Bế tắc khi không thể giúp kinh tế cho gia đình bố mẹ đẻ
Nếu từ chối không gửi tiền cho em, tôi sợ ba mẹ nói lấy chồng rồi chẳng nhờ vả được gì, còn gửi cho em thì lại thiếu hụt tiền khi đi sinh.
Tôi 25 tuổi, chồng 27 tuổi, cưới nhau gần được một năm và tôi đang mang thai tháng thứ 8. Hai vợ chồng đều quê ở miền Trung nhưng sống và làm việc . Tôi may mắn khi cưới chồng đã có nhà riêng do chồng và ba mẹ chồng tích góp mua từ hơn một năm trước. Tuy ở quê nhưng nhà anh khá giả.
Ngày cưới, ngoài đồ trang sức làm của hồi môn, ba mẹ chồng còn cho vợ chồng tôi 20 triệu đồng. Vợ chồng tôi không lấy nhưng ba mẹ cứ nhất quyết cho. Gia đình tôi thì khác, đông chị em nên kinh tế luôn chật vật. Cưới tôi ba mẹ phải vay nợ 30 triệu đồng để làm chi phí đi lại (chuyện này sau khi cưới mẹ mới nói cho tôi biết). Tôi biết ba mẹ khó khăn nhưng cũng chưa giúp được gì.
Ảnh minh họa.
Trước khi cưới, chúng tôi đã nhất trí vay 50 triệu đồng để chuẩn bị thêm cho đám cưới. Cưới xong, chúng tôi lấy tiền mừng trả hết số nợ đó và may mắn còn dư ra 10 triệu đồng để đi về quê. Cưới xong 2 tháng, mẹ gọi hỏi mượn vợ chồng tôi 10 triệu đồng để trả bớt nợ, tôi từ chối thì không đành nhưng lại ngại với chồng mới cưới nên không nói chuyện này cho anh. Sau mấy ngày thấy tôi im lặng nên mẹ cũng không hỏi gì thêm. Chồng năm nay làm ăn kém nên vợ chồng có chút khó khăn về tiền bạc. Lương của tôi chỉ đủ trang trải chi phí lặt vặt trong nhà, còn lại bao nhiêu chi phí anh đều lo tất, tiền sắm sửa để chuẩn bị sinh rồi tiền ăn, tiền đi chỗ này chỗ kia. Tính ra nhà tôi chỉ có 2 người nhưng mức chi lúc nào cũng gần 10 triệu đồng/tháng.
Video đang HOT
Chồng rất yêu thương tôi, sẵn sàng làm mọi thứ để tôi và con gái trong bụng luôn được khỏe mạnh. Anh quan tâm tôi từng ly từng tý. Khi yêu nhau, tôi thấy anh ham chơi hay nhậu nhẹt bao nhiêu thì giờ đây anh đã bỏ những thói quen đó, đi làm về chỉ ở nhà phụ tôi nấu cơm và còn làm hết việc nhà để tôi có thời gian nghỉ ngơi nữa. Tiền bạc trong nhà anh đưa tôi giữ hết, lúc cần gì thì anh nói tôi, còn lại anh bảo tôi cứ giữ tiền, muốn ăn uống gì hãy mua thêm rồi để dành tiền cho lúc sinh con. Có lúc, em gái tôi đang học đại học hỏi xin tiền, ba mẹ tôi cũng gọi vào nói gửi tiền tháng cho em gái vì ba mẹ không có, tôi cũng gửi một ít, khi thì vài trăm ngàn đồng hoặc một triệu đồng. Đến lúc anh biết, anh giận tôi, nói bây giờ đang khó khăn nên chỉ muốn lo cho tôi và con trước, lúc nào dư thì cho em cũng chưa muộn.
Tôi rất thương anh, muốn vun vén cho gia đình nhỏ trong lúc khó khăn nhưng cũng muốn có chút gì đó giúp đỡ ba mẹ, giờ chẳng biết làm thế nào, gần tới ngày sinh nhưng vợ chồng chưa tích góp được gì cả. Em gái lại muốn xin tiền để cho học kỳ mới. Tôi muốn gửi ra cho em nhưng trong nhà còn ít tiền vừa tiền ăn, rồi tiền sinh con nữa nên khó càng thêm khó. Nếu từ chối không gửi tiền cho em, tôi sợ ba mẹ nói lấy chồng rồi chẳng nhờ vả được gì, còn gửi cho em thì lại thiếu hụt tiền khi đi sinh. Mong mọi người cho tôi lời khuyên, cứ nghĩ tới chuyện không gửi tiền ra cho em gái là hàng đêm tôi không thể nào ngủ được.
Theo Ngọc/Ngoisao
Vợ anh đứng trước mặt tôi khỉnh khỉnh: "Tôi cho không đấy, mang nhau về mà chăm sóc, xem được mấy bữa nhé"
Tôi ngạo nghễ, cho rằng chị ta thua tôi nên mới cùn như vậy, nhưng cuối cùng tôi nhận ra anh đúng là người đàn ông không ra gì.
