Bị chồng ‘cắm sừng’ mấy lần tôi vẫn chưa muốn ly hôn
Nhiều lúc muốn buông xuôi nhưng nghĩ đến phải quyết định một việc hệ trọng trong đời tim tôi vẫn đau lắm.
ảnh minh họa
Tôi và chồng lấy nhau vì tình yêu, khi còn là sinh viên, bố mẹ tôi từng phản đối kịch liệt. Sau khi kết hôn, anh là giảng viên trường đại học, rất thông minh, thi được học bổng sang nước ngoài học tiến sĩ. Hai vợ chồng và con trai 2 tuổi sang nước ngoài sống và học tập, tôi cũng tranh thủ học khóa học thạc sĩ. Học xong chồng thích sống và làm việc ở Việt Nam nên cả nhà về nước sau gần 5 năm ở nước ngoài.
Khi về Việt Nam ông ngoại giúp đỡ chồng làm việc cho một tập đoàn lớn rất có tiếng ở Hà Nội. Tuy nhiên chồng xin nghỉ việc ra ngoài mở công ty riêng, công ty chung với bạn đều phá sản. Tôi góp ý chồng không bao giờ nghe nên để mọi việc anh tự quyết định, chỗ nào cũng chỉ làm việc được một năm hoặc hơn tí lại nghỉ.
Trong thời gian này có thể do công việc không thành công như hoài bão to lớn, anh đã cặp bồ với một phụ nữ kém tôi vài tuổi, nhan sắc và công việc đều rất bình thường. tôi không hề đánh ghen làm xấu mặt chồng và cô bồ, bản thân chỉ thấy đau khổ, sụp đổ, mất niềm tin hoàn toàn. Chồng tuyệt vọng, xin lỗi, hứa với tôi sẽ không để xảy ra một lần nào nữa và mong được bỏ qua để có cơ hội làm lại từ đầu vì cả gia đình.
Mất 5 năm nhảy việc mà chồng vẫn không ổn định, năm 2012 anh làm trưởng phòng cho một công ty nước ngoài của Mỹ sắp phá sản, sau đó lên làm giám đốc điều hành. Khi có công việc mới chồng về nhà hống hách, vô trách nhiệm, không chia sẻ, gần gũi với vợ con, tiền lương giấu giếm, thường xuyên vắng mặt ở nhà, đánh đập vợ con. Trước khi đến công ty mới này tôi nhắc khéo chồng về mối quan hệ nam nữ, anh nói không cần nhắc lại, anh “ngộ” ra rồi và cuối cùng vẫn cặp bồ với một phụ nữ đã có chồng và một con trai. Cô này làm trợ lý cho ông tổng giám đốc người Mỹ.
Chồng về nhà thường xuyên khó chịu hay gây sự những chuyện lặt vặt, đánh đập vợ con, chủ động sang phòng khác ngủ để tôi không kiểm soát được về mọi mặt. Từ ngày lấy chồng tôi luôn là người chủ động làm lành, giữ lửa trong gia đình mặc dù bản thân không sai. Sau khi ly thân với tôi, chồng sang phòng khác ngủ, hai lần tôi chủ động đề nghị chồng nói chuyện nghiêm túc, rõ ràng quan điểm về tình cảm, cuộc sống gia đình nhưng anh không cần nói mà bỏ đi. Kể từ đó tôi tự hứa sẽ không bao giờ chủ động nói chuyện với anh cho đến tận bây giờ.
Hơn một năm sau, 3 lần chồng có nhã ý làm lành nhưng vẫn không chịu nói chuyện nghiêm túc với tôi mà chỉ là muốn gần gũi nên tôi không chấp nhận. Cô bạn thân khuyên tôi nên bỏ qua cho anh một lần cuối, tôi nhắm mắt bỏ qua và hy vọng anh nói chuyện chia sẻ nhưng không thấy nên bản thân đành khép lòng lại cho đến nay. Nhiều lần vợ chồng bất hòa, tôi báo cáo bố mẹ chồng, tuy nhiên ông bà sợ con trai, bất lực nên mọi việc đều theo ý con, ông bà rất vô trách nhiệm.
