Bị chồng sỉ nhục đúng ngày 20/10, vợ uống thuốc ngủ cho quên đi
Nhưng không thấy vợ thưa, anh vừa lay lay vừa chửi, đến khi sờ vào thấy tay vợ lạnh ngắt, anh mới hoảng hồn gọi xe cấp cứu.
Cứ đến lễ tết là phụ nữ lại mong được người đàn ông của mình mua thật nhiều quà, nhiều hoa. Nhưng có những người, chỉ cần 1 lời chúc thật lòng thôi cũng không được. Vì phụ nữ sinh ra là để yêu, vậy nên đã làm 1 người chồng mà không đem lại được hạnh phúc cho vợ mình thì đừng nên gọi người đó là vợ.
Khi còn yêu nhau, chị cũng thường được anh tặng những bó hoa thật đẹp vào các dịp lễ, không những hoa mà còn có cả quà. Lúc đó, chị nghĩ anh là người chu đáo, biết quan tâm người khác. Nhưng mãi sau khi cưới rồi chị mới biết 1 chân lý: khi yêu đàn ông luôn tận tậm như vậy, cho đến khi làm vợ anh ta thì có thể mọi thứ sẽ quay ngoắt 180 độ.
Từ khi cưới nhau, chị sinh 1 lúc 3 đứa con gái, dần dần tình cảm vợ chồng trở nên giống như kẻ thù. Cứ về đến nhà là anh đá thúng đụng nia, nhìn thấy vợ con thì anh đã ngứa mắt chỉ vì chúng là con gái.
Chị từng nghĩ có lẽ do áp lực công việc khiến anh trở nên như vậy, nhưng đó chỉ là cái cớ, chỉ có người đàn ông tồi mới đem những bực tức bên ngoài để đổ lên đầu vợ con.
Hôm nay đúng ngày 20/10, trong khi các chị em bạn bè lên mạng khoe quà ầm ầm thì chị chỉ len lén ngồi xem rồi khóc dấm dứt.
3 đứa con gái đã ngủ, vẫn chưa thấy chồng về. Mãi 10 giờ đêm chị định đặt lưng vì quá mệt thì bỗng nhiên anh đẩy cửa đi vào, người thì nồng nặc mùi rượu. Chị vội dậy đỡ chồng:
-Anh đi đâu mà giờ này mới về? Em gọi mãi không được, hôm qua em đã dặn hôm nay 20/10…
Chưa để vợ nói hết, anh đã đẩy cô ra:
-20/10 thì sao? Thì tôi đi ăn liên hoan với công ty, cô thắc mắc gì?
Chị bực quá liền nói to:
-Anh nói thế mà nghe được à? Mọi năm anh không quà cáp gì cho tôi thì cũng không sao? Năm nay 3 đứa con gái đã hẹn bố về nhà ăn cùng, anh có biết chúng nó phụ mẹ làm bao nhiêu món mà bố thích để rồi chờ mãi anh không về? Các con thất vọng thế nào anh biết không?
Anh nghe vợ thuyết giảng lại càng nổi điên:
-Cô im đi, lắm trò, lũ vịt giời đó thì có tác dụng gì? Vì cô không đẻ được con trai mà cả nhà tôi bị làng xóm ở quê chê cười kia kìa, tôi còn chưa hỏi tội cô thì thôi, có cái ngày lễ vớ vẩn mẹ con cô cũng bày đặt hành hạ tôi.
-Quan trọng là cả nhà ăn chung 1 bữa cơm đầm ấm thôi, em có ép anh phải mua gì đâu. Còn chuyện con cái, đâu phải do mình em, anh đừng hồ đồ.
Anh tức quá đẩy vợ ngã dúi dụi xuống giường:
-Thứ đàn bà chỉ biết nội trợ như cô, tiền không kiếm được, con trai cũng không đẻ được, còn lên lớp với tôi à? 20/10 tôi có thể tặng hoa tất cả những người phụ nữ khác trừ cô ra.
Video đang HOT
Chị nghe xong câu đó mà như ai đâm dao vào tim, chị chỉ biết bật khóc. Trong khi chồng chị lên giường đắp chăn không thèm quan tâm đến thì chị mở tủ lôi ra lọ thuốc ngủ. Cầm nó, chị rưng rưng:
(Ảnh minh họa)
- Làm vài viên cho dễ ngủ vậy, ngủ rồi sẽ không còn nhớ gì nữa. Ngày mai lại tiếp tục sống vì bổn phận làm mẹ vĩ đại.
