Bé trai có hành động nhạy cảm trong lớp mầm non, cô giáo đỏ mặt khi phát hiện
Sự việc gây xôn xao.
Một người mẹ Trung Quốc đã kể lại câu chuyện của mình, khiến nhiều phụ huynh xôn xao thảo luận.
Con trai cô – cậu bé San San khoảng một tháng sau khi con đi học, người mẹ liên tục nhận được phàn nàn của cô giáo về việc cậu bé thường xuyên mất tập trung và nghịch thứ gì đó trong lớp và khi phát hiện, chính cô cũng phải đỏ mặt. Hoá ra, cậu bé thường xuyên đụng chạm vùng kín của chính mình.
Người mẹ đỏ mặt, hoảng hốt và rất lo lắng không biết lý do vì sao con làm vậy, cô không biết liệu đó có phải là một biểu hiện của vấn đề tâm lý nào không? Ngay hôm đó, cô liền đưa con đi đến bệnh viện để kiểm tra.
(Ảnh minh hoạ)
Bác sĩ cho biết: “Trên thực tế, đôi khi trẻ có thể thỉnh thoảng chạm vào vùng kín của mình, chỉ vì tò mò và khám phá. Khi đi tiểu hoặc tắm, trẻ có thể sờ những “cô bé”, “cậu bé” của mình, hầu hết đều muốn tìm hiểu cơ thể.
Điều này là bình thường! Thực chất, sờ vào vùng kín của trẻ cũng giống như sờ vào mắt, mũi và các bộ phận khác của con người, là cách để trẻ khám phá một phần cơ thể của mình.
Vì vậy, cha mẹ không nên đe dọa, cấm đoán con. Cách tiếp cận như vậy dễ khiến trẻ hiểu lầm rằng “vùng kín” của mình là thứ gì đó dơ bẩn, đáng khinh. Sự hiểu lầm kiểu này là một trở ngại lớn để trẻ được giáo dục giới tính đúng đắn.
Tuy nhiên, nếu việc này lặm lại với tần suất quá thường xuyên thì đây có thể là một biểu hiện bất thường. Khi trẻ có biểu hiện nghịch “vùng kín” của mình bất kể khi đang chơi đùa, ngồi trên xe hay cả khi đang ở lớp học …
Trẻ em rất tò mò về mọi thứ xung quanh, sờ vào “vùng kín” cũng là một trong những cách trẻ tìm hiểu cơ thể mình.
Video đang HOT
Hành động này có thể bắt nguồn từ 3 nguyên nhân sau:
Đó có thể là biểu hiện của một vấn đề tâm lý ở trẻ. Có thể trẻ đang chịu đừng điều gì đó căng thẳng, áp lực.
Đó cũng có thể là do bộ phận đó của trẻ có vấn đề. Lúc này, cha mẹ nên nhanh chóng kiểm tra xem con có bị viêm nhiễm, nổi mẫn đỏ hay tiết dịch bất thường không.
Cuối cùng, nguyên nhân có thể đến từ đồ lót của trẻ. Có thể quần quá chật hoặc chất kiệu quần không thoáng khí và không hợp với da trẻ.
Nguyên nhân có thể đến từ chất liệu và kích cỡ của quần nhỏ.
Lúc này, mẹ nên chú ý, và đưa bé đi khám khi phát hiện ra điều bất thường, thay vì vội vàng giúp con sửa những “thói hư tật xấu”.
Điều quan trọng là cha mẹ nên thường xuyên quan sát các biểu hiện và hành động của con để sớm phát hiện các hành vi bất thường. Khi đó, thay vì cố gắng giúp con sửa “thói hư tật xấu” này, cha mẹ nên ngay lập tức đưa trẻ đến bệnh viện để sớm tìm ra nguyên nhân và kịp thời giải quyết.
Cuối cùng, cha mẹ vẫn nên hạn chế các hành vi này của con vì chúng có thể gây ra một số ảnh hưởng đến sự tập trung của con cũng như có nguy cơ gây ra nhiễm trùng “vùng kín” của con. Cha mẹ có thể áp dụng các cách sau:
Cha mẹ nên hướng dẫn trẻ hiểu rõ cơ thể mình và vẫn nên hạn chế chạm vào vùng kín.
Khi trẻ còn nhỏ, thấy con tự chạm vào mình, cha mẹ có thể lặng lẽ gỡ tay bé ra, hoặc chuyển hướng sự chú ý của trẻ bằng cách đặt đồ chơi, thức ăn vào tay của con,…
Đối với trẻ từ 2, 3 tuổi hoặc thậm chí lớn hơn, khi phát hiện trẻ có những hành vi như sờ mó vào vùng kín. cha mẹ chớ vội làm ầm lên. Đầu tiên hãy khẳng định hành vi và cảm xúc của trẻ, đồng cảm với trẻ, bày tỏ rằng hành vi này là bình thường, để trẻ thư giãn trước khi đồng ý với trẻ một số quy tắc: Vùng kín không bẩn, có thể đụng chạm vào nhưng phải chú ý giữ vệ sinh, không sờ mó thường xuyên, không làm việc này nơi công cộng, không để người khác chạm vào … Điều này không chỉ để đề phòng kẻ xấu mà còn tránh cho trẻ thiếu hiểu biết, tự hại mình trong quá trình khám phá cơ thể.
