Bị bố đẻ từ mặt vì yêu trai đã ‘qua một lần đò’
Gia đình tôi không thể nào chấp nhận được việc tôi đường đường là gái tân, xinh xắn con nhà tử tế, công ăn việc làm ngon lành lại đi lấy một thằng đàn ông đã có một đời vợ lại vừa già vừa xấu, lại vừa bất tài.
ảnh minh họa
Trong tình yêu, thật khó có thể nói trước được điều gì. Có thể mọi người chửi tôi là đứa con gái ngu si, yêu đương mù quáng, nhưng tôi không nghĩ như vậy. Tôi tin vào hai chữ “duyên số”.
Năm nay tôi đã 30 tuổi. Khi viết những dòng tâm sự này cũng là lúc tâm trạng tôi rất rối bời. Tôi đau lòng vì bị chính bố đẻ của mình từ bỏ, ruổng rẫy. Tôi đau đớn khi mang tiếng là đứa con bất hiếu. Tất cả cũng chỉ vì lí do tôi đã cố tình lấy anh, người đàn ông có 1 đời vợ.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo ở một thành phố lớn, nhà có 2 chị em và tôi là con út. Mẹ tôi là gái thành phố, có tư tưởng khá thoáng. Mẹ rất thương yêu và chiều chuộng 2 chị em tôi. HIện giờ mẹ vẫn đang đi làm cho cơ quan nhà nước với lương ba cọc ba đồng. Còn bố đã nghỉ hưu. Bố hơn mẹ 10 tuổi, lại sinh ra ở vùng quê nên tư tưởng có phần cổ hủ, phong kiến. Bố luôn khắt khe với chị em chúng tôi. Tôi còn nhớ ngày bé, mỗi lần chị em tôi muốn cắt tóc là phải xin phép bố. Bố không cho phép con gái để tóc ngắn mà bắt chị em tôi để tóc dài đến tận lưng. Mẹ tôi can thiệp cũng không được.
Có lần vì chán ngán với mái tóc dài quê mùa, bất tiện, chị em tôi đã lén lút rủ nhau đi cắt tóc về nhà đã bị bố đánh cho một trận đòn thừa sống thiếu chết. Chính vì thế ngay từ nhỏ chị em tôi rất sợ bố và thường chỉ tâm sự thủ thỉ với mẹ.
Chúng tôi luôn là niềm tự hào của bố mẹ bởi với thành tích học tập xuất sắc và luôn là những học trò ngoan, luôn được thầy cô quý mến.
Lên cấp 3 rồi lên đại học, tôi vẫn giữ vững được ‘phong độ’ đó. Rồi đến khi ra trường đi làm. Tôi cũng không khó khi trúng tuyển vào làm việc ở một công ty nước ngoài với mức lương hậu hĩnh. Thu nhập của tôi dành hết cho việc mua sắm, chi tiêu trong gia đình. Làm được bao nhiêu tiền tôi đưa hết cho bố mẹ, chỉ giữ lại chút ít chi tiêu cho bản thân. Mải mê kiếm tiền, cho nên đến tận 25 tuổi tôi vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai.
Không phải tôi khó tính mà bởi tôi chưa rung động với ai mặc dù cũng có khá nhiều chàng trai theo đuổi. Và rồi không hiểu có phải do duyên số hay không mà tôi đã gặp anh. Người đàn ông đang chung sống cùng mình bây giờ.
Anh hơn tôi 10 tuổi, đã qua một đời vợ. Gia đình anh cũng bình dị giống gia đình tôi. Tôi tình cờ quen anh trong một lần đi thăm người bạn ốm. Ngay từ lần đầu tiên gặp anh, không hiểu sao tôi đã thấy có một cảm giác rất lạ. Rất đỗi, trìu mến, thân quen. Cảm giác này tôi chưa bao giờ có được. Anh chủ động làm quen và chuyện trò với tôi trước.
Sau ngày hôm đó, chúng tôi chủ động liên lạc gặp gỡ với nhau thường xuyên hơn. Chúng tôi chuyện trò, tìm hiểu về nhau kĩ hơn và tôi phát hiện ra mình dành tình cảm cho anh trên mức bình thường.
