Bị ép ly hôn vì sảy thai, 3 năm sau tôi đã khiến cả gia đình anh phải “trắng mắt”
Mọi cánh cửa dường như đã đóng sập trước mắt tôi. Chồng, con, tất cả đều không còn, tôi những tưởng đã gục ngã không thể đứng dậy được.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê, sau này đỗ đại học mới lên thành phố sinh sống. Suốt từ những ngày tháng còn nhỏ, tôi đã luôn dành sự quan tâm hàng đầu cho chuyện học hành. 12 năm học phổ thông, tôi luôn là niềm tự hào của cha mẹ.
Ngày nhận tờ giấy báo đỗ đại học, bố mẹ đã ôm tôi vào lòng mà khóc. Họ vừa mừng vừa lo cho đứa con gái chỉ biết đến một chữ học là tôi đây.
Những năm tháng đầu tiên mới chân ướt chân ráo lên thành phố, mọi thứ đều lạ lẫm với tôi. Cũng may nhờ có sự giúp đỡ của bạn bè, cuộc sống đã dần trở nên dễ thở hơn.
Năm học đại học thứ 3, tôi đã có mối tình đầu đời. Anh hơn tôi 4 tuổi, là công tử con một nhà khá giả, có địa vị. Ngày mới quen nhau tôi không hề biết đến gia thế nhà anh cho đến mãi sau này khi đến chơi nhà.
Sự dạn dày, kinh nghiệm của anh khiến một đứa con gái chưa từng nắm tay ai như tôi chẳng thể nào cưỡng lại được. Anh cho tôi những cảm giác chưa khi nào tôi được trải qua. Và rồi, một biến cố đã đến khi tôi phát hiện mình mang thai lúc còn chưa ra trường.
Bố mẹ tôi đã rất sốc khi biết chuyện. Họ không thể ngờ đứa con gái chỉ biết đến một chữ học, thậm chí đến tiền học phí còn tự túc đi làm thêm để bố mẹ không nặng gánh, giờ lại thông báo tin như vậy.
Những năm tháng quen và yêu anh, tôi thực sự đã không còn là mình. Ảnh minh họa.
Chúng tôi làm đám cưới trong sự khinh rẻ của nhà trai và nuối tiếc của nhà gái. Không lời cầu hôn ngọt ngào như vẫn tưởng, tôi về nhà anh làm dâu với cái tiếng “úp sọt” anh để bám víu lại được đất thủ đô.
Ngày cưới đáng lẽ là ngày hạnh phúc nhất đời nhưng với tôi đó lại là ngày chẳng thể nào quên được. Có bầu nên mọi hoạt động sinh hoạt của tôi đều khó khăn hơn. Tôi dậy từ 2 giờ sáng để chuẩn bị quần áo, trang điểm nhưng rồi nhà trai chỉ xuất hiện làm lễ trong đúng 30 phút rồi lên đường.
Video đang HOT
Tiếp đón khách khứa xong xuôi, chiều về gia đình chồng tôi lại ra hàng mời đối tác mới ở trong Sài Gòn bay ra. Cả một ngày mệt mỏi, tối về nhà tưởng được nghỉ ngơi thì mẹ chồng tôi đã gọi ra, đưa chổi với cây lau nhà vào tay.
“Dọn dẹp nhà cửa đi, tôi đi ngủ. Đang không đâu thì cưới với chả xin”.
Chồng nằm say mèm trên nhà, tôi vừa dọn dẹp vừa khóc. Hôm nay là ngày đầu tôi về làm dâu nhưng tuyệt nhiên tôi chưa nhận được một lời thăm hỏi nào từ phía gia đình anh. Tất cả chỉ là cái cười nói giả tạo trước mặt quan khách và ánh nhìn đầy khinh rẻ khi về nhà.
Những tưởng có bầu tôi sẽ được gia đình chồng quan tâm hơn nhưng không, chuỗi ngày làm dâu của tôi luôn bắt đầu từ sáng sớm và kết thúc trong tối muộn.
Mỗi buổi sáng tôi đều phải dậy từ 5 giờ để quét dọn cửa nhà, đi chợ nấu đồ ăn sáng cho mọi người. Nhà có 5 người gồm cả chị chồng tôi nhưng mỗi người lại mỗi ý. Trong khi bố mẹ tôi thích những món truyền thống như cơm, xôi, chồng tôi thích những món nước như mì, phở thì bà chị chồng lại thích ăn sáng kiểu Tây. Sáng ra đã phải bày biện đủ món, tôi không còn thời gian nấu gì cho mình mà thường nấu cho mọi người còn thừa thì ăn luôn.
