Bị bạn thân “hớt tay trên” đối tượng xem mắt rồi quay trở lại oán trách khi “gặp quả đắng”
Khi biết chuyện, Lan hốt hoảng can ngăn Mai, Lan thậm chí còn mắng Phong là kẻ đà.o m.ỏ nhưng Mai không nghe. Cô ả còn nghĩ rằng bạn thân đang cố tình chia rẽ tình cảm của họ.
Hôm ấy là ngày đi xem mắt do người quen mai mối. Lan bản tính nhút nhát, không khéo nói chuyện nên đành rủ cô bạn thân là Mai đi cùng. Cả hai vốn là bạn thân từ bé, thân thiết như hình với bóng, Mai đã có người yêu là Hiếu rất giàu có và thành đạt, là ông chủ của một công ty bất động sản có tiếng. Thấy cô bạn thân của mình cô đơn lẻ bóng bao năm qua nên Mai quyết tâm giúp bạn thân tạo ấn tượng tốt trong lần đầu đi xem mắt.
Đến nơi, Mai choáng váng khi gặp đối tượng xem mắt của Lan. Phong có vẻ ngoài điển trai và lịch lãm, nghĩ đến người yêu hiện tại của mình chỉ được nhiều tiề.n nhưng vẻ ngoài thua xa nên Mai ấm ức lắm. Lan nhút nhát nên trong buổi xem mắt chỉ ậm ừ qua loa, đã thế Mai còn cướp lời của Lan khi đang nói, miệng mồm liếng thoắng của Mai cuối cùng cũng ghi điểm với Phong. Trước khi ra về, Phong còn chủ động xin số của Mai, đối với Lan thì Phong không hề đả động gì đến cuộc hẹn lần sau.
Ảnh minh họa
Lan dường như đã dự đoán trước tình huống này, bản tính hướng nội khiến Lan nhạy cảm trong việc quan sát và đán.h giá người khác. Trong suốt buổi trò chuyện, Lan cảm thấy Phong không phải người đàn ông đáng tin cậy, ánh mắt anh ta liên tục liếc nhìn về những món trang sức đắt giá trên người Mai. Lan đã nói rõ suy nghĩ của mình cho Mai nghe, nhưng Mai chỉ cười và nghĩ rằng Lan ghen tỵ. Mai thậm chí còn mong Phong thay thế cho người bạn trai hiện tại của cô.
Tối hôm đó, Mai và Phong đã dành cả đêm nói chuyện với nhau qua điện thoại. Phong luôn miệng khen Mai xinh đẹp và đáng yêu hơn Lan. Mai nghe xong thì cười sung sướng. Thế là cô bắt đầu lén lút qua lại với Phong, thậm chí cô còn giấu bạn thân chuyện này. Những buổi đi chơi riêng của hai người, Phong luôn viện cớ để quên ví tiề.n ở nhà và Mai luôn là người phải thanh toán từ A đến Z. Mai tất nhiên không có nhiều tiề.n, nhưng cô đã có cách. Cô thường xuyên bòn rút tiề.n từ Hiếu – anh bạn trai giàu sụ để cung phụng người tình mới quen là Phong.
Khi biết chuyện, Lan hốt hoảng can ngăn Mai, Lan thậm chí còn mắng Phong là kẻ đà.o m.ỏ nhưng Mai không nghe, cô ả còn nghĩ rằng Lan cố tình chia rẽ tình cảm rồi gắt lên: “Nếu mắng anh Phong là kẻ đà.o m.ỏ, vậy chi bằng cậu mắng thẳng vào mặt tớ đây này, tớ lấy tiề.n của anh Hiếu để lo cho anh Phong đấy, có gì sai nào?”.
Mai cố chấp không chịu nghe lời cô bạn thân, còn chủ động đoạn tuyệt tình bạn bao năm qua. Phong vô tình biết chuyện nên buồn rầu than thở: “Mọi chuyện là vì anh nên em và Lan mới xích mích, mối quan hệ của anh và em nên chấm dứt thôi”. Mai lắc đầu bảo: “Em chỉ cần có anh thôi, Lan tuy là bạn thân của em nhưng cô ấy không hiểu em. Vì bảo vệ anh nên em mới cắt đứt tình bạn với cô ấy, nếu bây giờ anh bỏ em thì em biết làm sao?”