Theo cảm nhận của tôi, anh là một người đàn ông rất hiền lành chân thật. Đặc biệt đôi mắt của anh rất cuốn hút tôi, tôi cảm nhận ở trong đó chất chứa biết bao điều muốn nói. Tôi muốn được khám phá những điều bí ẩn trong đó. Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt đó tôi thấy tim mình như ngừng đập.
Gặp anh tôi thấy rất vui, một ảm giác vừa bình yên, vừa ấm áp. Anh tâm sự với tôi về hoàn cảnh của anh. Tôi cũng không ngần ngại chia sẻ với anh những điều không vui trong cuộc sống. Chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay.
Video đang HOT
Anh là một người đàn ông bất hạnh. Lẽ ra giờ này anh cùng người vợ và đứa con trai 5 tuổi đã được đoàn tụ với nhau ở nước Đức xa xôi. Nhưng rồi người vợ bạc bẽo của anh đã ôm hết tiền bạc và cả đứa con trai bé bỏng cao chạy xa bay và bỏ rơi anh ở lại chốn này.
2 năm về trước, vợ chồng anh lên kế hoạch sang Đức làm ăn vì bên đó có người quen của vợ. Tuy nhiên nếu đường đường chính chính thì cả gia đình không thể sang cùng lúc được mà buộc phải người đi trước người đi sau theo con đường hôn nhân giả. Vợ con anh sẽ là người đi trước.
Sau khi sang đó, cô ta đã ra đi không nói một lời từ biệt, cô ấy đã cặp kè với chính với người đàn ông kết hôn giả kia và bỏ rơi lại anh ở Việt Nam. Coi như anh mất hết, mất vợ mất con, mất hết tài sản. Cuộc đời của anh chỉ còn lại con số 0 tròn chĩnh. Nói đến đây, nước anh trực rơi. Anh đau đớn lắm, vừa bị phản bội lại vừa bị mất con. Nhiều khi nhớ con quá mà anh không biết phải làm gì.
Tôi gần như rơi nước mắt trước câu chuyện của anh. Tôi xót xa thay sao trên đời lại có người phụ nữ tàn nhẫn đến thế. Tôi lại càng thấy thương anh hơn, càng muốn bù đắp cho anh.
Ban đầu anh cũng mặc cảm lắm, anh không dám đi quá giới hạn với tôi, nhưng rồi không thể đè nén được cảm xúc, chúng tôi đã chính thức yêu nhau.
Tôi cảm thấy rất hạnh phúc mỗi khi được ở bên anh. Tôi cảm nhận được tình yêu lớn của anh dành cho tôi. Và ngày tôi dẫn anh về ra mắt cũng đã đến.
Nhìn thấy dáng vẻ của anh, bố mẹ tôi đã cau mày và hỏi ngay tuổi tác, hoàn cảnh, nghề nghiệp. Anh cũng thật thà thú nhận hết. Anh khai đến đâu thì bố mẹ tôi nhìn nhau tỏ vẻ ngao ngán đến đó, kèm theo tiếng thở dài không ngừng. Sau đó bố mẹ nói thẳng việc cấm anh quan hệ với tôi.
Dường như đã đoán trước tình hình. Anh lặng lẽ xin phép ra về trước 2 hàng nước mắt của tôi. Ngay sau đó, tôi đã bị bố lôi ra mắng chửi thậm tệ. Bố mẹ cấm tôi yêu anh. Tất cả cũng chỉ vì lí do anh đã có vợ. Tôi buồn lắm, tôi ra sức giải thích nhưng bố mẹ tôi không nghe. Sau này bố mẹ tôi còn làm căng đến mức cấm anh bước chân vào nhà.
Anh buồn lắm, cũng đã vài lần nói với tôi là “không muốn làm tôi khổ, muốn rời ra tôi”. Nhưng tôi không chịu, tôi muốn anh phải kiên nhẫn, tôi sẽ bằng mọi cách thuyết phục bố mẹ. Cả tôi và anh sẽ cùng phải cố gắng vượt qua thử thách này. Vì yêu tôi, anh chấp nhận.
Những lần tiếp theo, anh đến nhà tôi quỳ xuống chân bố mẹ tôi van xin nhưng bố mẹ tôi nhất quyết không mủi lòng. Cứ mỗi lần thấy mặt anh là bố mẹ đuổi thẳng cổ. Nhìn thấy anh như vậy tôi thương vô cùng.
