Bí ẩn chưa lời giải đáp 1 năm sau đảo chính bất thành ở Thổ Nhĩ Kỳ
Một người đàn ông vì muốn con trai mình học được bí mật của hạnh phúc đã bảo cậu đi đến một nơi rất xa, để gặp một người được cho là thông thái nhất thế gian.
Người con trai vâng lời cha và anh mất mấy tuần mới đến được nơi đó. Tới nơi, anh nhìn thấy một toà lâu đài rất to và đẹp ở trên đỉnh núi.
Bước vào toà lâu đài, đi dọc bức tường của sảnh chính, chàng trai nhìn thấy rất nhiều người ở đây. Có người là thương gia, có người thì đang chơi nhạc, có người lại đang trò chuyện ở góc phòng. Anh rất ngạc nhiên khi biết rằng rất nhiều người muốn được gặp nhà thông thái kia. Họ đến để được trò chuyện với ông.
Hình internet.
Sau nhiều giờ đồng hồ chờ đợi, cuối cùng cũng tới lượt chàng trai vào gặp vị thông thái đó. Anh nói rằng anh đã vượt quãng đường xa vạn dặm tới đây gặp ông vì anh muốn biết về bí mật của hạnh phúc.
Nhà thông thái sau khi chăm chú lắng nghe đã mỉm cười gật đầu và đáp lại chàng thanh niên rằng:
“Trước tiên con hãy đi vòng quanh lâu đài này và quay lại đây sau 3 giờ đồng hồ. Khi con trở lại, ta sẽ trả lời băn khoăn của con”.
Nhà thông thái đưa cho anh một cái thìa, ông đổ thêm một vài giọt dầu lên đó và dặn: “Hãy cầm chiếc thìa này khi con đi xung quanh toà lâu đài, nhớ là đừng để rơi rớt hay làm đổ hết dầu trong chiếc thìa đó”.
Chàng trai đồng ý và đi ra ngoài với chiếc thìa trên tay. Ba giờ đồng hồ trôi qua và anh quay lại gặp nhà thông thái.
Nhà thông thái hỏi: “Thế nào chàng trai của ta? Hãy nói cho ta biết con có cảm nhận được những nét chạm khắc tuyệt đẹp trên những bức tường của toà lâu đài này không? Con đã ngắm những khu vườn xinh đẹp chưa?”
Chàng trai ngại ngần ít phút rồi thú nhận rằng anh không ngắm các tác phẩm nghệ thuật hay cảnh đẹp nào cả vì anh sợ sẽ làm đổ mất thìa dầu.
Video đang HOT
Nhà thông thái nói: “Bây giờ con hãy đi vòng quanh lâu đài với thìa dầu trên tay. Tuy nhiên lần này con hãy ngắm quang cảnh xung quanh và tận hưởng vẻ mỹ lệ của toà lâu đài này”.
Chàng trai nghe lời và bắt đầu khám phá toà lâu đài cùng chiếc thìa trong tay. Lần này, anh quan sát tất cả các tác phẩm nghệ thuật, những khu vườn rực rỡ sắc màu, những ngọn đồi thoai thoải và vẻ đẹp của các loài hoa. Sau khi ngắm nhìn phong cảnh tuyệt mỹ nơi đây, anh quay trở lại gặp nhà thông thái và kể cho ông nghe những gì anh đã nhìn thấy.
Nhà thông thái mỉm cười và nói: “Ta rất vui vì con yêu thích những gì đã nhìn thấy. Nhưng hãy cho ta biết, dầu trên chiếc thìa mà con cầm theo đã rơi đâu mất rồi”.
Chàng trai trẻ lúc này mới sực nhớ ra thìa dầu mà nhà thông thái đã trao cho anh. Khi nhìn xuống, anh nhận ra rằng dầu đã bị đổ hết trong lúc anh mải mê ngắm nhìn cảnh đẹp.
Lúc này, nhà thông thái nói:
“Này chàng trai, bây giờ ta có một lời khuyên dành cho con. Bí mật của hạnh phúc chính là: Nhìn ngắm tất cả vẻ đẹp và những điều kỳ diệu của thế gian nhưng đừng bao giờ quên những giọt dầu trên chiếc thìa con cầm trong tay”.
