Bên anh, em trơ như gỗ đá
Em không biết mình có yêu anh không nữa khi mà bên anh em chẳng có một chút cảm xúc nào.
Chị Thanh Bình thân mến!
Gửi mail cho chị là điều mà em chưa từng nghĩ tới. Vì trước đây, nói tới chuyện tình cảm, em luôn nghĩ rằng mình là người dứt khoát. Nhưng giờ đây, em đang cảm thấy vô cùng bế tắc với tình yêucủa mình. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên vì em không biết mình có yêu anh không.
Em và bạn trai thân nhau cũng được gần 2 năm. Bạn ấy theo đuổi em nhưng em thì lại chẳng có cảm giác gì gọi là tình yêu với bạn ấy. Mà em cũng không hiểu là em có tình cảm gì với bạn ấy nữa. Bạn cứ theo em mãi như vậy cũng đến nửa năm, bỗng một ngày bạn mất tích, em gọi điện, nhắn tin, bạn ấy đều không nghe. Sau nhiều cách, em đã liên hệ được với bạn ấy và cuối cùng thì em nhận lời yêu.
Yêu nhau được hơn tháng, em thấy rất chán và nói chia tay. Cũng loằng ngoằng một thời gian, khi thì quấn quýt, khi thì chẳng liên quan tới nhau. Khoảng thời gian xa nhau lâu nhất là 2 tháng, chúng em không nói chuyện gì với nhau cả. Nhưng một ngày nọ, em có chuyện và bạn ấy lại đột nhiên xuất hiện (sự xuất hiện của bạn ấy giống hệt như trong tưởng tượng của em vậy). Và rồi, em và bạn lại quay lại với nhau.
Có một điều mà em không thể hiểu nổi, tại sao khi xa bạn ấy, em thấy rất nhớ, nhưng khi bạn ấy ở gần thì em lại hờ hững. Những lần bạn ấy tới phòng chơi, bạn muốn hôn em, em thật sự không muốn, nhưng khi bạn về rồi, em lại thấy tiếc nuối và buồn một điều gì đó. Em không hiểu được chính mình nữa.
Bạn ấy là người rất tốt, nhiều khi em cảm thấy tự ti về bản thân trước bạn ấy. Nhưng em thì mới ra trường, còn đang thất nghiệp. Bạn ấy vẫn là sinh viên năm cuối. Bạn thì hay nói về tương lai, 2 đứa sẽ lấy nhau nhưng em thì lại chẳng có hứng.
Anh đối xử tốt, yêu thương em nhưng em lại không thể hiểu nổi bản thân mình. Em không biết mình có yêu anh hay không nữa (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nói về vấn đề quan hệ, khi bạn chạm vào những vùng nhạy cảm, (chỉ là chạm bên ngoài quần áo) em không hề có cảm giác, như vậy là do bạn không tạo được cho em cảm giác hay là do em không có cảm giác với bạn ấy, em rất thắc mắc về điều đó. Nhiều lúc em muốn xa bạn ấy, nhưng lại không dám, có một nỗi sợ vô hình nào đó, sợ bạn ấy bị tổn thương cũng không phải, sợ phí mất một khoảng thời gian… cũng không đúng.
Em không biết cảm giác của mình là như thế nào và em phải làm gì nữa. Em cứ mãi suy nghĩ rằng có nên tiếp tục và công khai mối quan hệ của chúng em không? Rất mong nhận được phản hồi từ chị. (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị Thanh Bình hiểu rằng, em đang cảm thấy không thể hiểu nổi tình cảm của chính bản thân mình. Em đang trong một mối quan hệ mà em không biết có nên tiếp tục hay không khi mà cảm giác của em dành cho người bạn trai không hề có sự rung động, nhớ nhung hay hạnh phúc.
Đọc những gì em chia sẻ, chị nhận thấy rằng tình cảm trong em không phải là tình yêu, hoặc nếu có, nó chỉ là một thứ tình cảm na ná tình yêu mà em không dám bỏ. Các em chỉ mới yêu nhau, khoảng thời gian này sẽ là phải là những kỉ niệm, kí ức đẹp nhất, hạnh phúc nhất dành cho nhau thì em lại gần như vô cảm khi ở bên anh ấy. Em cần hiểu rằng, có nhiều cặp đôi dù rất yêu nhau ban đầu nhưng cùng với thời gian, nếu không biết làm mới tình yêu đó, không biết hâm nóng tình cảm thì mọi thứ có thể phai nhạt. Huống hồ như các em, ngay cả trong lúc cần mãnh liệt yêu thương nhất mà em vẫn hững hờ thì sau này các em sẽ khó lòng mà hạnh phúc bền lâu được.
