Bị chồng tát hai cái trời giáng vì Tết dương đòi về nhà ngoại…
Có ai chịu khổ như tôi không? Tôi thật sự không muốn sống với người chồng này nữa. Dù là lần đầu anh ấy tát tôi nhưng đây cũng là lần đầu tôi đưa ra yêu cầu và nhất định làm theo ý của mình.
Các dịp nghỉ dài, như ngày 30-4, ngày 2-9, anh chưa từng có ý định cho tôi về, cũng không bao giờ mở lời. (Ảnh minh họa)
Lấy chồng, đây là cái Tết dương đầu tiên ở nhà chồng. Gần 1 năm làm dâu, tôi và chồng chưa từng xảy ra xích mích, cũng chưa từng có những chuyện cãi lộn khiến người khác phải khó chịu. Bố mẹ chồng tôi cũng là những người có công việc tốt, cũng là những người tri thức nhưng thật tình, lại vô cùng gia trưởng. Nên ở nhà chồng, tôi phải từng ly từng tí một, nhất cử nhất động không bao giờ để cho người khác nói được mình. Thế nên, bố mẹ chồng cũng rất nể tôi. Thật ra, tôi được lòng cả hàng xóm láng giềng vì sống biết chừng mực.
Nhưng chỉ có một điều là chồng tôi rất cố chấp. Chuyện gì anh cũng muốn làm theo ý anh. Dù là chuyện lớn nhỏ, tôi có tham gia thế nào thì anh cuối cùng vẫn là người quyết định. Anh không bao giờ cho phép đàn bà đếm xỉa vào chuyện của gia đình. Nhưng mẹ anh thì hoàn toàn khác, bà luôn có quyền tham gia và thậm chí là quyết định mọi việc. Tôi buồn vì cách suy nghĩ của chồng.
Lấy nhau gần 1 năm, tôi về nhà mới được đúng một lần, vì lần nào cũng là chồng từ chối. Lúc thì anh nói bận việc, lúc thì đi tiệc tùng, lúc đi đám cưới. Chẳng mấy khi tôi được về. Tôi bảo, nếu anh bận thì tôi xin phép về một mình thăm bố mẹ, nhưng anh nhất định không đồng ý. Anh còn nói tôi là làm như thế, người khác cười vào mặt, vô phép với bố mẹ chồng.
Video đang HOT
Thật ra chuyện đó, tôi thấy có gì đâu. Nếu anh không muốn về thì để vợ về một mình là được rồi, sao lại cứ cau có khó chịu không ra sao cả. Anh muốn ở với bố mẹ mình thì cũng nên hiểu, tôi cũng muốn ở với bố mẹ tôi thế nào chứ.
Các dịp nghỉ dài, như ngày 30-4, ngày 2-9, anh chưa từng có ý định cho tôi về, cũng không bao giờ mở lời. Hôm thì anh muốn đưa bố mẹ đi du lịch, lúc thì lại muốn về quê nội ngoại nhà anh. Chưa một lần nào anh để lịch trống hay hỏi tôi xem có muốn về quê ngoại hay không. Cuối tuần được nghỉ, tôi bảo anh tranh thủ về thì anh bảo &’nhà thì xa, về được 1 ngày bõ bèn gì mà đòi về, rồi lên lại mệt bã ra, không làm ăn gì được, ảnh hưởng công việc. Điều đó là đúng nhưng nếu không tận dụng cuối tuần thì anh định để bao giờ tôi mới được về. Nói đi nói lại, từ lúc lấy chồng, nhà cách gần 2 trăm cây số nên anh càng có lý do không cho tôi về và tôi cũng chỉ được về đúng 1 lần. Con gái đi lấy chồng xa, ngày đêm mong nhớ bố mẹ. Bây giờ chưa có con còn có thể về, sau này có con cái nhỏ rồi, đi lại vừa xa vừa tốn kém có khi còn khó về hơn.
