Bênh mẹ bài bạc, chồng đòi ly hôn
Chị tôi tìm hiểu thì biết lúc cháu còn bé bà vẫn ẵm bé một tay còn tay kia đánh bài.
Gia đình tôi có hai chị em gái, chị tôi lập gia đình và làm nhân viên tại công ty liên doanh với nước ngoài còn vợ chồng tôi làm nhân viên nhà nước. Lĩnh vực của hai chị em hoàn toàn khác nhau nên về công việc của chị tôi không hiểu biết nhiều lắm.
Chị tôi và anh gặp nhau cùng lớp, cùng trường đại học, sau đó kết hôn. Ban đầu mẹ tôi cũng không đồng ý nhưng do tình yêu của hai người nên mẹ phải chấp nhận. Sau 9 năm gắn bó hạnh phúc thì anh rể tôi chủ động đưa đơn ly hôn. Hai người có với nhau một cháu trai 7 tuổi. Chị tôi suy sụp và khóc nhiều.
Mâu thuẫn gia đình xảy ra đối với chị tôi như sau:
Sau 7 tháng lập gia đình, chị tôi mang thai và sinh được một bé trai. Hai bên thông gia rất hoà thuận, nhưng sự việc bắt đầu theo tôi hiểu cũng từ kinh tế mà ra. Bố mẹ tôi là công nhân viên nhà nước đã nghỉ hưu, còn bố mẹ anh rể tôi là nhân viên về chế độ một lần và sống bằng nghề buôn bán nhỏ. Trước đây, thời điểm anh chị tôi cưới nhau thì bố mẹ chồng chị không còn buôn bán gì và dùng thời gian rảnh rỗi vào việc “đánh bài”. Ban đầu chị tôi chỉ hiểu bà đánh bài cho vui nhưng thực tế sau khi về sống, chị tôi mới biết là việc đánh bài thay cho việc đi làm kiếm tiền. Chị tôi bị anh giấu về vấn đề này nên không hay biết gì trước khi cưới.
Chị và anh tôi rất chăm chỉ lao động bằng mọi cách để kiếm tiền lo cho gia đình. Sau khi sinh con xong 10 tháng chị đã chuyển công ty liên doanh khác và công việc tốn khá nhiều thời gian, việc chăm lo em bé chủ yếu là nhờ ông bà nội trông ban ngày. Đến khi con trai được 2 tuổi rưỡi, chị gửi cháu đi nhà trẻ. Lúc này bà nội ở nhà và nấu cơm, đón cháu cho anh chị tôi. Gia đình chị lúc đó hạnh phúc lắm.
Mẹ chồng luôn định kiến với chị, bởi chị thường hay khuyên can bà trong việc chơi bài. Ảnh minh họa: InImages.
Sự việc xảy ra bắt đầu từ khi cháu đi nhà trẻ, bà ở nhà gọi một số bạn bè sang đánh bài kiếm tiền ở nhà chị tôi hàng ngày. Một lần chị bị ốm nên về nhà và bắt gặp chuyện này. Chị đem việc nói với anh thì anh bảo việc mẹ đánh bài từ lâu rồi nhưng cả nhà không ai bảo được vì bà bảo “nó ăn sâu vào máu” rồi.
Sau đó chị tôi bắt đầu tìm hiểu vấn đề thì mới biết lúc cháu còn bé bà vẫn ẵm bé một tay còn tay kia đánh bài. Chị tôi vì chưa tìm được công việc tốt hơn nên cũng đành “ngậm bồ hòn làm ngọt”. Rồi đến khi con chị được 4 tuổi, bà nội quá mải chơi nên đón cháu về lúc 4h30 chiều, tắm cho cháu rồi chỉ cho ăn tạm gì đó đến 6h30 mới về đến nhà ăn cơm cùng bố mẹ. Một mình cháu ở nhà chờ bố mẹ về hoặc chạy sang hàng xóm chơi hoặc xem TV.
