Bẫy ngoại tình cay nghiệt của người vợ hiền thục, nhu mì khiến chồng c.hết ngất
Người vợ lúc nào cũng ân cần, chu đáo, nhu mì với chồng lại có một màn kịch bắt quả tang chồng ngoại tình khiến anh ta c.hết lặng…
Biết chồng ngoại tình rất lâu rồi nhưng chị lẳng lặng làm như không biết gì. Chị vẫn ngày ngày động viên, chăm sóc chồng, lo toan cho chồng (Ảnh minh họa)
Biết chồng ngoại tình rất lâu rồi nhưng chị lẳng lặng làm như không biết gì. Chị vẫn ngày ngày động viên, chăm sóc chồng, lo toan cho chồng. Chị không bao giờ tra khảo xem anh làm gì, ở đâu. Chị càng sống thoải mái, vui vẻ thì bản thân chị càng nhẹ gánh. Chị chăm chút cho bản thân, đi làm đẹp, đi hẹn hò với bạn bè và lúc nào cũng tha thiết ngọt ngào với chồng. Ấy vậy mà, anh ta vẫn không chối cãi, vẫn không biết ơn những gì vợ đã làm cho mình.
Chị để ý và biết, anh ta vẫn đi với bồ. Dù không cần một người đàn ông đã có người đàn bà khác và phản bội mình nhưng chị không cam tâm tình nguyện để người ta cướp mất chồng mình một cách dễ dàng như thế. Càng không cam tâm để kẻ không có công mà lại cướp trắng trợn người đàn ông bao năm qua chị chăm sóc, kể từ khi còn yêu nhau mấu năm trời rồi mới cưới. Chị đã quyết định đ.ánh g.hen, và chiêu thức chị nghĩ ra thật đơn giản…
Đến tận nơi gặp người đàn bà kia, đó là bồ của chồng và mua chuộc cô ta bằng một số t.iền lớn. Chị có t.iền, việc đó với chị chẳng khó khăn gì. Vừa dọa nạt, vừa cho t.iền, người đàn bà kia không cần nói nhiều mà chấp nhận. Nếu không, chị sẽ làm to chuyện. Chuyện ngoại tình đã bị cấm, ngay cả pháp luật cũng không cho phép chuyện này.
Chị lập sẵn một kế hoạch mà ngay đến người chồng sau này biết cũng phải khiếp đảm. Đưa cho người tình một chuyến du lịch cùng nhau. Chị biết chồng sẽ nói rằng đi công tác. Và chị bắt cô bồ của anh cũng phải đi cùng. Nhưng, chị lại sắp xếp cho cả gia đình nhà nội đến chính nơi đó để biết được, anh ta đang qua lại với ai. Chỉ là, chị nói với bố mẹ chồng, muốn gây bất ngờ cho chồng nên đừng nói gì với anh, chị sẽ để bố mẹ và chị, con anh xuất hiện ở đó khiến anh có niềm vui tột cùng.
Không ngờ, chính cái ngày hôm anh đi công tác, hí hửng với cô bồ ở trên đó thì cô ta cũng đã gửi nơi ở của hai người. Chị tìm đến đúng địa chỉ, cả bố mẹ của anh và thuê ở cùng khách sạn. Chẳng khó để mà họ giáp mặt nhau, và chẳng khó để họ nhận ra, anh đang ôm ấp, vui vẻ với một cô gái lạ. Trước mặt anh là bố mẹ, vợ và con, còn anh đang hí hửng ôm hôn người đàn bà lạ. Anh c.hết đứng khi nhìn thấy cảnh tượng này. Anh không tin trên đời lại có sự trùng hợp trớ trêu đến vậy. Vì chuyến công tác này với anh mà nói, anh đã chọn một nơi an toàn, một giải pháp hoàn toàn anh toàn.
Nhưng, vợ anh, bố mẹ anh và cả con anh lại xuất hiện ở đây, anh không thể nào chịu đựng được cảnh ấy. Anh mắt bố mẹ anh nhìn anh, rồi quay sang nhìn con dâu, nhìn cô bồ kia. Bà lao vào tát tới tấp vào mặt anh, c.hửi anh là đồ mất dạy. “Vợ con mày còn ở đây mà mày lại gái gú bồ bịch hả con? Mày còn là người không hả con?”.