&’Bí mật của hạnh phúc’, dường như ai cũng nắm giữ trong tay, nhưng lại không hay biết. (Ảnh minh họa)
***
&’Bí mật của hạnh phúc’ mà nhà thông thái gợi ý cho chàng trai trẻ, kỳ thực chính là luôn luôn tận hưởng và trân trọng cuộc sống, trong khi vẫn không quên trách nhiệm của mình.
Trong xã hội ngày nay, người ta thường nhắc nhiều đến việc hưởng thụ, và thậm chí coi đó là ưu tiên hàng đầu. Không thể phủ nhận rằng tận hưởng cuộc sống là điều cần thiết, bởi điều đó minh chứng rằng ta đang trân trọng hiện tại, trân quý những gì mình đang có, là sống với thái độ tích cực và nhiệt thành.
Tuy nhiên, tận hưởng không đồng nghĩa với buông thả, mà ngược lại, cần luôn luôn ước thúc bản thân theo những tiêu chuẩn đúng đắn. Và động lực giúp chúng ta làm được điều đó chính là trách nhiệm – Trách nhiệm với người khác và trách nhiệm với chính bản thân mình.
Chúng ta hoàn toàn có thể cho phép mình bay bổng theo những ước mơ và niềm đam mê. Tuy nhiên, đừng quên rằng bên cạnh ta còn có những người thân yêu nhất, một người vợ dịu hiền, những đứa con thơ cần dạy dỗ…; hãy dành thời gian chăm sóc và ở bên cạnh họ.
Đừng giống như chàng trai kia, mải mê ngắm nhìn cảnh vật xung quanh để rồi quên mất trong tay mình đang nắm giữ điều gì. Cũng đừng chỉ biết cuộn tròn ôm khư khư những gì mình đang có, để rồi tiếc nuối bởi chúng ta còn làm được nhiều điều hơn thế trên thế gian này.
Vậy đấy, &’bí mật của hạnh phúc’, dường như ai cũng nắm giữ trong tay, nhưng không phải ai cũng tỏ tường. Còn bạn, bạn đã thực hiện được chưa?
Theo Phununews
Đau đớn khi nghe lén chồng bàn tính với người tình ép vợ bỏ nhà đi
Giữa đêm, khi lòng tôi đang rối bời vì con ốm nặng. Tìm đến chồng thì tôi lạnh người nghe được kế hoạch "bỏ vợ" của người chồng mà vì anh ta tôi đã bỏ quê hương, bỏ việc nhàn nhã, làm nghề buôn rau ngoài chợ.
Tôi làm kế toán cho một doanh nghiệp nhỏ ở gần nhà, gặp anh trong một lần sinh nhật đứa bạn thân. Anh ấy làm y sỹ tại một bệnh viện huyện. Chúng tôi yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cưới nhau hơn năm mà chưa có con, bố mẹ chồng sốt ruột cho rằng vợ chồng tôi ăn ở tạm bợ (chúng tôi thuê nhà ở gần đơn vị anh) nên không có lộc, bắt chúng tôi phải chuyển hẳn về quê sinh sống để các cụ phù hộ.
Cuối cùng chồng tôi cũng chật vật, mất tiền xin được về bệnh viện huyện gần nhà. Còn tôi, không có tiền, không mối quan hệ nên không xin được việc nào ở quê chồng. Cuối cùng để kiếm sống, tôi đành đi chợ buôn rau quả.
"Tôi phải làm sao trước kế hoạch của chồng?" (Ảnh minh họa: IT)
Chồng tôi rất coi thường nghề buôn bán nhếch nhác của vợ. Anh ấy thường rất xấu hổ nếu vô tình chạm mặt tôi ở ngõ, khi tôi đang lôi thôi chở rau. Có bữa tôi đi chợ sớm quên mang theo mấy cân khoai lang, bảo chồng tiện thể đi làm thì chở giúp nhưng anh nhất định không chịu.
Được một thời gian, tôi sợ ngày càng xa cách chồng nên cuối cùng tôi cố tìm được một công việc kế toán cho công ty cách nhà gần 20km. Dù xa nhà, đi lại vất vả nhưng dù sao công việc cũng "sánh ngang với chồng". Đi làm chẳng được bao lâu thì tôi biết mình có bầu trong khi công ty yêu cầu tôi phải làm việc 1 năm trở ra mới được sinh con. Thế là tôi "vui vẻ" quay về nghề buôn rau quả đợi ngày sinh nở.