Xót anh quá, tôi quyết sẽ lén lút gặp anh để đến khi 30 tuổi tôi chẳng yêu ai nữa bố mẹ tôi buộc phải đồng ý. Cứ thế chúng tôi kéo dài thời gian yêu nhau đến tận 4 năm. Quãng thời gian yêu nhau vụng trộm 4 năm thật khổ sở. Điện thoại của anh tôi không dám nghe, đưa đón nhau cũng chẳng dám. Mỗi khi anh đưa tôi về thì cũng chỉ đám đưa đến đầu ngõ rồi mắt trước mắt sau chạy mất vì sợ bố mẹ phát hiện lại mắng tôi. Thấy tôi cứ thế này mãi thì quá thiệt thòi. Anh đã đề nghị: “Giờ chúng mình không thể cứ thế này được. Anh sẽ đến nhà xin bố mẹ cho cưới em. Bố mẹ muốn làm gì anh thì làm”.
Và rồi ngày anh đến nhà cũng là một bi kịch với tôi.
Bố cầm gậy đuổi anh đi. Và tuyên bố sẽ từ mặt tôi nếu tôi cố tình lấy anh.
Biết rằng không thể thuyết phục được bố mẹ nữa, tôi tính sẽ tự tổ chức cưới hay tự dắt nhau ra phường làm đăng kí kết hôn rồi về chung sống với nhau. Và kế hoạch được thực hiện.
Tôi lên kế hoạch có thai để buộc bố mẹ phải đồng ý. “Bố mẹ nào mà chẳng thương con. Ông bà nào mà chẳng thương cháu. Trời không chịu đất thì đất chịu trời vậy”. Tôi nghĩ thế.
Nhưng sự việc nằm ngoài tính toán của tôi. Bố tôi càng nổi cơn lôi đình. Bố mắng chửi tôi thậm tệ. Bố sỉ nhục tôi, bố nói không có đứa con như tôi. Tôi làm mất mặt ông, Giờ ông không còn mặt mũi nào nhìn mặt mũi ai nữa. Tôi bôi tro chát trấu vào mặt ông, vào mặt dòng họ. Ông xấu hổ vì đã sinh ra một đứa con gái hư hỏng như tôi. Từng lời nói của bố như muối xát vào lòng tôi. Tôi đau đớn lắm.
Bố đuổi tôi ra khỏi nhà trong lúc tôi bụng mang dạ chửa nhưng mẹ tôi thương tôi đã van xin cho tôi ở lại. Mẹ sợ tôi lại nghĩ quẩn nên nhất quyết giữ tôi ở nhà để chăm sóc, một phần nữa ra sức thuyết phục bố tôi đồng ý. 9 tháng mang thai là những chuỗi ngày vô cùng nhục nhã ê chề, bữa cơm nào tôi cũng phải chan nước mắt để ăn. Không bữa nào bố quên đay nghiến tôi.
9 tháng 10 ngày trôi qua, tôi đã sinh được 1 thằng cu kháu khỉnh. Mẹ tôi thương con thương cháu nên đã chấp nhận sự thật, chấp nhận anh làm con rể. Còn bố vẫn quyết từ mặt tôi. Đứa cháu ngoại bé bỏng ông cũng không nỡ nhìn mặt mặc dù trong cùng một nhà.
Còn anh những ngày này tuyệt đối không dám bén mảng đến chăm mẹ con tôi. Anh chỉ lén đến khi bố tôi không có nhà. Tôi định sau khi ở cữ sẽ lại về nhà anh. Chúng tôi vẫn sống với nhau cho dù thế nào.
Điều tôi buồn không phải vì lo danh dự của tôi, lo cho danh dự của dòng họ mà là tình cảm bố con đã mất. Tôi đã từng nghĩ tại sao ngay đến hạnh phúc của bản thân tôi cũng không được quyền quyết định?Tôi biết phải làm gì bây giờ để bố tôi nhìn nhận lại tôi. Tôi đau lắm. Tôi không thể sống hạnh phúc trọn vẹn được nếu mình là một đứa con bất hiếu. Tôi phải làm gì đây? Hãy cho tôi lời khuyên với.
