Bị cằn nhằn: ‘Có mỗi chuyện trông con cũng không xong’, vợ cho chồng chứng kiến thứ kinh hoàng rồi nói 1 câu khiến anh câm nín
‘Cô làm vợ cái kiểu gì vậy? Cơm nước thì không nấu, nhà cửa chẳng dọn dẹp. Đã thế trông con cũng không xong’ – Tài cằn nhằn với Tiên.
Tài là giám đốc của 1 công ty xây dựng. Ngay từ ngày lấy Tiên về, anh đã yêu cầu vợ mình phải nghỉ việc để toàn tâm toàn ý lo cho gia đình.
Tài nói với Tiên: “Anh đi làm dư sức nuôi em và gia đình này, nên em không phải vất vả làm lụng làm gì. Việc của em là ở nhà, trở thành vợ ngoan hiền, đảm đang của anh”. Lúc đó, Tiên cũng lưỡng lự nhưng thấy Tài kiên quyết muốn mình ở nhà nên cô chấp nhận.
Tài rất thích có con trai nhưng hai bé đầu lại là gái nên anh muốn Tiên sinh thêm đứa nữa. Thế là mới có hơn 5 năm làm vợ Tài, Tiên đã sinh cho anh liền tù tì 3 đứa trẻ kháu khỉnh. Cô thôi luôn ý định đi làm trở lại mà ở nhà chăm sóc cho chồng con.
Tính cách của Tài cái gì cũng muốn ngay và luôn. Anh đi làm về là Tiên phải chuẩn bị xong cơm tối, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ và chuẩn bị nước tắm cùng quần áo ở nhà cho anh. Bất luận lý do gì, chỉ cần Tiên sai ý là y rằng bị Tài cằn nhằn, cáu bẳn. Tuy nhiên Tiên cũng là cô vợ nhanh nhẹn, tháo vát nên ít khi khiến chồng phật lòng.
Tuy nhiên vào thứ 3 tuần trước, hai đứa nhỏ của Tiên bị ốm dẫn đến mọi hoạt động sinh hoạt của gia đình cô bị đảo lộn.
Do vừa tiêm phòng xong lại gặp thời tiết khó chịu, ngay từ ban sáng, 2 đứa nhỏ sốt li bì, rồi quấy khóc ngặt nghẽo. Đứa lớn thì nghịch như giặc khiến Tiên khản cổ quát con. Lo cho 3 đứa nhỏ quá vất vả, Tiên chẳng có cả thời gian ăn trưa. Mãi đến chiều khi chúng ngủ, Tiên mới được nghỉ ngơi. Cô tranh thủ dọn nhà rồi cũng thiếp đi vì quá mệt.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Đang lim dim ngủ, Tiên giật thót mình vì câu quát của chồng: “Giờ này mà còn ngủ à. Không dậy mà cơm nước đi. Định ngủ đến tối rồi thôi luôn cơm hả?”.
Nghe tiếng quát của bố, đứa nhỏ bị giật mình rồi khóc thét lên khiến Tiên loay hoay dỗ mãi mới chịu nín. Tài đứng cạnh, thấy con khóc anh không chịu phụ giúp vợ thì thôi đằng này lại tiếp tục lớn tiếng: “Cô làm vợ cái kiểu gì vậy? Cơm nước thì không nấu, nhà cửa chẳng dọn dẹp. Đã thế trông con cũng không xong. Đã ở nhà ăn bám rồi lại còn không làm được việc gì ra hồn. Có khi thuê osin còn có ích hơn cô đấy”.
Thấy chồng phàn nàn về mình, Tiên lên tiếng giải thích. Cô chia sẻ sự vất vả của mình khi các con bị ốm. Tuy nhiên Tài gạt đi ngay. Anh còn hậm hực nói: “Trông con quá đơn giản, có gì mà không làm được. Cô đi làm đi tôi ở nhà trông con cho. Cả ngày nắng không đến mặt, mưa chẳng đến đầu. Sướng quá mà không biết điều. Cô lười thì đúng hơn ấy chứ mệt mỏi cái gì?”.
Quá ấm ức và tủi thân, Tiên đã quyết định trả đũa chồng để anh được một phen sáng mắt ra.
Ngày hôm sau ở nhà, Tiên mặc kệ mọi thứ không làm gì cả. Nhà cửa các con nô nghịch bừa bộn, Tiên không dọn. Quần áo bẩn, cả nhà thay ra từ hôm trước, Tiên không giặt. Bát đũa bữa sáng chồng ăn, cơm cháo cho con… cô cũng không rửa. Nói chung mọi việc trong nhà Tiên đều không đụng đến. Việc của cô chỉ chơi với 3 đứa nhỏ và tranh thủ các con ngủ cũng nằm nghỉ ngơi để lấy lại sức.
