Bị chồng bạn lừa cả tình và tiền
Anh ta gọi cho tôi kể rằng mình khó khăn, làm ăn thất bát nên cần một khoản tiền gấp.
Anh ngỏ ý muốn vay tôi và hứa hẹn 1 tháng sẽ trả lại. Tôi vì mủi lòng với anh, và cũng vì có tình cảm với anh ta nên đã cho anh ta mượn tiền.
Dù không dám thú nhận với mọi người nhưng tôi biết, mình đã thích chồng của cô bạn thân từ lâu. Từ ngày đến nhà bạn chơi, gặp và nói chuyện với anh ta, tôi cảm thấy thích thú người đàn ông này. Anh ta có cách nói chuyện lém lỉnh vô cùng, ăn nói thì nhanh nhẹn, hoạt bát, cái gì cũng nói được. Có vẻ như anh ta thích thể hiện mình là người am hiểu, từng trải, nên hễ tôi nói gì, anh ta cũng cho lời khuyên thích đáng.
Tôi có nói khó khăn thì anh ta sẵn sàng giúp. Ví như tôi kêu muốn đi khám bệnh, lập tức anh ta gọi điện nhờ bạn giới thiệu bác sĩ, thế là tôi làm việc suôn sẻ. Tôi kêu nhà hỏng điện, hỏng cái này cái nọ, anh ta cũng bảo, cần gì thì anh giúp. Tôi cảm nhận người đàn ông này rất nhiệt tình.
Nhiều lần như thế, tôi cảm thấy gần gũi với chồng của bạn hơn. Ban đầu là coi anh ta như người bạn tốt để nhờ vả, lâu dần là người bạn tri kỉ để tâm sự. Có những buổi buồn buồn, tôi rủ anh ta đi cà phê khi vợ anh ta không có nhà. Vợ anh ấy vốn là bạn thân của tôi nên cũng không ngại chuyện chồng đi với cô bạn của mình. Nói chung, tình cảm của 3 người đã công khai minh bạch, coi nhau là bạn và chơi thân nên không có gì phải giấu giếm.
Cũng chính vì những câu nói như vậy nên tôi càng ngày càng quý mến và có cảm tình với người đàn ông này hơn. (Ảnh minh họa)
Tôi vốn là cô gái chưa có người yêu, cũng không có ai giúp những lúc cần đàn ông, nên chồng bạn là người tôi có thể nhờ vả. Lâu dần, tôi cảm thấy anh ấy là chỗ dựa của mình, tôi muốn có được một người yêu như thế, người sẵn sàng giúp tôi khi tôi cần, người mà chỉ cần tôi gọi là có mặt. Tôi đã ngầm thích người đàn ông này. Đôi khi tôi cảm nhận, anh ấy hay khen tôi này kia, khen có khi lố nhưng vì quá mến người này nên tôi chẳng bận tâm nhiều. Nhiều khi anh ấy khen ngợi tôi, nói tôi là người phụ nữ tuyệt vời, ai lấy được tôi thì có phúc này kia. Anh ấy còn nói, nếu chưa có vợ thì chắc chắn sẽ chọn tôi. Trời ạ, nghe mà mát lòng mát dạ.
Video đang HOT
Cũng chính vì những câu nói như vậy nên tôi càng ngày càng quý mến và có cảm tình với người đàn ông này hơn. Tôi đã yêu con người này từ bao giờ mà không dám thổ lộ. Chỉ là, cái cảm giác nhớ nhung cứ thường trực trong tôi, khiến tôi nhận ra, đó là tình yêu thực sự. Anh còn hay nhắn tin, gọi điện hỏi thăm sức khỏe của tôi, làm tôi tin là anh ấy cũng có tình cảm với tôi. Biết rõ không thể đi đến đâu nhưng có người khác quan tâm, nhất là lúc cô đơn này, tôi cứ đón nhận nó. Tôi tâm niệm, không làm việc gì quá giới hạn thì chẳng sợ mắc tội. Thê là, tôi càng ngày càng lấn sâu vào tình cảm với anh. Tôi đã yêu anh, có lẽ anh cũng cảm nhận được tình cảm của tôi.
Thời gian dài, chúng tôi cứ hẹn hò cà phê như thế. Tôi tin là anh đã nhận ra tình cảm của tôi, và anh cũng yêu tôi. Chỉ là anh chưa ngỏ lời với tôi mà thôi. Thế nên, tôi cứ tự cho mình cơ hội và chờ đợi, chỉ là một sự tò mò xem anh sẽ nói những gì với tôi. Được một thời gian thì anh hay mua quà tặng cho tôi. Tôi không nhận nhưng anh cứ này kia nài nỉ, thế là tôi đành nhận. Như một sự trao đổi, tôi cũng thành người phụ nữ tận tình chăm sóc cho anh. Tôi mua quà cho anh, quần áo cho anh, chăm anh như chăm người yêu mình vậy. Chúng tôi cứ như thế suốt thời gian quý mến nhau, nhưng hai người chưa ai nói với ai về tình cảm của mình.