Hôm rồi, sắp Tết dương, tôi bàn với chồng cho tôi về quê ngoại, thế mà chưa nói được câu thứ hai anh đã đùng đùng nổi giận nói là tôi đục nước béo cò, nhân cơ hội được nghỉ 3 ngày mà đòi về. Tôi hắng giọng bảo &’thế không về lần này thì anh định khi nào mới cho tôi về htăm bố mẹ, định để tôi chết già ở nhà anh à? Anh định biến tôi thành đứa con bất hiếu hay sao?’. Anh đùng đùng chửi bới tôi, bảo &’tết âm thì về, còn mấy ngày nữa mà bày vẽ lắm chuyện, đi lại cho tốn kém ra à? Bảo không về là không về, kể cả không đi đâu cũng nghỉ hết…’.
Nghe anh nói, tôi điên quá, cãi lại tay đôi với anh bảo &’nếu anh không về thì tôi về một mình. Tết âm được nghỉ vài ngày, anh lại bắt tôi ở nhà anh phải phục vụ cỗ bàn, phải lễ bái đủ thứ rồi anh mới cho tôi về thì cũng hết tết rồi. Bố mẹ tôi già yếu rồi, anh ạ. Anh có bố mẹ, tôi cũng có bố mẹ, anh hiểu chưa? Tôi không phải là người ăn kẻ ở nhà anh, mà quanh năm suốt tháng phải phục vụ, tôi mệt mỏi quá rồi… Lần này tôi quyết định về, anh tính thế nào thì tính, tôi thật sự không muốn nhẫn nhịn thêm nữa…’
Anh vốn gia trưởng, ích kỉ bố mẹ anh cũng chỉ khăng khăng biết nhà nội, tôi không đấu tranh thì sao sống nổi ở nhà này? (Ảnh minh họa)
Vừa dứt lời, anh tát cho tôi hai cái như trời giáng, khiến tôi ngã gục xuống, không đứng vững được, đầu óc quay cuồng. Tôi ngồi đó, khóc như mưa, không tin vào những gì mình vừa phải đối mặt. Không tin anh có thể tát tôi đau điếng người như vậy chỉ vì tôi đòi về nhà ngoại chơi Tết dương. Người đàn ông như vậy có xứng đáng làm chồng tôi không.
Ví dụ tôi có liên tục đòi về thì không nói làm gì. Đằng này, cả năm về được 1 lần, giờ mới tính được nghỉ ngơi vài ngày thì về với bố mẹ. Thế mà anh lại dằn mặt còn đánh tôi đau như vậy. Người như anh, tôi sống chung làm gì? Không lẽ, tôi bỏ chồng vì chuyện này nhưng đây chỉ là mới đầu, còn những ngày sau nữa, sẽ thế nào đây?
Anh vốn gia trưởng, ích kỉ bố mẹ anh cũng chỉ khăng khăng biết nhà nội, tôi không đấu tranh thì sao sống nổi ở nhà này? Tôi thà là bỏ chồng, thà là về ở với bố mẹ còn hơn chịu khổ nhục như thế? Bây giờ, chưa có con, là lúc tôi bỏ chồng hợp lý hơn cả… Sau này có con cái rồi, có khi còn bị chèn ép khổ cực hơn nhiều. Có ai rơi vào hoàn cảnh bất hạnh như tôi không? Đàn ông thật ích kỉ, sao chỉ biết mỗi nhà mình? Sau này có con gái, các anh mới thấu thế nào là nỗi nhớ con gái của ông bà ngoại…
Theo Afamily
Chồng chỉ xem tôi là ô sin...
Tôi viết bài này, chỉ mong sự đồng cảm và chia sẻ. Tôi rất hối hận khi nghỉ việc ở nhà để chờ chồng đem tiền về mỗi tháng. Giờ đây, tôi phải nhận sự miệt thị rẻ rúng trong mắt chồng.