Chiều về, Tài chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng. Căn chung cư 75m2 của anh bừa bộn chưa từng thấy, khắp căn nhà đều ngập tràn đồ chơi của trẻ con. Gian bếp lạnh ngắt, bát đũa bếp núc bẩn thỉu cũng không được dọn. Đi quá 1 chút đến chỗ máy giặt, Tài sốc khi 1 đống quần áo thay ra mà Tiên không đem đi giặt. Trông căn phòng của anh như mới vừa bị bọn trộm đột nhập, lục tung hết tất cả…
(Ảnh minh họa)
Tài lập tức nóng mắt. Anh đùng đùng nổi giận tiến thẳng vào phòng ngủ – nơi Tiên đang chơi đùa với các con. Tài quát: “Nhà cửa bẩn khủng khiếp thế này mà cô không biết dọn à. Hay là mù rồi”.
Bấy giờ Tiên mới thủng thỉnh đáp lại: “Em ở nhà trông con mà. Nên em chỉ trông con thôi, còn những việc dọn dẹp này sao em phải làm?”.
Lúc ấy Tài mới nhận ra ở nhà trông con đâu chỉ đơn thuần là bế ẵm, chơi đùa với chúng. Có vô số những việc không tên khác phải làm. Nhìn căn nhà như bãi rác của mình, Tài còn rùng mình, ấy vậy mà ngày nào tranh thủ lúc con ngủ Tiên cũng phải dọn dẹp.
Tài đang đứng chết chân trong phòng thì Tiên lại nói tiếp: “Đến giúp việc họ còn có lương, có ngày nghỉ. Em quần quật gần 6 năm nay chưa có ngày nghỉ. Vậy từ mai em xin phép về ngoại chơi xả hơi mấy ngày, anh xin nghỉ ở nhà chăm sóc các con đi. Tiền lương 3 ngày của anh em thừa sức xin mẹ em trả cho anh được!”.
Cách đáp trả bằng hành động thực tế của Tiên khiến Tài càng câm nín. Nói thật, Tài chưa có ngày nào ở nhà để gần gũi với các con. Anh đi làm từ sáng đến tối mới về. Về nhà thì Tài mải mê những thú vui của mình. Hôm nào được nghỉ thì anh lại gọi bạn bè đi nhậu nhẹt, chỉ đến khi say mềm, không biết sự gì nữa thì mới chịu về nhà.
Nghe Tiên tuyên bố như vậy Tài tự nhiên lo sợ, ngày mai nhỡ cô bỏ về ngoại thật thì anh phải làm sao? Phải làm gì để đanh vật với “đám tiểu yêu” này của anh?
Thấy con khóc chồng không dỗ lại cằn nhằn "ăn với trông con không xong", tôi ném bình sữa xuống tuyên bố một câu anh hết hồn
Tôi chỉ nhờ chồng trông con 1 chút để đi rửa bình sữa, vậy mà khi thằng bé khóc anh lập tức gọi vợ. Chưa thấy tôi lên ngay, anh cằn nhằn, trách móc: "Cả ngày chỉ ăn với trông con làm cũng không xong".
Quả thật trăm ngàn review của chị em không bằng 1 lần trải nghiệm. Từ tình yêu tiến tới hôn nhân, rồi sinh con đúng là 3 chặng đường, mọi thứ đều khác nhau hoàn toàn. Tôi từ chỗ được coi như công chúa, rồi như bà hoàng và giờ ở nhà ôm con lại như người giúp việc.
Tùng sinh ra trong gia đình khá giả, tôi cũng chẳng hề kém cạnh. Hai đứa yêu nhau hồi ấy toàn màu hồng. Tiền bố mẹ chu cấp đã rủng rỉnh, rồi lại đi làm thêm này kia nên chúng tôi hay hẹn hò chỗ sang chảnh. Ra trường được ít lâu tôi đã tổ chức đám cưới. Về chung một nhà, Tùng vẫn chiều tôi lắm. Cuộc sống hôn nhân chẳng có gì phải lo ngại nhiều vì bố mẹ 2 bên cho tiền mua chung cư 60m2 rồi (chúng tôi chỉ phải trả khoảng 300 triệu tiền mua nội thất, sắm đồ đạc...).
Lương 2 vợ chồng đi làm giữ 1 nửa trả nợ, nửa còn lại ăn tiêu vẫn thoải mái. Thế nhưng kể từ khi có con, tôi thấy mọi thứ thay đổi đến chóng mặt. Thằng nhỏ hay khóc, một mình tôi xoay xở quay cuồng vẫn chẳng ổn.