Ngày tôi quen anh, không hề biết anh đã có gia đình, lúc đó tôi mới đi làm được gần 1 năm, còn anh là người đã có vị trí trong công ty. Anh là kỹ sư xây dựng, tôi là đứa con gái hiếm hoi trong một công ty xây dựng toàn những đấng mày râu.
Vì công việc bận rộn, lại hay phải đi công trình các thứ nên đồng nghiệp công ty tôi không có nhiều thời gian tụ tập, buôn chuyện, cũng chính vì thế, tôi không biết quá nhiều về cuộc sống của đồng nghiệp, chưa kể phòng ban nhiều, lại đông người.
Chính anh là người quan tâm tôi trước, tiếp cận tôi trước, nhưng khi tôi nhận lời thì anh nói muốn giữ bí mật với công ty, vì ở đây mọi người hay soi mói nọ kia. Đợi một thời gian đã, tôi cũng không thích rắc rối nên đồng ý, vậy là chúng tôi hẹn hò bí mật.
Đến chừng 3 tháng sau, đột nhiên có một số điện thoại lạ gọi cho tôi, tự xưng là vợ anh. Tôi điếng cả người, chị ta thở dài rồi tiếp tục: "Tôi cũng chán gọi thế này lắm rồi, chẳng riêng gì cô đâu, anh ta đi công trình xa, không biết bao nhiêu người phụ nữ qua tay rồi".
Chị ta nói nhiều, tôi gần như phát điên. Run rẩy đến mức không thở được, tôi gọi cho anh hẹn gặp. Hôm đó anh thú nhận mọi chuyện, rằng đã có vợ con, anh nói anh không hạnh phúc, vợ anh gớm ghê, suốt ngày chỉ biết có công việc, coi thường chồng. Tôi vì yêu anh quá nên lại tin, thấy thương anh hơn, còn cùng anh nghĩ cách đối phó với vợ anh nữa.
Tôi công khai nói chuyện với vợ anh, luôn cho rằng mình là kẻ cao thượng lắm, tự cho rằng mình có thể dùng tình yêu để cứu rỗi cuộc đời anh khỏi người phụ nữ ghê gớm ấy.
Cứ như thế, qua lại một thời gian thì cả công ty biết chuyện, mọi người cũng xì xèo, nói nọ kia, đến mức tôi không chịu nổi phải nghỉ việc, xin sang chỗ mới, dù công việc không tốt bằng chỗ cũ.
Rồi bằng cách nào đó, vợ anh biết chỗ mới tôi làm, đến tìm. Lúc nhìn thấy chị ta, tôi sợ vô cùng. Cứ nghĩ chị ta sẽ lao vào đánh ghen, giật tóc, đánh tôi túi bụi như hàng loạt các vụ khác nhưng không ngờ chị ta chỉ nhìn tôi dửng dưng: "Tôi cho không đấy, mang nhau về mà chăm sóc, xem được mấy bữa nhé". Trong lúc tôi đang ngỡ ngàng thì chị ta bỏ đi. Ngay tối hôm đó, anh gọi điện cho tôi, bảo hai vợ chồng sắp ra tòa rồi.
Thời gian đó anh đến tìm tôi suốt, chiều tôi, hứa hẹn các thứ. Con thì theo mẹ, anh nói anh sẽ chu cấp cho con thôi, để sau lấy tôi về, tôi cũng đỡ bất tiện.
Anh chia tay vợ 3 tháng thì chúng tôi về ở với nhau. Được độ 1 tháng đầu vui vẻ, nhưng đến tháng thứ 2, tôi phát hiện ra anh cực kỳ lười làm việc nhà. Cứ về đến nhà là chơi điện tử, kệ tôi làm gì thì làm, rồi ham vui lắm, suốt ngày nhậu nhẹt bạn bè. Sau đó tôi còn phát hiện ra anh chơi lô đề, cơ bạc. Tháng thứ 3 sau khi cưới, anh túm tóc, tát tôi chảy cả máu mũi chỉ vì tôi gọi điện giục anh về khi anh đang đi nhậu.
Giờ thì tôi thấy ân hận lắm rồi, hóa ra ngày trước vợ anh không buồn giành chồng lại với tôi, chắc chị cũng chán quá rồi. Giờ tôi chẳng biết kêu ai, tại mình thôi, đã là kẻ thứ 3 rồi, giờ than thở cũng chỉ khiến người ta chửi thêm. Nghĩ mà chán quá, giờ tôi nên làm sao đây?
Theo P.K/Phuntoday
Chồng ghen cuồng, chia tay hay chịu đựng? Ngày yêu nhau, tôi cũng nhận thấy anh hay ghen, nhưng tôi không nghĩ thói ghen tai hại ấy lại gày càng trầm trọng hơn khi chúng tôi trở thành vợ chồng. Khi yêu nhau được hơn một năm, anh đã không ít lần kéo tôi ra công viên để ngồi nói chuyện hàng giờ vì tôi mua dây nịt làm quà sinh...