồng đi làm về mệt hoặc bị ốm, cô ấy không một lời hỏi thăm xem chồng làm sao. Vợ chồng mà cứ như hai kẻ ở trọ với nhau vậy. Cô ấy hành xử theo kiểu việc anh anh làm, việc tôi tôi lo. Khoản &'chiều chồng' của cô ấy thì càng ngày càng lạnh nhạt, khiên cưỡng. Thái độ của cô ấy khiến tôi chán nản vô cùng".
Anh Chiến (Cầu Giấy - Hà Nội) thì cho biết: "Cả ngày cậy miệng cũng không nghe được tiếng của cô ấy. Suốt ngày cô ấy như con rùa lầm lũi, ngồi trong mâm cơm, đối diện với chồng mà cô ấy chỉ chăm chăm nhìn vào bát cơm, thở dài rồi dường như cố gắng ăn cho nhanh để đứng dậy. Cô ấy làm như kiểu nhìn thấy tôi là chán ngán lắm rồi mặc dù vợ chồng mới kết hôn được chưa đầy một năm. Trong nhà có chuyện gì, tôi bàn bạc cùng thì cô ấy chỉ nói được câu &'thế à' hoặc &'tùy anh, sao cũng được'. Có hôm tôi mang chuyện sẽ phải ra nước ngoài làm việc trong vòng 2 năm để xem cô ấy phản ứng thế nào. Nhưng khác với mong đợi của tôi, cô ấy cũng chỉ nói một câu &'cũng lâu nhỉ!'. Quả thực tôi bó tay với độ lạnh lùng, nguội còn hơn cơm nguội của cô ấy".
Cũng trong trường hợp tương tự là anh Nam (Sóc Sơn - Hà Nội). Anh kể rằng mình phiền lòng vì khi vợ chồng ở nhà cùng nhau, chị Hoài - vợ anh, chỉ cắm đầu đọc báo mạng rồi xem tivi. "Có hôm bố chồng đến chơi, cô ấy cũng cứ miệt mài ngồi dán mắt vào màn hình, tay ôm khư khư cái điều khiển. Khi tôi nhắc nhở thì cô ấy gọn ghẽ nói rằng: &'Có chuyện gì để nói đâu'. Rồi cứ chứng nào tật ấy, ai làm gì cô ấy mặc kệ. Tôi luôn cố gắng để cải thiện tình hình giữa hai vợ chồng và giúp cô ấy thay đổi tâm tính nhưng cũng đành bất lực" - anh Nam kể.
Chuyện giao tiếp hàng ngày đã không hợp đến cả chuyện gối chăn của hai vợ chồng, chị Hoài cũng đáp ứng anh theo kiểu "xã giao", nằm cứng đơ như búp bê tình dục. "Lúc nào tôi xong là cô ấy lăn ra ngủ, chẳng cần biết chồng có thỏa mãn, có cần âu yếm trò chuyện hay không. Rồi cứ thế, từ việc chán nản với lối ứng xử của cô ấy, chúng tôi càng ít có chuyện để nói với nhau. Cô ấy cứ dần nhạt nhòa trong suy nghĩ và tình cảm của tôi" - anh Nam tâm sự.
Theo VNE
Có vợ và 3 con vẫn lừa để tôi sinh con trai cho anh Có lẽ vì vợ anh không sinh được con trai mà anh tiếp cận tôi, có lẽ vì cái thai tôi đang mang là con trai nên anh mới yêu chiều tôi đến vậy. Tôi và anh gặp nhau trên chuyến xe bus định mệnh. Chúng tôi mến nhau từ cái nhìn đầu tiên. Anh là người rất lịch lãm và thành đạt....