Bé gái vừa bị kẻ hàng xóm “hại đời”, lại bị cha ruột hãm hiếp
Một bé gái non dại vừa bị gã hàng xóm hại đời thì lại bị chính cha ruột mất hết nhân tính của mình tiếp tục hãm hiếp và bị vợ bắt quả tang khi gã đang giao cấu với con ruột mình.
Năm 2008, gia đình em N.T.T.T (SN 1998, ngụ tại thôn Phú Cường, xã Phú Riềng, huyện Bù Gia Mập, tỉnh Bình Phước) đến thuê nhà trọ ở xã Bù Nho, huyện Bù Gia Mập. Trong khoảng thời gian sống tại đây, T quen biết với Nguyễn Thành Chung (SN 1990, ngụ tỉnh Bình Phước) ở gần xóm trọ của T.
Bị cáo Nguyễn Thành Chung tại tòa
Lợi dụng việc cha mẹ T thường xuyên đi vắng nên khoảng 9h sáng tháng 5/2011 (không rõ ngày) Chung sang thì thấy T ở nhà một mình, nên nảy sinh ý định giao cấu với T. Chung vào nhà nói chuyện với T một lúc thì ôm hôn T. Thấy T không phản ứng nên Chung rủ T vào phòng ngủ, Chung đã thực hiện hành vi giao cấu với T.
Khi “quan hệ” với T thỏa mãn, Chung đi về nhà. Sau đó cứ cách khoảng 15 đến 30 ngày thì Chung lại sang nhà T chơi và giao cấu với T khi cha mẹ T đi vắng.
Đến tháng 2/2012, Chung tiếp tục sang nhà T chơi, trong lúc Chung đang thực hiện hành vi giao cấu với T, thì cha mẹ T đi về phát hiện. Sợ bị tố cáo nên gia đình Chung đã gặp cha mẹ T thỏa thuận và đưa gia đình T 20 triệu đồng nhằm che đậy hành vi với pháp luật.
Đến khoảng 16h30 ngày 28/9/2012, lợi dụng lúc mẹ T không có nhà, ông Nguyễn Thành Qúy (cha ruột của T) đã kéo T vào buồng ngủ rồi giao cấu với T, thì bị mẹ T là bà N.T. Tr phát hiện và trình báo với công an.
Video đang HOT
Qua điều tra cơ quan công an đã bắt tạm giam Nguyễn Thành Chung để điều tra vụ việc và sau đó Chung đã thừa nhận mọi hành vi phạm tội.
Nhận thấy hành vi của bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, bị cáo xâm hại tình dục trẻ em, khi T chưa đủ 14 tuổi. Bị cáo đã bị buộc vào tội “hiếp dâm trẻ em” và giao cấu với trẻ em”.
Trước đó, bị cáo Nguyễn Thành Chung đã bị tòa sơ thẩm xử phạt 13 năm tù về tội “hiếp dâm trẻ em” và 3 năm tù về tội “giao cấu với trẻ em”. Tổng mức hình phạt buộc bị cáo phải chấp hành là 16 năm tù.
Sau bản án sơ thẩm, đại diện hợp pháp gia đình bị hại đã kháng cáo tăng hình phạt đối với bị cáo và VKSND tỉnh Bình Phước cũng có kháng nghị tăng nặng hình phạt đối với bị cáo. Tuy nhiên, tại phiên tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM ngày 13/5, nhận thấy mức hình phạt trên là tương xứng với hành vi phạm tội của bị cáo nên đại diện VKSND Tối cao đã rút lại kháng nghị và phía gia đình bị hại cũng rút kháng cáo tăng hình phạt đối với bị cáo.
Từ việc rút các kháng cáo và kháng nghị trên nên HĐXX cấp phúc thẩm đã đình chỉ xét xử. Riêng bà Tr. cũng có yêu cầu tăng số tiền bồi thường và được tòa chấp nhận. Tòa buộc bị cáo Chung phải bồi thường cho phía gia đình bị hại số tiền 21,5 triệu đồng (trước đó gia đình bị cáo đã bồi thường 20 triệu đồng cho phía bị hại).
Riêng hành vi của Nguyễn Thanh Qúy đã trực tiếp giao cấu với con ruột của mình là cháu T đã bị xét xử ở vụ án khác nên không đề cập đến vụ án này.