Giọt nước làm tràn ly, khi tuần rồi người của công ty anh đến chơi, vừa thấy tôi, mọi người đứng lên chào thì anh bất ngờ nói: "Đây là cô giúp việc nhà anh, còn vợ anh đã về nhà ngoại chơi
Trước đây tôi cũng từng có công việc ổn định, mức lương cao. Nhưng từ khi có bầu, chồng động viên tôi ở nhà để lo cho sức khỏe và đợi ngày sinh con. Sau khi sinh con, công việc của chồng tôi ngày càng thăng tiến, anh được đề bạt làm giám đốc công ty với mức lương khủng. Anh sợ tôi cực khổ, vì phải vừa trông con và chăm sóc ba mẹ chồng thường xuyên bệnh tật, nên nói tôi tìm người giúp việc, mắc bao nhiêu anh cũng trả miễn sao tôi thoải mái là được. Tiếc tiền, tôi cứ chần chừ mãi, nên việc gì tôi cũng ôm vào người. Tôi trở nên cục mịch, xấu xí, chưa kể quan hệ xã hội tôi không biết gì vì tối ngày chỉ quanh quẩn ở xó bếp, bỉm sữa cho con. Dạo gần đây tôi thấy anh ôm gối qua phòng làm việc, làm xong anh ngủ hẳn bên đó, tôi hỏi thì anh bảo làm việc khuya quá sợ làm mất giấc ngủ của tôi, nên ngủ luôn tại phòng làm việc cho tiện.
Chúng tôi ngày càng có những khoảng cách khá lớn. Mỗi khi tôi đến chơi cùng anh và con, thì anh lại tìm cách lảng tránh và đi nơi khác. Có lẽ khi tôi nhận ra được sai lầm của mình thì tình cảm giữa chúng tôi đã đi quá xa. Ở anh luôn toát ra vẻ đạo mạo, lịch lãm, còn tôi chẳng khác nào như cô ô sin trong mắt anh ấy. Tôi như thu hẹp mình lại, trở nên cô độc, ngoài việc chơi và chuyện trò cùng con thì tôi lặng lẽ như một cái bóng...
Nhiều lúc anh làm về, tôi cảm giác bầu không khí gia đình căng thẳng, có hôm anh lớn tiếng trách tôi: "Anh đã nói với em bao nhiều lần rồi sao em vẫn không thay đổi cái suy nghĩ cổ hủ đó đi. Có tiền em cất để làm gì, bây giờ nhìn em còn tệ hơn cả cô bán hàng ngoài chợ. Em xem lại em, nếu không thay đổi thì...". Anh bỏ lửng câu nói đó, đóng sầm cửa lại và lái xe đi ra ngoài. Và tối đó, anh đã không về nhà...
Nằm một mình tôi cay đắng khóc thầm một mình, những giọt nước mắt muộn màng, hối hận vì sự ngây thơ quá đỗi của mình, và tôi khóc cho tôi, hy sinh bản thân cuối cùng nhận lại là gì. Khi nhận ra tất cả đã muộn, khoảng cách giữa anh và tôi qua lớn, nếu tôi thay đổi cũng khó mà hàn gắn lại như trước đây.
Giọt nước làm tràn ly, khi tuần rồi người của công ty anh đến chơi, vừa thấy tôi, mọi người đứng lên chào thì anh bất ngờ nói: "Đây là cô giúp việc nhà anh, còn vợ anh đã về nhà ngoại chơi". Quay lưng đi, tôi không tin những lời chồng nói là sự thật, những giọt nước mắt cứ lăn dài, mặc dù tôi đã cố gắng kìm chế cảm xúc của mình nhưng vẫn không thể không khóc vì quá uất ức. Buổi tiệc đang diễn ra, tôi lặng lẽ gói gém đồ đạc ôm con về nhà mẹ ruột. Trước khi đi, tôi dòm qua khe cửa thấy anh cười nói vui vẻ và cử chỉ rất thân mật với cô gái trẻ, xinh đẹp.
Về ngoại hơn 3 ngày nay, tôi vẫn không thấy anh gọi điện, hay về nhà ba mẹ tôi để thăm con. Chẳng lẽ nào anh vô tâm, cạn tình, cạn nghĩa đến vậy sao?
Theo blogtamsu
5 năm ly hôn, ngày gặp lại thấy vợ cũ đi xe sang, mặc toàn hàng hiệu, tôi choáng váng... Ngày xưa lúc yêu và cưới em làm vợ, tôi luôn nghĩ cả đời này sẽ yêu thương, trân trọng và mãi yêu mình em... nhưng hóa ra đời chẳng được như mơ, mà tình cảm con người lại là thứ dễ thay đổi nhất. Ảnh minh họa Vợ tôi từng tốt nghiệp đại học, từng có một công việc tốt, nhưng sau...