Bị chồng đay nghiến vì quá khứ rẻ rách
Ngày yêu anh, tôi mới biết mình quá dại dột khi đã tin vào mối tình đầu đầy ngây thơ và mộng mị. Tôi trao thân cho người đàn ông tôi yêu thương nhất, vì đó là người đàn ông đầu tiên đến trong cuộc đời tôi. Tôi tưởng, đó sẽ là bến đỗ của cuộc đời mình vì anh luôn buông những lời có cánh, luôn hứa hẹn và thề thốt với tôi. Anh còn nói sẽ cho tôi một tương lai tươi sáng khi chúng tôi ra trường và có công việc ổn định. Nhưng nói gì thì nói, tình đầu vẫn mãi là tình đầu. Đó chỉ được coi là quãng thời gian đầy kỉ niệm đẹp của hai đứa, chứ không hề có tương lai.
Yêu nhau được gần 1 năm mà chúng tôi đã trải qua những kỉ niệm hết sức ngọt ngào. Cả hai bên nhau hạnh phúc, trao cho nhau những tình cảm chân thành. Anh cũng nhiều lần đòi hỏi tôi nhưng tôi đều từ chối vì khi đó, còn là sinh viên, nên tôi rất sợ. Nếu có chuyện gì xảy ra, hai đứa không giữ được mình thì không biết làm thế nào.
Nhưng tình yêu càng ngày càng lớn và những cám dỗ của bản thân cũng lớn dần lên. Hêt lần này đến lần khác, tôi chối từ anh, nhưng cuối cùng anh cũng lại biến tôi thành người phụ nữ bình thường trước mắt anh, không thể nào kiên định được nữa. Và ngay trong những ngày tình yêu còn ngọt ngào ấy, tôi đã trao thân cho anh với lời hứa, “chúng mình sẽ mãi là của nhau em nhé, không bao giờ chia lìa”.
Tôi tin vào tình yêu anh dành cho mình và không do dự trao thân cho anh. Tôi cũng tin, khi có được tôi rồi, anh phải có trách nhiệm với tôi. Nhưng không, khi có được nhau rồi, anh lại bắt đầu tìm cách ruồng bỏ tôi. Vì anh chán, bởi đó chỉ là mối tình nông nổi của thời sinh viên, đó chỉ là những thứ tình cảm bồng bột chưa hề có suy nghĩ. Và những lời hứa hẹn kia cũng chỉ là những lời hứa suông, không hơn không kém.
Sau khi đã trao thân cho anh, khi anh chán tôi cũng là lúc chúng tôi ra trường. Chúng tôi không có một lý do nào cả, chỉ vì mọi thứ quá nhạt. Những lời nói không còn ý nghĩa, những cuộc điện thoại không còn tình cảm, chẳng còn gì nữa. chúng tôi chia tay nhau. Cứ như thế, tôi từ đau khổ đến giận hờn, căm hận và quên anh dần theo năm tháng.
Cho đến khi tôi gặp anh, người chồng hiện tại của mình. Có lẽ đó là cái ngày định mệnh chúng tôi biết, mình thuộc về nhau. Anh thật đẹp trai, lịch lãm, còn tôi cũng không kém gì. Nhìn thấy anh, nói chuyện với anh, mọi cảm giác yêu thương trong tôi sống lại. Tôi thấy mình trẻ ra, như sống lại thời sinh viên ngày trước. Chúng tôi đã cảm tình với nhau như thế. Và không lâu sau, chúng tôi yêu nhau, tình yêu đến nhanh vì cả hai cùng xác định sẽ là của nhau mãi mãi.
Có những thứ tình yêu đến nhanh như vậy nhưng lại gắn bó với nhau mãi mãi. Anh và tôi đã yêu nhau mặn nồng, và khi đó, tôi hoàn toàn quên người cũ. Tôi coi như đó là kỉ niệm, là quá khứ tôi không muốn nhắc lại. Tôi đã yêu anh thật nhiều và thấy mình quá may mắn khi được làm người yêu của anh.
Video đang HOT
Chúng tôi trở thành vợ chồng sau đó. Quá khứ kia tôi đã chôn vùi, nhưng dường như anh không muốn, anh đã thay bị ám ảnh với việc tôi không còn trinh tiết. Trước đây, anh chưa từng hỏi, tôi cũng chưa từng nói về chuyện này. Nhưng với tôi, tình yêu mới là tất cả, tôi tin đàn ông các anh cũng đã thoáng hơn trong chuyện này, cũng không còn bận tâm, đó chỉ cần là người mình yêu là đủ.