5 giờ sáng, anh tỉnh dậy quát:
-Dậy lấy cho tôi cốc nước, khát quá
Nhưng không thấy vợ thưa, anh vừa lay lay vừa chửi, đến khi sờ vào thấy tay vợ lạnh ngắt, anh mới hoảng hồn gọi xe cấp cứu.
Cũng may, tính mạng vợ anh đã bình an nhưng bác sĩ lại thông báo 1 tin động trời:
-Cái thai trong bụng cô ấy không giữ được, vợ anh làm sao thế? Có thai lại còn uống thuốc ngủ?
Anh chết điếng người, lúc đó chị mở mắt:
-Cái…gì…cái thai ư? Tôi..có thai ư?
Thì ra chính chị cũng không biết mình có thai từ bao giờ , chị đập tay vào giường rồi khóc nghẹn rồi đưa tay ôm bụng:
-Mẹ xin lỗi, chỉ vì mẹ quá buồn không thể ngủ được, cứ ngỡ nhờ thuốc ngủ để quên đi những lời sỉ nhục đó nhưng cuối cùng lại hại chết con. Mẹ thực sự không biết có sự tồn tại của con trong người. Mẹ có tội.
Vừa nói, chị vừa tự đánh vào bụng mình, anh vội vã chạy đến cản vợ rồi nước mắt lưng tròng. Giờ thì hối hận quá muộn, lời xin lỗi cũng có ích gì. Đừng nói rằng, nếu biết sớm có hậu quả này, anh sẽ quan tâm vợ nhiều hơn, hãy bằng hành động mỗi ngày của mình thể hiện tình yêu với vợ con, đừng để mất đi rồi mới nuối tiếc. Hạnh phúc hay không là do chính anh lựa chọn mà thôi.
Bình An / Theo Thể thao Xã hội
Bụi trong ngực Phần 16
Tôi ngó nghiêng anh ta chắc sẽ không xuất hiện chứ...ra ngồi bến xe buýt mà tôi cứ thấp thỏm...không thấy anh ta, anh ta vốn có người yêu rồi chắc sẽ là lời xin lỗi , mình thật sự đã yêu từ lúc nào nhỉ có lẽ 1 cô gái mới biết yêu như mình sẽ chẳng bao giờ trả lời được câu hỏi này...
Hôm sau tôi tiếp tục tới trường như bình thường thấy tôi Phương tránh mặt còn anh tôi từ hôm đó không gọi được anh tôi chỉ nhắn tin cho tôi anh ổn...thương anh trai đã đặt tình cảm sai đối tượng với bao nhiêu năm anh cố gắng...hôm nay sinh nhật Hoa chúng tôi nấu ăn và ăn ở nhà Hùng mua đồ tới... vừa chuẩn bị ăn tôi thấy anh trai tôi đến tôi ngạc nhiên với tâm trạng vui vẻ
-Chào mọi người hôm nay có tiệc gì à?
-Sao anh lại tới đây
-Anh chở hàng qua hôm nay giao mỳ tôm tính cho hai đứa mấy thùng ăn dần (anh tôi cười bình thường)
Hoa : anh vào đi anh Đức
Hùng : em chào anh
Đức : mấy đứa ăn uống tự nhiên đi...anh tôi uống khá say...Hoa phải lấy xe chở Hùng về còn tôi và anh tôi ngồi ngoài sân...
-Anh say thế này hôm nay anh cứ ngủ ở đây đi...
-Anh không sao anh vẫn đi được, muốn say nốt hôm nay thôi anh buồn quá
Chỉ vì cái thứ gọi là tình yêu mà nó khiến anh đau khổ a thật sự yêu Phương (anh tôi khóc)...
-Anh đừng buồn sẽ có những cô gái khác hợp với anh hơn cô ta, anh quên đi
-Không thể quên được bao giờ em có người yêu em sẽ hiểu nỗi thất vọng tràn trề khi chia tay là thế nào, bao nhiêu năm nay anh mơ mộng đến 1 gia đình hạnh phúc...chắc khó vì chúng ta nghèo em ạ, sau này hãy kiếm 1 người đàn ông vừa phải hiểu không...