Nghỉ làm ở công ty của Mỹ, anh được mẹ chồng giúp đỡ mở công ty bên Singapore (chồng làm công việc của mẹ chồng), tôi biết anh có mối quan hệ vợ chồng với chính cô thư ký Tổng giám đốc người Mỹ ở công ty cũ mà anh cặp bồ trước đây. Họ bàn bạc mở công ty cùng làm ăn và cặp bồ với nhau ở Singapore. Mất niềm tin, mệt mỏi, chán nản, tôi không thèm quan tâm việc của họ. Gần đây con trai lớn có biểu hiện rất hư, ông bà nội lo sợ nên đã giúp đỡ cho cháu sang Singapore học và ở ký túc xá để gần bố dạy bảo, còn chồng vẫn ở riêng bên Singapore thỉnh thoảng về Việt Nam. Anh cũng chẳng bao giờ gọi điện hay nhắn tin hỏi thăm, nói chuyện với con trai út ở Việt Nam, thỉnh thoảng mua một ít đồ chơi và chuyển một ít tiền cho con thôi.
Ngày yêu nhau chồng không thể hiện gia trưởng, vũ phu, tôi cũng nghe bạn bè đặt cho biệt danh “IC, lập dị, khác người…” tuy nhiên đi học cùng nhau tôi thấy chồng chịu khó học, thông minh, đẹp trai và vô cùng yêu mình. Sau khi kết hôn về chung sống, chứng kiến chồng đánh cả người thân ruột thịt trong nhà nên tôi thường nhường nhịn và hy vọng cùng với tình yêu chân thành sẽ cảm hóa được anh, vậy mà bản chất anh không thay đổi.
Trong suốt thời gian ly thân 3 năm, có những lúc con ốm đau vào bệnh viện, hoặc có công việc quan trọng tôi nhắn tin, gọi điện thông báo mà anh không bao giờ trả lời, không sang bên ngoại thăm hỏi kể cả ngày thường và Tết. Trong suốt thời gian này tôi vẫn làm tròn bổn phận làm con dâu như những lúc vợ chồng bình thường vui vẻ.
Video đang HOT
Người thân và bạn bè luôn động viên tôi là người tốt, xinh đẹp, tử tế, là trưởng phòng một công ty nước ngoài, nên sau ly hôn lấy lại tinh thần chắc chắn sẽ xứng đáng gặp được người tốt. Riêng tôi lại nghĩ nếu một lần kết hôn mà thất bại thì như chim sợ cành cây cong. Tôi yêu chồng và luôn mong các con có một gia đình đầy đủ, trọn vẹn nên không chủ động ly hôn và hy vọng có một ngày chồng thực sự nhận thấy sai lầm và quay về. Tuy nhiên gần đây vài lần chồng chủ động liên lạc chat, nhắn tin với tôi qua Viber về việc thủ tục ly hôn, bố mẹ chồng có ý thuận theo anh. Hai tuần trước đây thẩm phán của chồng liên tục gọi điện cho tôi đến tòa giải quyết. Giờ chồng tôi chỉ nhanh chóng muốn ly hôn để đến với cô bồ nên có thể không cần giữ tài sản (không phải tài sản lớn), cô bồ nhanh chóng muốn cướp trắng chồng tôi để có danh phận.