Cứ thế suốt nửa năm qua, nếu không phải là tôi chủ động thì cũng không có cuộc điện thoại nào từ anh. (ảnh minh họa)
Rồi gần đây, anh hay kêu chán với tôi. Anh tâm sự là làm ăn thua lỗ, nợ một khoản tiền lớn. Anh không muốn nói với vợ con vì sợ vợ con lo, với lại, anh nói với tôi có cảm giác vơi đi sự lo lắng. Tôi nghe anh kể vậy mà mủi lòng thương, rồi tôi bảo anh có cần tôi giúp gì thì cứ nói. Sau đó được nửa tháng, anh gọi cho tôi bảo muốn nhờ tôi vay tiền, vay của bạn bè hay của tôi có thì cho anh mượn vài chục triệu, tầm tháng sau anh trả. Lúc đó tôi nào có nhiều tiền nên vay mượn thêm bạn bè, giúp đỡ anh.
Tôi đưa cho anh mấy chục triệu, hi vọng là anh sẽ vì thế mà biết ơn tôi rồi tình cảm của chúng tôi sẽ gần gũi hơn. Tôi cũng vì yêu anh nên giúp nhiệt tình. Tôi suốt ngày gọi cho anh hỏi thăm tình hình công việc, nhưng những lần anh nghe máy cứ thưa dần. Sau hơn 1 tháng từ khi vay tiền, tôi không thấy anh nói chuyện trả. Anh cũng ít liên lạc với tôi hơn. Tôi chủ động nhắn tin, gọi điện thì anh lại bảo là đợt này làm ăn bận nên chưa liên lạc được với tôi. Anh cũng không nhắc gì đến chuyện tiền nong.
Cứ thế suốt nửa năm qua, nếu không phải là tôi chủ động thì cũng không có cuộc điện thoại nào từ anh. Tôi lo lắng, sợ là bị anh ta lừa nên đã nói chuyện này với vợ của anh ta. Vợ anh vốn là bạn thân của tôi, cô ấy bảo không biết gì về chuyện của chồng, chồng cũng không nói gì chuyện làm ăn thua lỗ. Với lại, việc tôi cho chồng cô ấy vay khiến cô ấy ngạc nhiên lắm, vì không ngờ mối quan hệ đã đến mức vay tiền của nhau mấy chục triệu mà không nói với cô ấy một lời.
Hóa ra, tôi lại là người hớ, dở vì đi khoe chồng cô ấy vay tiền của tôi. Rất có thể, mối quan hệ này sẽ bị bại lộ và chắc chắn là, tôi sẽ mất luôn cả số tiền ấy. Nghĩ lại, anh ta đúng là một gã không ra gì. Chắc chắn là tôi đã bị anh ta lợi dụng, làm gì có tiền trả, làm gì có làm ăn thua lỗ và cũng làm gì có tình cảm với tôi. Tất cả là vì tiền mà thôi… Tôi đã nhận ra điều này nhưng có lẽ là quá muộn màng…
Theo VNE
Bỗng nhớ chồng của bạn thân cồn cào
Chết rồi, cái cảm giác này là thế nào ấy nhỉ? Cảm giác cồn cào, mong đợi một ai đó, muốn gặp một ai đó.
Cảm giác thật khó chịu khi nghĩ về hình ảnh của người đó, cảm giác muốn được nói chuyện với người đó ngay bây giờ. Có làm gì cũng thấy không yên, có nói chuyện với ai cũng không thấy vui được. Liệu có phải là cảm giác yêu hay không?
Nếu đúng đó là cảm giác yêu thì thật nguy hiểm. Bởi đó không phải là cảm xúc dành cho người chồng của tôi, người yêu của tôi mà là dành cho người chồng của bạn thân tôi.
Còn nhớ cách đây mấy tuần, tôi có đến nhà cô bạn chơi. Cô này mới lấy chồng và chuyển về Hà Nội công tác sau khi cưới ở Sài Gòn. Vốn gia đình chồng cô ấy ở Hà Nội nên muốn về đây lập nghiệp cho gần gũi người thân. Tôi là bạn của cô ấy, bạn thân từ ngày còn nhỏ, nên khi bạn đi xa về, tôi mừng lắm. Chúng tôi quấn nhau, vui vẻ với nhau, nói chuyện tíu tít và tâm sự với nhau suốt ngày. Cô ấy về cái là gọi tôi đến chơi nhà ngay. Cô ấy có gia nhà cửa ở Hà Nội nên không ngại gọi bạn bè tụ tập. Còn tôi, vẫn là một cô bạn độc thân, chưa có người yêu.
