Bên cạnh anh có biết bao nhân tình?
Tôi không để anh ôm tôi bằng thân hình đã quấn riết lấy bao nhiêu người con gái khác!
Tôi như chết lặng người khi thấy anh ân ái cùng người con gái khác, những hình ảnh hoan lạc, những ân thanh rên rỉ phát ra từ cuộc mơn trớn của hai người. Mọi thứ làm tim tôi tan nát, mọi thứ làm tim tôi nhói đau. Tình yêu và niềm tin trong tôi như sụp đổ. Trước mắt tôi là một sự lừa gạt không hơn không kém. Phải chăng tôi chỉ là người yêu, còn người tình bên anh là trăm vạn kẻ khác?
Còn gì nữa, ngoài tổn thương chất đầy, anh nói yêu tôi, anh xem tôi là người yêu duy nhất nhưng cớ sao, cớ sao anh tìm đến niềm vui bên kẻ khác? Với anh, tình dục là yếu tố làm nên đẳng cấp của người đàn ông? Anh có nghĩ đến cảm giác của tôi? Có nghĩ đến sự lững lờ mà tôi phải gánh chịu?
Tôi yêu anh chân thành, yêu anh bằng tất cả rung động của mối tình đầu. Thế nhưng, đổi lại tôi được gì sau những yêu thương bị đánh cắp và nhịp đập hỗn loạn của trái tim không còn nhựa sống?
Tôi cũng đủ mạnh mẽ và sáng suốt để nói lời chia tay anh. Anh cầu xin được tha thứ, anh cố níu kéo tôi bằng những lời nói có vẻ hối lỗi. Nhưng đã quá muộn màng… Quá trễ để cuộc tình nhiều gian dối này đi vào quỹ đạo bình thường.
Tôi không thể giả tạo với chính cảm xúc của mình. Tha thứ cho anh đồng nghĩa với việc tôi bán rẻ bản thân mình. Có thể nào tôi vẫn tỏ ra bình thường khi đứng cạnh anh? Để anh vuốt má tôi bằng bàn tay đã sờ soạng thân thể bao nhiêu kẻ khác? Có thể nào tôi còn cảm thấy ám áp khi anh ôm tôi bởi thân hình đã quấn riết lấy bao nhiêu người con gái khác?
Tôi yêu anh nhưng không phải là anh của hiện tại. Với tôi, tình yêu không có chỗ cho sự lừa dối, tình yêu không có chỗ cho những con người ham mê dục vọng. Quên cô này nhưng có chắc rằng anh sẽ không đưa mắt nuốt trọn thân hình của bao nhiêu người con gái anh sẽ gặp sau này?
Video đang HOT
Gởi lại anh tất cả, tôi ra đi… (Ảnh minh họa)
Có chắc rằng ham muốn dục vọng của anh không trỗi dậy khi anh chẳng tìm được điều đó ở nới tôi? Chẳng lẽ, anh có thể lên giường với bất cứ cô gái nào, không màng đến tình yêu, miễn sao họ có thể đáp ứng được ham mê của anh?
Thật rùng mình, chỉ cần nghĩ đến việc người yêu mình đã và đang chung đụng thể xác với bao người khác là tôi lại lạnh cả sống lưng. Tôi giấu nước mắt vào sâu cõi lòng đã đóng băng. Ngày cưới cận kề, thiệp cưới cũng đã trao tay bạn bè và người thân, bao ước mong về gia đình hạnh phúc giờ đã tan như bong bóng xà phòng. Những tưởng mình sẽ được làm cô dâu lộng lẫy và hạnh phúc nhất trong ngày cưới; những tưởng tình yêu của mình sẽ được đơm hoa kết trái, vậy mà…?
Tôi vẫn ảo tưởng cho rằng, mình là người hạnh phúc và may mắn nhất khi được làm vợ anh… Cảm giác đó vẫn đeo đuổi tôi cho đến cái ngày định mệnh hôm ấy.
Mọi thứ đều tan biến. Chẳng còn ngôi nhà hạnh phúc với những đứa trẻ, chẳng còn ước vọng là một người vợ hiền, một người mẹ tốt mà tôi hằng mong đợi. Trao trả cho anh chiếc nhẫn đính ước, trao trả anh lời thề non, hẹn biển. Gởi lại anh tất cả, tôi ra đi…
Ra đi để tìm đến cho mình sự bình yên. Ra đi để tìm đến sự quên lãng cho một ký ức với những mảnh ghép rời rạc, với những kỷ niệm đã cũ kỹ. Có thể một ngày xa xôi nào đó, tôi lại yêu. Có thể một ngày nào đó tôi vẫn tiếp tục yêu anh, tha thứ cho anh, nhưng khoảnh khắc đó không có nghĩa là bây giờ!
Theo VNE
Sợ hãi vì nhà gái ép uống rượu
Ngay lần đầu tiên về ra mắt gia đình em, tôi đã say bí tỉ vì bị "chuốc" quá nhiều rượu.