Theo VNE
Trốn chồng đi phẫu thuật thẩm mỹ và những lí do "khóc, cười" của chị em
Một trong những lý do mà nhiều chị em... bất ngờ đi phẫu thuật thẩm mỹ là do gặp những cú sốc trong hôn nhân. Trong đó chủ yếu là vì chồng... có bồ.
Giấu vì phải chi quá nhiều tiền
Đó là nỗi lòng của chị P.T.M ở huyện An Lão (Hải Phòng). Chị M. có ngoại hình không được "nuột" trong đó cái mũi quá tẹt và ngực lép. Năm 2011, chị quyết định đi làm PTTM tại một TMV có tiếng ở Hà Nội.
Chị M cho biết: "Tôi đọc bảng giá thì giá phẫu thuật nâng sống mũi chỉ là 8 triệu đồng, nhưng khi đến nơi, tôi được nhân viên tư vấn nâng sống mũi S line kỹ thuật mới kèm thon gọn cánh mũi, giá 36 triệu đồng; giá nâng ngực kỹ thuật mới cũng gần 70 triệu đồng. Tổng cộng tôi phải có khoảng 100 triệu đồng mới có thể làm đẹp".
Gia đình chị M. cũng thuộc dạng khá giả, nhưng chị M biết để lấy ra khoản tiền 100 triệu đồng để đi làm đẹp rất khó nên đành phải... chờ dịp. "Chồng tôi làm kinh doanh, tiền bạc huy động để lấy hàng rất nhiều, anh ấy không chấp nhận chi 100 triệu đồng cho tôi làm đẹp, tiền dành dụm của tôi không đủ nên tôi phải vay mượn. Mà đã vay mượn thì rất ngại nói với chồng nên khi đi làm phẫu thuật, tôi cũng nhờ em gái đưa đi, nói là đi thăm bà con ở Hà Nội".
Khi mang "sản phẩm" về, chị M nói: "chồng tôi cũng khá bất ngờ nhưng thấy vợ vui hơn, anh ấy cũng không nói gì. Hơn nữa, phẫu thuật hết gần 100 triệu đồng nhưng tôi chỉ khai có 10 triệu".
Chị Nguyễn Thị L. một "tín đồ" của thời trang tóc và sơn sửa móng tay thì vừa chi 12 triệu đồng để cắt mí mắt (cắt 2 mí) tại một trung tâm ở Đa Kao (Quận 1, TPHCM). "Tui cũng khảo giá rồi, có nơi chỉ làm 6-7 triệu đồng nhưng là làm dạo. Còn tui làm tại cơ sở này rất uy tín nên giá cao"- chị nói.
Điều đáng nói thu nhập của gia đình chị trông vào những cuốc xe ôm và tiền chạy chợ của chị, vẻn vẹn có 8-9 triệu đồng/tháng. 8-9 triệu đồng nuôi 2 đứa con đang tuổi ăn học, 1 em trai thiểu năng của anh nên gia đình không bao giờ dư dả. Chị L.dành dụm mãi mới có vài triệu đồng, số còn lại chị đi vay.
"Ảnh biết là ảnh điên lên luôn, nhưng nhu cầu làm đẹp thì chị em nào cũng ham cho nên tui kệ. Đi làm đẹp thì cứ làm thôi, mắc chi phải nói với ảnh"
... và những lý do trời ơi
Ngoài ra, một trong những lý do mà nhiều chị em ... bất ngờ đi phẫu thuật là gặp những cú sốc trong hôn nhân. Trong đó chủ yếu là vì chồng có bồ. Khi gặp hoàn cảnh này, nhiều chị em nghĩ mình "già, xấu, nhão" nên chồng chê.
Chị Đào Thị M.H (Cổ Nhuế, Hà Nội) rơi vào tình cảnh đó. Kể chuyện hoàn cảnh, chị khóc nấc lên: "Mình 33 tuổi, 2 con rồi, da nhăn bụng xệ, làm sao mà bằng con bồ sinh năm 91 được. Mình nghĩ cải thiện được ngoại hình thì tự tin hơn".
Không biết có phải vì say đắm với bồ mà có đến 1-2 tháng chồng chị M.H vắng nhà biền biệt, chị M.H ôm tiền đi căng da mặt, làm lại răng.. hết tổng công 87 triệu đồng. "Mình đi làm PTTM chồng không biết, mà cũng không muốn cho anh ta biết vì cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt thế này, biết mà làm gì".