Video đang HOT
Bà nội thường đi chơi bài từ chiều đến khuya, thậm chí thâu đêm. Vì thiếu ngủ nên sáng về bà toàn kêu mệt, đau lưng nên chị tôi cũng đã mua thuốc cho bà bóp, cả thuốc uống vì bà bị thoái hoá cột sống. Lúc đó, chị tôi mới trực tiếp bảo bà đừng đi ngồi nữa vì lúc bà đi ngồi ảnh hưởng đến xương rất nhiều. Nhưng bà không để ý gì hết mọi việc vẫn như thế tiếp diễn. Thời điểm này, chị tôi cũng vay mượn tiền và nhờ mối quan hệ để chuyển chế độ của bà từ chế độ về mất sức sang chế độ hưu trí – mức thấp nhất.
Về mẹ chồng chị ấy sau khi không hài lòng với con dâu thì hay nói xấu chị trước mặt con trai. Tuy chị là dâu cả và phải đóng góp rất nhiều từ việc cưới xin, ma chay của các gia đình trong họ hàng nhưng mẹ chồng luôn định kiến với chị, bởi chị thường hay khuyên can bà trong việc chơi bài.
Có lần bà to tiếng nói: “Chưa phải nuôi bà mà đã cấm đoán, kiểm soát bà, lương bà có khoảng 1,5 triệu một tháng thì bà để ăn sáng và tiêu vặt”. Ức quá chị tôi nói “Con đi làm cả ngày mà chưa bao giờ tiêu cho bản thân tiêu vặt cả. Mình là người lao động chứ có phải đại gia đâu mà mẹ chi tiêu như vây? Đến lúc nhà có việc đám cười, đám khóc là con phải chi hết”. Mẹ chồng chị ấy tức tối đáp lại: “Ở hoàn cảnh nào phải chấp nhận hoàn cảnh đó”. Lúc này anh rể cũng có mặt ở đó và bắt chị xin lỗi nhưng chị không làm bởi chị không cãi mẹ. Anh ấy bảo anh ấy có thể bỏ vợ chứ không bỏ mẹ.
Có lần chị bức xúc về việc sống buông thả của anh nên nặng lời trách móc. Ảnh minh họa: InImages.
Một thời gian sau, chị tôi rời công việc chuyển sang công ty khác làm ít lương hơn, vì làm ít thời gian hơn để dành thời gian chăm sóc con vì cháu sắp vào lớp 1. Sau đó, anh rể tôi cũng rời công ty cũ và đi một công ty khác. Sang công ty mới được ba tháng, anh bắt đầu thay đổi quan điểm sống: Thích uống rượu, chơi bời bạn bè nhiều hơn và không về ăn cơm cùng vợ con. Điều đặc biệt hơn là anh bắt đầu không đưa lương cho chị tôi, đi ăn uống ở ngoài nhiều và không về nhà ăn cơm với vợ con. Chị tôi thì chỉ nói nhẹ nhàng với anh, chứ không căn vặn.
Chị kể trong phòng của anh có 6 người nhưng có 4 ngưòi hợp cạ với nhau (3 nam và 1 nữ – người phụ nữ này có hai con và chồng đã mất) nên khi công việc áp lực và giao hàng ở cảng về muộn nên lại tụ tập với nhau ăn tối. Chị tôi chẳng may may nghi ngờ gì hết. Sau đó thêm lý do người phụ nữ này, anh rể đã đưa đơn ly hôn yêu cầu chị tôi ký.
Nhiều lúc tôi cũng định nói để cả anh rể tôi và cô kia không làm cùng nhau nữa nhưng chị tôi lại không đồng ý bởi chị kể anh rể có xin lỗi chị và nói: “lỗi là do anh ấy không phải do cô kia”. Chị có lấy điện thoại chứa tin nhắn tình cảm của chồng đưa cho em chồng chị ấy đọc sau đó gửi tôi giữ hộ. Và không mảy may đánh ghen gì hết, chị chỉ khóc.
Cũng trong thời gian đó, anh rể tôi không đưa lương đóng học cho con và gần như không có trách nhiệm với gia đình. Có lần chị bức xúc về việc sống buông thả của anh nên nặng lời: “Kẻ ăn không bực bằng kẻ trực nồi cơm. Con chó nó đi đến bữa còn biết về nhà, đây là con người mà không biết gì?”.