Theo luật pháp chồng (vợ) có quyền tự ý xin ly hôn, tuy nhiên cô bạn thân làm trong ngành, có mối quan hệ tốt để giúp tôi tạm thời dừng việc ly hôn trong một thời gian nhất định. Cuộc sống của tôi trong suốt ba năm qua như địa ngục, nhiều lúc muốn buông xuôi, kết thúc cho hết mệt mỏi nhưng nghĩ đến phải quyết định một việc hệ trọng trong cuộc đời tim tôi vẫn đau lắm. Tôi suy nghĩ quá nhiều, không thể sáng suốt bằng người ngoài cuộc, nên rất mong sớm nhận được góp ý. Có nên đồng ý ly hôn giữ tài sản cho các con (nếu chồng để lại tài sản) rồi tìm hạnh phúc mới hay không? Xin chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Gần 500 ngày sống chung với vợ cũ của chồng
Cuộc hôn nhân của tôi đang rơi vào ngõ cụt khi vợ cũ của anh ngày nào cũng hiện diện trong gia đình tôi. Anh thì không quan tâm tới cảm giác bức bối của tôi, ba chúng tôi tồn tại như để hành hạ nhau trên cõi trần gian này.
Đã hơn một năm nay, tức là gần 500 ngày, tôi sống trong cảnh "chung chạ" một người đàn ông với vợ cũ của chồng. Tôi không hiểu sao anh lại cho phép điều đó diễn ra trong căn nhà này.
Bao nhiêu nỗ lực để vượt qua một quả núi, tôi mới đến được với anh. Thế nhưng đổi lại những gì mình nhận được ở cuộc hôn nhân bão tố này là hai từ: Thất bại! Trống rỗng!
Tôi yêu người đàn ông bị vợ "cắm sừng"
Lần đầu tiên tôi gặp anh khi là một cô sinh viên mới ra trường đi xin việc. Nhờ sự thông minh nhanh nhẹn, tôi được anh nhận vào công ty làm việc. Ấn tượng đầu tiên về người đàn ông này chỉ là một ông sếp giỏi, quyết liệt trong công việc. Thế rồi vị trợ lí giám đốc giúp tôi hiểu và biết thêm nhiều những bí mật đằng sau con người giỏi giang này.
Anh thành công trong thương trường bao nhiêu thì lại thất bại trong hôn nhân bấy nhiêu. Có lẽ với một người đàn ông không còn gì tồi tệ hơn là bị vợ "cắm sừng". Trong khi anh mải mê với công việc thì vợ tìm niềm vui với người đàn ông khác.
Ảnh minh họa.
Làm ở vị trí gần gũi với sếp, tôi gần như chứng kiến hết những hỉ nộ ái ố của anh và vợ cũ. Và cũng chẳng biết vì tình yêu hay tình thương nhưng tôi thấy muốn ở bên người đàn ông này. Tôi toàn tâm toàn ý với công ty của anh như chính công ty của mình. Tôi bắt đầu quan tâm hơn tới những sinh hoạt cá nhân của anh. Tôi chăm chút anh từng bữa ăn, bộ quần áo. Những thứ đó vừa giống một phần công việc, vừa vì tôi thấy vui khi được chăm sóc anh.
Cuộc hôn nhân đó của anh cứ chủng chẳng cho tới 3 năm sau mới ly hôn. Họ đã có ba đứa con với nhau nên thật khó khăn để đi tới quyết định đường ai nấy đi. Và khi bị phát hiện ngoại tình , vợ cũ của anh lại hối hận muốn anh tha thứ. Sự dùng dằng kéo dài khiến mọi người trở nên mệt mỏi, cả tôi cũng mệt mỏi với sự chờ đợi ngày anh được "tự do".
Anh giành quyền nuôi cả ba đứa con. Vợ cũ cũng gật đầu đồng ý để có thể rảnh rang bắt đầu mối quan hệ mới với người đàn ông khác.
Anh ly hôn được một năm thì chúng tôi bắt đầu công khai quan hệ chính thức. Anh cần tôi không chỉ là người trợ lí mà còn là người chăm lo đời sống tinh thần, tình cảm sau khi ly hôn. Lũ trẻ cũng quý mến vì nghĩ tôi là người bạn tốt của bố chúng.
Bao nhiêu người can ngăn tôi khi chúng tôi công khai cuộc tình này. Cha mẹ tôi lắc đầu đau đớn khi thấy con gái mình xinh đẹp, giỏi giang mà lại đâm đầu vào một người đàn ông đã từng một đời vợ và nuôi ba con riêng. Bạn bè tôi cũng choáng váng khi biết sự lựa chọn của tôi.
