Báu vật tình yêu
Ngày quyết định chinh phục em, tôi đã nghĩ rằng: “Mình chỉ yêu cô ấy một thời gian thôi…”. Không phải tôi là kẻ đểu cáng mà đơn giản, tôi thích sự thay đổi, thích những cái mới lạ.
Tôi có thể bỏ vài ngày quên ăn quên ngủ vì một bức tranh, để rồi khi vẽ xong vài ba ngày lại vứt vào xó nhà để chuột tha.
Với phụ nữ, tôi càng có khát khao chinh phục. Tôi thích những người phụ nữ dịu dàng, đằm thắm. Tôi cũng thích cái dáng vẻ yếu ớt đáng thương của người phụ nữ. Tôi thích ngắm nhìn phụ nữ trong bất cứ hoàn cảnh nào, dù người ta đã có chồng, có người yêu đi chăng nữa cũng không sao cả. Với tôi chỉ là phụ nữ thôi đã đủ đẹp rồi…
Tôi đã yêu và chia tay biết bao mối tình. Cho nên đến giờ tôi vẫn lẻ loi đi về. Chị tôi thường bảo: “Con gái thì nhiều lắm, đi đâu cũng gặp. Người đẹp thì không ít em à nhưng tìm được một báu vật trong số ấy quả không dễ dàng đâu”.
Tôi chỉ cười vì sự lý giải sặc mùi già cỗi của bà chị.
Tôi ngẫm lại, và đinh ninh rằng: “Chắc sẽ không có báu vật đâu?”. Tôi yêu khá nhiều. Tôi yêu mỗi người vì một lý do khác nhau nhưng rồi lại nhanh chán, nhanh nản. Họ cứ bám riết lấy tôi, mọi thứ chỉ chú ý đến tôi mà thôi, thậm chí sống chế.t vì tôi. Tôi cứ nghĩ rằng, tình cảm vài tháng liệu có sâu đậm đến mức ấy?
Tôi cứ mải miết yêu rồi mải miết chán, cảm giác chán ngán kéo dài bất tận khiến tôi không còn có cảm giác về một mối quan hệ lâu dài với bất kì người con gái nào nữa.
Cho đến một ngày, em mải miết đến bên cuộc đời tôi. Em không xinh đẹp, chắc chắn là như vậy. Nếu em xinh đẹp có lẽ quanh em đã không còn chỗ đứng cho tôi. Em là gia sư của cháu tôi, thằng cháu bướng bỉnh vì quen được cưng chiều.
Ngày ngày, tôi đứng trên lan can tầng 5 của khu chung cư ngắm nhìn những bước chân em. Em đạp một chiếc xe mini đời cũ, mái tóc dài buông xõa. Em luôn mặc áo sơ mi dài tay và quần vải. Tôi thấy buồn cười vì sự quê mùa quá đỗi ấy. Chắc chắn với bộ dạng như thế sẽ không có bất kì người đàn ông nào thèm tán tỉnh.
Video đang HOT
Vậy mà, em cứ điềm nhiên bước vào cuộc đời tôi. Em hay chào tôi cụt lủn:
- Chào chú ạ!
Còn tôi thì thực sự khó chịu:
Tôi yêu em vì lẽ gì ngoài cái bản lĩnh không dễ dàng tin vào một điều gì phù phiếm cả? (Ảnh minh họa)
- Anh mới 32 tuổ.i thôi. Chú gì mà chú.
Em cười rồi bước đi không nói gì cả, để rồi hôm sau xuất hiện vẫn chào cụt lủn câu ấy.
Cảm giác chán ngấy nên tôi hay tránh mặt mỗi khi em đến. Ngược lại, thằng cháu tôi luôn không ngừng nhắc đến em, cái tên quê mùa quá đỗi: Nguyễn Thị Mơ. Với nó, dường như em là cả một thế giới của những câu chuyện cổ tích cũ rích. Nó bảo, nhất định sau này sẽ lấy một người như em làm vợ. Em vừa xinh đẹp, thông minh lại hiền dịu và tốt bụng.
Tôi cười vì sự ngây thơ của thằng cháu.
Khi thằng cháu tôi thi đỗ trường điểm với số điểm cao ngút cũng là ngày em xin nghỉ dạy. Chị tôi cứ nài nỉ đủ cách nhưng em vẫn ra đi. Em bảo: “Bố em bị ốm, thời gian này em bận chăm sóc bố. Chị thông cảm cho em nhé!”.
Nhẹ nhàng thế thôi nhưng chị tôi phải đồng ý. Tôi bèn nghĩ ra một cách: chinh phục em, tán tỉnh em để cháu tôi có thể tiếp tục được em dạy kèm.
Tôi thường xuyên đến bệnh viện thăm bố em. Mỗi lần đến tôi không quên đem theo hoa hồng và những lời nói ngọt ngào. Bố em quý tôi lắm. Còn em cứ dửng dưng như không có gì cả:
- Chú đến thăm bố tôi nhiều vậy, có ý gì sao?
