Bầu con gái, nhà chồng không quan tâm
“Sinh con gái làm sao phải đi viện tốn tiền ra, tự đẻ không thì bỏ đứa bé đi cho rảnh nợ. Đàn bà mà không biết đẻ thì đừng có mở mồm ra mà kêu” để rồi khi đứa chào đời thì…
Xuất thân từ nông thôn, gia đình nghèo khó nên khi đi lấy chồng, lấy được anh chồng thành phố, nhà giàu có ai cũng trầm trồ ngưỡng mộ Liên. Họ bảo Liên sướng, có số hưởng nên mới may mắn lấy được chồng giàu như vậy. Thế nhưng cuộc sống hôn nhân của Liên không được trọn vẹn, hạnh phúc như người ngoài tưởng tượng.
Bà Thái – mẹ chồng Liên là người ghê gớm, cổ hủ và rất keo kiệt. Liên về làm dâu mà bà Thái coi cô như ô sin trong nhà vậy. Lúc nào Liên cũng phải dậy từ 4h sáng quần quật làm việc nhà đến tận 12h đêm mới được nghỉ ngơi, vậy mà bà Thái lúc nào cũng soi mói, đay nghiến cô không thiếu 1 câu gì.
Cưới được 4 tháng thì Liên có thai, từ ngày cô có bầu mẹ chồng thay đổi thái độ cưng nựng cô hơn hẳn. Thế nhưng khi cái thai được 5 tháng khi biết được đứa bé trong bụng Liên là con gái thì mọi thứ thay đổi hẳn. Cả nhà chồng Liên đều tỏ thái độ với cô, họ đang khao khát 1 đứa cháu trai đích tôn thế nhưng Liên lại không được làm điều đó khiến cuộc sống của cô rơi vào địa ngục. Chồng thì thờ ơ hay cáu gắt, mẹ chồng suốt ngay đay nghiến chửi mắng thậm tệ.
Liên cầu cứu nhà chồng đưa mình đi viện đẻ (ảnh minh họa)
Những ngày tháng Liên mang bầu là ngày cô sống cảnh nước mắt chan cơm, Liên gần như rơi vào trầm cảm, lúc nào cô cũng muốn trốn thoát khỏi nhà chồng và thậm chí nghĩ đến cái chết. Nhưng vì con, vì đứa bé vô tội cô không đành lòng làm việc dại dột đó. Liên cô sống, cố chịu đựng vì con gái bởi giờ với cô nó là món quà quý giá nhất và động lực để cô vượt qua tất cả.
Sau 9 tháng bầu bí thì cũng đến ngày Liên trở dạ. Cô đau bụng quằn quại, người yếu ớt vô cùng. Cố lết ra được phòng khách Liên cầu cứu nhà chồng đưa mình đi viện đẻ vì sắp không chịu nổi nữa rồi, chồng cô định đưa cô đi viện thì bà Thái bước vào bĩu mông chỉ tay vào mặt Liên đay nghiến.
- Sinh con gái làm sao phải đi viện tốn tiền ra, tự đẻ không thì bỏ đứa bé đi cho rảnh nợ. Gì chứ cái thứ con gái ăn hại, vô tích sự nuôi cũng tốn cơm gạo mà thôi. Đàn bà mà không biết đẻ thì đừng có mở mồm ra mà kêu.
- Nó là cháu mẹ mà, sao mà cay nghiệt với cả cháu mình như thế? – Lê yếu lắm nhưng uất quá vẫn phải đáp lại lời mẹ chồng.
- Tao chỉ có cháu trai thôi, cháu gái vứt…vứt hết mày hiểu chưa con nhà quê vô học!
Video đang HOT
Nghe lời mẹ, chồng Liên cứ để mặc cô đau đớn mà bỏ đi chơi. Gạt nước mắt uất hận vì cách cư xử của nhà chồng Liên hối hận khi đã làm dâu nhà bà Thái lắm. Cô muốn gọi điện thoại cho bạn đến đưa đi đẻ nhưng không thể lết nổi lên tầng 5 lấy nữa, đau quá và bất lực trước cảnh này Liên đành liều lĩnh tự sinh con 1 mình dù biết việc đó là quá mạo hiểm.
