Bị bạn trai sỉ nhục rồi chia tay chỉ vì một món đồ rơi ra trong túi xách
Tôi đã rơi vào một bi kịch do chính mình tạo ra. Tôi không hề nghĩ anh lại phản ứng gay gắt đến như vậy. Nhưng cũng nhờ có thế, tôi giải thoát cho mình được khỏi người đàn ông gia trưởng, độc đoán.
Trong câu chuyện này, có lẽ một phần cũng là lỗi do tôi đã không hiểu được tâm tính của anh. Nhưng xét cho cùng, nếu là một người đàn ông biết suy nghĩ thì đã không hành xử như vậy. Chúng tôi yêu nhau đâu phải ngày một, ngày hai… Anh phải là người hiểu tôi hơn ai hết. Vậy mà chỉ vì một món đồ, anh đã vội kết luận tôi là loại con gái không ra gì và đòi chia tay.
Tôi và anh quen nhau được khoảng 1 năm. Tất nhiên, quãng thời gian đó chưa đủ để gọi là quá dài nhưng cũng phần nào biết con người nhau ra sao. Khi yêu, chúng tôi đều đã lớn tuổi cả rồi. Hai đứa tôi đang đợi xin công việc về gần nhau cho ổn định rồi mới cưới. Tôi cũng đã theo anh về gia đình chơi nhiều lần, hai bác khá quý mến, ủng hộ tình cảm này.
Chúng tôi đã đi quá giới hạn trong chuyện tình cảm (Ảnh minh họa)
Vì không còn quá trẻ trung nên khi yêu, chúng tôi đã đi quá giới hạn. Hai đứa tôi thật không khác gì vợ chồng là mấy. Anh là người đàn ông có nhu cầu khá cao và có cách thể hiện tình yêu qua “chuyện đó”. Ban đầu tôi cũng hơi ngại nhưng sau này thấy anh có vẻ thoải mái, cởi mở nên cũng tự nhiên hơn. Thậm chí, câu chuyện riêng tư này của chúng tôi cũng được anh ấy bô bô kể với bạn bè vì cái suy nghĩ: “Giờ hai đứa khác gì vợ chồng đâu mà phải ngại”.
Sau nửa năm, nhiều lần anh chê bai tôi không chủ động, không đổi mới trong “chuyện ấy”, thế nên tôi cũng cố tìm cách thay đổi để bạn trai hài lòng hơn. Tôi được cô bạn đã có chồng giới thiệu cho một món “đồ chơi”, hỗ trợ chuyện chăn gối. Thực ra tôi khá mù mờ về chuyện này nhưng khi nghe cô bạn tư vấn, tôi cũng tặc lưỡi sẽ mang về thử áp dụng.
Video đang HOT
Hôm đó tôi tới thăm anh như thường lệ. Tôi lên phòng anh ngồi chơi. Tranh thủ vừa đi ngoài đường nắng về, tôi vào nhà tắm một chút cho mát. Anh ở bên ngoài, thấy điện thoại của tôi đổ chuông nên đã mở túi ra để lấy. Nào ngờ, từ trong túi xách của tôi rơi ra món “đồ chơi” đó. Anh kinh ngạc, cầm lên, rồi gương mặt đổi sắc.
Anh chửi rửa tôi không ra gì chỉ vì nhìn thấy món đồ đó rơi ra từ túi xách (Ảnh minh họa)
Từ nhà tắm bước ra, tôi còn chưa hiểu sự tình gì thì anh lao tới cầm cái đó dí sát mặt tôi, gương mặt anh giận dữ, đôi mắt đỏ sọng: “Cái này là cái gì? Gớm tôi tưởng cô ngoan hiền cỡ nào, cũng bày trò hư hỏng thế này ạ? Lại còn chuẩn bị nó với ai? Ở bên tôi thì tỏ vẻ con nhà lành thế mà cũng biết mấy cái này hả”.
Anh đuổi tôi ra khỏi nhà, kêu rằng không chứa chấp loại như tôi. Tôi cảm thấy nhục nhã và tủi thân vô cùng. Tôi về mà không một lời giải thích. Người đã không tin mình thì có nói anh ta cũng vẫn nghi ngờ mà thôi.
Câu chuyện không dừng lại ở đó, anh ta còn đi bêu rếu tôi khắp nơi, kể rằng tôi trông thế hư hỏng. Mọi người thay đổi hẳn cái nhìn về tôi khiến tôi nhục nhã vô cùng. Chúng tôi chia tay nhau nhưng đời tôi mang một vết nhơ chỉ vì cái thứ tưởng chừng như vô hại đó.
Theo Eva
4 năm nuôi ăn học, cung phụng đủ đường, tôi cay cú khi nghe lí do bạn gái 'đá' mình
Cô ta khóc mếu, xin lỗi rồi còn chúc tôi hạnh phúc. Những gì cô ta diễn khiến tôi thấy ghê tởm... Tôi tiếc công, tiếc của khi đã yêu thương và chăm chút cho cô ta suốt 4 năm qua.
