Bị dèm pha khi yêu anh chàng ‘Chí Phèo’ đêm ngủ ngoài nghĩa địa cho tới khi anh dẫn tôi…
Bỏ qua mọi lời khuyên tôi vẫn mon men làm quen với anh chàng Chí Phèo đó. Nhìn thấy anh suốt ngày chỉ có rượu tôi thương tình nên mỗi khi ăn gì đều chia một nửa mang đến cho anh.
Ảnh minh họa
Người thân hắt hủi không có chỗ bấu víu tôi tự bươn trải trên con đường đời. Và khi nhìn lại bản thân tôi đã không nhận ra mình nữa.
Một cô gái hiền lành nhu mì trong miệng lúc nào cũng chỉ biết nói những lời hay ý đẹp còn giờ đây mở miệng là những từ tục tĩu, cay cú. Tôi sẵn sàng làm mọi việc để kiế.m tiề.n miễn sao nuôi sống cái mồm mình thôi. Để rồi tôi trở thành gái bán thân lúc nào không hay. Chỉ cho tới khi quá tuổ.i lỡ thì tôi mới nhận ra giá trị của bản thân mình không thể trọn đời kiếm sống bằng cái nghề dơ bẩn và đồng tiề.n dơ bẩn được.
Tôi lao ra đường để kiếm một cái nghề nào đó hi vọng kiếm được đồng tiề.n sống qua ngày. Và cái nghề tôi chọn là nhặt ve chai. Ở đây tôi quen với rất nhiều người bạn nghèo khổ nhưng sống rất chân tình. Chị em chia nhau từng chiếc bánh mì quý nhau còn hơn cả ruột thịt và chính họ cũng đưa lại cho tôi cái nhìn cởi mở hơn về cuộc đời.
Ở đây tôi quen được một anh chàng tên là Quý suốt ngày say khướt chỉ ăn và uống rồi nằm hết gầm cầu ngõ hẻm đêm thì về nghĩa địa để ngủ nhìn thật tội nghiệp. Nhưng cũng có những lúc tỉnh anh ta nói chuyện rất tình cảm và khôn ngoan khiến tôi không thể nghĩ anh đáng sợ như mọi người thường rỉ tai nhau. Mấy người bạn khuyên tôi:
- Tránh xa cái anh chàng được mọi người gọi là Chí Phèo đó ra kẻo rước họa vào thân.
( ảnh minh họa )
Tôi cười mà nói vu vơ:
Video đang HOT
- Em với anh Quý có khác gì nhau đâu mà phải tránh. Cùng là những người rơi xuống đáy của xã hội rồi còn gì mà đáng sợ hơn nữa chứ.
Bỏ qua mọi lời khuyên tôi vẫn mon men làm quen với anh Chí Phèo đó. Nhìn thấy anh suốt ngày chỉ có rượu tôi thương tình nên mỗi khi ăn gì đều chia một nửa mang đến cho anh ăn rồi trò chuyện để anh quên đi nỗi thèm rượu. Những lúc tỉnh anh rủ tôi về nơi anh ngủ mỗi đêm. Lúc đầu tuy rất sợ nhưng tôi lại rất tò mò không hiểu sao trong phố cũng có nhiều chỗ trú ngụ qua đêm giành cho người vô gia cư mà anh lại tìm ra nghĩa địa để ngủ.
Nghĩa địa vào ban đêm trong mắt tôi thật đáng sợ, vừa đi tôi vừa tưởng tượng ra như có hàng trăm nghìn ánh mắt đang săm soi vào hai đứa tôi. Nhưng có anh chàng Chí Phèo đi bên cạnh thì còn có gì đáng sợ hơn chứ. Đến bên một ngôi mộ anh bảo:
- Tối nay chúng ta ngủ tại đây, anh sẽ kể cho em nghe về nỗi đau trong suốt 2 năm qua anh đang phải trải qua và nó cũng đang gặm nhấm cuộc đời anh mỗi ngày.
- Em không ngờ anh chàng Chí Phèo mà lại có nỗi niềm riêng cơ đấy.
- Anh em mình đang ngồi bên cạnh nấm mồ của vợ anh đấy.
Nghe đến đây tôi sởn cả gai ốc lên, giãy nẩy đòi về sợ vợ anh ấy ghen thì tôi ra điên ra dại không chừng. Nhưng anh đã kịp nắm tay tôi kéo lại:
- Vợ anh hiền lành lắm không đáng sợ như em nghĩ đâu. Cũng chính sự hiền lành của cô ấy mà anh đã chà đạp lên nhân phẩm của vợ và bỏ mặc cô ấy ốm đau bệnh tật để đi với người đàn bà khác. Chỉ đến khi tận mắt nhìn thấy vợ chế.t không nhắm mắt nổi anh mới cảm nhận được mình đã mất đi một người vợ tuyệt vời nhất trên đời này. Và đã 2 năm nay anh không một ngày nào tha thứ cho mình nên đã tìm đến rượu để quên đi nỗi đau đã gây ra cho vợ. Anh sợ những giây phút tỉnh rượu bởi lúc đó anh sẽ nhìn thấy ánh mắt của vợ như đang cầu xin anh quay trở về với gia đình trong khi anh đang ôm cô gái khác thích thú lượn lờ trước mặt vợ.
