Bị chồng đánh vì coi chồng là: “Con lợn trong gia đình”
Hãy biết sống tôn trọng chồng mình hơn. Thương chồng mới là thương gia đình của mình.
Trước khi về làm dâu nhà anh, với tôi, hạnh phúc là được chăm sóc cho anh, mua cho anh cái áo, nấu cho anh bữa cơm, mua cho anh viên thuốc. Và tôi vẫn nghĩ đó là một phước phần của người phụ nữ là xây tổ ấm, để cho chồng đi “xây nhà”. Đến nay, sau 5 năm chung sống, đó vẫn là công việc không được trả lương mà tôi hạnh phúc nhất. Nhưng với nhiều phụ nữ thời nay thì là không công bằng, họ yêu cầu chồng mình phải giỏi việc nước, đảm việc nhà, còn nếu không thì là “Con lợn”. Nghĩ thế tôi cũng thấy ái ngại cho chồng mình, rằng anh vất vả như vậy, lúc nào cũng lo lắng cho kinh tế của gia đình, anh sẽ không có nhiều thì giờ chăm sóc bếp núc, dù có thể là anh rất muốn. Bởi vì đôi khi vợ chồng sống cũng phải biết cảm thông cho nhau.
Phải biết thương chồng, đấy mới là thương gia đình.
Đến một ngày, thấy chị em rủ rê nhau chê bai chồng, tôi cũng về nhà và nói:”Con lợn kia, đi nấu cơm đi”. Chồng tôi tròn mắt nhìn và hỏi:”Em nói gì đấy?”. Tôi bảo:”Anh là đồ con lợn, đi nấu cơm đi”. Và chồng tôi tát tôi một cái đau điếng. Tôi cũng rất tức, nhưng đêm nằm một mình lại nghĩ thương chồng, và thấy ân hận vì những gì mình đã nói.
Một thời gian sau khi vợ chồng làm lành, anh mới nói với tôi: “Anh biết em đi làm về mệt, lại phải lo bếp núc, con cái. Nhưng anh muốn nhận được sự tôn trọng, bởi vì tất cả những gì anh cố gắng làm là cho gia đình này, cho em”. Và đúng là như thế, khi tôi muốn mua một chiếc túi xách đẹp, anh không ngần ngại nói với tôi: “Để anh kiếm thêm sắm cho vợ cái túi nhé”. Và thời gian dành cho căn bếp và đống bát chưa rửa, anh kiếm tiền.
Video đang HOT
Hạnh phúc không đơn giản chỉ là tình yêu hay chuyện dọn dẹp nhà cửa, mà còn là tiền và trách nhiệm với nhau. Phụ nữ, như tôi, không thể ỉ lại chuyện bếp núc mà coi thường những gì chồng đã làm cho gia đình này. Nếu nói chồng là “con lợn” vì sự lười biếng trong bếp núc là thiển cận, đôi khi chính điều đó cũng là sự ích kỉ. Sau hôm hai vợ chồng nói chuyện với nhau, tôi chợt nhận ra là mình yêu chồng và thương chồng nhiều hơn. Còn ai nói chồng mình là con lợn, thì với tôi, bản chất là không yêu thương chính ngôi nhà của mình.
Theo Phunutoday
Cô vợ ghê gớm của tôi dám tát lại cả mẹ chồng
Tôi vội vàng nhảy vào can ngăn. Tôi quát vợ: "Sao cô dám đánh mẹ tôi?". Cô vợ ghê gớm của tôi cãi lại: "Tại bà ấy đánh em trước chứ!".
Tôi yêu và cưới Hà, vì cô ấy hiền lành, lương thiện và sống biết trước biết sau. Yêu nhau 4 năm đại học, ra trường, gia đình tổ chức đám cưới cho. Sau đó, mẹ tôi còn mua cho vợ chồng tôi một căn nhà mặt tiền trong ngõ trên thành phố để vợ tôi mở tiệm thuốc.
Một năm sau cưới, vợ tôi sinh con. Tôi bàn với vợ, đưa cô ấy về ở với bố mẹ tôi dưới quê để bà chăm nom đỡ đần. Nhưng từ khi về nhà bố mẹ tôi ở, cô ấy tính tình khác hẳn, suốt ngày gọi điện cho tôi ca thán cằn nhằn. Lúc thì cô ấy bảo mẹ tôi nấu ăn không ngon, làm cô ấy không ăn được nên ít sữa. Khi thì lại chê bố tôi bừa bộn khiến cho cô ấy phải dọn dẹp thay. Tôi thì luôn cố gắng khuyên vợ hãy thích nghi với bố mẹ, chẳng thiệt gì đâu vì bố mẹ có mỗi tôi là con trai. Sau này dù sao tôi cũng phải đón bố mẹ ra ở cùng để phụng dưỡng lúc tuổi già.
Nhưng hình như Hà lại luôn để ngoài tai những lời khuyên chân thành của tôi mà ngày nào cô ấy không chê bai bố mẹ của tôi một câu là không chịu được thì phải. Mẹ tôi cho thằng bé ăn bột nhưng không may nó bị trớ vậy mà Hà đang nấu cơm dưới bếp chạy lên liền quát ầm lên: "Tội con tôi quá, bà cho nó ăn thế thì ói là phải, thôi bà đi nấu ăn đi để đấy tôi cho cháu ăn".
Tôi thật bất ngờ cách cư xử lạ lùng của cô ấy. Từ trước đến giờ tôi cũng không tin nổi vợ tôi có thể thốt ra những từ như vậy. Từ ngoài sân tôi dựng xe xuống và chạy thẳng vào nhà, tôi mắng cô ấy: "Sao em lại cư xử với mẹ vậy, lại xưng "bà với tôi" là sao, trẻ con ăn uống khó khăn là chuyện thường tình, có gì em phải làm nghiêm trọng vấn đề vậy? Lần sau em mà còn hỗn với mẹ là anh không để yên đâu".
