Bị chồng đánh tả tơi vì không chịu vào “hotel”
Tôi không thể chịu đựng được người đàn ông vũ phu và có sở thích vào nhà nghỉ quái gở như thế này được.
Tôi năm nay 27 tuổi, đã kết hôn được 2 năm và đang nuôi 1 con nhỏ. Chồng hơn tôi 10 tuổi, đang làm giám đốc một công ty nhỏ.
Thời gian đầu mới kết hôn, anh chiều chuộng tôi lắm vì anh cũng nhiều tuổi nên biết quan tâm, chăm sóc vợ đến nơi đến chốn.
Mẹ tôi lại càng sung sướng hơn khi có được chàng rể tâm lý, biết chiều lòng mẹ vợ. Khi thì anh mua tặng mẹ vợ cái áo mới, lúc là tấm vé xem hòa nhạc, có khi là chiếc máy mát-xa toàn thân.
Thế nên mẹ bảo tôi phải biết chiều lòng anh. Chẳng mấy ai kiếm được người chồng tốt như vậy trên đời này đâu.
Tôi gật đầu vui sướng.
Công việc dù bận rộn đến đâu anh cũng cố gắng về nhà sớm để kịp ăn bữa tối với vợ.
Cuối tuần anh thường dẫn tôi đi mua sắm, đi trung tâm thương mại, thỉnh thoảng vào công viên như ngày mới yêu nhau.
Ảnh minh họa
Hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, khi con gái ra đời, chồng tôi hoàn toàn thay đổi thái độ.
Anh hay đi sớm, về khuya, thậm chí có đêm chẳng buồn về nhà. Căn nhà vốn rộn ràng tiếng nói cười nay chỉ còn tiếng trẻ con khóc và tiếng ầu ơ ru con ngủ.
Tất nhiên anh vẫn yêu con, về nhà vẫn cưng nựng con nhưng với vợ thì chẳng nói một lời.
Video đang HOT
Nhiều lần bực mình tôi bảo &’Hay anh chê em sinh xong xấu xí, không còn nóng bỏng như trước?’. Anh chẳng nói chẳng rằng leo lên phòng đánh một giấc tới sáng.
Đời sống chăn gối của vợ chồng cũng tẻ nhạt hơn xưa. Một tuần anh mới động đến tôi 1 lần, mà cũng chỉ qua loa cho xong thủ tục chứ không còn mặn mà, nồng cháy như trước.
Ít ngày trước đây chồng tôi bỗng dưng dở chứng khiến tôi thấy lạ. Anh thuê 1 cô giúp việc về nhà, bảo để chăm sóc con gái. Còn tôi phải thay quần áo, đi theo anh cả ngày.
Không dám cãi lời nên tôi vội vàng thay quần áo đi với anh. Đi được một quãng đường, đột nhiên anh dừng lại trước một nhà nghỉ lớn.
Anh bảo: &’Từ nay hai vợ chồng mình sẽ &’sinh hoạt’ ở đây để đổi gió’.
Tôi choáng váng. Không biết anh có sở thích này từ bao giờ.
Ảnh minh họa
Ngày trước khi yêu nhau, chẳng bao giờ chúng tôi dám bén mảng tới đây, khi đã là vợ chồng lại càng không.
Vậy mà sau khi sinh con, anh lại thích lôi tôi vào nhà nghỉ. Hôm ấy tôi miễn cưỡng theo anh vào.
Tám giờ sáng chúng tôi dẫn nhau vào đó. Anh thỏa sức thỏa mãn trên thân thể tôi, cứ nghỉ ngơi một lúc anh lại đòi hỏi một lần. Tôi chẳng đủ sức chống lại anh nữa.
Đêm đó tôi về như một cái xác không hồn, người cứ dật dờ như điên dại. Mặc cho con khóc vì khát sữa, tôi lăn ra ngủ say như chết.
Hai ngày sau đó, anh lại bảo tôi phải đi nhà nghỉ cùng anh. Tôi bảo anh đừng làm như thế, không thương tôi thì cũng vì con, có gì tối tôi sẽ &’đền bù’.
Thế mà anh chẳng chịu, một mực lôi xồng xộc tôi ra cửa để chở đi.
Tôi khóc lóc gạt mạnh anh ra, anh thẳng tay tát tôi không thương tiếc rồi lên xe đi thẳng.
Ngồi thẫn thờ, tôi không nghĩ ra được tại sao chồng lại có sở thích quái dị đó. Nhà tôi có thiếu phòng cho anh làm việc đó đâu, tại sao phải lôi vợ đến cái chốn kia.
Hay anh đang gặp chuyện gì trục trặc khiến tâm lý không được ổn định?
Tôi đang hoang mang quá!
Theo VNE
Nếu như chúng mình chia tay nhau...
Không hiểu sao lúc bắt đầu nhận lời yêu anh, cũng là lúc em luôn tự hỏi: Mình sẽ chia tay vì lý do gì? Nhưng em không cố gắng chuẩn bị cho cái ngày chia tay ấy.