Lúc đứa bé chào đời thì ai nấy cũng choáng váng, khóc ngất khi biết… (ảnh minh họa)
Chả thèm quan tâm đoái hoài gì đến con dâu, mẹ chồng thản nhiên lên phòng hát karaoke ầm ĩ để át đi tiếng khóc, tiếng kêu đau của Liên. Đau đớn, tủi nhục Liên cố gắng gượng sinh con 1 mình. Vật lộn, quằn quại trong cơn đau để không có 1 sự giúp đỡ của ai thì hơn 1 tiếng sau con cô cũng chào đời. Nghe được tiếng khóc của con Liên mừng rớt nước mắt nhưng không đủ sức bế nó nữa. Cô đã quá mệt, kiệt sức rồi mà cứ thế ngất lịm đi.
Mãi gần 5h tối bà Thái mới xuống xem Liên thế nào. Vừa xuống dưới phòng khách bà đã giật mình kinh hãi trước cảnh tượng man rợn này. Con dâu bà nằm trên vũn máu, mặt tái nhơt đi còn phía dưới là đứa bé vừa mới chào đời nó cũng nằm im thin thít, không khóc không động đậy gì. Vội chạy đến ngó mặt đứa cháu xem thế nào thì bà Thái mừng rỡ khi nhìn xuống “phần dưới” của đứa bé. Là con trai, là con trai thật. Vậy là kết quả siêu âm ngày trước là sai ư?
Mừng rỡ bà bế đứa cháu nội trên tay nhưng nó không mở mắt dù 5 phút trôi qua. Vội lay gọi cháu thậm chí là xem cháu bà còn thở không, nhưng không thằng bé đã ra đi rồi. Tim nó đã ngừng đập khiến bà Thái sợ hãi tột độ vội gọi cấp cứu. Vội vã đưa cháu nội đến bệnh viện cấp cứu nhưng bà Thái mặc nhiên quên đi sự tồn tại của con dâu, bà cứ để Liên nằm đó chẳng quan tâm cô sống chết ra làm sao cả.
Đến viện bác sĩ nói thằng cháu đích tôn của bà đã mất rồi bà Thái ngất lịm đi vì sốc vì hối hận. Gía như bà đưa con dâu đi đẻ thì mọi chuyện đã khác rồi, cháu bà cháu trai của bà chính bà đã gián tiếp hại chết nó ư? Bế cháu về nhà lo ma chay mà bà Thái như người mất hồn. Chẳng hiểu sao nhà thông gia biết chuyện mà lên. Thấy con dâu gương mặt nhợt nhạt ngồi vào xe lăn nhìn mình với ánh mắt đầy thù hận bà Thái cố né tránh thì Liên dùng hết sức lực của mình để giựt thằng bé trên tay bà nói.
- Mẹ không có quyền bế con con. Chính mẹ, chính mẹ đã hại chết con con. Con thật ngu ngốc khi ở lại cái nhà này. Từ giờ về sau con xin làm người dưng với nhà mẹ, con không muốn làm dâu con trong căn nhà cạn tình người này nữa.
- Liên, mẹ xin lỗi. Mẹ sai rồi, đừng thế mà con. Để thằng bé lại mẹ lo ma chay cho nó được không?
- Con xin lỗi, lúc cháu mẹ chào đời mẹ con nguyền rủa bỏ nó đi giờ mẹ lấy tư cách gì mà lo hậu sự cho con con chứ? Chào mẹ và hi vọng chúng ta không bao giờ gặp lại nhau nữa!