Một hôm tôi đi làm về đến nhà nhìn thấy cảnh mẹ tôiôi m tát vợ t ột cái và ngay lập tức vợ tôi cũng tát trả lại mẹ tôi. (Ảnh minh họa)
Cứ tưởng vợ ghê gớm đã biết sai không nói gì ai ngờ cô ấy cãi nhau tay đôi với tôi. Cô ấy bảo "Mẹ anh thì anh về mà sống cùng. Người cổ hủ, lạc hậu, cái gì cũng không biết, bế bồng cháu cũng không nên thân, thử hỏi sao mà tôi ở được?". Cô ấy nói một tràng dài, đủ tật xấu của mẹ tôi, mà tôi chỉ biết trợn tròn mắt nhìn người vợ của mình. Tôi không đôi co với vợ nữa bởi càng nói nhiều thì cô ấy càng không tôn trọng.
Tôi vội đến chỗ mẹ tôi để xin lỗi về những gì mà Hà đã gây ra cho mẹ. Mẹ chỉ nói câu: "Thôi vợ chồng mày chuyển ra ngoài đó mà ở chứ ở đây bố mẹ chẳng giúp được gì lại khiến cho mọi người làm tổn thương lẫn nhau". Vợ tôi như mở cờ trong bụng cô ấy vội vàng đáp: "Con thấy mẹ nói đúng đấy, xa thì thơm, gần thì...".
Vì con còn nhỏ, nên suy đi tính lại, tôi thấy cũng không ra ở thành phố được. Ở đó, tôi đi làm cả ngày, mình vợ tôi ở nhà thì biết xoay sở thế nào. Vậy nên tôi bảo, tiếp tục ở nhà, nhưng tôi sẽ dọn về nhà sống cùng, sáng đi làm sớm, tối về muộn. Thêm một hai tháng, con cứng cáp rồi chuyển sau.
Một hôm tôi đi làm về đến nhà nhìn thấy cảnh mẹ tôi tát vợ tôi một cái và ngay lập tức vợ tôi cũng tát trả lại mẹ tôi. Tôi vội vàng nhảy vào can ngăn. Tôi quát vợ: "Sao cô dám đánh mẹ tôi?". Cô vợ ghê gớm tôi cãi lại: "Tại bà ấy đánh em trước chứ!". Tôi tức sôi sục ruột gan hỏi: "Sao hai mẹ con lại ra cơ sự thế này vậy?".
Tôi đợi một lời xin lỗi của cô ấy dành cho mẹ tôi nhưng sao càng đợi tôi lại càng thất vọng. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi vội vàng kể tội: "Mẹ không thể chấp nhận người con dâu mà suốt ngày mang chuyện nhà chồng đi kể xấu với hàng xóm, đã vậy nó lại nói với mọi người là bố mẹ suốt ngày mang tiền bạc cho chị mày nữa. Chị mày từ ngày đi lấy chồng, đã được đồng nào từ mẹ đâu mà nó đi rêu rao, làm chị mày bị chồng đánh vì tưởng có tiền mà giấu".
Vợ tôi cũng không kém: "Con cứ tưởng bố mẹ hiền lành tử tế nhưng thực ra chỉ là cái vỏ bọc ngoài chứ bản chất thì ích kỷ, cái gì cũng chỉ dành cho con gái thôi. Sau này ốm đau thì gọi con gái về mà chăm". Mẹ tôi quát: "Mày cút ra khỏi nhà tao, tao không cần đứa con dâu hỗn láo tham lam như mày, mà tao có lấy tiền của mày cho con gái tao đâu". Tôi bảo vợ vào phòng trước, để tôi dỗ mẹ. Sau cùng cả hai cũng im lặng. Nhưng từ hôm đó tôi không nói chuyện với vợ, tôi mất hết niềm tin vào người vợ của tôi.
Tôi đợi một lời xin lỗi của cô ấy dành cho mẹ tôi nhưng sao càng đợi tôi lại càng thất vọng. Dường như vợ tôi đã thay đổi, sao cô ấy luôn muốn gây sự với mẹ tôi trong khi mẹ tôi đã nhún nhường nhiều lắm rồi. Phải chăng tôi đã sai khi cố ép mẹ và vợ ở cùng nhau?
Nếu Hà cứ giữ cách cử xử hỗn láo với bố mẹ tôi, tôi sẽ li dị, tôi không thể để bố mẹ đứt ruột đẻ ra mình phải chịu cảnh con dâu bắt nạt được. Nếu li dị tôi sẽ dành quyền nuôi con vì tôi không muốn con tôi sau này lớn lên sẽ gớm ghê và thiếu hiểu biết về cuộc sống như mẹ nó được. Các bạn là những người ngoài cuộc sẽ có cái nhìn công bằng và chính xác hơn nên rất mong mọi người sẽ giúp tôi vượt qua thử thách khắc nghiệt này với.
Theo Afamily
Ngậm ngùi khi vợ xấu chiều chồng Chỉ vì xấu hơn chồng, nhiều người vợ chấp nhận cảnh chồng đánh, chồng chửi cũng im. Không may mắn được sở hữu một vẻ đẹp đủ hấp dẫn, nhiều người vợ phải sống trong cảnh phấp phỏng, lo âu khi lấy phải chồng đẹp hơn vợ. Họ tìm mọi cách để chiều chồng với hi vọng bù lại cho nhan sắc "thường...