Tâm thư "bị lộ" được gửi trong nhóm kín của cô giáo đóng cửa không tiếp khách ngày 20/11, hàng xóm xì xào "chả biết dạy dỗ kiểu gì mà chả ai tới nhà"
Một bức tâm thư từ một hội nhóm lớp được lọt ra ngoài, danh tính cô giáo không được tiết lộ nhưng khiến ai cũng phải trầm trồ "cô giáo nhà người ta"...
Bức thư được cho là của cô giáo gửi tới phụ huynh trong nhóm riêng của lớp để giải thích cho nhiều cha mẹ yên tâm với việc không quà cáp ngày 20/11 mà không phải áy náy gì. Ai đọc cũng hiểu ngay đây hẳn là cô giáo "của hiếm" có tâm thực sự...
Tâm thư gây chú ý của cô giáo (Ảnh minh họa)
Cô giáo viết như sau:
"Gửi cha mẹ học sinh,
Như ngay trong cuộc họp phụ huynh đầu năm tôi đã từng nói: "Tôi xin từ chối tất cả những món quà dù lớn hay nhỏ cho các dịp lễ Tết, kể cả ngày 20/11 để tránh những bất tiện cho phụ huynh, những hiểu lầm có thể xảy đến sau này". Nhưng tôi biết nhiều phụ huynh vẫn áy náy và có phần ái ngại với việc cô giáo không nhận quà, nên tôi viết thêm điều này từ đáy lòng để giải thích cho cha mẹ học sinh của mình yên tâm. Tôi làm điều này là có lý do và nó hoàn toàn chính đáng. Các vị không phải có bất cứ gợn suy nghĩ nào vì điều này.
Vì đây là công việc dù tôi làm bằng tình yêu thương, bằng trái tim mình nhưng cũng được trả thù lao như công việc các vị làm ở công ty. Nên có 1 ngày được tri ân bằng vật chất là có phần không công bằng với nghề nghiệp của các vị. Nếu có hãy cứ yêu quý tôi bằng trái tim mình, thế là đủ rồi.
Chưa kể việc bấy nhiêu phụ huynh mất thời gian cho 1 người như tôi vào việc đi mua hoa, chọn quà hay đau đầu suy nghĩ tặng quà hay tiền rồi cất công chờ tặng quà, tặng hoa vào ngày này cũng là 1 sự lãng phí không cần thiết. Tôi biết cha mẹ phụ huynh ai cũng bận bịu và nhiều vất vả, hãy cho mình không phải thêm bận rộn vào ngày này.
Nghề giáo viên có áp lực hơn nghề khác không? Tôi cho rằng bản thân các vị cũng có lúc căng thẳng vô cùng, cũng có nhiều khi miệng muốn buột ra câu "xin nghỉ việc" nhưng áp lực của những hóa đơn, của vai trò trụ cột gia đình khiến các vị phải kìm lại. Tôi cũng vậy, nhưng tôi không cho rằng nghề nghiệp của mình có phần đặc biệt hơn để phải nhận được sự tri ân vào 1 ngày đặc biệt.
Ảnh minh họa
Hôm sinh nhật mình tôi đến lớp thấy "tổ ong vỡ" của mình im bặt lạ kỳ, vào lớp có vẻ trống trơn rồi lũ trẻ từ đâu bật dậy đồng thanh hô rõ to: "Chúc mừng sinh nhật mẹ yêu quý". Điều đó khiến tôi vỡ òa hạnh phúc. Tôi cá là không có thứ nghề nghiệp nào có thể cho người ta niềm hạnh phúc lớn lao như thế. Vì vậy, cảm ơn các con còn chưa hết, vậy cớ sao để bố mẹ chúng phải tất tả ngược xuôi giờ tan tầm lo lắng quà cáp chuẩn bị để tri ân thầy cô của con mình.
Đấy là nói thế thôi, không mấy ai biết tôi cũng có quà ngày 20/11, những thứ tôi luôn nâng niu để 1 góc phòng mà là bao tình cảm yêu thương của lũ học trò. Quà gì mà khiến người ta phát khóc, quà gì mà nguệch ngoạc hình vẽ và những dòng chữ chẳng thằng hàng... nó khiến tôi cảm thấy ngọt lịm hơn cả đường, thấy rằng thật đáng để làm giáo viên, để điều hành 1 "lũ giặc" ít khuôn phép mà dễ thương vô đối.