Chị đã đưa bố mẹ chồng lên đây, chứng kiến cảnh con trai họ ngoại tình là để cho mẹ chồng chị hiểu, chị không làm gì sai cả nếu họ có ly hôn (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh quỳ gối, khóc lóc, cầu xin bố mẹ và vợ tha thứ, còn cô bồ kia thì cao bay xa chạy luôn, không còn dám đứng đó thêm phút nào nữa. Trong giây phút ấy, chị không nói câu nào. Chị chỉ thấy hả hê vì cuối cùng, kẻ ngoại tình, phản bội cũng bị trả giá.
Chị đã đưa bố mẹ chồng lên đây, chứng kiến cảnh con trai họ ngoại tình là để cho mẹ chồng chị hiểu, chị không làm gì sai cả nếu họ có ly hôn. Và bao lâu nay, chị vẫn làm tròn trách nhiệm của người vợ, người con dâu, để chị không bị điều tiếng. Chị biết, bố mẹ chồng bao giờ chả bênh con trai. Nếu gia đình có chuyện gì thì tất cả cũng là do chị. Chị bực bội, tức tối, nhưng mà cố kìm chế ở trong lòng, chỉ ôm con, không nói một lời nào mặc cho anh ta, kẻ nhát kèn cầu xin tha thứ.
Có thể chị sẽ cho anh ta một cơ hội vì con cái nhưng đây cũng sẽ là một bài học thích đáng cho kẻ lăng nhăng, gái gú và chắc chắn, không bao giờ có lần hai… chỉ là, chị biết, chị phải sống vì mình nhiều hơn, vì con và vì tương lai của hai mẹ con. Còn người làm chồng chị, nếu không chiều chuộng, cung phụng mẹ con chị thì chắc cũng đường ai nấy đi mà thôi…
Theo Eva
Giấc mơ của hiện thực
Tôi đang ngồi đây, vào lúc 1 giờ 20 phút tại Hà Nội(20 giờ 20 phút theo giờ Paris- một trong những thành phố lãng mạn nhất thế giới),vì đã biết được câu trả lời cho một câu hỏi : "Khoảng khắc nào sẽ khiến bạn nhớ nhất".
ảnh minh họa
Tôi đang ở đâu vào giờ này ngày hôm qua?
Chạy xe trên đường một mình vòng quanh cái hồ được coi là lớn nhất trong cái thành phố đẹp nhất về đêm tại đất nước mình (Theo đ.ánh giá chủ quan của tôi).Trong lúc đó tự dưng tôi thấy thì ra nhứng đứa chạy xe với tốc độ cao ko phải ngu như tôi vẫn tưởng. Tốc độ thật sự mang cho ta cảm giác khó tả, đó là một khoảng khắc.
Chắc đến đây có người sẽ tự hỏi : " Đây là khoảng khắc mà thằng này thấy nhớ nhất sao, nhạt nhẽo thật!". Không đâu bạn ạ! Khoảng khắc mà tôi nói đến chính là cái khoảng khắc hiện lên khi tôi dừng xe lại, châm một điếu thuốc, và rít một hơi thật dài. Tôi đã biết rằng cái quái gì khiến tôi ra đường vào giờ này : Cái lý trí ngu ngốc của tôi (khi về đêm) đã bị tình cảm(ngu ngốc không kém) đ.ánh bại!
Cách đây chỉ một vài hôm,cũng vào lúc này, khoảnh khắc này,tôi đang nằm trong một căn phòng thiếu ánh sáng hoàn toàn,người nồng nặc mùi rượu,bên cạnh một người con gái. Tôi biết em là ai! Tôi và em quen nhau được hai năm.