Video đang HOT
Phong mỉm cười đầy ẩn ý, anh bảo: “Dạo gần đây, anh cần một khoảng tiề.n lớn để làm ăn, em có cách nào giúp anh vay mượn không?”. Mai nghe xong thì tối sầm mặt, dạo này đi chơi với Phong, cô đã đốt tiề.n của Hiếu không tiếc tay, nếu bây giờ còn mở miệng hỏi mượn Hiếu một số liền lớn, e rằng anh sẽ nghi ngờ cô. Thấy vẻ mặt sầu não của Mai, Phong thở dài: “Thôi, coi như anh chưa nói gì nhé, anh không muốn làm khó em đâu!”. Mai sợ người tình thất vọng nên cô vội bảo: “Anh yên tâm, em sẽ xoay xở được mà, chỉ cần giúp anh thì khó khăn mấy em cũng làm”. Thấy Mai mê muội vì mình, Phong cười đắc ý.
Khi nghe cô bồ xinh đẹp của mình vay mượn một khoản tiề.n lớn, Hiếu đã nhìn Mai chằm chằm: “Dạo gần đây, anh vì bận rộn công việc nên thiếu quan tâm đến em. Anh đã bù đắp bằng cách rót tiề.n và.o tài khoản để em đi mua sắm tưng bừng với bạn bè, bây giờ em than hết tiề.n là thế nào?”.
Mai trưng ra vẻ mặt tội nghiệp: “Anh cũng biết là anh bỏ bê em sao? Anh nghĩ chỉ cần đưa tiề.n thì có thể làm cho em hết buồn à? Bạn trai nhà người ta cung phụng lên tận mây xanh, anh mới chiều em tí đã than thở. Hơn nữa số tiề.n này là em vay mượn anh chứ không xin xỏ, nếu anh chán em thì chúng ta chia tay”. Hiếu nghe xong cũng não lòng, anh an ủi: “Được rồi, tiề.n thôi mà, anh không thiếu. Em muốn gì thì anh sẽ chiều, tuy nhiên nhớ là đừng bao giờ phản bội anh nhá!”. Mai chột dạ gật đầu như gà mổ thóc.
Kể từ lúc Mai dâng tận tay số tiề.n lớn, Phong liền biến mất như một cơn gió, anh cắt đứt hoàn toàn liên lạc với Mai, không liên lạc được nên Mai bắt đầu lo sợ, cô đứng ngồi không yên, Mai đã liên lạc với Lan để hỏi về Phong: “Cậu có biết anh Phong đang ở đâu không? Tớ không liên lạc được với anh ấy”.
Lan trả lời: “Người quen tớ bảo anh ta đi nước ngoài rồi, chả hiểu sao mà thu xếp hành lý vội vàng lắm, ngay cả bố mẹ cũng không biết anh ta hiện giờ đang ở phương trời nào”. Mai nghe xong thì chế.t lặng, Phong đã ẵm số tiề.n mà cô vay mượn Hiếu. Nếu lần này không trả lại, Hiếu chắc chắn sẽ không tin tưởng vào cô nữa.
Mồ hôi lạnh toát ra khiến Mai gần như suy sụp, điện thoại chợt đổ chuông. Đầu dây bên kia là Hiếu, anh bảo: “Anh có chuyện muốn nói, gặp nhau một chút”. Mai hoảng loạn, lẽ nào Hiếu đã phát giác ra điều gì, chắc là không đâu, Mai tự trấn an mình. Khi bước vào công ty của bạn trai, mọi nhân viên đều nhìn cô với ánh mắt kì lạ, có người bảo: “Sếp đang đậ.p ph.á đồ đạc trong văn phòng, chị vào xem thế nào…”. Mai run rẩy mở cửa bước vào gặp bạn trai. Cô thấy đồ đạc bị đậ.p ph.á ngổn ngang, ánh mắt của Mai khựng lại nơi một xấp ảnh chụp cô và Phong đang tình tứ với nhau.
Hiếu vừa thấy Mai, anh điên cuồng hét lên: “Thì ra em dám ngủ với thằng khác sau lưng anh, còn hẹn hò ôm hôn thắm thiết thế này cơ mà. Anh đã nhờ thám tử điều tra cho nên mới biết em bòn rút tiề.n của anh để cung phụng thằng ấy. Ngay cả số tiề.n lớn em vay mượn cũng bay vào túi nó rồi. Nó bỏ em rồi có đúng không? Em thật là ngu dốt, biến ra khỏi đây ngay, anh không muốn gặp mặt em thêm lần nào nữa”.
Mai run rẩy bước ra cửa, sau lưng cô còn nghe tiếng anh đậ.p ph.á đồ đạc, tiếng hét của Hiếu đã lọt vào tai các nhân viên trong công ty của anh, họ nhìn Mai dè bỉu: “Có bạn trai giàu có mà không biết giữ, lại còn tằng tịu với gã đàn ông khác, đúng là loại đàn bà vừa hư hỏng vừa dốt nát”.