Chị chồng hơn tôi tới 7 tuổi nhưng chưa lập gia đình. Tôi từng nghĩ mình cư xử tốt thì gia đình chồng ắt sẽ quý mến, nhưng mọi chuyện không đơn giản như tôi vẫn nghĩ. Cùng phận phụ nữ nhưng chị ấy chưa khi nào giúp đỡ tôi việc nhà mà luôn cho rằng phận đàn bà chưa học hành xong đã ễnh bụng ra chửa thì chỉ có quanh quẩn làm ba cái việc nhà.
Rồi biến cố lớn nhất trong đời đã xảy ra khi trong một đêm, khi đi vệ sinh tôi đã không may trượt chân và mất con. Cú sốc thực sự quá lớn, tôi đã phải xin về ngoại một thời gian mới có thể vực dậy được mình.
Từ sau biến cố đó, gia đình chồng càng đối xử với tôi thêm tệ bạc. Họ xỉa xói nói tôi sát con rồi là sao chổi đem tới đen đủi cho cả gia đình. Đỉnh điểm là khi sau 1 năm, tôi vẫn chưa thể có thai lại, mẹ chồng đã bắt chúng tôi ly hôn để giải thoát cho anh.
Nhìn những bức ảnh mẹ anh vui vẻ đón nàng dâu mới con một gia đình giàu có về, nỗi đau tưởng chừng đã được đè nén lại trỗi dậy trong tim tôi. Ảnh minh họa.
23 tuổi, tôi đã thành gái một đời chồng. Sự kiện này quả thực quá lớn so với một vùng quê nơi tôi sinh ra và lớn lên. Mất con, vợ chồng chia đôi ngả, hàng xóm láng giềng đủ lời bàn ra tán vào, tôi đã tưởng mình không thể đứng lên nổi. Và rồi một câu nói của bố đã khiến tôi sực tỉnh: “Bố luôn tự hào về con gái của bố. Bố tin con sẽ làm được”.
Tôi trở lại trường hoàn thành nốt tấm bằng cử nhân. Ngày nhận bằng cũng là lúc tôi biết tin chồng cũ của tôi đã hạnh phúc bên một người đàn bà khác. Nhìn những bức ảnh mẹ anh vui vẻ đón nàng dâu mới con một gia đình giàu có về, nỗi đau tưởng chừng đã được đè nén lại trỗi dậy trong tim tôi.
Rồi một người đàn ông xuất hiện đã giúp tôi hiểu ra, trước khi yêu ai đó, hãy yêu bản thân mình trước bởi không ai có thể yêu thương mình bằng chính mình và bố mẹ. Anh hơn tôi 3 tuổi và là quản lý trong một công ty nước ngoài. Trẻ tuổi và tài năng, tôi ngưỡng mộ anh ngay từ lần đầu gặp nhưng cái mác gái một đời chồng khiến tôi luôn phải giữ khoảng cách với anh.
Tôi đã từng nghĩ người phụ nữ như mình sẽ chẳng thể nào tìm được hạnh phúc đích thực nhưng anh đã khiến mọi thứ trong tôi thay đổi. Ngày đầu về nhà anh ra mắt, tôi đã chuẩn bị trước tâm lý để đối diện với sự nhận xét từ phía bố mẹ anh nhưng không ngờ họ lại vô cùng thân thiện và dễ mến.
Bố mẹ anh người làm giáo viên, người là công chức đã về hưu. Mẹ anh khi biết chuyện của tôi còn ôm tôi, động viên mạnh mẽ. Bà đã cho tôi một sự ấm áp mà tôi chưa từng được cảm nhận từ nhà chồng.
Sau đêm cầu hôn lãng mạn tại một khu nghỉ dưỡng ven biển, tôi quyết định gửi trọn phần đời còn lại cho anh. Cưới xong chúng tôi chuyển đến một căn chung cư cao cấp. Về nhà anh làm dâu tôi mới biết bố anh trước đây là người rất có chức có quyền, ông bà muốn ở trong ngôi nhà cũ vì nơi đó chứa đựng nhiều kỷ niệm. Vì muốn vợ chồng trẻ có không gian riêng nên bố mẹ chồng đã cho chúng tôi ra ở riêng.
Đúng là, ông trời thật khéo sắp đặt khi một hôm cùng chồng đi ăn uống, tôi đã gặp lại gia đình chồng. Mẹ chồng cũ và con trai bà nhìn tôi trong sự ngỡ ngàng. Tôi đã không còn là đứa con gái luôn phải nép mình nhận sự khinh rẻ của ngày xưa. Ánh mắt họ càng ngạc nhiên khi nhìn sang chồng tôi cũng như chiếc ô tô chúng tôi vừa bước xuống.