Nghĩ mà buồn cười, quen nhau được hai năm nhưng năm đầu tiên biết nhau, số lần tôi và em gặp nhau chắc chưa đếm hết một bàn tay dù học cùng trường.Sang năm thứ hai chúng tôi gặp nhau nhiều hơn,lôi hai bàn tay,cộng thêm một bàn chân nữa ra đếm là đã thừa. Chúng tôi chỉ gặp nhau khi trường có tổ chức những hoạt động lớn( bạn nghĩ xem một năm một trường đại học có thể có mấy ngày lễ lớn để mà tổ chức) và kèm theo một số lần không may gặp nhau khi gửi xe trong trường.Những lần gặp nhau đó tôi đều nghĩ : " Mình biết con bé kia mà, có nên chào hỏi không, kệ nó đi, đang muộn rồi".
Tuy nhiên, trong căn phòng đó, tôi với em đang nắm tay nhau,tay trong tay, tình cảm đến từ cả hai phía, dường như chúng tôi đã yêu nhau lâu lắm rồi.Say ư? Không biết do bẩm sinh hay do tu luyện nên khả năng uống cồn của tôi đã đạt cảnh giới thượng thừa.Em thì không uống nhiều nên cơ hội say hình như không có.Hơn nữa trước khi ngủ em còn rất tỉnh táo.
Đứng trước hồ tôi tự hỏi điều gì đang xảy ra trong lúc đó! Đến giờ tôi cũng chưa biết. Hôm đó trường tổ chức một sự kiện,không biết tại sao tôi với em cùng chịu trách nhiệm một khâu trong chương trình nên đó là lần đầu tiên chúng tôi tiếp xúc với nhau nhiều như thế. Tiếp xúc theo cả hai cách : giao tiếp và vật lý. Chúng tôi ngồi cạnh nhau,cùng nói chuyện về chương trình. Với quy mô lớn của chương trình thì việc tiếp xúc vật lý trong khi giao tiếp là không thể tránh khỏi với một nhóm tương đối đông người. Nhưng tôi và em dường như không biểu lộ sự ngại ngùng gì với sự tiếp xúc vô ý này.Với khả năng ăn nói tùy lúc của tôi thì làm em vui trong cả quá trình chuẩn bị và sau này nữa là không khó. Bỏ qua hết các chi tiết này đi. Tôi đang tự giải thích điều gì khiến trong căn phòng kia xảy ra.Sự giải thích này vẫn chưa khiến tôi thỏa mãn, nhưng thôi, kệ nó đi, đang muộn rồi.
Sau buổi tổ chức tạm gọi là thành công vì giờ vẫn chưa biết kết quả, đi liên hoan là điều không thể tránh khỏi, cả lũ mải mê ăn uống vui chơi cho đến khi biết rằng, giờ này mình không thể về nhà nữa là đã quá muộn( quên mất chưa nói rằng chương trình này kết thúc vào lúc Chúc bé ngủ ngon bắt đầu trên VTV3). Cái gì đến cũng phải đến,thế là cả lũ kéo nhau đến nhà một đứa mà hôm đấy ba má nó tình cờ không có nhà!.Thế là công cuộc liên hoan mà chúng tôi tạm gọi là tăng hai được tiếp tục.Cứ thế cho đến khi làm thế nào tôi với em lại ở trong căn phòng này tôi cũng không cần nhớ nữa.
Thật ra trong lúc bốn đứa kia chuẩn bị đồ đạc cho tăng hai dưới bếp, tôi với em đã có thời gian ở bên nhau,vẫn ngồi cạnh nhau như lúc chúng nó ở đây.Rất bất ngờ, tôi ôm chầm lấy em,và hôn em theo đúng nụ hôn kiểu Pháp. Em cũng không tỏ ra kháng cự lại. Tôi tin lúc đấy tôi với em đều bị cồn làm cho không tỉnh táo. Dù tửu lượng có khá đến đâu thì với sự mệt mỏi vốn có từ việc tổ chức chương trình, kèm theo một bữa tối chỉ có hò hét thì ảnh hưởng của cồn là điều khó tránh. Rất may ở tăng hai này cả lũ đều được ăn uống đầy đủ nên tinh thần đã tỉnh táo lại.