ảnh minh họa
Tôi với cô ta là bạn học, từ thời cấp 3. Hai đứa thích nhau nhưng khi đó còn nhỏ nên vẫn chỉ dừng lại ở sự quý mến. Sau khi tốt nghiệp, cô ấy học Đại học, còn tôi do lực học kém hơn, tôi chỉ học trường Cao đẳng nghề. 18 tuổi, chúng tôi dắt díu nhau lên thành phố học. Nó bắt đầu cho hành trình yêu suốt 4 năm của hai đứa.
Chúng tôi đều xuất thân từ nông thôn, không có điều kiện, nên khi lên thành phố học, hai đứa phải tự lo khá nhiều. Bạn gái tôi học giỏi nhưng sức khỏe lại không được tốt lắm. Cô ấy bắt đầu đi làm thêm từ lúc nhập học nhưng chỉ được vài tháng là lăn ra ốm. Sau lần cô ấy phải nhập viện cấp cứu vì suy nhược, tôi quyết tâm không cho bạn gái đi làm nữa, để mình tôi tự lo liệu.
Cũng may, tôi học Cao đẳng nghề nên nhà trường luôn tạo điều kiện để vừa học, vừa làm. Là đứa có chút năng khiếu trong lĩnh vực đó nên tôi nắm bắt công việc rất nhanh. Tôi đi làm thêm và được tín nhiệm. Thu nhập từ việc làm thêm của tôi khá cao, tôi có thể lo cho cả hai đứa ăn học mà không phải xin tiền từ gia đình. Từ đó, tôi gần như trở thành người nuôi cô ấy ăn học. Thậm chí, nhiều tháng kiếm được dư giả, tôi còn mua quà cáp, bảo bạn gái gửi về cho gia đình ở quê.
4 năm đó, bạn gái tôi chỉ phải học, không phải làm gì. Bù lại, cô ấy khá ngoan ngoãn, tập trung học hành và cũng chỉ biết đến mình tôi thôi. Lúc đó, nhiều khi tôi đã nghĩ, hay hai đứa về sống thử với nhau luôn. Dù sao như vậy, cô ấy cũng có thể cơm nước cho tôi, hai đứa cũng tiết kiệm được ối tiền. Thiên hạ xung quanh, bạn bè tôi, chúng nó vẫn làm thế cả.
Nhưng bạn gái tôi không chịu, cô ấy bảo không muốn thế. Tôi hiểu suy nghĩ của cô ấy nên không hề bắt ép. Vậy là dù đi làm về vất vả, tôi vẫn phải tự mình nấu cơm, ăn cơm... Đằng đẵng như thế suốt 4 năm trời.
Tôi chỉ học 3 năm, nên ra trường trước bạn gái. Tôi làm việc tại cái xưởng mà tôi làm từ hồi còn là sinh viên. Do có kinh nghiệm nên tôi được làm đội trưởng, lương tháng cũng tạm ổn. Còn bạn gái tôi, sau khi cô ấy tốt nghiệp loại xuất sắc cũng xin đi làm. Vừa vào làm, cô ấy lại tiếp tục được tạo điều kiện để học lên Thạc sỹ. Lúc đó, hai đứa còn hứa hẹn với nhau, đợi cô ấy hoàn thành xong khóa học thì sẽ cưới...
Vậy mà, chỉ đúng 3 tháng sau, cô ấy nói lời chia tay với tôi. Cô ấy bảo giờ đi học, đi làm, tiếp xúc với nhiều người, cô ấy mới nhận ra rằng giữa chúng tôi có sự khác biệt quá lớn. Nếu đàn ông hơn đàn bà thì được, còn đằng này, tôi lại thua kém bạn gái. Tôi chỉ học Cao đẳng, đã thế còn là Cao đẳng nghề. Giờ công việc của tôi lúc nào cũng cắm đầu trong xưởng...
Nói chung, tôi cảm nhận được sự xem thường, khinh bỉ của bạn gái khi nói về nghề nghiệp, về tiền đồ của tôi. Cô ấy bảo muốn chia tay vì không cảm thấy bạn trai là người "Hơn mình một cái đầu". Hơn nữa, cô ấy muốn yêu và nương tựa vào những người đàn ông hơn tuổi chứ không thích lấy anh chồng "trẻ trâu", bằng tuổi như tôi.
Tôi nghe mà mỉm cười chua chát. Tất cả những điều cô ta nói ra chỉ là ngụy biện cho sự thay lòng đổi dạ. Hoặc giả, dù cô ta chưa có ai đi chăng nữa thì cô ta cũng không xứng đáng với tình yêu của tôi khi cô ta đặt sĩ diện và những thứ khác lên trên tình nghĩa và sự hi sinh mà tôi dành cho cô ta suốt 4 năm qua.
Tôi chấp nhận lời chia tay đó, không níu kéo, không trách cứ. Tôi thấy mừng vì đã thoát khỏi một cô gái thực dụng và xấu xa như thế. Tôi luôn tin, hạnh phúc sẽ đến với người tử tế và yêu bằng trái tim chân thành!
Theo 2sao
Tình yêu đẹp đến mấy cũng tan vỡ khi có người thứ ba Khi yêu, chúng ta có hàng trăm lý do để bắt đầu một mối quan hệ, nhưng khi hết yêu, lại có ngàn lý do để ta chia tay. Anh là một kỹ sư của công ty điện tử, thu nhập hàng tháng cũng khá cao. Tôi là giáo viên ở trường tiểu học gần nhà. Chúng tôi là bạn học chung cấp...