Bế tắc vì quá yêu người tình trẻ
Tôi lấy chồng và có một gia đình khá êm ấm với cậu con trai lên 5. Chồng tôi làm việc cho công ty liên doanh còn tôi làm việc cho một tập đoàn lớn trong nước…
Chúng tôi không phải suy nghĩ nhiều về chuyện tiền nong. Hơn nữa, cả hai đều sống đơn giản nên tôi thấy thật sự hài lòng với cuộc sống của mình trừ việc chồng hay phải đi công tác.
Ngày yêu nhau tôi đã từng nói với anh rằng tôi không sợ khổ, không sợ nghèo chỉ sợ phải xa chồng nhưng rồi do yêu cầu công việc và cuộc sống mưu sinh tôi vẫn xa chồng, mỗi tháng đôi lần và mỗi lần khoảng một tới hai tuần.
Gia đình hai bên đều ở xa nên quay ra quay vào cũng chỉ có tôi và con trai. Mọi người đều hiểu cảm giác xa chồng và phải trông con một mình như thế nào rồi, nhưng đối với tôi đó còn là cảm giác hoang mang lo lắng tột độ.
Những ngày xa chồng tôi hầu như không ngủ được, chỉ biết ôm chặt con trai và nằm mơ tưởng tới bao nhiêu thứ không hay ho xảy ra như chồng tôi bị ốm, chồng có bồ, chồng gặp tai nạn hay tôi bị ốm mà không ai biết…
Những ý nghĩ đó làm tôi khổ sở, mệt mỏi và kiệt sức. Tôi rất muốn nói với chồng rằng anh đừng đi nữa, hãy ở nhà với em nhưng rồi tôi tự biết làm như thế là quá ích kỷ đối với anh, với tôi và con trai tôi nữa. Tôi hiểu chồng cũng không muốn đi xa vậy mà cứ khi anh đi rồi thì tôi gần như điên cuồng trong mớ ý nghĩ hỗn loạn của mình. Tôi bắt đầu chán nản…
Từ sự chán nản ấy tới nhu cầu tìm kiếm người bầu bạn rồi tâm sự và làm chuyện ấy đã đẩy tôi vào vòng tay của Đại, một nhân viên dưới quyền và trẻ hơn tôi 5 tuổi.
Video đang HOT
Tôi bị cậu ta chinh phục dần dần, rồi yêu không dứt ra được lúc nào không hay… (Ảnh minh hoạ)
Đại mới ra trường chưa được bao lâu nhưng lại tỏ ra là người rất thạo trong chốn tình trường. Cậu ta tìm mọi cách để chiều lòng và được tôi nâng đỡ. Tôi đã thử lòng Đại từ việc nhờ vả các việc nhỏ ngoài giờ rồi tới những chuyện riêng tư, thấy cậu ta sẵn sàng làm tất cả, tôi ngờ rằng Đại mê mình.
Tôi đã ở bên Đại những đêm chồng đi công tác hay lúc vắng chồng. Lúc đầu, tôi không yêu Đại nhưng ở bên cậu ta tôi cảm thấy nhẹ nhõm và trong đầu không bị những ý nghĩ kỳ quái ngày trước ám ảnh nữa. Trong khi đó Đại luôn biết cách làm tôi vui và thoải mái. Tôi bị cậu ta chinh phục dần dần, rồi yêu không dứt ra được lúc nào không hay.
Bây giờ mỗi ngày không được nhìn thấy cậu ta, không được cậu ta ôm vào lòng hay nghe cậu ta nói với mình một lời yêu thương là tôi không chịu được. Vậy nên tôi đã lén lút quan hệ với Đại ngay cả khi chồng không đi công tác. Tôi thấy mình có lỗi vô cùng nhưng không biết làm cách nào thoát ra được.
Điều tệ hại hơn là gần đây Đại đã lộ mặt rõ là chỉ muốn lợi dụng tôi như một bậc thang để cậu ta leo cao hơn trên con đường danh vọng. Đại khẳng định rằng nếu tôi không giúp, cậu ta sẽ đem mọi chuyện nói với chồng tôi và cơ quan nơi tôi làm việc. Tôi không sợ Đại sẽ làm mất uy tín ở công ty vì nếu vậy Đại cũng chẳng được gì ngoài chuyện dìm chết cơ hội của cả cậu ta. Nhưng còn chồng tôi? Anh ấy sẽ thế nào khi biết chuyện tôi ngoại tình dù bề ngoài vẫn tỏ ra một lòng vì chồng vì con? Khốn khổ hơn, làm cách nào tôi có thể thoát ra khỏi mớ bòng bong tình cảm này trong khi ngay chính bản thân tôi vẫn yêu Đại tha thiết?
Tôi đang sống từng ngày, từng giờ trong tâm trạng lo lắng, có những lúc tôi đã nghĩ tới tự tử nhưng rồi thấy mình không được quyền làm thế. Tôi không thể vì lỗi lầm của mình mà tước đi quyền có mẹ của con trai, tôi sợ cho nó cảnh mẹ ghẻ con chồng…
Theo VNE
Đã đến lúc tôi phải ly dị chồng
Từ ngày bước về nhà chồng, tôi đã có cảm giác không an tâm.