Đừng cố gắng níu giữ một mối quan hệ mà em không hề có cảm giác yêu thương. Đừng làm khổ anh ấy khi bản thân em cũng chẳng biết mình có yêu, có cần anh ấy hay không. (Ảnh minh họa)
Nếu như bản thân em chưa thể thấy mình yêu anh ấy đủ nhiều thì tốt nhất là em nên dừng tình cảm này lại. Em làm thế không phải là tàn nhẫn mà là tốt hơn cho anh ấy. Em sẽ còn làm khổ chàng trai ấy nhiều hơn khi mà em không yêu, không rung động nhưng vẫn khiến người ta bị ràng buộc bởi một mối quan hệ yêu đương, vẫn khiến họ phải lo lắng, chăm sóc cho em. Khi biết được sự thật là em không có cảm giác gì khi bên anh ấy, anh ấy sẽ còn đau khổ và cảm thấy bị tổn thương hơn nữa.
Nếu trái tim không đủ những rung động, yêu thương thì hãy tạm dừng. Cả hai tiếp tục coi nhau là bạn và hoàn thành những dự định trong tương lai của mình… Đừng cố gắng níu giữ một mối quan hệ mà em không hề có cảm giác yêu thương. Đừng làm khổ anh ấy khi bản thân em cũng chẳng biết mình có yêu, có cần anh ấy hay không. Dũng cảm nói ra sự thật, để anh ấy có cơ hội tìm một người khác thực sự phù hợp hơn là điều em nên làm.
Nếu như sau khi tạm dừng, hai bên tìm được cho mình những thành công nhất định trong học tập, công việc và cảm thấy rằng mình bắt đầu thấy yêu thương, nhớ nhung người kia thì quay lại bên nhau cũng không muộn. Còn nếu không, khi ấy hãy coi nhau là bạn, động viên nhau cùng cố gắng, đừng tiếp tục khi em không biết có yêu anh không.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Khampha
4 năm bỏ vợ theo gái giờ lại muốn quay về
Bị vợ chê bất tài, tôi bỏ đến sống với người tình trong 4 năm. Nhưng tôi nhớ vợ, nhớ con vô cùng.
Gần 1 năm trời qua đi, sống trong cảnh một thân một mình sớm tối đi về căn phòng trọ, tôi mới thấm thía cái cảm giác của một kẻ không nhà. Tôi nhớ vợ, nhớ con đến cùng kiệt. Tôi muốn quay về, muốn cầu xin vợ tha thứ sau khi bỏ vợ theo gái nhưng lại nghĩ đến cái sĩ diện của một thằng đàn ông mà không đủ quyết tâm. Tôi sợ cô ấy - người vợ tôi từng yêu sẽ cười vào mặt tôi vì sự đớn hèn này. Liệu tôi có nên quay về hay không?
Cách đây 5 năm, tôi bỏ nhà ra đi sau khi bị vợ chê là kẻ ăn bám. Đúng là vợ tôi đã sai lầm, đã quá quắt vì từ khi cưới xong, cô ấy luôn miệng chê bai tôi. Khi tôi lấy vợ, công việc của tôi chỉ lương tháng 3 cọc, 3 đồng. Chi tiêu trong nhà hầu như do vợ tôi đảm đương. Số tiền tôi kiếm được chỉ đủ để nuôi bản thân tôi. Thời điểm đó, điều tôi mong ngóng chính là vợ ở bên động viên, cùng tôi vượt qua giai đoạn khó khăn này để tôi phấn đấu trong công việc. Nhưng có lẽ vì cuộc sống quá vất vả khiến vợ tôi sinh ra cáu gắt, khó chịu với tôi.
Lúc đầu vợ tôi chỉ khó chịu nhưng không nói chê bôi ra mặt. Càng về sau, khi đứa con gái lớn ra đời vợ tôi càng khinh thường tôi hơn. Tôi cú lắm. Công việc không được như mong đợi cũng không phải lỗi tại tôi. Tại sao vợ tôi lại cứ khinh thường tôi như vậy? Trong khi tôi ra ngoài, ai cũng nể, cũng quý trọng còn vợ thì cay ca, chê bai đủ đường khiến tôi chán lắm.