Đến với anh, tôi sẽ chẳng thiếu gì về vật chất nhưng họ lo cho tôi có đủ sức tồn tại trong căn nhà có tới ba đứa con riêng của chồng. Tôi vật vã sau 3 năm kể từ khi anh ly hôn mới dám tiến tới một đám cưới. Ngày cưới, mẹ gạt nước mắt dẹp hết mọi người đứng gần cửa cổng khi rước dâu. Mẹ mong con gái sẽ không gặp bất cứ chướng ngại vật gì khi trở thành "vợ hai". Con gái mẹ luôn giỏi giang, sáng suốt trong mọi việc trừ việc chọn chồng.
Vượt qua mọi cảm xúc lẫn lộn, tôi vẫn ngẩng cao đầu trong bộ váy cô dâu bước về nhà chồng. Tôi tin rằng mình cũng sẽ đủ thông minh và giỏi giang thu vén mọi chuyện như ở công ty anh.
Đâm đầu vào bụi rậm
Thế nhưng sự tự tin của tôi không kéo dài nổi ba tháng. Lũ trẻ từ chỗ yêu quý tôi chuyển qua căm thù. Chúng chỉ yêu quý tôi khi tôi còn là người bạn của bố chúng. Khi tôi biến thành mẹ kế của chúng thì thế giới đảo cực. Tôi đã rất nỗ lực để yêu thương và phục thiện chúng nhưng ở cái tuổi ẩm ương, tới bố đẻ chúng còn không thể bảo được nói gì kẻ khác máu như tôi. Ngôi nhà thực sự biến thành chiến trường mẹ kế - con chồng dù tôi có nhiều mưu vẫn không đủ sức "đấu" với ba đứa.
Ảnh minh họa.
Mẹ chồng dù yêu quý tôi từ trước khi diễn ra đám cưới nhưng bà cũng bất lực trước những đứa cháu đang tuổi dậy thì. Và bao nhiêu cơ sự hiểu lầm chỉ vì lũ trẻ ghét tôi khiến khoảng cách mẹ chồng nàng dâu ngày càng xa.
Rồi tôi có bầu, tôi tin rằng đứa bé này sẽ gắn kết những thành viên mỗi người một phách của gia đình này hơn. Tôi đã vượt qua 9 tháng trong sự chịu đựng, dồn nén cảm xúc lắm khi tới mức đỉnh điểm.
Một bé gái xinh xắn ra đời, con gái bé bỏng như một vị cứu tinh giúp tôi có chút gì gắn kết với đại gia đình này hơn. Tôi có một năm dễ thở hơn một chút. Còn anh vẫn giữ "phong độ" say mê với công việc. Khi tôi đã trở thành vợ anh, mẹ của con anh thì anh dường như quên mất tôi. Anh chỉ biết có công việc và công việc. Tới một bữa cà phê với chồng với tôi cũng là quá xa xỉ. Giờ khi trở thành vợ anh, tôi bắt đầu hiểu hơn việc tại sao vợ cũ anh lại ngoại tình.
Và cuộc đời khó biết được chữ ngờ. Vợ anh sau khi chạy theo mối tình riêng đã bị phụ bạc bởi một cô gái trẻ trung, xinh đẹp hơn. Chị cuống cuồng khi thấy mình chẳng còn gì. Ba đứa con chồng nuôi cả, chị quá già để sinh nở. Ngồi trong ngôi nhà được chia sau cuộc ly hôn đánh đổi cả ba đứa con, chị thẫn thờ như kẻ mất hồn.
Một buổi sáng xấu trời, chị khóc xin anh quay lại nhưng chuyện đó là không tưởng. Chị bắt đầu kế hoạch tìm lại những gì mình từng sở hữu. Chị bất chấp mọi người quay trở về ngôi nhà cũ. Đã hơn một năm nay, ngày nào chị cũng có mặt ở nhà chúng tôi vào lúc 7h sáng và chỉ trở về nhà mình lúc 11h đêm.