Thật không ngờ một anh chàng Chí Phèo suốt ngày chỉ có biết đến rượu lại có một kí ức đáng buồn quá, có lẽ chị ấy sẽ cảm thấy vơi đi nỗi buồn khi hàng đêm luôn có anh nằm bên cạnh để chuộc lại lỗi lầm đã gây ra cho chị. Từ cái đêm anh kể với tôi về quá khứ buồn đau trong người tôi cảm thấy anh Chí Phèo thật đáng thương cần một bàn tay phụ nữ chăm sóc. Và tôi tình nguyện làm vợ không có đăng ký với anh để có thể gần gũi giám sát anh mỗi ngày. Từ khi có tôi bên cạnh anh trở nên ngoan ngoãn đến bất ngờ không còn rượu chè say xỉn nữa mà cùng tôi đi nhặt ve chai để kiếm sống. Hai kẻ nghèo khổ chúng tôi dựa vào nhau để sống, hàng đêm anh vẫn ra nghĩa địa đều đều để thăm vợ sau đó về ngủ với tôi, tôi chấp nhận tất cả những việc làm kì quặc của anh miễn sao anh cảm thấy thoải mái trong lòng là tôi thấy mình thêm hạnh phúc rồi.
Cho đến một ngày anh nói với tôi:
- Hôm nay là ngày giỗ của vợ anh, chúng mình về nhà làm cỗ để mời chị ấy về ăn và anh có việc quan trọng cần nói.
- Nhà mình đây chứ còn đâu nữa mà về hả anh?
Anh không nói năng gì nữa mà cầm tay tôi kéo đi. Tôi chẳng kịp cầm cái gì theo thậm chí anh không cần khóa cửa nhà nữa. Rồi đến trước một căn biệt thự anh dừng lại và bấm chuông inh ỏi. Một người phụ nữ ra mở cửa gọi anh là ông chủ khiến tôi chẳng hiểu gì cả.
Bước vào ngôi nhà đẹp tôi ngỡ như mình đang mơ, chẳng nhẽ anh chàng Chí Phèo của mình lại giàu có vậy sao. Đang ngơ ngác anh bảo tôi vào nhà chọn lấy quần áo đẹp để mặc và trang điểm một chút để đón mọi người đến ăn giỗ. Nghe theo lời anh tôi cũng ngồi vào bàn trang điểm để thay đổi mọi thứ trên khuôn mặt. Chỉ một lát sau hai đứa chúng tôi từ những kẻ nhặt ve chai bẩn thỉu râu tóc lù xù đã biến thành người khác, chính chúng tôi cũng không nhận ra bản thân mình.
Tôi bước đi e thẹn trong vòng tay của anh, đi qua biết bao ánh mắt soi mói tò mò như muốn nhìn thấu da thịt của tôi. Anh dõng dạc nói chuyện với mọi người:
- Con xin lỗi tất cả mọi người trong suốt mấy năm qua con đã gây nhiều khổ đau cho mọi người. Hôm nay nhân ngày giỗ của vợ con con mời mọi người đến để dùng bữa cơm thân mật với gia đình và để công khai giới thiệu với mọi người về bạn đời mới của con. Chính cô ấy đã kéo con ra khỏi đau khổ và sự cô đơn nếu mọi người ủng hộ cuộc hôn nhân này thì hãy cho con một tín hiệu vui.
Anh vừa nói xong tiếng vỗ tay rào rào vang lên trong ngôi nhà khiến tôi không cầm nổi nước mắt. Có lẽ vì quá bất ngờ cho tương lai sáng sủa của mình và một anh chàng Chí Phèo giàu có tình cảm đến trong mơ tôi cũng không nghĩ ra sẽ có một ngày mình lại được mọi người trân trọng đến vậy.
Theo blogtamsu
Khi yêu, đừng quá tin vào những lời hứa...
Khi yêu ai cũng biết hứa nhưng có làm được hay không lại là điều khó nói. Mà phụ nữ luôn tin vào lời hứa của đàn ông để rồi khi sự thay đổi xảy ra bản thân lại hụt hẫng và đa.u xó.t. Khi yêu đừng quá tin, phải biết giữ lại một chút cho mình và tự bảo vệ trái tim mình, bởi phụ nữ rất dễ mềm lòng.
Lúc anh yêu tôi, tôi không hề yêu anh, tôi lúc ấy còn cảm giác sợ yêu sau hai lần phản bội, tôi không hiểu được vì sao tôi lại bị phản bội dù chúng tôi yêu nhau rất lâu và có thể nói là thấu hiểu nhau.