Nhẫn nhịn bên người chồng vũ phu 5 năm
Lấy chồng, những tưởng cuộc sống sẽ lật sang trang mới, sẽ có một cuộc sống hạnh phúc hơn bên người mình yêu thương và gửi gắm cuộc đời. Nhưng ai ngờ, lấy chồng, cuộc đời còn u ám hơn cả khi độc thân. Nhất là khi sinh con ra, mọi chuyện lại trở nên phức tạp hơn.
Từ ngày bước về nhà chồng, tôi đã có cảm giác không an tâm. Chồng tôi khi yêu, vốn là một người đàn ông điềm đạm và lãng mạn, nên tôi không phải lo lắng gì. Tôi chỉ lo lắng mẹ chồng, gia đình chồng mà thôi. Nhưng, ngay trong đêm tân hôn, tôi đã nhận một cái tát như trời giáng từ bàn tay của chồng, bàn tay mà lúc nào cũng nâng đỡ tôi. Nguyên nhân vì, vợ anh không còn trinh tiết trong ngày cưới. Chính chuyện này tôi cũng phải bàng hoàng. Tôi không hiểu tại sao lại như thế. Tôi không tin là mình không còn trong trắng, tôi chưa từng quan hệ với ai trước anh thì làm sao mà có chuyện đó. Chuyện anh âu yếm tôi cũng hết sức khó khăn, không giống như người đã từng ngủ với nhiều người.
Vậy mà, khi tôi giải thích, anh lại không tin tôi. Anh nói đó là tại tôi, chính tôi đã lừa dối anh, lăng nhăng với ai mà không nói cho anh biết. Anh coi đó là sự phản bội trắng trợn và đay nghiến tôi suốt ngày.
Dù không biết vì sao mình không còn trong trắng, nhưng tôi đã cố gắng sống thật tốt, cố gắng hết lòng vì gia đình chồng, vì chồng. Chỉ là tôi càng chăm sóc chồng bao nhiêu thì anh chàng tỏ ra khó chịu bấy nhiêu. Anh bảo tôi là người đàn bà không biết liêm sỉ. Mỗi lần ăn cơm, anh chọn đúng bữa mà nói, nói tôi không ra gì khiến tôi nuốt không xuôi.
5 năm trôi qua nhưng anh vẫn không quên &'mối thù trinh tiết' của tôi. Mỗi lần cãi nhau là anh đều nhắc lại, anh nói tôi không có đủ tư cách để tham gia bất cứ việc gì trong nhà này cả.(Ảnh minh họa)
Suốt thời gian dài, anh không bỏ tôi, những dùng những lời đay nghiến tôi thậm tệ. Tôi đã van xin anh đừng bỏ tôi và con, tôi cũng khóc lóc nhiều nên có lẽ vì vậy, anh cũng thương tình tôi. Hoặc là, anh muốn giữ tôi lại để xúc phạm tôi, để khiến tôi không còn mặt mũi nào đối diện với người khác.
5 năm đó, tôi sống với người chồng chỉ suốt ngày biết nhậu nhẹt, có khi còn gái gú rồi lại về nhà với những trận đòn như trời giáng lên đầu vợ. Tôi chỉ biết ôm con mà khóc. Nhưng vì con, tôi cố gắng mãi, cố gắng vô cùng.
Đã đến lúc phải làm mẹ đơn thân
5 năm trôi qua nhưng anh vẫn không quên &'mối thù trinh tiết' của tôi. Mỗi lần cãi nhau là anh đều nhắc lại, anh nói tôi không có đủ tư cách để tham gia bất cứ việc gì trong nhà này cả. Anh bảo tôi là người đàn bà không ra gì, muốn sống trong nhà này thì cam chịu cảnh làm ô-sin người ở đi. Nghe vậy, tôi tủi lắm. Nhìn con thơ mà lòng tôi chua xót.
Hôm rồi, vợ chồng tôi cãi nhau to, tôi mượn cớ trông con để trốn chuyện cãi nhau, thế mà anh nhảy vào, giật lấy con và dúi đầu con xuống. Cháu mới gần 4 tuổi, anh làm cha mà lại nhẫn tâm như vậy sao.
Động vào tôi thì được nhưng động vào con tôi thì nhất định tôi không thể nào chấp nhận. Tôi nói với anh về việc chia tay, tôi nhất định li dị, không còn vương vấn gì cuộc sống này nữa. Người chồng vũ phu, vì mỗi chuyện trinh tiết mà coi thường tôi, coi tôi và con không ra gì, coi tôi như người ngoài thì làm sao tôi có thể chấp nhận được chuyện này. Tôi quyết định từ bỏ anh, mang con đi thật xa để có thể cho con một cuộc sống tốt hơn. Ít ra là sau này con lớn lên không bị ám ảnh bởi người cha vô liêm sỉ, suốt ngày đánh đập mẹ con cháu như vậy. Thật tình, đã đến lúc tôi phải li dị chồng rồi!
Theo VNE
Đang yêu say đắm bạn trai đột ngột mất tích Em còn đưa anh về nhà em ra mắt, vậy mà bỗng dưng anh đột ngột mất tích khiến em đau khổ. Chị Thanh Bình thân mến! Em muốn nhờ chị tư vấn giúp em chuyện tình cảm mà em đang gặp phải. Em năm nay 26 tuổi. Mặc dù ở độ tuổi đó nhưng tới giờ em mới chỉ có 1 mối...