Bị chồng điên đẩy xuống sông, hành động của vợ khiến nhiều người suy nghĩ
Có lần tôi thấy Bắc nổi khùng đẩy chị xuống sông, chìm nghỉm. Một lúc sau chị lóp ngóp bò lên, cũng không nỡ nặng lời chồng lấy một câu. Thế mà mấy bà ở xóm tôi vớ được chồng như trời như biển mà vẫn còn than thân trách phận, chửi chồng xa xả.
Nhà bà Nghi có tới 9 người con, 6 người con trai và 3 người con gái. Ai cũng khỏe mạnh xinh xắn. Lớn lên mỗi người một nơi, đều có gia đình. Duy chỉ có Bắc, cậu con trai út là ở nhà với bà Nghi. Bởi vì Bắc mắc chứng bệnh tâm thần.
Nghe như mọi người kể thì còn bé Bắc vẫn bình thường. Khi lớn lên đi làm thanh niên. Hồi ấy Làng xẻ song làm đường mới có phá một ngôi miếu. Không ai dám leo lên trước để phá. Lúc ấy Bắc là thanh niên mới lớn, chẳng biết sợ là gì liền xung phong leo lên phá miếu trước. Bấy giờ cả làng cũng chẳng ai bị làm sao.
Chẳng hiểu thế nào mấy năm sau Bắc phát điên. Gia đình chạy chữa mãi chẳng khỏi, đành buông xuôi số phận. Đến năm Bắc 30 tuổi, trong xóm có cô gái 34 tuổi. Mẹ Bắc và anh trai cả bàn nhau hỏi cho Bắc. Mong rằng lúc mẹ về già Bắc có người chăm nom chứ anh em thì kiến giả nhất phận.
Tôi rất phục cô gái vợ Bắc. Chị chịu đựng được tất cả cơn điên loạn của Bắc (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi rất phục cô gái vợ Bắc. Chị chịu đựng được tất cả cơn điên loạn của Bắc. Đập phá, chửi bới, hò hét… Nghe nói lúc lấy nhau về chị còn phải dạy bắc làm việc vợ chồng nữa.
Mẹ chồng chết, năm ấy bão đổ nhà. Thế là anh em mỗi người cho một thứ, mà chỉ có mình chị nhẩn nha xây được một cái nhà, chẳng to nhưng cũng đủ để cho hai vợ chồng và hai đứa con ở. Chuyện cảm phục là thế nhưng còn thương hơn mỗi khi nhìn thấy chị chiều tối dong chồng và hai đứa con ra bến sông rồi thí chồng như thí đứa trẻ con Bắc mới cho tắm. Có lần tôi thấy chị đang tắm cho Bắc, thế là Bắc nổi khùng đẩy chị xuống sông chìm nghỉm. Một lúc sau chị lóp ngóp bò lên. Thế mà chị cũng không nỡ nặng lời chồng lấy một câu. Thế mà mấy bà ở xóm tôi vớ được chồng như trời như biển mà vẫn còn than thân trách phận, chửi chồng xa xả.
Nhạn Phạm
Tôi sẽ tự hào nếu vợ bớt bướng bỉnh hơn
Mẹ tôi vẫn trách móc, hơn 10 năm làm dâu, vợ tôi chưa khi nào tặng quà mẹ nhân ngày 20/10...
Ảnh minh họa
Vợ tôi là một người phụ nữ tốt, nhân hậu, tôi khẳng định như vậy vì trước khi cưới đã yêu cô ấy gần 2 năm và bây giờ chúng tôi đã cưới nhau được hơn 10 năm.
Tôi chưa thấy vợ làm gì hại đến ai, cũng thường xuyên giúp đỡ người khác, chỉ có điều cô ấy làm gì cũng âm thầm, có khi giúp đỡ cũng chẳng nói cho ai biết. Chẳng cần lời cảm ơn của ai.
Tôi khẳng định vợ là một người phụ nữ tốt, bởi nếu không tốt, chắc tôi đã chẳng lấy cô ấy làm vợ.
Chỉ có điều, vợ tôi cũng khá bướng bỉnh và không thích ai chỉ đạo mình, kể cả chồng hay bố mẹ vợ, bố mẹ chồng cũng không bao giờ làm cô ấy thay đổi.
Nhớ ngày còn yêu nhau, ngày 20/10 cô ấy không điện thoại về, cũng không tặng quà gì cho mẹ tôi.
Tôi không có ý kiến gì, vì cảm thấy điều đó cũng không cần thiết. Con người ta quan trọng là cái tâm dành cho nhau, chứ không phải qua lời chúc hay gói quà. Nhưng bố tôi thì nghĩ khác, bố nói lại với cô ấy rằng, những ngày như thế không cần tặng quà thì cũng nên điện thoại về cho bà để chúc mừng.
Vợ nghe xong, nói lại với tôi với giọng điệu không hài lòng, nhưng cô ấy không bao giờ thực hiện điều bố tôi mong muốn.
Cô ấy nói, cô ấy không biết nịnh ai, từ xưa đã thế và cho đến bây giờ hay mãi đến tận sau này cũng không thay đổi được suy nghĩ đó.
Vì thế, cho đến tận bây giờ, làm dâu được hơn 10 năm, cô ấy đã mua rất nhiều quà tặng mẹ tôi, từ quần áo, túi xách, trang sức... nhưng không bao giờ tặng bà vào ngày 20/10. Vì không tặng quà gì cho mẹ tôi, nên cô ấy cũng không bao giờ đòi hỏi tôi quà gì nhân ngày 20/10.
20/10, chị em cơ quan thi nhau bàn tán chuyện tặng quà gì cho mẹ chồng, nhưng vợ tôi thì vẫn cứ dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra.
Cũng không bao giờ điện thoại cho mẹ tôi nhân ngày đó, tôi biết tính vợ, cô ấy sẽ không bao giờ thay đổi nên cũng không nhắc nhở nữa.
Chỉ có điều, bố mẹ tôi vẫn phàn nàn vợ không quan tâm đến mẹ nhân ngày 20/10, và có lẽ, câu chuyện này còn kéo dài dài. Và tôi vẫn ước, giá vợ tôi bớt bướng bỉnh hơn, thì có lẽ tôi sẽ tự hào hơn về vợ mình.
Theo Đất Việt
Ngày 20-10, không món quà nào bằng sự yêu thương chân thành Đó chỉ là một ngày như bao ngày khác, chẳng qua người ta chọn ngày ấy để kỷ niệm thôi. Tại sao lại phải áp đặt ngày ấy phải có quà hay phải được quà?Rốt cuộc tất cả cũng chỉ là phù phiếm thôi mà. Nhiều khi tôi nghĩ, không biết mình có phải phụ nữ không nữa! Cái mà tôi nói là...