Sáng chị vào bếp lo bữa sáng cho lũ trẻ, chuẩn bị quần áo cho chúng đi học. Tối chị tắm rửa cho chúng, cho chúng ăn, dậy chúng học bài... Chị tự nhiên như đây là nhà chị. Chị phớt lờ sự xua đuổi của mẹ chồng tôi. Chị phớt lờ tôi, phớt lờ những cơn điên đang kìm nén trong tôi chỉ chờ ngày bùng phát vì sự hiện diện của chị 24/7 ở ngôi nhà này.
Anh mặc chị làm gì thì làm chỉ cần các con của anh vui vẻ, được chăm lo. Anh chẳng có gì phải lăn tăn khi các con của mình được chăm sóc chu đáo, được dạy học hành mỗi ngày. Anh đâu cần biết tôi thì đang phát rồ vì vợ cũ anh. Chị chẳng tỏ thái độ gì với tôi, chị coi tôi không tồn tại. Việc chị, chị làm.
Đã cả chục lần tôi gào lên với anh rằng không thể chịu nổi cảnh vợ cũ gần như sống ở nhà mình như chốn không người nhưng anh chỉ có mỗi điệp khúc: "Em ích kỉ vừa thôi. Em không chăm lo được cho bọn trẻ thì để mẹ đẻ làm có sao?". Anh đâu cần quan tâm cảm giác của tôi thế nào khi ngày ngày ăn chung bàn, gần như sống chung nhà với vợ cũ.
Ngày nào cũng như ngày nào hơn một năm qua, tôi không thể ngủ nổi với chồng vì cứ 11h đêm vợ cũ anh mới ra về. Hình ảnh vợ cũ của anh ám ảnh, len lỏi ngay cả trên chiếc giường của vợ chồng tôi.
Đã có lần tôi đòi ở riêng vì không thể chịu nổi cảnh này nhưng tất nhiên câu trả lời nhận được là "Nếu thích em cứ ra ở riêng, anh không thể bỏ ba đứa con để chiều theo ý em. Còn nếu em không chịu nổi thì ly hôn".
Ly hôn ư? Tôi không thể để bi kịch thiếu bố hoặc thiếu mẹ lặp lại với con gái tôi được. Nhìn ba đứa con riêng của chồng đang phải vật lộn với mớ bùng nhùng của người lớn mỗi ngày khiến tôi không muốn bi kịch cũ lặp lại với con gái bé bỏng của mình. Và tôi đã hứa với mẹ mình sẽ sống hạnh phúc để chứng minh rằng việc mọi người ngăn cản tôi tới với anh là sai.
Thế nhưng ngày nào cũng nhìn thấy vợ cũ anh trong ngôi nhà này khiến tôi sắp phát điên. Liệu vợ cũ anh sẽ tiếp tục dày vò tôi tới khi nào đây?
Có một phút nào đó tôi cũng chạnh lòng cho người đàn bà đã ngoài 40 hoàn toàn cô đơn vì một sai lầm khó tha thứ. Ngày chị quyết định bỏ chồng, bỏ con cũng là ngày chị "trắng tay". Sự vô tâm của anh đã biến chúng tôi thành kẻ thù của nhau dù sâu thẳm trong thâm tâm tôi phần nào hiểu vì sao vợ cũ của anh lại chạy theo người đàn ông khác.
Theo Blogtamsu
Những lí do khiến phụ nữ "ngoại tình" chồng Ngoại tình để trả thù chồng, vì ham muốn hay vì sức hấp dẫn của tiền bạc... Có rất nhiều nguyên nhân phía sau chuyện vợ "cắm sừng" chồng. Phụ nữ là những người nhạy cảm, vì thế trong cuộc sống hôn nhân, họ dễ bị tổn thương nhiều hơn nam giới. Và chính vì những cảm xúc khó kiểm soát này, phụ...