Bế tắc với cái thai trong bụng
“Cô chưa gặp trường hợp nào mà khát vọng sống của thai nhi lớn như vậy. Lấy ra cả mấy chục phút mà tim thai vẫn đập”…
ảnh minh họa
Gửi các anh chị ban biên tập mục tâm sự của afamily.vn
Những ngày vừa qua em luôn sống trong tâm lý nặng nề, lo âu, chán nản và bế tắc. Em không biết lúc này có phải là giai đoạn đen tối nhất của cuộc đời mình không nhưng dường như em cảm thấy không còn sức lực và ý chí để có thể bước tiếp những ngày tháng sắp tới. Em rất sợ nói ra chuyện này nhưng bây giờ em chẳng biết chia sẻ cùng ai, hi vọng mọi người khi đọc xong hãy cho em một lời khuyên.
Từ bé em chưa bao giờ vào các bệnh viện liên quan đến sản phụ. Cho đến năm thứ nhất đại học, em phải làm một việc là đưa chị cùng phòng trọ đi giải quyết “hậu quả” sau cuộc tình trái ngang với một gã sở khanh. Gã đã bỏ đi mất hút, không còn tăm tích khi nghe chị có thai. Chị đang năm cuối, hận gã người tình, hận cả giọt máu trong bụng mình nên quyết đi phá.
Trong thâm tâm em hình ảnh các phòng sinh luôn khiến cho người ta có một cảm giác ấm áp với tiếng trẻ con khóc, hình ảnh người mẹ cho con bú rất dịu hiền. Vậy mà đến phòng nạo phá thai cùng chị ấy,em như lạc vào cơn ác mộng và khi trở ra cảm thấy khủng khiếp. Những khuôn mặt tái nhợt vì đau đớn, tiếng la hét, tiếng những dụng cụ y tế va vào nhau lạnh lẽo, những bào thai vô tội được lấy ra… tất cả gợi cho em một sự khiếp đảm, nỗi sợ hãi đến mức ám ảnh.
Cái thai trong bụng chị ấy đã được 11 tuần tuổi, khá lớn và không nên nạo bỏ. Bác sỹ khuyên chị ấy nên giữ lại đứa trẻ vì nếu bỏ đi có thể gặp những biến chứng nguy hiểm và những thai nhi đã thành hình hài con người mà phải làm thủ thuật để phá bỏ thì thật khủng khiếp. Chị ấy đã nói dối bác sĩ trong nước mắt: “Bố cháu rất gia trưởng, sẽ giết cháu không biết chừng, còn gia đình anh ấy thì nghèo quá, chúng cháu chưa ra trường, kinh tế chưa có. Đẻ con ra chắc chết. Bác sĩ làm ơn giúp cháu”.
Video đang HOT
Sau một hồi thuyết phục không được, không lay chuyển được chị ấy, cô bác sĩ hôm ấy đành phải làm thủ thuật loại bỏ thai nhi. Trở ra sau khi làm công việc của mình. Em nhìn thấy trên khuôn mặt cô bác sĩ phúc hậu ấy sự ám ảnh và xót xa. Cô ấy nói với em mà như kể tội bản thân mình “Bạn cháu quá dại dột để xảy ra như vậy, để cái thai đã thành hình người, các bộ phận cũng đã rõ ràng. Cô chưa gặp trường hợp nào mà khát vọng sống của thai nhi lại lớn như vậy. Lấy ra cả mấy chục phút mà tim thai vẫn đập. Cô thấy mình có tội khi cướp đi cơ hội sống của sinh linh bé bỏng ấy”.
Lời tâm sự của cô khiến em rùng mình, không khỏi sốc trong tâm trí non nớt tuổi mới lớn. Càng ám ảnh hơn là hình ảnh chị bạn em bước ra khỏi phòng nạo với khuôn mặt tái nhợt, đau đớn nhưng không hề có một biểu hiện cảm xúc nào của đau khổ khi nỡ tâm trút đi giọt máu của chính mình. Chị ấy thật nhẫn tâm. Rồi sau đấy một thời gian, chị ấy bỏ học rồi lưu lạc đi đâu em không còn tin tức.
Câu chuyện của chị ấy như một ký ức khiếp đảm bao trùm lấy em chưa khi nào nguôi. Trớ trêu thay, cuộc đời nhiều lúc thật éo le. Đâu phải biết mà có thể tránh được, em đang ở trong hoàn cảnh của chị ấy ngày nào. Nhưng giờ em mới chỉ cuối năm thứ ba, còn trẻ hơn cả chị ấy.
Em không sống buông thả, cũng luôn ý thức tránh quan hệ tình dục trước hôn nhân nhưng trong một lần không gian quá lý tưởng, cảm xúc không kìm chế nổi, anh ấy đã không cho em cơ hội chống đỡ và thực hiện ham muốn của mình một cách mãnh liệt. Sau lần ấy, dù cố tránh nhưng “chuyện ấy” vẫn xảy ra. Và điều em không mong muốn đã đến.