Tôi quen em trong một chương trình văn nghệ do khoa tổ chức. Tình cảm hai đứa ngày càng mặn nồng nên sau một năm yêu nhau, hai chúng tôi xác định sau khi tìm được việc làm, tôi sẽ chính thức ra mắt bố mẹ em.
Thấm thoắt qua đi thời sinh viên, tôi ra trường và tìm việc làm. Như lời đã hứa, tôi cùng em về ra mắt hai bên gia đình họ hàng. Nhà em ở một vùng quê hiếu khách, mỗi lần tôi về thăm nhà, ngoài họ hàng thì hàng xóm lân cận cũng tới chung vui, bày mâm lớn, mâm bé thết đãi tôi như con cái trong nhà. Từ nhỏ tới lớn, tôi quen sống nếp sống kỷ luật của một người cha làm việc trong quân đội, người mẹ làm giáo viên nên không mấy khi chè chén, say xỉn. Nhưng khi về nhà em, tôi phát sợ mỗi lần phải đi chúc rượu họ hàng và tiếp rượu bố em.
Tôi còn nhớ lần đầu tiên về nhà em, tôi đã được em cảnh báo trước: "Nhà em có tục mời rượu, anh cố gắng tập uống để về hầu rượu các cụ nhé!". Tôi tặc lưỡi : "Một, hai chén anh còn chịu được, chắc em lại dọa anh rồi!".
Nhưng khi về tới nhà em, ngay từ đầu ngõ, tôi đã thấy tiếng trẻ ríu rít, tiếng dao thớt làm cỗ, tiếng cười đùa của các mẹ, các thím vang lên vui vẻ, tiếng các chú rít thuốc lào nghe mà đã thấy "nâng cao sĩ diện".
Theo tục lệ của làng em, người con gái nào dẫn bạn trai về ra mắt cũng được tiếp đón chu đáo, mâm cao cỗ đầy. Tôi vui vẻ ngồi tiếp chuyện các bác, các chú trong họ em.
Lần đầu tiên về ra mắt gia đình em, bất đắc dĩ, tôi phải uống cạn từng chén (Ảnh minh họa)
Tới giờ trưa, cơm canh đã dọn sẵn sàng, tôi được ngồi mâm trên để còn "hầu rượu" các chú, các bác, cũng như để họ thử sức "chàng rể tương lai".
Mặc dù đã xin phép không uống được nhiều, mặt mũi tôi đỏ tưng bừng nhưng theo các chú: "Rượu bất khả ép, ép bất khả từ, từ từ rồi uống", hết người này đến người kia trong họ nhà em giới thiệu nên tôi bất đắc dĩ uống cạn từng chén. Bữa cơm còn chưa xong, tôi đã phải vội vàng chạy ra ngoài nôn thốc nôn tháo, em vội vã pha nước chanh đường để tôi vào giường nằm nghỉ.
Tôi ngủ li bì mất hơn 4 tiếng, cơ thể nôn nao, choáng váng. Lần đầu tiên tôi đã gây ấn tượng bằng màn trình diễn "phê rượu" trước mặt họ hàng nhà vợ tương lai.
Sau lần đó, tôi được mời về nhà nhiều hơn, để giao lưu, để tập cho quen lề thói quê em. Nhưng mỗi lần được mời về nhà em, tôi thực sự rất lo lắng, sợ sệt bởi, tôi rất sợ lại bị say xỉn sau mỗi chén rượu chúc vui vẻ.
Sau những cơn say mỗi lần về thăm gia đình em, tôi đã đi đến quyết định nói rõ quan điểm của bản thân mình một cách khéo léo để không bị mọi người ép rượu nữa. Tôi không còn cả nể, không còn e dè, nhút nhát, cố gắng cạn từng chén rượu trước những lời mời mọc chân thành, nhiệt tình của gia đình em.
Dù biết rằng đó là tấm lòng chân thật, thế nhưng tôi vẫn phải xin phép gia đình em để tránh được những cơn say, mất tỉnh táo khi về quê em. Trái lại với những suy nghĩ lo sợ sẽ bị họ hàng nhà em chê, tôi nhận được sự đồng tình, thông cảm và lời hứa sẽ không ép rượu tôi nữa.
Chân thành, thẳng thắn và khéo léo nói lên những suy nghĩ của bản thân, thay vì cố gắng uống cạn từng chén rượu để rồi mất tỉnh táo đã giúp tôi chinh phục được gia đình em. Và mỗi lần về thăm quê em, tôi vô cùng thoải mái khi àm chủ được bản thân mình.
Theo VNE
Sốc khi đọc tin nhắn của con gái 13 tuổi Cô con gái bé nhỏ đáng yêu của tôi đã trở thành một đứa trẻ biết chửi thề, hút thuốc lá và quan hệ tình dục bừa bãi. Vào một đêm muộn, khi đang mơ màng trong giấc ngủ, tôi bị đánh thức bởi chiếc điện thoại để trên bàn cạnh giường mình vì tiếng rung của nó. Đã gần nửa đêm, ai...