Anh lấy tôi một cách nhanh chóng khiến tôi càng tin, anh dành cho tôi rất nhiều tình cảm. Nào ngờ, suốt thời gian sống bên anh, anh luôn đay nghiến tôi, luôn hỏi tại sao, ngủ với ai trước anh. Anh dày vò tôi khiến không tài nào ngủ nổi. Có những đêm ôm anh, anh còn hất tay tôi ra. Anh bảo, anh bị ám ảnh khi nghĩ vợ mình từng ngủ với kẻ khác. Giờ lòng tôi đau lắm, tôi không biết làm sao, không biết đối diện với anh thế nào.
Mỗi lần cãi nhau thì anh lại nói tôi có tư cách gì mà nói anh. Đàn bà không giữ được trong trắng thì đừng lớn tiếng nói đàn ông. Nên sau này, dù anh có làm gì, chơi gì, với ai, tôi cũng không được quyền nói. Anh lấy tôi đã giống như sự ban ơn rồi. Tôi cảm thấy tủi hổ quá. Sống với chồng mà như với người dưng, còn thậm tệ hơn thế vì người dưng ít ra còn không biết tôi là ai mà coi thường, khinh miệt. Giờ thật lòng tôi đã chán ngấy những câu chửi bới của anh. Tôi chán quá rồi, tình yêu có thể bị tiêu tan nhanh như vậy chỉ vì tôi không còn trinh tiết hay sao? Vậy đàn ông các anh thì sao, các anh có dám đảm bảo mình không chơi bời không? Giờ tôi phải làm sao bây giờ, tôi đang đau khổ tột cùng và không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này. Tại sao ông trời không công bằng với phụ nữ chúng ta?
Theo VNE
Cay cú vì ngày nào vợ cũng đay nghiến đòi cắt...
"Ngày nào mình cũng muốn làm chuyện ấy vài lần nhưng vợ lại chửi mình cắt phăng nó đi. Bây giờ em Linh trẻ đẹp ngày nào cũng quấn quýt gợi ý. Làm sao mà kìm lòng được đây?"
Chào mọi người, tôi khá ngại khi viết ra những dòng tâm sự này. Thế nhưng, đến bây giờ khi cuộc sống vợ chồng đang rơi vào bế tắc, tôi không biết giải bày cùng ai. Hi vọng, viết lên những lời này và xin được giấu tên, mọi người sẽ không chửi rủa mà đưa ra những lời khuyên bổ ích cho tôi.
Tính tôi thẳng nên cũng không thể khép nép được cái chuyện khó nói của mình. Tôi năm nay đã 30 tuổi, lấy vợ cách đây 3 năm và có với nhau một mặt con. Tôi lấy cô ấy vì tình yêu chứ không phải mai mối hay vì mục đích nào khác. Thế nhưng, lúc cưới vợ, tôi chỉ nghĩ vì yêu thì cưới chứ không hề nghĩ đến chuyện tình dục lại có thể gây ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân sau này của mình như vậy.
Tôi từ nhỏ, lúc ấy khoảng 12, 13 tuổi đã biết tự sướng, không nhớ rõ nguồn cơn từ đâu nhưng tôi chứ thử và thành thói quen từ đó. Ban đầu tôi thấy hay hay chứ chẳng phải lý do gì, sau dần rồi thành nghiện. Lớn lên, qua mạng và phim ảnh, tôi cũng dần hiểu đó là nhu cầu sinh lý bình thường của con người.
Rồi tôi quen và yêu vợ tôi bây giờ khi đang còn học đại học trong TP.HCM. Vợ tôi hơi gầy, nhìn có vẻ yếu vì nước da trắng xanh. Còn tôi cao bình thường, có thể nói là hơi béo và sinh lực lúc nào cũng tràn trề. Hồi chuẩn bị cưới, mấy đứa bạn thân còn đùa rằng, trông tôi thế mà lấy vợ về sợ cô ấy chẳng đáp ứng được.
Rồi cưới nhau về quả đúng như vậy. Ban đầu mới lấy nhau, hai vợ chồng còn chưa thuần thục trong chuyện sex nên tôi chưa bao giờ thực sự khoái cảm như tự xử. Nhiều lúc tôi còn tự sướng để thỏa mãn. Rồi làm vài lần vợ tôi dính bầu luôn. Suốt 1 năm cô ấy mang bầu đến lúc con trai được 3, 4 tháng, chúng tôi mới quan hệ trở lại.