Khi biết mình có thai, em báo cho anh ấy biết. Em cảm thấy sợ hãi còn anh thoáng chút lo âu nhưng rồi an ủi em “Đừng lo em ạ, có con thì mình đẻ nó ra, anh ra trường rồi đi làm, sẽ nuôi được con và em”. Anh vừa ra trường và bắt đầu đi tìm việc, anh kêu về quê bảo bố mẹ rồi sẽ lên báo tin cho em, sau đó sẽ để bố mẹ sang nhà em nói chuyện. Anh ấy còn nói, chỉ sợ bố mẹ em không chấp nhận anh ấy thì anh chẳng biết làm thế nào.
Em biết mình còn trẻ, có con rồi học hành ra sao. Cũng sợ bố mẹ biết nhưng nghe anh ấy nói vậy cũng yên tâm phần nào. Những ngày anh về quê là những ngày em chờ đợi trong thấp thỏm. Cái thai cứ thêm một tuần lại có thêm thay đổi khiến em khó chịu, mệt mỏi. Chờ mãi, gần một tháng anh mới trở ra. Nét mặt ủ rũ, anh nói nhà anh đang có chuyện không vui. Cha mẹ đang phải lo giải quyết nhiều việc khó khăn trước mắt. Anh cố gắng lần lữa chờ mọi việc ổn để nói chuyện của em. Nhưng tình hình không khả quan, làm đám cưới bây giờ là không thể. Anh nghĩ lại rồi, mình nên bỏ đứa con em ạ.
Em không còn tin vào tai mình nữa, anh kéo dài cả tháng trời để cái thai lên tới gần mười tuần tuổi rồi lại nói một cách vô trách nhiệm như thế. Em chết lặng, còn anh chẳng biết làm gì, bỏ đi uống rượu.
Ngày nào anh cũng bắt em đi phá, anh hứa hẹn với em đủ điều, vẽ ra cả tương lai tối tăm nếu như đứa con ra đời lúc này để thuyết phục em. Anh chỉ biết cho bản thân mình mà không hề biết tới những điều em đang suy nghĩ.
Hình ảnh chị cùng phòng, hình ảnh đứa trẻ, hình ảnh cô bác sĩ với gương mặt đau xót năm nào tại phòng nạo thai lại hiện ra và ám ảnh em hơn bao giờ hết. Em sợ mình không chịu đựng nổi nếu gặp cảnh như vậy.
Em cũng được nghe nhiều biến chứng xảy ra đối với việc nạo phá thai, đồng nghĩa với tính mạng em sẽ bị đe dọa nhưng có lẽ đó không phải là điều em hoang mang nhất. Em không muốn cướp đi sinh mạng của con mình, không muốn là một người mẹ nhẫn tâm, độc ác. Em sợ những cú sốc về tinh thần sẽ khiến em suy sụp. Em sợ cả một điều bất hạnh có thể đến nếu sau này em không còn có khả năng làm mẹ.
Em sợ lắm, anh có hiểu không?
Theo VNE
Khóc thét vì "cai ngục" trong nhà
Gần như ngày nào anh Hoàng cũng phải bỏ ra khỏi nhà trong cơn giận dữ, bực tức tột độ. Nguyên nhân là bởi vợ anh giống như cai ngục...
2 năm trở lại đây, anh Hoàng (Quận Phú Nhuận -TP.HCM) gần như ngày nào cũng phải bỏ ra khỏi nhà trong cơn giận dữ, bực tức tột độ. Anh cho biết, nguyên nhân khiến anh khó chịu và cảm thấy ngột ngạt trong ngôi nhà của chính mình là bởi người vợ luôn quản lý, kìm kẹp anh như một tù nhân.
Chị Hân - vợ anh Hoàng, trước đây vốn là nhân viên hành chính. Tuy nhiên sau khi sinh con, chị quyết định nghỉ việc để ở nhà lo thu vén, săn sóc gia đình. Ở nhà chuyên tâm với việc cơm nước, giặt giũ, cho con ăn được gần một năm, chị Hân bỗng thường xuyên ca thán với anh Hoàng rằng mình tụt hậu, vừa già, vừa xấu. Rồi chị bắt đầu bóng gió, vặn vẹo chuyện anh sẽ chán "miếng mỡ bèo nhèo" là chị để đi tìm những cô nàng "ngọt mướt mơn mởn".
Nhận thấy có thể vì vợ cứ quanh quẩn ở nhà làm chừng ấy việc nên sinh ra buồn chán, tự ti với bản thân nên anh Hoàng hết sức thông cảm và chiều chuộng vợ. Thế nhưng ngược lại với phản ứng vui mừng, cảm động trước tình cảm mà anh Hoàng dành cho mình, chị Hân thường xuyên cáu gắt, soi xét hành vi của chồng.
Chị Hân thường xuyên cáu gắt, soi xét hành vi của chồng.