Anh chị tôi đã ly thân được 10 tháng, tôi không biết phải làm thế nào để hai anh chị tôi quay lại với nhau. Tôi thì đã có gia đình, hai chị em ở cùng thành phố cách nhau 20km, nhưng thực sự rất ít tâm sự với nhau và thâm tâm tôi lúc nào cũng mong anh chị về với nhau để con cái đỡ khổ. Các bạn hãy cho tôi lời khuyên chân thành. Tôi cám ơn mọi người.
Theo VNE
Đau lòng khi anh trót dại trước đám cưới
Anh quay lại với em vì còn yêu nhiều nhưng anh đã gây tội lỗi cho hai người con gái nên phải có trách nhiệm với cả hai.
Em năm nay 24 tuổi và đang rối bời trong chuyện tình cảm, không biết quyết định sao nữa, mong anh chị đọc tâm sự của em và cho em những lời khuyên tốt nhất để em vượt qua chuyện buồn này.
Em và anh yêu nhau được 4 năm, anh hơn em 5 tuổi, bọn em rất yêu thương nhau và dự định trong năm nay sẽ cưới, gia đình hai bên đều biết chuyện và ai cũng ủng hộ. Chuyện tưởng chừng cứ thế êm đẹp vậy mà cách đây hai tháng em đã phát hiện anh có người khác.
Trong một ngày về giỗ mẹ anh, em vô tình đọc được tin nhắn người đó gửi cho anh rất tình cảm, linh cảm người con gái cho em biết đã có chuyện rồi. Em bình tĩnh cho anh đọc và chờ đợi câu giải thích từ anh. Anh nói mọi chuyện không như em nghĩ và cố gắng giải thích để tiếp tục đến với em. Hai đứa cùng lên Hà Nội nhưng em khóc trên đường về, anh thương, muốn ôm em vào lòng nhưng em đẩy anh ra và càng khóc nhiều hơn bởi em rất đau lòng.
Anh là người hiền lành, sống tình cảm, bố mẹ mất sớm nên thiếu thốn tình thương và anh cũng yêu em nhiều lắm chẳng bao giờ tơ tưởng đến người con gái khác, chỉ muốn cưới em làm vợ. Anh đánh giá em là mẫu người phụ nữ của gia đình, đảm đang và có học tử tế. Em tin tưởng anh và chưa bao giờ dám nghĩ chuyện của bọn em lại có người thứ ba xen vào.
Em đã kịp lấy số điện thoại người con gái đó vì nghĩ sẽ có lúc cần đến. Sau đó anh xin lỗi em, nói còn yêu em rất nhiều và không thể nào rời bỏ em được, mong em hãy tha thứ lỗi lầm duy nhất này của anh vì chưa bao giờ anh như thế, đó không phải là bản chất của anh và anh hứa rất nhiều. Và em đã tin anh ấy chưa có gì với người đó, chỉ là người đó yêu anh thôi.
Nhưng khi em chủ động nói chuyện với người con gái đó qua tin nhắn em mới biết hai người đã quá giới hạn, một sự thật đau lòng hơn là người đó đã có thai và cũng vừa phá xong do vẫn còn đi học. Em hoang mang và chết lặng, chưa bao giờ em có cảm giác đó. Người đó nói không thể sống thiếu anh và sẽ tìm mọi cách để anh về với cô ấy. Em gửi những tin nhắn đó lại cho anh và nói chia tay anh ngay hôm đó. Anh đồng ý và nói không dám xin em tha thứ, không có tư cách, không xứng đáng với em nữa.
Ảnh minh họa: InImages.
Nhưng sáng sớm hôm sau anh gửi tin nhắn cho em, mong có phép màu nào đó có thể cứu vãn tình yêu mình. Anh nói chưa bao giờ nghĩ chuyện lại đến mức này, lúc đầu chỉ nghĩ là đùa vui chút vì lúc đó anh rất buồn chuyện của bọn em, nhưng người con gái đó yêu anh rất nhiều và dễ dàng trao anh tất cả khi mới quen anh được hai tháng. Anh đã không làm chủ được bản thân. Anh còn đi mua thuốc cho người đó uống nhưng vẫn có thai ngoài ý muốn.
