Bế tắc vì gia đình vỡ nợ 12 tỷ
Giờ ngày nào cũng có người đến la hét đòi nợ mẹ và chúng tôi rất mệt mỏi. Tôi cũng sợ mẹ nghĩ quẩn nên giờ rất bế tắc.
ảnh minh họa
Tôi 22 tuổi, vừa tốt nghiệp hệ cao đẳng chuyên ngành marketing, đang sinh sống tại thành phố Buôn Ma Thuột. Tôi chưa có việc làm, chỉ buôn bán online, gia đình có mẹ đã 60 tuổi, anh trai 30 tuổi và em gái đang học lớp 10. Anh trai tôi tốt nghiệp đại học kinh tế ngành ngân hàng, năng lực không được giỏi lắm nên không xin được vào ngân hàng, nhà tôi cũng không có tiền để xin. Anh đang kinh doanh nhưng không được khấm khá.
10 năm trước mẹ tôi bị người ta lừa đảo một tỷ, số tiền đó do mẹ vay bên ngoài và cầm cố nhà cửa, vì vậy mẹ phải trả lãi hàng tháng cho họ. Sau đó nhà tôi quyết định vay thêm để kinh doanh nhà nghỉ. Sau 3 năm, bố tôi mất vì tai nạn giao thông, mẹ suy sụp và mất phương hướng, một mình bà không có ai san sẻ nên không có kế hoạch trả nợ. Tiền lãi chủ nợ thu hàng ngày, đến kỳ hạn đóng lãi ngân hàng mẹ không có sẵn số tiền lớn nên lại vay thêm để trả lãi.
Cứ như vậy sau 10 năm vay tiền nóng tiền nguội để đóng lãi, số nợ hiện tại đã lên đến 12 tỷ. Trong đó có 4,2 tỷ tiền vay ngân hàng, chú tôi cầm nhà vay ngân hàng 1,8 tỷ cho mẹ trả nợ nhưng trả không hết. Tổng cộng nhà tôi vay ngân hàng 6 tỷ. Mẹ tôi thống kê danh sách nợ ngoài tổng cộng 6 tỷ. Mẹ vì sợ chủ nợ kiện sẽ bị siết nhà nên đã chuyển tài sản cho tôi và anh trai. Hiện tại nhà nghỉ nhà tôi doanh thu 60 triệu/ tháng, trong đó đóng lãi ngân hàng hết hơn 50 triệu, số còn lại chỉ đủ để trả tiền điện nước và nhân công.
Video đang HOT
Anh trai và tôi đã gặp chủ nợ xin họ cho trả gốc, có những người mẹ tôi đã đóng lãi gần 7,8 năm nay và số tiền lãi vượt xa số gốc thì họ nói cho qua tết trả nhưng một số người mới vay hoặc khó khăn vì họ cũng vay ngân hàng cho mẹ tôi mượn thì không đồng ý, vẫn bắt mẹ tôi phải trả lãi hoặc chơi họ (20 triệu/tháng) để trả. Mẹ vì sợ tôi và anh trai lo lắng cũng như nghĩ chúng tôi không giải quyết được nên đã không nói ra, để đến lúc không đủ khả năng xoay mượn nữa mới nói. Tôi và anh trai đã lên kế hoạch trả nợ là bán bớt đất của căn nhà để trả ngân hàng và giảm lãi suất xuống, dư ra được ít tiền rồi trả người ngoài nhưng tính ra chỉ dư được mười mấy triệu, chia ra gần 30 chủ nợ mỗi người chỉ được có mấy trăm ngàn nên không ai đồng ý cả.
Giờ ngày nào cũng có người đến la hét đòi nợ mẹ và chúng tôi rất mệt mỏi. Tôi cũng sợ mẹ nghĩ quẩn nên giờ rất bế tắc, thật sự cùng quẫn. Mong các anh chị, cô bác hãy cho gia đình tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo Vietnamplus
Sững sờ trước bản di chúc của mẹ nuôi và số tiền anh nuôi cho
Trước khi mất, mẹ nuôi đã để lại di chúc cho tôi căn nhà. Anh trai nuôi cũng vui vẻ đồng ý và còn cho tôi thêm 5000 Euro làm vốn.
Mẹ bỏ tôi ở lại một mình trốn sang Campuchia sau khi vỡ nợ vì cờ bạc. Tôi cũng sợ hãi, xấu hổ mà bỏ học, tìm một nơi ẩn náu để thoát khỏi vòng vây của những chủ nợ. Thậm chí có lần tôi còn phải ăn quỵt của thằng bé bán bánh bao, chỉ vì không có một đồng trong túi.
Ngôi nhà của mẹ con tôi đã bị niêm phong, tôi chẳng có chỗ để ở, chỉ biết lang thang nay nương nhờ nhà này một vài ngày, mai mặt dày tới ở nhờ nhà khác. Cho tới năm 18 tuổi thì tôi bỏ lên thành phố sống vất vưởng làm tạp vụ, rửa bát ở một quán ăn nhỏ và thuê trọ ở gần chỗ làm.
Đó là những ngày tháng đau khổ không bao giờ có thể nguôi quên trong cuộc đời tôi. Tôi cắt đứt mọi mối liên hệ với người quen, bạn bè. Kiếm được vài chục nghìn tôi lại ra quán net tìm bạn chat. Bạn chat ảo nên tôi thoải mái trút hết câu chuyện mình đang gặp phải mà không xấu hổ. Mục đích của tôi chỉ là để giải thoát khỏi nỗi trầm uất. Câu chuyện quá nặng nề, nếu không nói ra được tôi sợ mình sẽ phát điên hoặc làm những việc dại dột.