Bỗng nhiên tôi nghẹn lời trước câu hỏi ấy. Chưa người con gái nào sỗ sàng đến vậy. Nhưng hôm sau tôi vẫn đến. Tôi đến để nói với em:
- Tôi thích em.
Tôi đã yêu rất nhiều nhưng chưa bao giờ có ý thức về tình yêu. Đơn giản giống một trò chơi, chán thì bỏ đi, không thương tiếc. Còn em, em chỉ im lặng. Em im lặng cho đến một ngày tôi phải điên cuồng quỳ xuống dưới chân em: “Anh yêu em”.
Em vẫn không chút gợn sóng trên gương mặt.
Vậy là cháu tôi phải ngậm ngùi tự học.
Rồi bỗng nhiên một ngày em quay lại. Em bảo, bố em đỡ nhiều rồi và em xin được dạy lại.
Tôi cứ ngờ ngợ em yêu tôi. Hàng ngày em vẫn đạp xe đi dạy và chào tôi bằng câu cụt lủn: “Chào chú ạ!”
Cứ thế tôi càng mải miết suy nghĩ về em hơn. Tôi yêu em vì lẽ gì ngoài cái bản lĩnh không dễ dàng tin vào một điều gì phù phiếm cả?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy mở ra điều gì mới cho hai ta
Em vẫn hy vọng đằng sau khép lại là mở ra để cả anh và em đều tìm thấy niềm vui cho mình, chúng ta đã theo đuổi một cái gì đó thật mơ hồ phải không anh mà chính em cũng không biết vì sao mình làm vậy?
Có bao giờ anh nghĩ là em rất khó xử mỗi khi đối diện với bạn anh, người thân của anh không? Anh đã biến em thành người ích kỉ trong mắt mọi người. Ai cũng nghĩ em giữ chân anh, đôi khi cũng vì vậy mà anh mất đi cơ hội gặp gỡ, tìm hiểu người con gái khác. Còn anh, anh nghĩ thế nào sao chẳng bao giờ em biết được suy nghĩ của anh vậy? Em không hiểu anh hay anh không muốn em hiểu anh? Nhiều lần em muốn nói với anh "mình đừng gặp nhau" để anh có cơ hội gặp gỡ người con gái khác nhưng không hiểu sao em không thể mở lời. Em cũng không biết có lúc nào anh có nghĩ đến em không nữa?
Thời gian đã mài mòn nhiệt huyết sống vì anh trong em để giờ đây em cảm thấy không gì làm em thổn thức như ban đầu mới gặp anh nữa rồi. Anh có buồn không nếu biết như vậy?
Nếu không muốn đến với em sao anh cứ cùng em rong ruổi khắp nơi để cho em nhầm tưởng anh làm vậy là để em vui vẻ hơn sau những lúc làm việc mệt mỏi.
Anh hãy sống thật với chính tình cảm của mình đi, có những lúc em biết anh buồn nhưng anh vẫn không muốn chia sẻ cùng em, vì sao vậy, trong lòng anh chẳng lẻ em không bằng một người bạn bình thường của anh sao? Cuộc sống có nhiều điều cần phải dám làm anh à. Thôi, em chấp nhận là người đi bên lề cuộc sống của anh vì em biết bản thân em không thể mang lại điều tốt đẹp cho anh và em cũng đầu hàng trước sự im lặng của anh. Em thầm hiểu đây là sự trả lời khôn khéo tình cảm mà anh dành cho em. Em vẫn mong những điều tốt đẹp sẽ đến với anh. Em không cao thượng nhưng điều gì trong khả năng em làm được để tốt cho anh, em cũng sẽ cố gắng.
Em nói những điều này không phải mong anh đến bên em đâu mà để anh hiểu hơn cần làm gì cho người con gái mà anh sẽ yêu sau này.
Nếu anh chỉ xem em như người bạn để lấp vào những lúc anh thấy trống trãi, cần một người uống cà phê thì em xin dừng ở đây vì em đã thấy mệt lắm rồi.
Tất cả hãy cho là quá khứ, anh hãy giúp em khép lại nhé! Hãy mở ra một cái gì đó mới hơn cho cả anh và em. Hãy để em thấy mình được anh yêu thương, chia sẻ nếu trong anh còn có em.
Theo Ngôi Sao
Điểm yếu của chàng Xưa nay đàn ông được coi là mạnh mẽ về mọi mặt. Nhưng sẽ có lúc bạn hỏi: chả lẽ họ không có điểm yếu nào ư? Ảnh minh họa Gái khôn dạy chồng Chúng em cưới nhau khi hai đứa vừa tròn 20 tuổ.i. 20 tuổ.i nhưng chúng em còn trẻ con lắm, nên người lớn bảo: chúng mày là vợ chồng...