Giờ đây chúng tôi đang hoàn thiện nốt những gì đáng nhẽ cả hai đã làm nếu như mấy đứa kia không mang đồ ăn lên đúng lúc.Tôi ôm em(chỉ ôm), hôn em một cách nồng nhiệt, không như với những người con gái lướt qua chốc lát trong đời tôi.Tôi lại phải nói lại điều này : dường như chúng tôi đã yêu nhau từ lâu lắm rồi.Mọi chuyện đang tiếp diễn một cách hết sức nhẹ nhàng , trái với những cảm xúc mãnh liệt tôi đang trải qua, vì bên cạnh chúng tôi còn có những nhân vật đang gục ngã vì tác dụng của rượu.
Đúng vây, mấy đứa chúng tôi phải nằm chung một phòng. Nhà của chủ chỉ có hai phòng để ngủ, một là phòng chủ nhà, hai là căn phòng không thể xâm phạm của mẫu thân chủ nhà vì mùi rượu trên người của chúng tôi.Với tinh thần vốn tỉnh táo của tôi thì nhận ra những nhân vật kia đã hoàn toàn bị đ.ánh gục là không khó nên tôi hoàn toàn tự nhiên với những hành động của mình. Nhưng thật sự tôi vốn thấy không thoải mái. Nên sau một lúc tĩnh lặng, tôi và em đã quyết định mặc kệ số phận thằng chủ nhà với phụ huynh nó, hai đứa tôi băng qua màn đêm đến căn phòng không thể xâm phạm. Và đây, tôi và em đang nắm tay như một đôi tình nhân trong căn phòng thiếu ánh sáng tôi nói đến ban đầu.
Với một kẻ phi quân tử như tôi, cộng với cảm xúc như vậy thì đâu thể bỏ qua cơ hội này được. Tuy nhiên, dù sao tôi cũng không quá vội vàng, tôi và em cũng nói chuyện khá lâu,đương nhiên tôi đang ôm em trong tay.Bỗng nhiên một tiếng nói từ phòng bên vọng đến :
"Tao muốn có người ôm tao khi ngủ." Không biết tiếng của đứa nào, nó say quá rồi - tôi nghĩ thế.
Đến giờ tôi vẫn nhớ từng âm điệu giọng nói của em khi em nói "Em cũng muốn được ôm khi ngủ." .Em nói và đặt lên môi tôi một nụ hôn thật nhẹ.
Tôi nhanh chóng nhận ra ý nghĩa của câu nói này.Hụt hẫng, không phải.Có cái gì đó trong tôi đang quay trở lại, ý chí quân tử.Tôi cũng nghĩ mình không nên ép em. Tôi nói " Chẳng phải có người đang ôm em đây sao, em cứ ngủ đi,ngủ ngon"
Trong vòng nửa tiếng tiếp theo, có lẽ em ngủ thật, trong tình trạng thiếu ánh sáng này tôi không thể ngắm em ngủ được, tuy nhiên tôi vẫn cảm nhận được hơi ấm của em, cơ thể của em, đang trong vòng tay tôi. Em cũng ôm tôi, và tôi biết điều đó.Tôi thì không thể ngủ được,cảm giác với em khiến tôi không thể chợp mắt, tôi ôm em trong tay, thỉnh thoảng cựa mình để xem cảm giác đó là thật hay không.Là thật, tôi đàng để tâm trí mình đi tìm câu trả lời sao tôi lại có những cảm xức như vậy.Đến giờ tôi vẫn chưa đạt được mục đích mà bất cứ thằng đàn ông nào cũng muốn là một kỳ tích với một thằng như tôi.Đã muộn quá rồi tôi nên đi ngủ,tuy nhiên thằng quân tử trong tôi lại đi ngủ trước tôi rồi.Tôi đ.ánh thức em bằng một nụ hôn mà tôi đã bị tên kia kìm nén trong vòng nửa tiếng (có thể là cả thế kỷ vì tôi đâu xem được giờ trong bóng tối, tôi cũng không nỡ buông tay mình ra để đi xem giờ).