Anh Hoàng cho biết: "Khi tôi quan tâm mua cho cô ấy chiếc váy thì cô ấy lại suy diễn tôi đi mua đồ cho bồ rồi vờ thương vợ. Rồi cô ấy đay nghiến tôi rằng &'cứ liệu hồn, sướng không biết đường sướng,lăng nhăng, bồ bịch tôi mà bắt được là chết với tôi'. Không những thế, để siết chặt cuộc sống của tôi, cô ấy đã không ngại ngần sỉ nhục những người bạn, đồng nghiệp khác giới của tôi".
Bên cạnh đó, để không cho chồng có bất cứ cơ hội nào mà tòm tem, chị Hân buộc anh Hoàng phải đuổi cô trợ lý nữ để tuyển trợ lý là nam. Chị Hân càng thít chặt "gọng kìm" trói buộc anh Nam khi một lần chị bắt gặp anh đang nắm tay một người phụ nữ. "Tôi hẹn gặp đối tác công ty, lúc xong việc, chúng tôi có bắt tay nhau, không hiểu vì sao cô ấy lại xuất hiện ở đó, cô ấy chen ngang vào, thô bạo giằng tay tôi ra rồi chủ động bắt tay với người phụ nữ kia và không quên giới thiệu là vợ tôi kèm một nụ cười ranh mãnh. Kể từ hôm đó, cô ấy cho tôi là đồ xấu xa, đi gặp nhân tình còn vờ vịt, khốn nạn bảo là đối tác" - anh Hoàng nói.
Quản việc ngoài xã hội của anh đã đành, chị Hân cũng "cao tay" khi một mặt hết sức vui vẻ, chiều chồng trước mặt gia đình chồng nhưng khi chỉ có 2 vợ chồng là chị lại lôi chuyện "bắt quả tang tay nắm tay nhân tình" ra để chì chiết. Lúc nào chồng làm điều gì đó không ưng ý là chị Hân hành hạ chồng bằng đủ chiêu trò như bắt chồng nghe điện thoại ngay sau tiếng chuông đầu tiên đổ; ở nhà không được gọi điện, sử dụng máy tính khi không có chị; mọi mật khẩu của các tài khoản mạng xã hội phải cung cấp cho chị; chi tiêu gì phải liệt kê không được thiếu một đồng... Chị cũng không ngại ngần buông những lời có ý mạt sát, xúc phạm chồng nếu anh có ý phản ứng hoặc có những biểu hiện mà chị nghi ngờ.
Để chứng tỏ mình là người phụ nữ vì chồng, vì gia đình, chị Hân tỉ tê với mẹ chồng rằng sợ lúc nào đó việc mình hi sinh lui về hậu phương, chăm sóc gia đình để chồng yên tâm lo công việc... không còn có ý nghĩa. Sợ chồng ham gái trẻ, chê vợ già... Những lời tỉ tê đó của chị khiến cho cả gia đình chồng luôn nghĩ rằng chị là người quá toàn vẹn. "Vì thế bố mẹ tôi mới tuyên bố sẽ từ mặt con trai nếu tôi làm chuyện có lỗi với cô ấy. Có thể vì có người hậu thuẫn nên cô ấy càng ngày càng quá quắt" - anh Hoàng cho biết.
Anh Hoàng kể thêm rằng có nhiều đêm, anh phải bỏ ra cổng đứng vì vừa chợp mắt được một chút thì bị vợ túm lấy cổ áo đòi anh phải thừa nhận chuyện ngoại tình, bắt anh phải khai tên tuổi, địa chỉ của người phụ nữ mà chị bắt gặp cùng anh trước đó.
"Cô ấy quá vô lý khi cứ bắt tôi khai thật những điều mà tôi không làm. Lúc tôi nổi khùng, phát cáu thì cô ấy bắt đầu mang con và bố mẹ tôi ra để dọa dẫm. Người nổi giận lúc đó đáng ra phải là tôi thế nhưng cô ấy miệng to hơn cái trống làng gào tên các con, dọa sẽ nói cho chúng biết bố chúng có những việc làm bỉ ổi. Rồi cô ấy nghĩ ra chiêu kìm kẹp chồng là buộc phải nộp hết lương, cho đứng tên hết các loại sổ tiết kiệm... Nói chung cô ấy từ một người vợ đã trở thành cai ngục trong ngôi nhà của chúng tôi" - anh Hoàng chốt lại câu chuyện của mình.
Theo VNE
Hủy hôn vì chồng sắp cưới theo người yêu cũ sang Mỹ Đến bây giờ, tôi vẫn không tin đó là sự thật. Tôi không thể tin là mình đã mất anh mãi mãi, người mà tôi luôn mong mỏi được lấy làm chồng. Tôi và anh yêu nhau được gần 1 năm thì có ý định tổ chức đám cưới. Bố mẹ tôi cũng đồng ý cho tôi và anh lấy nhau dù thời...