Theo ANTD
Sẽ có "sự thật" là ông Chấn "tự chặt chân mình"
"Suy đoán có tội" đã được Ủy viên ủy ban Tư pháp Lê Thị Nga, có lẽ là không ngẫu nhiên, phát biểu trước Quốc hội.
Ông Chấn khi được tạm đình chỉ thi hành án
Đại ý bà nói nếu cơ quan điều tra không chứng minh được Lý Nguyễn Chung, nghi phạm vừa tự thú trong vụ giết người 10 năm trước ở Bắc Giang, là thủ phạm đích thực, thì cũng không có nghĩa họ được phép "suy đoán" ông Chấn là hung thủ.
Phải nói với Chánh án về sự tối kỵ mà ngay một sinh viên vỡ lòng ngành luật cũng đã "thừa biết", có lẽ bà Nga đã không vô tình, khi mà bản chất vụ án oan 10 năm ở Bắc Giang đang là một điển hình cho sự vô lối trong việc áp dụng nguyên tắc suy đoán vô tội.
Hôm qua, câu chuyện "có ép cung, dùng nhục hình", theo...suy đoán, tưởng đã rõ như ban ngày trong vụ án Bắc Giang đã được đem ra chất vấn.
Chánh án đã trả lời, đại ý thế này:
Bất cứ nền tư pháp nào cũng có thể có oan sai. Oan sai, nhất là với những người có mức án 20 năm, chung thân, tử hình, là không thể chấp nhận được. Tuy nhiên, oan hay không lại không thể chỉ nghe dư luận. Nếu có, phải chứng minh. Và "Việc có phát hiện ép cung hay không là rất khó".
Có thể, sau đây, một vụ án "xâm phạm các hoạt động tư pháp" sẽ được khởi tố, để điều tra và trả lời công luận câu hỏi: Người tù oan Nguyễn Thanh Chấn "tự chặt chân mình" khi "tự nguyện" xin ở lại cơ quan điều tra, để "tự giác" khai nhận hành vi giết người để đối mặt với án tử. Hoặc có hay không việc ép cung, dùng nhục hình.
Nhưng có gì để chứng minh điều đó khi vết sẹo nào đó nếu có sau 10 năm cũng đã liền da. Ngay cả lời khai của một tù nhân nào đó, người gián tiếp ép cung Nguyễn Thanh Chấn, kiểu gì chẳng được xem "chỉ là cung chứ không phải chứng".
Nguyên tắc suy đoán vô tội sẽ cho ra một kết quả khắc nghiệt, nhưng là sự thật, rằng chỉ lời khai ông Chấn không thể đủ để chứng minh cho hành vi ép cung, dùng nhục hình. Các điều tra viên trong vụ án, như đã biết, đã đồng loạt phản bác việc ép cung. Và ngay cả khi họ thừa nhận thì, như Chánh án nói, cũng còn phải chứng minh. Để tránh...oan sai chẳng hạn.
Có thể, trong vụ án oan như một vết nhơ trong lịch sử của ngành tư pháp này, người dân sẽ tiếp tục phải chứng kiến một vết nhơ khác: Cơ quan chức năng sẽ đưa ra kết luận không có việc ép cung, dùng nhục hình. Chính xác là không chứng minh được điều đó.
Một vết nhơ nói rằng pháp luật đã bất lực trong việc kết án một tội ác tưởng rõ như ban ngày, trong khi lại làm oan cho một người vô tội. Một vết nhơ khi dư luận phải chấp nhận "sự thật" là người ngay Nguyễn Thanh Chấn "tự chặt chân mình".
Trong những câu trả lời của Chánh án, cử tri, chắc trong đó có cả ông Chấn, nghe rất rõ câu "Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại".
Nhưng dường như, chỉ những người oan ức như ông Chấn mới có quyền được nói câu đó.
Theo Xahoi
Sự vô cảm đang hoành hành Đến sự kiện anh Nguyễn Thanh Chấn, từ một người vô tội, con liệt sĩ, trong chốc lát trở thành kẻ giết người với án chung thân... Ông Nguyễn Thanh Chấn bên người vợ lâm bệnh sau 10 năm vất vả kêu oan cho chồng Sự kiện anh Nguyễn Thanh Chấn, từ một người vô tội, con liệt sĩ, trong chốc lát trở...