Hai vợ chồng giai đoạn đó khá tốt. Vợ tôi cũng đã thuần thục hơn, thỏa mãn hơn và tôi cảm giác như vợ mình đã đáp ứng được trong mỗi lần quan hệ nên cũng yên tâm. Về tần suất, ngày nào tôi cũng có nhu cầu còn vợ tôi lại chỉ cho phép tôi được đụng vào người tuần 3 lần nên những ngày còn lại, tôi chỉ còn cách tự sướng.
Rồi con 1 tuổi, vợ tôi lại... dính bầu, lại phải kiêng cữ. Nhưng lần này, tôi lúc nào cũng ham muốn. Tự làm chẳng thể lên đỉnh được. Tôi bí bách quá nói chuyện với vợ, bảo cô ấy có thể dùng phương pháp oral sex nhưng cô ấy lại không chịu. Vợ tôi thậm chỉ còn chửi rằng "Anh không thỏa mãn thì đi cắt phăng nó đi".
Trời ơi, nghe xong mà tôi chán chẳng muốn nói nữa. Người ta chồng sung phải mừng, không được thì phải nghĩ cách giúp chồng hay tìm cách chạy chữa. Đằng này vợ tôi lại cứ xồn xồn lên chửi tôi ích kỷ, vô tâm với chỉ biết nghĩ cho mình.
Nhưng từ đó, lúc nào tôi cũng bứt rứt khó chịu lắm. Tôi nghĩ đến chuyện "bóc bánh trả tiền" nhưng lại sợ nhiễm bệnh xã hội về lây cho vợ con.
Rồi tôi lại nghĩ đến giải pháp yêu đại em nào đó để giải quyết nhu cầu, sau vợ sinh rồi hẵng tính tiếp, nhưng làm như vậy vợ tôi mà phát hiện ra thì gia đình làm sao giữ được nữa. Tôi lại vẫn yêu vợ, thương con thì sao nỡ làm vậy.
Rồi tháng trước, một em gái mới ra trường vào làm ở phòng tôi. Tôi lại tận tình giúp đỡ những công việc ban đầu rồi thân thiết với em hơn, nói chuyện được nhiều hơn. Em cũng tâm sự với tôi những chuyện bên ngoài khác như đời sống, tình yêu.
Em bảo mới chia tay người yêu nên đang cô đơn. Thậm chí em còn nói đã từng quan hệ với người yêu và giờ thấy thiếu vắng, nhớ lắm. Còn tôi lại cũng đang thiếu thốn vì vợ mang bầu. Nhiều lần nghĩ tới những điều sai trái nhưng rồi lại nhớ đến vợ con ở nhà nên tôi lại cố kìm nén lại vài chỉ xác định là đồng nghiệp.
Rồi đôi lần về nhà ấm ức, tôi lại viết vài dòng nhật ký như thói quen. Chẳng ngờ vợ tôi đọc được rồi đem luôn cái đoạn đó ra chì chiết tôi hằng ngày: "Ngày nào mình cũng muốn làm chuyện ấy vài lần nhưng vợ lại chửi mình cắt phăng nó đi. Bây giờ em Linh trẻ đẹp ngày nào cũng quấn quýt gợi ý. Làm sao mà kìm lòng được đây?"
Đôi lúc chán quá tôi bỏ đi, vợ tôi lại được thể đứng chửi không ngớt miệng. Không khí trong nhà từ lúc vợ tôi biết chuyện chán vô cùng. Cô ấy cứ hễ nhìn thấy tôi là mặt nặng mày nhẹ. Vợ tôi thậm chí còn điện về cho hai bên gia đình rồi còn nói toạc ra là muốn đi tôi đi cắt phăng của quý đi. Bực không tả được.
Giờ tôi thấy bứt rứt và chán nản vô cùng. Trong khi vợ cứ xồn xồn như thế thì bên cạnh lúc nào cũng có một em gái trẻ trung, xinh đẹp. Làm sao mà kìm chế được đến khi vợ đẻ đây? Xin hãy cho tôi vài cao kiến.
Theo Người đưa tin
Hết lửa "yêu" vì chồng mê game Cố tình tắt máy tính để nói chuyện thì anh miễn cưỡng "giao ban" khiến tôi mất hứng... Ảnh minh họa Tôi năm nay 30 tuổi, lập gia đình được 6 năm rồi và hiện giờ đang có 2 bé gái một lên 4, còn một mới sinh được 6 tháng. Trước kia chúng tôi có thời gian yêu nhau gần 2 năm...