Tôi tự tin bước đến chào họ rồi giới thiệu chồng mình. Vợ mới của anh ta khi thấy họ nhìn tôi đã quát lớn. Nhìn qua cô ta có vẻ ghê gớm lấn át được cả mẹ chồng. Tôi chỉ cười khẩy rồi nắm tay chồng bước thẳng. Có lẽ, không nhờ họ cay nghiệt thì tôi đã không có được hạnh phúc ngày hôm nay.
Theo eva.vn
Lấy chồng nghèo được 3 hôm, dâu mới sững sờ phát hiện hóa ra chồng là 'rich kid'
Vừa làm quen với nhịp sống thiếu thốn ở căn nhà tranh vách đất được vài hôm, Nhung đã sững sờ khi phát hiện ra bí mật giấu kín về gia thế nhà chồng.
Vốn dĩ cứ vài ngày trên báo lại xuất hiện một tin bài khiến người ta phải chú ý như: 'Tưởng mình là con nhà nghèo cho đến khi bố mẹ bất ngờ tiết lộ về đống tài sản kếch xù' hay 'Cô gái được người yêu giàu có thử lòng bằng cách giả vờ sống nghèo khổ, đi xe rách'... Nhưng đúng là có nằm mơ, Nhung cũng không thể ngờ được rằng có một ngày mình lại trở thành nhân vật chính trong những câu chuyện 'thần tiên' kiểu cổ tích đời thật như vậy.
Nhung gặp Tiến trong một lần tình cờ đến một khu du lịch khá nổi tiếng. Nhung lần đầu tiên đến đây cùng nhóm bạn cấp 3, còn Tiến khi đó tự giới thiệu là nhân viên trồng cây. Vì đi trong khu rất rộng nên Nhung bị lạc, may sao cô nhờ được Tiến chỉ đường về phòng giúp khi anh tha thẩn đi trong vườn hoa. Thấy Nhung nói chuyện nhẹ nhàng, chân thật, Tiến xin được kết bạn làm quen.
Sau lần gặp đấy, hai người hay hỏi han nhau qua điện thoại. Hôm gặp mặt lần thứ 2, Tiến đến đón Nhung đi dạo. Nhung cứ nhớ mãi hình ảnh anh chàng cao gầy lơ ngơ trên chiếc xe cub không thể cũ hơn, tiếng máy nổ còn to hơn cả một chiếc công nông đời cũ, mặc bộ quần áo công nhân màu xanh còn nguyên những vệt đất lốm đốm, đến đón cô đi chơi. Hôm đó, Nhung diện một chiếc váy hoa ngắn dịu dàng. Cô thoáng thấy nét mặt hơi bất ngờ của Tiến khi thấy mình ngồi luôn lên chiếc xe cũ đầy bụi, không một chút ngần ngại.
Những lần gặp sau, Tiến thường đưa Nhung tới những chỗ công cộng như bãi biển, công viên, bảo tàng... Anh chưa một lần đưa cô đi ăn ở nhà hàng. Thay vào đó, với thời thú nhận thành thật rằng mình 'nghèo, lương thấp, vẫn ở nhà thuê' nên Tiến chỉ đãi Nhung những cốc nước mía ven đường hay món quà lưu niệm rẻ tiền mà anh mua ở cổng vào của khu du lịch nơi anh làm việc.
Thời điểm quen Tiến, Nhung đang có không ít vệ tinh vây quanh, có cả những đối tượng con nhà khá giả, nhà xe đề huề nhưng cô đều từ chối vì không có chút cảm tình nào với họ. Riêng Tiến, chàng trai nhà nghèo này lại khiến trái tim Nhung rung động. Cô yêu anh vì sự chỉn chu, giản dị, trái tim nhân hậu, luôn biết quan tâm, giúp đỡ người yếu hơn mình. Bất chấp sự phản đối của gia đình, Nhung nhận lời cầu hôn của Tiến chỉ sau nửa năm tìm hiểu. Cô nhìn thấy ở anh một sự bình yên đến kỳ lạ, nghị lực và sự cứng rắn khó giải thích - những điều Nhung cần ở một người chồng lý tưởng.