Tuy nhiên, nhiều phụ nữ khác giấu chồng không phải vì "cơm không lành, canh chẳng ngọt" mà vì nhiều lý do trời ơi...
Anh Nguyễn Văn Hùng (Đông Anh, Hà Nội) có vợ là chị Vũ Thu H. Chị H ngực rất "lép" nên muốn đi nâng ngực, còn anh Hùng thì cương quyết không đồng ý. Anh bảo: "Cách đây mấy năm, Hà Nội cũng có vụ chết người vì nâng ngực. Tôi đọc báo thấy nói nạn nhân có tiền sử bị bệnh tim mạch nhưng BS vẫn cho tiến hành ca mổ. Giờ các TMV mọc lên nhan nhản bởi vì kiếm tiền dễ quá. Vợ tôi cũng có bệnh về tiền đình. Tôi sợ vợ có thể gặp tai nạn nên can".
Chồng can nhưng chị H vẫn quyết làm PTTM. Vì giấu chồng nên chị không dám đi làm các xét nghiệm. Tuy nhiên, tới lúc chuẩn bị đặt cọc đi mổ ở một TMV phố Hai Bà Trưng (Hà Nội) thì bị chồng phát hiện ra và cấm!
Chị Hoàng T. (TX Phủ Lý, Hà Nam) thì giấu chồng đi căng da mặt ở BV Đa khoa Hồng Ngọc. Chị cho biết: "Tôi không nói với người nhà là muốn mang lại điều bất ngờ. Chồng tôi thấy vợ trẻ hẳn ra thì cũng vui"
Tuy nhiên, không phải chị em nào cũng đạt được mong muốn. Bác sĩ Nguyễn Thanh Thái - Trưởng khoa Phẫu thuật tạo hình (Bệnh viện Việt Nam - Cuba), nâng ngực, làm đẹp ngực là nhu cầu chính đáng của phụ nữ. Tuy nhiên, trước khi quyết định "làm gì đó" với bộ ngực của mình, chị em nên thận trọng.
Không ít chuyện bi hài đã xảy ra từ chuyện trốn chồng đi phẫu thuật ngực. Chị Nguyễn Thị Hoa (Hà Nội) muốn tặng chồng một món quà bất ngờ nhân dịp sinh nhật. Do đó, nhân lúc chồng đi công tác dài ngày, chị đã âm thầm đi phẫu thuật thẩm mỹ. Tuy nhiên, chỉ sau một tháng phẫu thuật, chị đã ê chề, đau khổ. Bộ ngực của chị cứng ngắc như hai trái banh tennis.
Cảm giác ở đầu nhũ hoa cũng tê cứng, bi bì, khiến chị cảm thấy ngứa ngáy, khó chịu. Đã thế, túi ngực đặt không đúng, bị xô lệch nên chỉ sau một thời gian "sử dụng", ngực "nhảy lên" gần cổ, khiến áo ngực một nơi, ngực một nẻo. Thành thử, nếu chị không để ý một chút là bỗng dưng có tới "4 quả" nằm chình ình.
Đi công tác về, thấy tình cảnh đó chồng chị Hoa sự nổi giận. Anh bảo rằng nếu như chị không đưa cặp tuyết lê về "nguyên trạng" thì ra ngủ riêng. Anh không thích gần gũi với người vợ độn đồ giả. "Ngủ với vợ mà cứ như ôm cái bóng đèn lo vỡ thế thì làm gì còn cảm hứng" - chồng chị Hoa bực tức. Vừa xấu hổ, vừa đau khổ, chị Hoa lại tìm đến bệnh viện để xin được đưa về nguyên trạng, cho dù xấu đẹp cũng là "của mình mình thương".
Theo VNE
Tôi thà chết vẫn muốn có một bộ ngực tròn đầy Tôi mang kiếp "thân sâu hồn bướm", vì thế ngay từ nhỏ, dù dưới mắt mọi người, tôi là đàn ông chính hiệu, nhưng tôi vẫn khát khao có bộ ngực phụ nữ. Và tôi hiểu nỗi niềm đàn bà khi mơ có bộ ngực đẹp. Khi tuổi 12-13, tôi đã lấy áo ngực của các chị mang ra mặc thử. Chính vì...