Mai tủi thân rút điện thoại ra, mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay chính là khởi nguồn từ lần đi xem mắt trời đán.h của Lan, nếu không phải Lan rủ rê thì cô không mất “cả chì lẫn chài” như ngày hôm nay. Mai uất hận mắng Lan trong điện thoại: “Mọi chuyện xảy ra là do cậu, nếu hôm ấy tớ không đi cùng cậu thì anh Phong đã không đeo bám tớ, tớ cũng không ngu muội qua lại với anh ta. Bây giờ anh Hiếu đòi chia tay còn không thèm nhìn mặt tớ. Giờ tớ đi đâu mới tìm được người đàn ông sẵn lòng cung phụng tớ như anh Hiếu đây hả? Cậu trả lời tớ đi”.
Nghe tiếng Mai khóc nức nở, Lan thở dài bảo: “Tớ khuyên nhủ nhưng cậu có thèm nghe đâu. Đây là cái giá phải trả vì tội một chân đạp hai thuyền đấy”. Sau khi cúp máy, Lan mệt mỏi vì Mai không nhận ra sai lầm của mình còn đổ tội lên đầu người khác, nếu Mai trân trọng Hiếu thì mọi chuyện đâu trở nên vô vọng đến thế này.
Theo Afamily
Mẹ chồng hắt hủi nay bỗng ngọt nhạt vì một lý do bất ngờ
Tôi vẫn biết rằng, rũ bỏ sự thù hận, oán trách là cách tốt nhất giúp cuộc sống của mình thanh thản hơn. Nhưng quả thực lúc này, tôi không biết làm sao để có thể tha thứ và rộng lòng giúp đỡ người phụ nữ ấy.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên ở Phú Thọ, gia đình khá khó khăn. Bằng nỗ lực của bản thân, tôi tốt nghiệp cấp 3 loại xuất sắc, thi đỗ vào trường đại học danh tiếng ở Hà Nội. Tốt nghiệp đại học, tôi sở hữu bằng cử nhân kế toán loại ưu. Ra trường, tôi dễ dàng xin vào làm việc cho một công ty nước ngoài về lĩnh vực xuất nhập khẩu, thu nhập khá.
Tôi quen và yêu anh qua một người bạn. Được 1 năm thì anh dắt tôi về giới thiệu. Ngày đầu bước chân vào nhà anh, tôi đã cảm giác được mình không được chào đón. Hôm đó chỉ có mẹ ngồi nói chuyện với chúng tôi. Nhưng chỉ có tôi ngồi bắt chuyện, hỏi câu nào thì mẹ anh trả lời câu đó. Ánh mắt bà không mấy than thân thiện khi nhìn tôi.
Sau hai năm yêu nhau, tôi trót có bầu và đã xin phép bố mẹ đôi bên cho cưới. Và ngay từ phút đầu về nhà chồng tôi đã không được thừa nhận. Bà đẩy tôi vào nhà bằng cửa sau chỉ vì "tội" có bầu trước khi cưới. Rồi sau đó bà đối xử như thể tôi là con đàn bà chửa hoang phải bấu víu lấy con trai bà. Bà hàn.h h.ạ tôi bằng những lời lẽ cay nghiệt nhất.
Còn nhớ, hồi sinh viên, có cô bạn giới thiệu tôi đến làm cùng ở một quán bi-a gần trường đại học. Tôi không rõ vì sao mà mẹ chồng biết được chuyện này, vì thế lần nào thấy tôi làm gì không vừa ý là bà lại lấy chuyện này ra nói tôi.
Bà bảo, là gái tỉnh lẻ, lại còn đi làm nghề mà như bà nói là "không mấy lành mạnh" thì không thể chấp nhận được. Có lần, tôi vô tình nghe bà nói với em chồng rằng, bà thấy tiếc nuối và ân hận khi đồng ý cho con trai lấy một đứa con gái làm quán bi-a. Quả thực, tôi chỉ làm ở đó 3 tháng, ngoài nhặt bóng, tiếp nước, tôi không phải làm gì khác. Nghề nào cũng có người nọ người kia, sao mẹ chồng tôi dằn hắt, dè bỉu tôi chỉ vì tôi đi làm thêm kiế.m tiề.n ăn học?