Em tỉnh dậy, bối rối một chút ,rồi cũng nhanh chóng bắt kịp nhịp điệu của tôi.Em khẽ trách móc " Toàn mùi rượu". Em còn hy vọng gì nữa chẳng phải chúng ta cùng chung một chiến tuyến đó sao,tôi nghĩ. Tôi nhếch mép cười trong khi hai sống mũi chúng tôi vẫn không có khoảng cách, có lẽ em cũng nhận ra điệu cười của tôi nên tiếp tục trêu đùa cảm xúc trong tôi bằng chiếc hôn giống hệt kiểu hôn trước khi em chìm vào giấc ngủ ban nãy.
Làm sao tôi nhận ra?Đương nhiên, bạn tưởng tượng xem, nếu bạn đã từng đọc Guliver du kí khi nhân vật chính lạc vào thế giới khổng lồ, anh ta có thể nhìn rõ từng lỗ chân lông trên một người khổng lồ.Giờ tôi cũng vây, cảm xúc của tôi là thế giới đó,còn tôi chỉ là một người tý hon nên chỉ cần một diễn biết nhỏ cũng khiến tôi ảnh hưởng. Tôi thấy mình cần ngay lập tức phải ngăn không cho em ngủ. Tôi mạnh bạo hơn, ôm em chặt hơn,hôn em mạnh mẽ hơn. Tôi thấy dường như trời sập lúc này cũng không thể khiến tôi dừng lại được.Em cũng biết vậy, em cũng nhiệt tình hơn.Tôi ép em nằm bên dưới,chút ý thức còn xót lại của tôi nhận ra rằng bàn tay em thật mềm mại,quyến rũ. Tôi cảm nhận rõ hơn khi em chạm vào khuôn mặt tôi,rồi nhẹ em em đưa tay ra sau gáy,từng sợi tóc của tôi lướt qua kẽ tay em, tôi biết điều đó. Cảm giác lại lặp lại lần nữa rằng trời có sập cũng không ngăn tôi lại được.
Tuy nhiên bạn biết đấy,có nhiều việc còn ghê gớm hơn trời sập nhiều.Điển hình với tôi lúc đó là câu nói của em : "Yêu em anh nhé",giờ nhớ lại thật sự câu nó đó rất thật,rất đáng sợ với tôi hay thế nào thì tôi cũng không biết rõ nữa.Nhưng nó đã khiến tôi dừng lại. Đem ra so sánh thì nó hơn cả trời sập rồi.
Đứng bên hồ tôi nghĩ cái lý trí ngu ngốc của tôi sao lúc đó lại làm việc giỏi đến thế.Tôi vẫn nghĩ nó hoạt động đúng. Với một thằng sinh viên sắp ra trường như tôi thì còn nhiều việc phải lo hơn là có người yêu. Chẳng nhẽ không đúng sao. Ngay khi em nói, tôi đã dừng lại,một nụ cười khẽ thoáng trên môi tôi,và tôi không hiểu sao mình cười, tôi nằm sang cạnh em, vẫn nắm lấy tay em và nói "Với một thằng sinh viên sắp ra trường như anh thì còn nhiều việc phải lo hơn là có người yêu em ạ".
Em buông tay tôi, với chút ánh sáng nhỏ nhoi không biết từ đâu,hay là do mắt tôi đã quen với bóng tối, tôi thấy em đứng dậy,đưa tay lên mắt, giá như có thêm chút ánh sáng nữa tôi có thể thấy em làm gì với bàn tay đó.Em đến cửa phòng,vặn ổ khóa,từng tiếng động như vật thể hữu hình lao với tốc độ của âm thanh đ.âm thẳng vào tôi.Tôi thấy đau ư.Không thể nào. Lục lại chút ý thức tiềm tàng, cộng với trí nhớ tương đối tốt của tôi.Tôi lên tiếng : "Em,trên cổ tay em xăm chữ gì vậy?"