-Vâng em hiểu rồi (anh tôi ôm mặt khóc tôi chỉ biết nhìn anh tôi có lẽ nghèo cũng là 1 cái tội chăng)...rồi anh tôi đi về
-À hôm qua Thắng có về và uống rượi với anh cả tối qua...cậu ta có vè là 1 người tốt nhưng có vẻ gì đó nguy hiểm anh cảm nhận thấy thế, dù sao bọn anh cũng làm bạn được hợp trao đổi số rồi (anh ta hơn anh 3 tuổi đấy ông anh ạ , nghe gớm mà không cho mình số mà lại cho anh mình anh ta thật khó hiểu)...thôi anh đi đây
-Anh say lắm đấy đi được không? Hay cứ ở lại đây đi
-Thôi anh còn đi mấy nơi nữa, anh đi đây
-Vâng, anh đi cẩn thận đấy (tôi gọi với theo xe)...
Về nhà dọn dẹp rồi vừa mới đặt lưng nằm, sau chuyện đêm nọ anh ta tới tìm mình 1 làn rồi mất hút...ôi đời con gái của tôi (tôi lăn lộn) còn mang nợ anh ta nữa dù sao số tiền đó quá lớn đến bao giờ mình mới làm đủ đây...vừa năm ngủ được 1 lúc thì thấy điện thoại anh tôi...
-Đến ngã tư đường A nhé anh cô ngất rồi tai nạn (tôi vội vàng chạy đi)...vừa chạy vừa như sắp khụy không anh chắc bị nhẹ thôi, chắc chắn là không sao? Đến ngã tư thấy anh tôi nằm đó chưa có xe cấp cứu đến máu me trên đường...tôi cố bình tĩnh...công an chưa tới anh tôi va chạm 1 xe nữa và lật xe...tôi chạy ra...
-Anh ơi, anh không sao đúng không mở mắt ra nhìn em xem nago, anh ơi đừng bỏ em, em còn anh và bố thôi anh đừng làm em sợ (mọi người xì xào người ta đưa tôi điện thoại của anh tôi)
-Chờ xe cấp cứu đến mà lâu quá gọi taxi họ không ai chở cháu ạ...bình tĩnh thôi cậu ý bị nặng quá...tôi chạy ra vẫy xe taxi...không xe nào dừng lại...mọi người ơi làm ơn gọi hỗ cháu xe anh cháu mất nhiều máu quá rồi làm ơn cứu lấy anh cháu (mọi người cũng vẫy xe nhưng không ai chở đi xe máy thì không được)...điện thoại anh tôi reo lên là Thắng
-À quên không bảo ông mai tôi xuống uống rượi tiếp mai có nhà không (nghe thấy tiếng tôi khóc) sao thế Hạnh cô sao thế?
-Làm ơn cứu anh tôi với anh tôi bị tai nạn rồi đang ở đường A...(anh ta cúp máy)...tôi ôm anh tôi máu me và buộc chặt lại chỗ bị thương...em bảo anh ở lại tại sao anh không nghe em, anh đừng sợ không sao đâu (tôi luống cuống)...5p sau thấy xe cấp cứu đến và mấy chiếc xe nữa...họ xuống đưa anh tôi lên xe...tôi không thấy Thắng đâu....anh tôi được họ đưa đến viện và phẫu thuật...tôi ngồi ngoài gọi bố
-Bố à, anh Đức bị tai nạn đang phẫu thuật rồi bố cầm tiền lên nhé...
-Ừ bố lên ngay nhưng tiền làm gì có nhiều không
-Con cũng không biết nữa , còn tùy bố ạ bố sang thím mượn tạm...ngồi 1 lúc thì người nhà mà người va chạm với anh tôi cũng đến họ chỉ trỏ với công an giao thông
-Kia rồi đúng con bé lúc nãy anh nó đâm vào con tôi, con tao có làm sao tao sẽ không tha cho nhà mày đâu (bà ý chỉ vào tôi)...
Tôi không nói gì và cung cấp cho công an những gì tôi biết...
-Nhớ đấy con tao có làm sao anh mày đi tù biết chưa (bà ta đẩy tôi)...bọn họ đi tôi ngồi cúi mặt khóc ...có đôi giầy đứng trước tôi...tôi ngẩng lên là Thắng...anh ta chỉ đứng nhìn tôi...
-Anh cô sao rồi
-Đang phẫu thuật rồi (tôi gạt nước mắt)...
-Chắc sẽ không sao đâu nín đi ....
Theo Afamily
Món quà 'không đối thủ' của lão chồng 'khô hơn cả ngói' ngày 20/10 Thế là hết ngày 20/10, chị cũng được bằng bạn bằng bè. Được ông chồng dùng kế dạy cho một bài học nhớ đời. Thế thôi chị đành an phận với ông chồng 'khô hơn ngói', mong sao ngày nào lão cũng tốt với chị là hạnh phúc rồi. Sắp đến 20/10, giống như các chị em thích chia sẻ, khoe quà cáp...