Em đau lòng lắm nhưng vì anh còn yêu em rất nhiều, không chỉ yêu mà giữa bọn em còn có cả tình nghĩa nữa. Cùng nhau trải qua bao sóng gió, buồn vui và anh quyết định đòi cưới em khi đó em chưa biết chuyện, muốn cưới để người đó không còn hy vọng nữa và không muốn em đau lòng nhưng em thấy gấp quá nên không đồng ý.
Và rồi một tháng trôi qua em thấy mình yêu anh nhiều lắm, vẫn còn cần anh và cũng thấy anh hối lỗi nên đã tha thứ cho anh, quyết định hai đứa làm lại từ đầu, sửa sai những gì đã mắc phải trong thời gian qua. Em và anh đã cố gắng hàn gắn lại tình cảm và vẫn muốn trong năm nay sẽ cưới.
Trước và sau Tết em đều tranh thủ về nhà anh để thăm gia đình anh, anh cũng lên nhà em. Nhưng anh là người sống có trách nhiệm, anh cảm thấy có lỗi với người con gái đó và cũng không thể tuyệt tình tuyệt nghĩa với người ta được. Nhà anh ở gần nhà người đó nên sẽ không thể tránh khỏi việc chạm mặt nhau, và anh luôn dằn vặt bản thân, em thì cũng vẫn bị chuyện đó ám ảnh, về quê anh vẫn thỉnh thoảng gọi điện cho người đó hỏi thăm nhưng không gặp nhau. Người đó cũng đã chúc phúc cho bọn em vì nghĩ anh yêu em nhiều còn với người đó chỉ là một chút tình cảm. Em và người đó cũng đã nói chuyện với nhau rất nhiều, không hề trách móc hay ghét gì nhau vì mọi tội lỗi là anh gây ra.
Nhưng trong thời gian này em thấy anh không quan tâm em như ngày trước nữa vì anh đang hoang mang, đang trong vòng luẩn quẩn không có lối thoát. Hôm nay anh đã uống say và đi xin lỗi bố mẹ người đó, nói muốn gặp người đó để nói chuyện.
Anh thừa nhận mặc dù lựa chọn quay lại với em vì còn yêu em rất nhiều nhưng anh đã gây ra tội lỗi cho cả hai người con gái nên phải có trách nhiệm với cả hai, anh không thể bỏ mặc ai trong đau khổ được. Anh nói giờ anh không vì lòng tham của người đàn ông muốn sở hữu cả hai mà là vì lương tâm anh không thể bỏ mặc ai cả. Anh nói mọi lỗi lầm đều có thể sửa chữa nhưng lỗi lầm lớn này anh không có cách nữa.
Anh hỏi em là giờ anh phải làm sao, có lối thoát nào không. Gia đình anh cũng biết chuyện và vẫn muốn bọn em cưới. Em thì còn yêu anh rất nhiều, cứ nghĩ đến thời gian ở bên nhau lâu vậy, hiểu nhau như vậy em lại không muốn rời xa anh. Gia đình anh thì vẫn muốn vun đắp cho hai đứa. Anh nói vẫn yêu em và vẫn muốn tiếp tục với em nhưng phải có thời gian để anh chấm dứt hẳn với người đó.
Giờ em phải làm sao đây, em có nên tiếp tục chờ đợi anh chấm dứt hẳn với người đó và có nên cưới anh trong năm nay không? Người đó vẫn còn yêu anh nhiều mặc dù đã chúc phúc cho bọn em, anh hỏi em có cho anh gặp người đó một lần không? Theo anh, chị em có nên đồng ý không? Em giờ sợ mất anh nhưng cũng sợ tiếp tục với anh sẽ không hạnh phúc do ám ảnh của chuyện anh đã mắc sai lầm này. Liệu anh có thể hết lòng yêu em như ngày xưa được nữa không?
Theo VNE