Bị vợ chê, tôi bỏ vợ theo gái 4 năm liền (Ảnh minh họa)
Cũng thời gian đó, có một cô làm cùng công ty cũ cứ thích và theo đuổi tôi. Cô này không những có điều kiện mà còn xinh đẹp nữa. Và rồi, trong một lần cãi nhau với vợ, cô ấy lại khinh tôi làm ra ít tiền, tôi đã quyết định dọn đồ ra đi. Ngay đêm ấy, tôi tìm đến nhà người tình ở. Tôi cảm thấy như chơi lại vợ mình một vố vì không có cô ấy, có cả tá những cô gái khác sẵn sàng mở cửa đón tôi giữa đêm khuya dù tôi không có tiền đi chăng nữa.
Những tháng ngày sau đó, tôi chờ vợ tôi khóc mếu điện thoại năn nỉ đòi về. Nhưng không, vợ tôi hoàn toàn im bặt. Cô ấy không cần tôi trong ngôi nhà đó nhưng cũng không làm đơn ly hôn. Được thể, tôi càng sung sướng ở bên người tình. Cô nhân tình cho tôi một cuộc sống vật chất sung sướng, lại chiều chuộng tôi chứ chẳng như người vợ lúc nào cũng khắt khe, khinh khi với tôi.
Tôi đi làm lương tháng chỉ việc giữ tiêu, không phải đóng góp với người tình. Tuy được chiều chuộng như vậy nhưng tôi cảm thấy nhớ vợ, nhớ con vô cùng. Tôi nhận ra người mình yêu là vợ nhưng vì xa vợ, tôi được chiều chuộng, nên cũng chẳng chắt bóp được gì. Tôi đã tự nhủ, một là vợ tôi năn nỉ tôi về, hai là tôi phải kiếm được thật nhiều tiền thì mới quay về. Nhưng đến giờ, mọi thứ vẫn không như mong đợi.
Liệu tôi có nên quay về cầu xin vợ tha thứ không? Hay là cứ sống như thế này để chờ vợ mở lời. (Ảnh minh họa)
Sống với người tình được 4 năm, cuối cùng cô ta bỏ tôi đi lấy chồng. Tôi nghĩ đó cũng là một kết cục nên như vậy. Dù sao tôi cũng không thể lo cho cô ấy được cả đời thì nên để cho người đàn ông khác. Nhưng đớn đau là ở chỗ, khi cô ta đi, cô ta còn lừa của tôi một khoản tiền không hề nhỏ (Đó là số tiền trong những tháng sống cùng cô ta tôi để dành được từ đồng lương ít ỏi của mình. Tôi định dùng chúng để mang cho con gái). Tôi cay đắng chấp nhận vì thực ra cô ta cũng nuôi tôi nhiều. Chẳng qua là cô ta đòi lại những gì mình đã bỏ ra.
Từ đó tới nay tôi thuê nhà sống một mình. Cuộc sống khá chật vật nhưng cái chính vẫn là tôi cảm thấy cô đơn, nhớ vợ, nhớ con. Nhưng xa nhau quá lâu rồi, tôi sợ vợ tôi không còn muốn chấp nhận tôi nữa. Vả lại, nếu tôi có quay về, chắc cô ấy lại khinh tôi không kiếm ra tiền, về ăn bám cô ấy. Nhưng tôi nhớ vợ con lắm, tôi thực sự khao khát được về với gia đình của mình. Liệu tôi có nên quay về cầu xin vợ tha thứ không? Hay là cứ sống như thế này để chờ vợ mở lời. Tôi biết cô ấy yêu tôi, chỉ có tình yêu mới khiến hơn 4 năm qua cô ấy không hề viết đơn ly dị. Có lẽ cô ấy cũng đợi tôi quay về sau khi tôi bỏ vợ theo gái.
Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này?
Theo Khampha
Sống cùng một nhà mà anh vẫn lăng nhăng Em bị chồng sắp cưới phản bội khi mà chúng em đã yêu nhau 6 năm và đang sống cùng một nhà như vợ chồng. Chị Thanh Bình thân mến! Hiện tại em đang rất phân vân và đau khổ. Em sợ quyết định của mình sẽ ảnh hướng đến tương lai cũng như cả người thân nữa. Em không thể tin là...