22 tuổi, tôi không nghề nghiệp, không tiền bạc, sống cùng cực và hứng chịu bao nỗi tổn thương mẹ gây ra. Sao mẹ đối xử với đứa con gái duy nhất của mình như vậy? Sao cuộc đời lại sớm nghiệt ngã với tôi? Làm sao tôi thoát khỏi mặc cảm này để sống tiếp như một người bình thường? Sao mẹ phá hủy tương lai tôi thế này?
Vợ chồng tôi ở với bố mẹ nuôi, chăm sóc ông bà không khác gì ruột thịt. (Ảnh minh họa)
Một đêm tôi chợt tỉnh giấc bởi tiếng kêu cứu của bà chủ nhà. Chồng bà bị ngã, cần đưa vào viện cấp cứu. Ngôi nhà lâu nay chỉ hai ông bà với nhau, anh con trai đang làm ăn ở Đức. Tôi cùng với bà xoay xở mọi việc, đưa ông vào viện, chạy ra chạy vào thay bà trông ông và trao đổi với bác sĩ bệnh tình, cách chăm sóc bệnh nhân. Sau mấy ngày vạ vật ở bệnh viện, tôi trở về phòng trọ và lăn ra ngủ thiếp đi. Lâu lắm rồi tôi mới có một giấc ngủ không mộng mị, không lo âu, không căng thẳng.
Rồi tôi được ông bà chủ nhà thuê làm giúp việc. Đó là bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời tôi. Tôi chăm sóc hai ông bà không khác gì ông bà nội của mình, và cũng được ông bà hết mực thương yêu.
Có lẽ đến lúc này thần may mắn mới mỉm cười với tôi, sau khi anh con trai của bà chủ đưa gia đình nhỏ về nước thăm bố mẹ đã nhận tôi làm em gái. Anh ở lại Việt Nam 2 tháng và tâm sự với tôi rằng, anh cảm ơn tôi đã chăm sóc bố mẹ anh. Anh hy vọng tôi có thể mãi mãi ở bên cạnh và coi ông bà như bố mẹ đẻ. Tôi đã nghẹn ngào nước mắt gật đầu đồng ý và quỳ xuống lạy bố mẹ nuôi.
4 năm sau, dưới sự hợp tác của mẹ nuôi, tôi lấy chồng. Chồng tôi là thợ xây dựng, nhưng anh rất tốt và thật thà. Anh và tôi ở cùng bố mẹ nuôi và chăm lo cho ông bà không khác gì ruột thịt trong nhà.
Vợ chồng tôi sững sờ trước bản di chúc của mẹ nuôi và số tiền anh nuôi cho. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi ở với bố mẹ nuôi gần 10 năm thì ông đột ngột ra đi vì tai biến. Nửa năm sau, mẹ nuôi cũng qua đời trong sự tiếc nuối của vợ chồng tôi và anh trai. Trước khi mất, mẹ nuôi đã để lại di chúc cho tôi căn nhà. Anh trai cũng vui vẻ đồng ý và còn cho tôi thêm 5000 Euro làm vốn. Anh nói sau này sẽ ít về quê, hy vọng tôi hương khói cho bố mẹ. Vợ chồng tôi sững sờ trước bản di chúc của mẹ nuôi và số tiền anh nuôi cho. Thực sự tôi nợ họ quá nhiều và cả đời chẳng thể trả nổi. Tôi vừa khóc vừa chắp tay thề với anh rằng tôi sẽ chăm lo phần mộ ông bà thật tốt.
Thế nhưng, sau khi bố mẹ nuôi qua đời được 1 năm, mẹ ruột của tôi bất ngờ xuất hiện. Tôi không biết vì sao bà hỏi thăm ra được địa chỉ và tình hình hiện tại của tôi. Bà đến nhà cầu xin tôi cho bà 200 triệu trả nợ. Đây là số tiền quá lớn vợ chồng tôi không thể đáp ứng.
Vậy là mẹ ruột ở lại nhà tôi như người ăn vạ. Mẹ bảo chỉ có mình tôi, tôi không cứu mẹ thì ai cứu? Là mẹ ruột, tôi cũng không nỡ đuổi bà ra đường. Nhưng nhà tôi ngày nào cũng sống trong lo âu vì sợ người đến đòi nợ. Giờ tôi biết xử lý chuyện này ra sao đây? Chẳng lẽ dốc hết vốn liếng ra đưa cho mẹ để bà ra đi? Như vậy thì sau này liệu bà có tìm đến nữa không?
Theo Afamily
Mỹ từ chối bảo lãnh, Ukraine trước nguy cơ vỡ nợ Một tin không vui cho Kiev: Mỹ đã từ chối bảo lãnh khoản tiền 3 tỉ USD mà Ukraine đang nợ Nga, báo Sự thật Komsomol ngày 5.12 cho biết. Nền kinh tế Ukraine sẽ lâm nguy nếu không tìm được biện pháp trả nợ nước ngoài sắp đến hạn - Ảnh: Reuters Cách đây không lâu, Kiev đã tổ chức một cuộc...