Trời ạ, nhìn chồng của bạn sao tôi lại run run thế. Lúc ấy tôi đã nghĩ ngay đến chuyện phải chải chuốt cho đẹp, nhìn cho sang trọng trước mặt chồng bạn dù mục đích chẳng là gì. (Ảnh minh họa)
Đến nhà bạn, ấn tượng đầu tiên không phải là nhà giàu, đẹp hay là gì mà chính là người chồng của bạn, người mà tôi không nên để ý chút nào. Chồng bạn nhìn rất đẹp trai, rạng ngời, nhìn là toát lên vẻ đẹp của người đàn ông lịch lãm và thành đạt rồi. Nhìn anh thật chững chạc, từng trải. Tôi còn chưa kịp hoàn hồn vì chồng bạn quá đẹp thì anh ấy đã ra vồn vã chào hỏi tôi. Anh ấy hỏi han tôi, mời tôi vào nhà và nói chuyện tự nhiên như quen từ lâu rồi.
Trời ạ, nhìn chồng của bạn sao tôi lại run run thế. Lúc ấy tôi đã nghĩ ngay đến chuyện phải chải chuốt cho đẹp, nhìn cho sang trọng trước mặt chồng bạn dù mục đích chẳng là gì.
Tôi cứ hết lời khen ngợi chồng bạn với cô bạn thân của tôi. Tôi bảo cô ấy tốt số thế, lấy được người chồng đẹp trai. Cô ấy có vẻ cũng tự hào về chồng mình lắm. Bảo tôi là, chồng không những đẹp mà giỏi, anh ấy làm lương mấy chục triệu một tháng, tâm lý với vợ con, chiều cả nhà vợ.
Nghe cô ấy nói tôi có vẻ không tin lắm vì làm gì có người đàn ông hoàn hảo như vậy. Nhưng ở nhà cô ấy ăn cơm, tôi thấy chồng cô ấy cứ đứng lên lấy hết thứ này đến thứ khác mà không nhờ đến vợ. Đã thế, trong bữa cơm anh ấy luôn khôi hài làm chúng tôi vừa ăn vừa cười, cảm thấy rất ấm cúng.
Khổ nỗi, cũng từ hôm ấy, đêm nào nằm tôi cũng tưởng tượng ra khuôn mặt của chồng bạn.(ảnh minh họa)
Bây giờ, cô ấy chẳng thiếu thứ gì. Chồng thì đi làm lương cao, mua sắm được nhiều thứ cho gia đình, nhà có, xe có, chỉ đợi sinh đứa con nữa là xong. Nhìn cô bạn mà tôi thèm khát vô cùng. Tôi cũng chỉ ước sau này mình tìm được người chồng như ý và mẫu chồng như chồng cô bạn là tôi rất thích. Nhưng rất tiếc, đó lại chẳng phải là chồng tôi. Vừa đẹp trai vừa có tài, vừa tốt bụng ga lăng, thật sự khó tìm lắm!
Thế đó, sau ngày hôm ấy, tôi về cứ tương tư chồng bạn. Tôi cũng không hiểu tại sao nữa, tôi chỉ ước mình được may mắn như bạn, lấy được người đàn ông tuyệt vời như thế. Tuổi này chưa có người yêu, lại thấy bạn hạnh phúc như vậy, tôi chạnh lòng vô cùng. Nhưng làm sao tìm được người như chồng bạn đây. Tôi chỉ sợ mình cứ lấy chồng của bạn làm hình mẫu rồi sau này khó lòng yêu được người nào, nếu như anh ta không hơn chồng của bạn.
Khổ nỗi, cũng từ hôm ấy, đêm nào nằm tôi cũng tưởng tượng ra khuôn mặt của chồng bạn. Nhiều khi tôi nghĩ điên rồ, nếu mà anh ta bỏ vợ lấy tôi thì tôi cũng lấy đấy. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ điên rồ nhất thời mà thôi, tôi chẳng bao giờ có tâm địa xấu xa là cướp chồng bạn, mà có cướp cũng không được ấy chứ. Đúng là con gái như tôi chắc chẳng ổn định ở đâu được và chắc tại tôi quá cầu toàn nên khó lòng mà tìm được người ưng ý. Tôi thật lòng thấy khó chịu khi cứ nhớ chồng bạn, giờ không biết phải làm sao đây!
Theo VNE
Cặp bồ nhầm chồng bạn Câu chuyện tôi kể ra đây là hoàn toàn có thật nhé, không sai chút nào. Và thật sự bây giờ tôi quá bế tắc, không biết làm thế nào vì tôi đã yêu anh rất nhiều, rất chân thành. Tôi lấy chồng được 2 năm thì tình cảm vợ chồng trục trặc. Tôi bỏ vào nam, nuôi con một mình, vì không...