Em biết, anh không tin vào cái gọi là "yêu mãi". Em đã từng tin, em đã kiếm tìm, và càng tìm càng mất niềm tin. Yêu thì yêu thôi, nghĩ xa xôi mà làm gì. Anh đã nói với em như thế. Nhưng đừng nghĩ xa xôi về cái ngày mai hạnh phúc, thì xin anh cũng đừng nghĩ về ngày mai anh nói chia tay nữa được không?
Anh quen em khi em vừa trượt đại học, vừa chia tay một người, vào cái lúc mà em ngu ngốc nghĩ rằng mình đã gần như mất hết. Anh nhìn thấy em yếu đuối, em đau khổ.
Ngày đầu yêu nhau, anh đã dặn: Nếu một ngày anh nói chia tay, đừng đau nhiều như em đã từng đau nhé. Em đã cố nghĩ: Chắc anh nghĩ em lụy tình, chắc anh lo cho em, chắc anh sợ em đau...
Anh đã trải qua 2 mối tình, anh bây giờ thận trọng hơn, anh bây giờ sẽ không để mình phải nhớ nhiều, không để mình phải đau nữa. Anh không nhớ số điện thoại người anh yêu nữa, để một ngày anh sẽ không phải cố gắng lãng quên. Trước khi nhận lời yêu anh, em đã biết điều đó, em đã nói thật tội nghiệp cho người yêu tiếp của anh, thật chẳng công bằng. Em đã chấp nhận cái sự chẳng công bằng đó, chấp nhận anh đã từng yêu ai đó bằng cả trái tim, chấp nhận rằng anh sẽ không bao giờ dành cho em một tình yêu như thế, chấp nhận anh yêu em nhưng có thể bước đi bất cứ lúc nào. Chấp nhận, nhưng không có nghĩa là không buồn và không đau.
Em luôn yêu ai đó bằng tất cả những gì em có thể. Những việc em làm trong lúc yêu nhau, là những thứ duy nhất em làm để giữ người em yêu bên cạnh em.
Em yêu anh theo cách của em, anh cứ yêu em phần của anh... Đừng hỏi em thêm nữa.
Em sẽ không giữ một người đã muốn bước đi, em sẽ không cố níu một bàn tay đã buông tay em ra.
Đương nhiên là em sẽ đau anh ạ. Chẳng ai yêu hết mình, khi chia tay lại nói mình không đau. Nhưng em sẽ ngoan như lời anh bảo, sẽ vâng thôi, chẳng hỏi vì sao. Em hứa vậy rồi, chưa đủ sao anh?
Ngày người yêu cũ nhắn tin, anh lại nói với em rằng: Nếu có một ngày anh nói chia tay, hãy cứ vâng thôi, và đừng hỏi gì thêm cả. Có người con gái nào không buồn khi ngay sau khi nhắn tin với người yêu cũ, người yêu mình nhắc đến 2 chữ chia tay? Có người con gái nào vui khi nghe: "Anh thương nó lắm, gia đình nó rất phức tạp". Với con gái, người yêu cũ của bạn trai là cái gì đó đáng sợ và nguy hiểm lắm!
Rồi hôm nay anh lại hỏi: Nếu anh nói chia tay, em sẽ thế nào?
Một tháng, hơn 3 lần anh hỏi em điều đó. Em buồn anh ạ, em rất buồn... anh bảo em không được yếu đuối nhưng em mệt mỏi lắm. Cái suy nghĩ anh không thể yêu em như anh đã từng yêu người ta khiến em chạnh lòng, cảm giác ghen tị. Cảm giác anh đang băn khoăn về tình cảm của mình, cảm giác mối quan hệ này có thể mất đi bất cứ lúc nào, cảm giác yêu mà không được tin vào người mình yêu... Yêu mà phải sẵn sàng gồng mình mạnh mẽ nếu chia tay, những cảm giác ấy khiến em mệt mỏi. Thà em cứ yêu thật nhiều, chia tay, đau một lần, còn hơn phải chuẩn bị tâm lý thế này. Anh lại đang bảo em trẻ con à? Hay em lại đang suy nghĩ nhiều? Anh cứ kệ em đi. Tin rồi mất lòng tin, hay yêu để rồi đau, em chịu hết. Em yêu anh theo cách của em. Anh cứ yêu em phần của anh. Đừng hỏi em thêm nữa.
Mình sẽ chia tay vì em quá trẻ con...
Mình sẽ chia tay vì anh là người lớn...
Mình sẽ chia tay vì anh cần ở bên người khác, làm bờ vai cho người khác...
Mình sẽ chia tay vì anh yêu người khác...
Đó không phải là ngày hôm nay. Nhưng nếu có ngày đó, em sẽ chỉ nói "Vâng", và không khóc trước mặt anh. Thế đã đủ chưa anh?
Theo VNE
Từng yêu say đắm rồi sao anh còn buông tay? Anh giống như người cứu vớt em từ sự tột cùng của nỗi cô đơn, rồi sau đó lại đột ngột buông tay khi em đang hạnh phúc nhất. ảnh minh họa Có một vài người mãi mãi ghi dấu ấn trong cuộc đời bạn,dù cho bạn tin rằng mình đã hoàn toàn quên. Bạn đã thấy mình quên đi giọng nói, quên...