Anh lúc ấy xuất hiện, khi trái tim tôi đã đóng cửa, tôi đã từng nghĩ dù cho ai có gõ cửa thế nào thì trái tim tôi sẽ không mở cửa một cách dễ dàng. Anh bảo anh yêu tôi từ lần gặp đầu tiên, tôi chỉ cười không để tâm, bởi lẽ tôi đã qua cái thời mà mặt đỏ tim đậ.p khi người tỏ tình, tôi từ chối.
Dù anh có làm bao nhiêu cách, có nói bao nhiêu lời, tôi vẫn từ chối. Anh rất kiên trì, như một định luật muôn thuở "mưa dầm thấm lâu", tôi cảm động. Tôi chấp nhận anh, nhưng tôi không yêu anh.
Tôi vẫn nghĩ tôi chỉ cần một người ở bên chia sẻ, che chở cho tôi mỗi lúc tôi cần và đặc biệt người đó yêu tôi. Anh hứa lúc tôi chấp nhận anh rằng anh sẽ không bao giờ bỏ rơi tôi như những người đàn ông t.ệ bạ.c trước, anh sẽ cùng tôi xây đắp những kỷ niệm đẹp nhẹ nhàng mà vững chắc.
Tôi không tin cũng không phản bác, tôi chỉ cười. Anh bảo tôi có thể không tin, nhưng cứ chờ vào những điều anh làm. Tôi đã có khoảng thời gian vui vẻ bên anh, anh ân cần, chăm sóc tôi, dù cho đôi lúc tôi như trẻ con ngang bướng, hay những lúc tôi khó chịu vô cớ, anh không một lời phàn nàn. Tôi dần tin vào điều anh nói, anh vẽ ra cho tôi bức tranh tương lai tươi đẹp, nơi có tôi và anh cùng hạnh phúc.
Tôi tin anh. Tôi đáp lại anh, tôi thay đổi sao cho phù hợp cùng anh, chăm sóc anh, bên cạnh anh mỗi khi anh gặp khó khăn. Thời gian trôi qua, dù có những lúc giận nhau, cãi vã nhưng chỉ một cái ôm nhẹ nhàng là có thể giải quyết tất cả. Tôi thấy hạnh phúc và tin tưởng anh. Tôi tin chúng tôi sẽ cùng nhau đi được đến cuối đoạn đường.
Vậy mà... Một sáng tôi nhận được tin nhắn chia tay, anh bảo xin lỗi tôi vì không thực hiện được lời hứa với tôi. Tôi hụt hẫng, đa.u xó.t xen lẫn cảm giác không thể tin, nghẹn ngào. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, tôi làm sai chuyện gì, tôi không biết cũng không thể nào nghĩ được ngay lúc đó, mọi thứ như trống rỗng. Thậm chí, tôi còn nghĩ đó chỉ là trò đùa của anh, anh chỉ nói lúc giận hờn thế thôi, khi hết giận mọi thứ sẽ tốt lên. Tôi không buông bỏ, tôi hẹn gặp anh, tôi nghĩ tôi phải giữ lấy anh, ít nhiều gì thì tôi cũng phải biết được lý do vì sao anh làm vậy.
Sau nhiều lần tránh mặt, anh gặp tôi. Tôi cứ nghĩ anh đã hết giận rồi, nhưng... Anh bảo tôi đừng liên lạc với anh nữa, chúng tôi không thể nào quay lại, anh đã thương người con gái khác. Tôi chế.t lặng, không biết nên khóc hay cười. Tôi quay đi, im lặng mà tất cả như vỡ nát. Tôi không biết do tôi đã sai bước nào mà những người bước qua khỏi cuộc đời tôi chỉ theo cùng một công thức.
Tôi nghĩ mình thật ngốc khi một sự việc lặp lại nhiều lần mà tôi vẫn tin vào lời hứa của đàn ông. Tôi cảm thấy hoang mang cho chính bản thân mình, phải chăng tôi chỉ sẽ gặp được những người như vậy trong đời? Tôi thiết nghĩ, phải chăng tôi đừng quá tin vào lời hứa đó thì giờ sự việc xảy ra tôi vẫn có thể chấp nhận và bớt đau khổ hơn?
Khi yêu đừng quá tin, phải biết giữ lại một chút cho mình và tự bảo vệ trái tim mình, bởi phụ nữ rất dễ mềm lòng.
Theo Emdep
Em không tìm ngày nắng ấm, em chỉ mong tìm được ngày yên bình..... Lạnh nhạt, mọi thứ em chỉ có thể gói gọn trong hai từ đó... Hoang hoải, trống trải, còn lại là cô đơn. Đã có lúc em nghĩ mình mạnh mẽ, em sẽ chịu được sự cô đơn giữa chúng ta.... ảnh minh họa Mong muốn một lần, nhìn lại mọi thứ đã qua, anh ạ! Anh à, đã lâu rồi mình không...