Bé trai ‘lái’ ôtô đồ chơi ra đường tìm người cứu cha
Một bé trai 3 tuổi, người Anh, đã lái chiếc xe tải đồ chơi vượt hàng trăm mét xuống đoạn đường dày đặc xe cộ để tìm người cứu cha đang lên cơn co giật.
Theo Daily Mail, bé Stefan Snowden biết cần phải tìm người giúp đỡ khi cha em Marc, 28 tuổi, bị bệnh động kinh, lên cơn co giật.
Cậu bé lấy chiếc xe tải cứu hỏa đồ chơi, đi từ nhà ở thôn Twenty, Linconshire (Anh) và vượt qua quãng đường gần nửa kilomet, xuống đoạn đường dày đặc xe cộ A151 nối giữa thành phố Spalding và Bourne, để tìm kiếm sự giúp đỡ.
Một nhân chứng cho hay: “Cậu bé đi dọc theo con đường chính dẫn tới Bourne. Có khoảng ba tới bốn chiếc xe đi phía sau. Cậu bé đi chậm tới mức nhiều tài xế mất kiên nhẫn phải vượt qua. Sau đó, một phụ nữ đã dừng lại, đỗ xe vào lề đường để cứu cậu bé. Cô ấy thật dũng cảm”.
Một người phụ nữ khác chứng kiến những gì xảy ra đã đưa Stefan về nhà của mình và gọi điện cho cảnh sát.
Mẹ của Stefan là Carla Neve, 25 tuổi, đã có mặt sau khi vụ việc kịch tính trên xảy ra. Neve kể: “Marc bị bệnh động kinh. Khi đang ngồi trên ghế sofa, anh ấy bỗng dưng bất tỉnh và co giật. Stefan chạy ra ngoài cửa và đi lấy chiếc xe tải. Chắc chắn bé đi tìm sự giúp đỡ”.
Video đang HOT
Thanh tra cảnh sát Rachel Blacwell thuộc sở cảnh sát Lincolnshire, Anh cho hay: “Chúng tôi khen ngợi người phụ nữ đầu tiên đã không ngại rủi ro để ngăn chặn một thảm kịch xảy ra. Nếu cô ấy không hành động nhanh chóng, đứa trẻ có thể bị thương nặng hoặc hơn thế. Hành động của người phụ nữ thứ hai cũng thật tuyệt. Cô ấy đã mở rộng cửa nhà mình, trò chuyện với đứa trẻ trong khi người phụ nữ thứ nhất tìm hiểu đứa bé từ đâu tới”.
Mọi người đã tìm từng nhà cho tới khi tìm được nhà của Neve, lúc cô đang chờ xe cứu thương tới đón chồng và không biết Stefan mất tích.
Hoài Linh
Theo vietnamnet.vn
Dòng chữ cuối cùng của người cha "điên" và câu chuyện đằng sau khiến tất cả bật khóc
Có lúc ba vẫn quên cả tên mình, nhưng không bao giờ quên mình là con gái của ông...
"Năm mình 15 tuổi. Ba mình bị tai nạn lao động. Thế là trong mắt cuộc đời, ba mình thành người điên.
Ba mình vẫn sống, nhưng lúc đó tâm trí ông không khác gì đứa trẻ lên ba. Thế là ngoài giờ đi học, nhiệm vụ của mình là ở nhà giữ ba.
Ba quên mất đi nhiều thứ, như tên thật của mình và chị, ngày sinh của hai đứa. Đôi khi không nhớ cách gọi cái quay quay ra gió gọi là quạt, cái sáng sáng gọi là bóng đèn.
Nhưng mình nhớ lúc ba còn hôn mê trong viện, mẹ và chị túc trực ở bệnh viện còn mình phải đi học. Mình đã cầu nguyện chỉ cần ba còn sống, mọi thứ sao cũng được. Nên mình chấp nhận sự thay đổi của gia đình mình. Mình chấp nhận nhớ thay cho ba.
Năm mình 17, vì hậu quả của việc bị ngã, ba lại bị thêm cả bệnh động kinh nếu quá phấn khích tinh thần. Có lúc ba vẫn quên cả tên mình, nhưng không bao giờ quên mình là con gái của ông.
Năm mình 18, mình trầm cảm. Mình tự tử không thành, nên quyết định bỏ nhà ra đi. Trước lúc đi ghé thăm ba, mình hỏi giờ con đi xa ba có buồn và nhớ con nhiều không.
Ba nói, có chứ, nhưng miễn con vui là được. Con học giỏi là ba vui.
Mình kêu ba viết gì đi cho đỡ quên chữ.
Ba hỏi viết gì giờ, mình nói viết điều ba muốn nhắn cho nhà mình. Thế là ba viết cho dòng chữ dưới ảnh.
Mình bây giờ 20 tuổi, bớt đi được nhiều nỗi buồn, sự tự ti, cùng những cơn ác mộng vây lấy bản thân mỗi đêm. Một phần vì dòng chữ ba viết cho hôm đó. Giờ ba mình vẫn như đứa trẻ, nhưng mình thấy không sao, miễn là tình yêu của bà còn chảy trong máu mình.
Đặt gối xuống đất, giơ tay lên trời. Cảm tạ trời cao cho con gian khổ và đơn độc, cho con gục ngã và tuyệt vọng. Để con biết mạnh mẽ và kiên cường, để con biết tha thứ và thấu hiểu, để con biết yêu và quý trọng cuộc đời này.
P/s: dòng chữ là "Sony, Mickey (tên ở nhà của hai chị em) vào cùng tôi. Ba thương tụi con hỉ. Ba thương mẹ nhiều!"
Tờ giấy có dòng chữ nghuệch ngoạc và nội dung đầy cảm động.
Đây là câu chuyện về tình cảm gia đình đang được chia sẻ trên nhiều fanpage. Đọc xong, nhiều người cũng thấy cay mắt. Đúng là, niềm hạnh phúc nhất trong cuộc đời này vẫn là còn có cha, có mẹ. Dù cha mẹ có thế nào, họ vẫn là đấng sinh thành, nuôi nấng ta thành người.
Người cha trong câu chuyện bị người đời coi là điên nhưng ông vẫn nhớ con gái, vẫn dành tình yêu thương vô bờ bến cho con.
Tình cảm gia đình đúng là điều quý báu nhất mà mỗi con người có được. Dù có đi xa thế nào, khôn lớn ra sao, gia đình vẫn là điểm tựa bình yên của mỗi con người.
Theo Thế giới trẻ
Những nguy cơ của bệnh cường giáp đến phụ nữ mang thai Cường giáp là bệnh không hiếm gặp ở các phụ nữ mang thai, tuy nhiên còn nhiều người, kể cả một số thầy thuốc còn chưa hiểu biết rõ về các nguy cơ cũng như cách thức theo dõi và điều trị căn bệnh này. Sự thiếu hiểu biết đã khiến cho nhiều người quyết định sai lầm là bỏ thai khi biết...