9 tháng 10 ngày tôi sinh một bé gái nhưng chỉ nhận được sự thờ ơ từ chồng và gia đình. Nhiều lần tôi nghe hàng xóm kể lại, mẹ chồng tôi thường than thở có cô con dâu đẻ không biết đằng đẻ, công ăn việc làm cũng chẳng có, chỉ khổ cho con trai bà vất vả khi vớ phải đứa không ra gì. Tôi nhẫn nhịn chịu đựng, định bụng khi con hơn 1 tuổi sẽ đi làm lại. Nhưng mọi việc lại không như tôi tính...
Hôm ấy con bị ốm, chồng lại trực cấp cứu ở viện. Nửa đêm con bị sốt cao, nôn nhiều nên tôi cuống cuồng ôm con đến bệnh viện. Tới nơi, phòng cấp cứu không có anh, bác sĩ khám xong rồi kê đơn thuốc cho con uống. Đợi lúc con đỡ rồi ngủ, tôi mới hỏi cô y tá về chồng mình, sao không thấy có anh trong ca trực. Chị ta nhìn tôi có vẻ dò xét rồi thản nhiên: "À, anh Mạnh có khi đang hỗ trợ ở Khoa Dược".
Hình minh họa
Tôi đáng lẽ sẽ chẳng biết đến âm mưu thâm độc của chồng mình nếu như không vô tình nghe thấy sau cánh cửa hai cô y tá xì xầm với nhau: "Sao mày lại nói thế, vợ ông Mạnh đấy"; "Ôi xời, sớm muộn gì mà bà ấy chả biết, biết sớm còn hơn là để đến lúc bị đá đít ra khỏi nhà mới vỡ lẽ, mà tao cũng chúa ghét cái loại đàn ông trăng hoa"; "Nghe nói mẹ lão này cũng thích con Hương lắm, hám cái bằng dược sỹ của nó để sau này lấy nhau về mở quầy thuốc, lại còn bảo con Hương có tướng sinh con trai nữa, chứ cái loại vừa xấu vừa đỏng đảnh như nó thì ai thèm".
Lòng tôi ngổn ngang, đôi chân như ai xui khiến cứ nhắm hướng khoa Dược mà đi. Cánh cửa khép hờ, chưa kịp mở đã nghe thấy tiếng chồng tôi tha thiết: "Thôi đừng giận anh nữa mà". Rồi giọng người con gái nũng nịu: "Thế anh định thế nào?";
Hình minh hoạ
"Anh tính rồi, nay con Bống (tên gọi ở nhà của con gái tôi) nó ốm, để anh về cho con vợ già một trận vì tội chỉ ở nhà mà không biết chăm con, rồi nó sẽ tranh cãi gay gắt với anh, lời qua tiếng lại một lúc là thành to chuyện ngay ấy mà, cần thì bạt tai cho nó mấy cái vì tội láo, lúc ấy mới có lý do để bỏ chứ, tự dưng bỏ vợ để thiên hạ người ta cười anh, rồi sau này cười cả em là tranh vợ cướp chồng à".
"Thế còn cái Bống thì sao?" "Thì trước tiên cứ ở với chúng mình đã, sau này mình mở quầy thuốc bận rộn lại sinh thằng cu thì chả phải bảo mẹ nó cũng đón đi, đúng không?!" "Ôi anh xã của em tính toán chu đáo quá!".
Tôi chết lặng người giữa tiếng cười khanh khách của hai người, loạng choạng bước ra khỏi hành lang bệnh viện rồi ôm con trở về trong đêm. Mẹ con tôi phải đối phó với âm mưu độc ác của người chồng này thế nào đây?
Theo Phununews
Chỉ 1 đêm bên nhau, tôi nhất quyết bỏ bạn trai thạc sĩ, cưới vội anh thợ điện gần nhà Yêu 5 năm, anh từng là niềm tự hào của tôi vì là người bạn trai tài giỏi, đẹp mã... Nhưng rồi chỉ vì điều này, tôi quá sợ hãi phải chia tay và cưới vội một người khác dẫu kém cỏi hơn nhiều. Tôi gặp người bạn trai tài giỏi của mình lần đầu ở nơi mà tôi đi thực tập. Anh...