Hình xăm khá nhỏ cộng thêm chiếc vòng đeo tay khá lớn so với chữ trên hình xăm đó,làm cho không ai biết nó ở đó, trừ tôi.Tôi để ý khi em ngồi cạnh tôi,như tôi đã nói bàn tay em tương đôi quyến rũ với tôi.Tuy nhiên lúc đó tôi chỉ biết nó có ở đó,chứ không để ý hình dạng của hình xăm đó. Giờ đây, khi không còn biết nói gì, ý thức còn xót lại duy nhất khiến tôi nhớ đến nó và nói ra như bản năng của mình.Em nhẹ nhàng trả lời "Dream".Tôi ngây ra,nếu các tiếng động khác chỉ lao vào tôi với tốc độ âm thanh thì giai điệu này như lao vào tôi với tốc độ ánh sáng vậy.Tôi hiểu rồi " Có lẽ em với tôi cũng như ý nghĩa của hình xăm đó vậy"- tôi nói.
Em vẫy tay chào tôi rồi quay trở lại bên căn phòng đông đúc bên kia.Tôi cảm nhận được không khí dao động từ cái vẫy tay cảu em.Tôi chỉ còn biết nói : "Ngủ ngon nhé".Còn lại mình tôi với căn phòng không thể xâm phạm này.Làm thế nào được, tôi say rồi, rượu không còn làm tôi say nữa, tôi nằm rồi ngủ.Ngủ được khoảng một tiếng thì tôi thức dậy, lúc này khả năng xác định thời gian đã trở lại với tôi.Trời đã sáng.tôi dậy sớm nhất,sang bên kia thấy em đang ngủ,đương nhiên cả bọn còn lại,con trai ngủ dưới đất,con gái ngủ trên giường.Tôi nhẹ nhàng đ.ánh thức chủ nhà dậy mở cửa vì tôi phải đi làm vào sáng nay.Em cũng nghe thấy và dậy,tôi biết em đang nhìn tôi.Tôi khẽ đến bên em,cầm lấy tay em, nhìn rõ hình dạng của hình xăm,đúng là "Dream".Tôi khẽ hôn lên môi em, em để yên cho tôi làm như vậy.Tôi chào em với vẻ mặt bình thường nhất tôi có thể tạo ra.
Đi xe nhanh về nhà,lao vào phòng tắm,dội một gáo nước lạnh lên người,tắm nước lạnh càng lâu lúc này càng tốt cho tôi.Tôi trở lại một ngày bình thường nhưng không thể làm gì ra hồn ngày hôm đó.Em đã ám ảnh tôi.
Giờ bạn biết rồi đấy, "Khoảnh khắc nào khiến bạn nhớ nhất" . Không phải chỉ là một khoảng khắc,đó là cả một chuỗi các khoảnh khắc,bên trong sự việc là cảm xúc,con người sẽ nhớ những cảm xúc hơn là nhớ đến một sự việc,sự việc chỉ thứ để giấu đi cảm xúc. Con người ta sẽ nhớ nhất những khoảng khắc khi mà bạn mơ mà không phải mơ,thực tại mà không phải thực tại. Thứ bạn nhớ nhất sẽ nằm giữa giấc mơ và hiện thực. Trong đời những khoảng khắc như vậy không nhiều.Tôi đã trải qua,còn bạn thế nào. Giờ tôi hối hận rồi. Đáng nhẽ ra tôi nên vứt những việc cần lo của một thằng sinh viên sắp ra trường đi và yêu em.Giờ tôi đang cầm điện thoại,tôi đã có số em chỉ cần một cuộc gọi. Tôi sẽ bắt đầu yêu em.À không,giờ trời đã sáng,tôi nên đi ngủ một chút để lấy sức bước vào ngày mới.Tôi sẽ nhớ có cuộc điện thoại mình phải gọi ngay sau khi thức dậy!
Theo Iblog
Mẹ chồng cay nghiệt dồn con dâu vào đường cùng Phận đàn bà, nghĩ khổ trăm đường các chị ạ. Bây giờ, em chỉ muốn khóc thật to để giải tỏa những đắng cay trong lòng nhưng em không thể khóc được nữa. Có lẽ nước mắt em đã cạn mất rồi. Ảnh minh họa Em lấy chồng được ba năm. Chồng em là con cả. Dưới chồng em có hai cô em...