Lần khác, mẹ chồng tôi nói chuyện với hàng xóm, bảo tôi là đứa con dâu vụng về, không biết điều. Cơm nước, giặt giũ đều một tay bà làm. Tôi chỉ việc đi làm về chăm sóc con mà cũng làm không đến nơi đến chốn. Bà còn nói nghi ngờ tôi có mối quan hệ bất chính bên ngoài. Đầu óc lúc nào cũng chỉ tơ tưởng tới... trai. Dù biết mẹ chồng không ưa mình, nhưng tôi vẫn thấy sốc và buồn.
Anh là con cả trong nhà. Tôi về làm dâu, các em lần luợt xin ra ở riêng, bởi thế, vợ chồng tôi phải gồng gánh trách nhiệm nuôi dưỡng cha mẹ. Sau nửa năm về sống cùng, mặc dù tôi đã cố lấy lòng bà bằng mọi cách như ngoan ngoãn, lễ phép chào hỏi, gọi dạ bảo vâng, thỉnh thoảng mua quà biếu tặng... nhưng vẫn không hài lòng mẹ chồng. Kiểu gì bà vẫn tìm ra được những lỗi vụn vặt của tôi để bắt bẻ.
Dẫu sống phải chịu sự soi xét, hà khắc của mẹ chồng nhưng tôi luôn nhẫn nhịn, sống phải đạo làm dâu con, lúc nào cũng hiếu thuận, để rút ngắn khoảng cách với mẹ chồng. Nhưng càng ngày sự áp đặt của mẹ chồng lên tôi càng nặng nề. Bà cấm tôi không được ra ngoài nếu không có chồng đi cùng, không được giao lưu bạn bè quá nhiều, đi làm phải về đúng giờ.
Chồng tôi cũng rất hiểu sự chịu đựng của vợ. Anh thường xuyên an ủi, động viên, hy vọng một ngày nào đó mẹ sẽ hiểu tôi và bớt gây khó dễ cho con dâu hơn. Nhưng tình hình ngày càng trở nên căng thẳng hơn. Sinh con xong, tôi rơi vào trạng thái trầm cảm. Đã có lúc, tôi nghĩ đến cái chế.t để giải thoát. Hoặc có lần tôi nằng nặc yêu cầu chồng phải đồng ý ly dị nếu không tôi sẽ ôm con bỏ đi. May là chồng tôi luôn ở bên an ủi, động viên nên tôi vượt qua được...
Cách đây không lâu mẹ chồng tôi phát hiện bị ung thư má.u. Tình trạng bà ngày một xấu hơn. Bác sĩ nói, cần ghép tủy thì bà mới sống được thêm vài năm. Cả nhà tôi đã quyết định tất cả mọi người cùng đi xét nghiệm xem ai có thích hợp không. Thật tâm thì tôi không muốn làm xét nghiệm này. Nhưng lúc ấy nghĩ trăm ngàn người mới có tuỷ trùng khớp, con cái còn chưa chắc cho được huống gì tôi đây nào có huyết thống gì. Nghĩ đi nghĩ lại tôi cũng làm xét nghiệm vì mình cũng chẳng thiệt đi đâu, mà nếu không làm bị mọi người nghĩ mình hẹp hòi.
Thế nhưng ông trời quả thực muốn trêu lòng người. Tôi chế.t sững khi biết kết quả, trong tất cả các xét nghiệm thì có tôi và cô em chồng là tương thích với bà. Nhưng em chồng tôi từ trước nay sức khỏe rất yếu nên mọi người mặc định luôn tôi là người sẽ hiến tủy cho mẹ.
Mấy ngày nay, mẹ chồng thay đổi thái độ một cách đột ngột với tôi. Từ ngày bước chân về làm dâu đến nay, chưa bao giờ bà gọi tôi là con thì nay, bà lúc nào cũng "mẹ mẹ, con con" ngọt ngào với tôi... Bà hỏi tôi thích ăn gì, có mệt không, công việc thế nào...
Tôi có thực sự quá ích kỷ không muốn giúp đỡ người từng coi tôi như kẻ thù và muốn đẩy tôi ra khỏi nhà. Xin cho tôi một lời khuyên.
Theo Dân Việt
Sơ ý để quên cái đó trong nhà tắm, vừa nhìn thấy mẹ chồng nổi cơn tam bành khiến tôi khiếp Không khí gia đình tôi hiện giờ vô cùng căng thẳng, vừa cưới được mấy ngày, nhưng mẹ chồng không thèm nhìn mặt tôi nữa... Ảnh minh họa Tôi và Quân quen nhau từ khi tôi vừa tốt nghiệp đại học, khi tôi đầu quân vào công ty anh làm việc, chính anh là người đã ân cần chỉ dạy tôi rất nhiều....