Nên ai đó bảo tôi không nhận quà có khi sai, thậm chí là quà to là khác. Thứ quà đủ khiến cho lúc tôi nghe được hàng xóm xì xào "chả hiểu dạy dỗ kiểu gì mà 20/11 chả ai tới nhà", nó cũng không làm tôi buồn. Quà của tôi đâu cần phải phụ huynh mang tới nhà, quà của tôi, tôi giấu cho riêng mình tôi, đâu cần ồn ào... Đó cũng là thứ quà duy nhất tôi muốn nhận, là tình cảm yêu thương của các con, những thứ không ảnh hưởng đến "ví" của cha mẹ chúng.
Khi tôi nói rằng tôi không nhận quà, một số phụ huynh vẫn "cố" tặng hoa, tặng quà cây nhà lá vườn vì nghĩ đó không hẳn là vật chất mà là tình cảm ắt tôi sẽ nhận. Tôi đã trả lại để tránh tạo thành tiền lệ vẫn có quà được "lách" qua. Hoa đẹp tôi luôn thích nhưng quá đắt đỏ vào ngày này. Quả đu đủ, con gà, cân măng... tôi cũng quý lắm, nhưng khi tôi nhận chúng thì các phụ huynh khác sẽ phải băn khoăn, sẽ phải gợn lên những nghĩ suy, lo sợ các con mình không được đối xử công bằng nếu cha mẹ học sinh khác tặng quà. Nó cũng trái ý nghĩa ban đầu, tôi muốn cha mẹ học sinh của mình được rảnh rang ngày này, các vị cũng khá vất vả rồi, không phải bận tâm thêm vào phần nghi lễ đặc biệt ngày này nữa.
Là phụ nữ tôi cũng mê tiền, cũng thích quà, thích được ca tụng, nhưng chỉ là cái thích nhất thời thôi còn 364 ngày còn lại thì như thế nào? Nhận quà rồi sao? Nó không làm tôi giàu lên hay nghèo đi, cũng chẳng có thể làm cho những ngày khác của mình kém vinh quang hơn. Vậy tôi bớt đi thứ hạnh phúc phù phiếm 1 ngày để tất cả chúng ta được hạnh phúc, tôi nghĩ nó thật xứng đáng.
Trong lớp ta không phải gia cảnh nhà ai cũng giống nhau, tôi nhận quà của người này, người kia điều kiện không cho phép sẽ cảm thấy áy náy rồi họ phải cố gắng bỏ ra 1 khoản, cắt đi 1 thứ gì đó trong khoản cần chi của gia đình để đẹp lòng tôi. Đó là điều không đáng. Giải quyết công việc của mình, đối mặt với hóa đơn, chăm sóc những đứa trẻ đã quá mệt mỏi rồi, hãy coi 20/11 là ngày bình thường thôi.
"Tôi đang rất hạnh phúc với lớp học và nghề nghiệp mình theo đuổi", cô giáo chia sẻ. (Ảnh minh họa)
Hãy cứ để mình tôi thấy nó là ngày trọng đại với chính mình, với nghề nghiệp tôi cảm thấy phần nhiều hơn là hạnh phúc. Hãy cứ để tôi có chút giây phút lắng lại, thấy mình cần phải cố gắng hơn với những gì tôi được nhận. Với niềm hạnh phúc rất riêng mà nghề nghiệp khác thực sự không có được. Như thế với tôi thật sự là đủ rồi.
Vì thế, đừng ái ngại, đừng áy náy vì tôi không nhận quà. Tôi đang rất hạnh phúc với lớp học và nghề nghiệp mình theo đuổi, đó là phần quà lớn nhất tôi nhận được mỗi ngày. Và khi phụ huynh hạnh phúc, học trò của tôi có cơ được hạnh phúc, đó thực sự là một món quà.
Ngày 20/11 cho tôi xin được gửi lời cảm ơn lại tới tất cả các phụ huynh và học trò của mình tình yêu thương vô bờ bến và lời cảm ơn từ đáy lòng vì những tình cảm quý mến đã dành cho tôi".
Bức thư đầy tình yêu thương với tư tưởng cực kỳ nhân văn, hiện đại và tích cực của cô giáo này hiện đang khiến bao cha mẹ và học sinh tấm tắc ngưỡng mộ.
Ngày 20/11 của 4 cô giáo xinh đẹp từng gây "sốt" mạng Phương Thảo, Hà Thu, Khánh Huyền, Nguyệt Hằng đều có những cảm xúc hân hoan, hạnh phúc đón ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 đầy ý nghĩa. Lưu Thị Phương Thảo Phương Thảo cảm thấy hạnh phúc vì được trở thành một cô giáo. Phương Thảo được biết đến với hình ảnh cô giáo không chỉ sở hữu gương mặt xinh đẹp mà...