Thời gian đầu còn có mẹ lên đỡ, nhưng tôi vẫn không quen với sự xuất hiện của 1 đứa trẻ bỗng dưng phá vỡ mọi thứ trong cuộc sống của mình. Tôi gần như không có thời gian cho riêng mình, nhiều lần bế con mà gật gù. Đầu tóc lúc nào cũng rối bù, mắt thâm quầng, áo quần lôi thôi, lếch thếch. Không ít lần không dỗ nổi thằng bé, tôi ngồi ôm nó khóc. Nhìn mình trong gương, tôi càng tuyệt vọng. Tôi thật sự stress. Lúc này tôi mới thông cảm những chị em sau sinh dễ bị trầm cảm.
(Ảnh minh họa)
Cũng trong 2 tháng đầu, tôi hay cáu Tùng. Tôi không biết đó có phải là lý do khiến anh không muốn ở nhà hay không mà kể từ khi mẹ về quê, Tùng cũng ít về nhà. Thay vì quan tâm vợ nhiều hơn, anh lại dành hầu hết thời gian cho công việc.
Con trai của tôi lớn dần, tôi cũng quen hơn nhưng cuộc sống của 2 vợ chồng vẫn không ổn chút nào. Tôi thấy Tùng thay đổi. Tôi sợ lắm, anh mỗi ngày lại khác một chút, tôi không cách nào lý giải nổi.
Có mấy lần con ngủ sớm, tôi ôm chồng và thủ thỉ hỏi chuyện anh, ngỏ ý muốn tâm sự nhưng Tùng quay sang vuốt tóc, rồi kiểu dỗ dành: "Em ngủ sớm đi, tranh thủ con ngủ rồi ngủ thôi, kẻo mai lại gật gà gật gù".
Tôi có nói thêm vài câu nhưng Tùng chỉ trả lời lấy có, tôi hiểu anh đang cố đẩy vợ đi ngủ để tiện nghịch điện thoại thì đúng hơn. Và quả không sai... Ngày con thôi nôi là ngày tôi phát hiện chồng mình ngoại tình. Tin nhắn hiện lên trên màn hình khiến tôi lúc ấy chết điếng.
Tôi chìm sâu vào đau khổ, tuyệt vọng. Nhưng động lực khiến tôi thay đổi đến vào ngày hôm sau. Tối ấy, tôi vẫn lơ ngơ như người mất hồn, dặn chồng trông con để đi pha sữa. Nhưng trong lúc đang loay hoay rửa bình, con khóc và Tùng gọi tôi ơi ới. Rồi anh cằn nhằn: "Ở nhà có việc ăn với trông con không xong".
Cũng chính lúc đó, tôi nhận ra mình phải thay đổi. Tôi cần gửi con đi trẻ thay vì mãi ở nhà ôm thằng bé rồi mang tiếng ăn bám. Tôi phải thay đổi ngoại hình. Phải tự kiếm tiền, phải thoát ra khỏi cảnh này...
Tôi nghĩ vậy, ném ngay bình sữa xuống sàn gây ra tiếng động lớn. Rồi tôi đối mặt với Tùng, nói rất dõng dạc: "Thế từ mai anh ở nhà trông con với ăn đi, tôi nhường. Đến việc dỗ cho con nín anh còn làm không được thì đừng có lớn giọng trách móc. Tôi chưa thích bóc mẽ chuyện anh ngoại tình đâu đấy. Tự biết quay đầu trước khi quá muộn đi".
Tùng chết điếng, anh chỉ lắp bắp chứ không nói nên lời. Tôi nghĩ rồi, hiện giờ dù rất giận chồng nhưng tôi sẽ không nóng giận mà ly hôn. Tôi cũng chưa nói sẽ tha thứ, mọi chuyện còn phải xem thái độ của Tùng như thế nào. Nếu anh thật sự hối cải, biết sửa sai thì tôi sẽ suy nghĩ. Nhưng dù Tùng thế nào, tôi nghĩ điều quan trọng bản thân mình cần có sự nghiệp riêng, chăm chút bản thân nhiều hơn, khi đó mới được tôn trọng.
Chồng đi chơi khuya bỏ mặc vợ bầu Chồng nhậu nhẹt, đi chơi khuya với bạn tới sáng mới về, nói không muốn sống tiếp với tôi nếu tôi tiếp tục cằn nhằn. Hiện tại tôi rất buồn. Tôi lấy chồng xa xứ, ở một đất nước cũng thuộc châu Á. Lúc chúng tôi yêu nhau, gia đình tôi phản đối vì anh nhỏ hơn tôi 2 tuổi và không khá...