Đúng như tưởng tượng của Nhung, căn nhà nơi Tiến ở đúng nghĩa là một căn nhà tranh vách đất. Đến mức, hôm đến nhà anh chơi lần đầu tiên, Nhung còn nói đùa: 'Chúng mình đúng nghĩa là một túp lều tranh, hai trái tim vàng đây rồi!' khiến Tiến phải bật cười. Lúc đó, anh nắm chặt bàn tay vợ sắp cưới và nhìn thẳng vào mắt cô, nghiêm nghị nói rằng: 'Em yên tâm. Chỉ cần em thật lòng chấp nhận cưới anh, anh nhất định sẽ không để em phải khổ'. Thấy Tiến bỗng dưng nghiêm túc, Nhung hơi lạ nhưng cũng không để tâm thêm gì.
Ngày ăn hỏi và hôm cưới, mọi thứ đều chỉ chuẩn bị sơ sài ở mức vừa đủ. Hàng xóm và bạn bè khi đến dự đám cưới còn cứ chép miệng tiếc rẻ mãi, vì Nhung có thừa điều kiện để kiếm được tấm chồng tốt hơn nhiều lần. Lấy anh nhà nghèo như Tiến thì có khác gì 'bông hoa nhài cắm bãi phân trâu'. Nhưng mặc kệ mọi lời ong tiếng ve, Nhung vẫn tươi như hoa đi bên Tiến.
3 ngày kể từ sau đám cưới, Nhung đã dần quen với nếp sống mới ở căn nhà tranh. Tuy có hơi nhớ bố mẹ và căn phòng cũ nhưng cô thấy thực ra sống ở đây cũng không tệ, vì mùa hè ở đây rất mát mẻ, lại có cảm giác gần gũi thiên nhiên. Hơn nữa, trong căn nhà cũng lắp đầy đủ các vật dụng hiện đại, chẳng thua kém gì những ngôi nhà khác. Thực ra, ban đầu, căn nhà gần như trống không, chẳng có đồ đạc gì đáng giá. Nhưng Nhung để ý thấy đồ gia dụng cứ bỗng nhiên xuất hiện một cách đầy khó hiểu. Khi hỏi chồng, anh chỉ giải thích qua loa rằng vì mới nhận được lương nên anh mua để vợ đỡ vất vả.
Ngày thứ 2, một người phụ nữ lớn tuổi tự xưng là cô họ xa của Tiến đến ở cùng hai vợ chồng. Tuy là cô họ nhưng hàng ngày, Nhung để ý thấy bà làm hết mọi công việc nhà, nhất quyết không để cô đụng tay, lại xưng hô với chồng mình như giúp việc và cậu chủ.
Đến ngày thứ 3, Nhung đang chuẩn bị đi làm thì một chiếc xe ô tô hạng sang đỗ xịch ngay trước sân. Người ngồi trong xe, không ai khác mà chính là Tiến. Nhung chỉ biết há hốc mồm nhìn chồng mình ở một bộ dạng khác hẳn thường ngày, từ từ tiến đến trước mặt. Đến lúc này, anh mới chịu thú nhận tất cả. Hóa ra, anh chồng nghèo mà Nhung cưới chính là một 'rich kid' chính hiệu, bố mẹ anh vốn là một đại gia trong lĩnh vực bất động sản nghỉ dưỡng. Bản thân Tiến cũng đi du học Mỹ về, đang quản lý khu du lịch mà lần đầu tiên hai người gặp nhau. Anh mến Nhung từ ngay lần đầu cô đến gần anh hỏi đường, nhưng vì muốn tình yêu không bị tác động bởi tiền bạc, vật chất và điều kiện mà mình có nên Tiến buộc phải nói dối về thân thế. Đến nay, khi mọi người đều phải công nhận Nhung yêu anh không toan tính, Tiến mới nói sự thật cho vợ nghe.
'Mình có phải đang mơ không?'- Nhung cứ lẩm bẩm mãi không thôi và vẫn chưa thể tin được những gì đang hiển hiện trước mắt. Thật đúng là ở hiền gặp lành, số phận đã đưa đẩy Nhung đến với vị trí của một nàng Lọ Lem đích thực trong khi chính bản thân cô cũng không ngờ đến.
Theo tintuc.com.vn
Bao nhiêu năm giúp em gái nuôi con để tránh lời dị nghị, chẳng ngờ ngày cưới chồng em lại thốt ra những lời tàn nhẫn đến thế này Tôi không biết mình đã làm đúng hay sai khi nhận lấy trách nhiệm làm mẹ lớn lao này nữa bởi tôi không ngờ có ngày em lại quay lại nói với tôi những câu nói nhẫn tâm và vô nhân tính đến lạnh người. Khi bố qua đời, tôi được 15 tuổi, em gái chỉ mới 10 tuổi. Mẹ tôi một phần...