Bố mẹ đẻ của Liên đưa cô ra xe ôm đứa cháu yểu mệnh về quê. Cả chặng đường về Liên cứ khóc, khóc nấc lên vì sót con. Còn bà Thái thì cứ ngẩn người ra khóc, hối hận vì những việc làm ngu ngốc của mình. Giờ đây không những bà mất thằng cháu đích tôn mà còn bị cả dư luận chỉ trích, đay nghiến không thiếu 1 câu gì. Phải chăng đó là quả báo mà bà Thái phải nhận.
Bầu con gái, nhà chồng ép ăn mì tôm liên tục 6 tháng trời và cái kết kinh hoàng khi...
Lấy chồng giàu, chị cứ nghĩ đời người con gái như vậy là yên ổn. Chị đâu có ngờ được, cái kiếp lấy chồng giàu nó lại cơ cực nhiều đến như vậy đâu.
ảnh minh họa
Lúc chị mới về nhà anh ra mắt, ai cũng quý mến chị lắm. Họ nói với chị rằng họ chẳng quan trọng chuyện môn đăng hộ đối, miễn sao anh chị yêu thương nhau và chị là một nàng dâu ngoan, một người vợ tốt. Chị cũng tin vào lời họ nói. Một đám cưới long trọng được tổ chức, ai cũng nói chị đúng là chuột sa chĩnh gạo rồi. Ấy thế mà...
Kết hôn được chừng một tháng, mọi thứ với chị vẫn rất bình thường. Cho đến khi chị phát hiện mình mang thai. Chị vừa báo tin mang thai một cái, mẹ chồng chị đã ngay lập tức đi mua một đống đồ về để chỉ tẩm bổ. Bà nói rằng chị không được phép để cháu đích tôn của bà đói nữa. Bà còn đi hỏi các mẹo vặt để biết được đứa trẻ đó là trai hay gái ngay khi nó còn đang ở trong bụng mẹ. Chị bắt đầu thấy lo lắng, gia đình chồng chị rất mong đứa trẻ này là con trai, cả anh cũng vậy. Nhưng lỡ như, nó không phải là con trai thì chuyện gì sẽ xảy ra đây chứ. Chị cất giọng nhẹ nhàng:
- Con nào chẳng là con, miễn sao nó khỏe mạnh, đáng yêu là được mà.
Mẹ chồng chị vừa nghe xong quát lên ầm ĩ.
- Thế cái mục đích tôi cưới cô về đây là để công cốc à.
Chị sững sờ, hóa ra mẹ chồng chị đi xem bói và nghĩ rằng chị sẽ sinh được con trai nên mới chấp nhận chị làm dâu. Giờ thì tiến thoái lưỡng nan, chị có hiểu ra thì tất cả cũng đã quá muộn rồi. Giờ chị chỉ biết cầu mong đứa con trong bụng chị là con trai để cuộc sống của nó không phải khổ mà thôi. Chị đâu có ngờ.
Vừa hết tháng thứ 3 một cái, mẹ chồng chị đã bắt chị phải đi siêu âm luôn rồi. Bác sĩ đọc kết quả khám thai là con gái. Chị rơi nước mắt vì thương con. Chị không sợ mình khổ, chị chỉ lo con bị đối xử bất công.
Vừa về đến nhà, mẹ chồng chị đã đưa cây chổi, bắt chị lau dọn nhà cửa.
- Lau mau lên đi còn cơm nước. Sắp tới bữa rồi!! Cô bầu bí, nên vận động nhiều cho nó dễ đẻ.
Mẹ chồng chị dứt lời thì đi thẳng luôn. Chị muốn khóc mà không dám khóc. Vừa biết chị bầu con gái một cái, mọi người đã thay đổi thái độ với chị ngay được rồi. Chưa hết, chị vừa ngồi vào mâm thì mẹ chồng chị:
- Cô đi úp mì tôm mà ăn đi. Bầu bí ăn là gì lắm chất, không tốt đâu. Mà từ mai, cô cũng nên ăn mì tôm đi, ngày nào cũng ăn mì. Ăn thế mới có chất.
Chị thấy nuốt nước bọt cũng nghẹn trong cổ. Mẹ chồng chị rõ ràng đang làm khó chị, dằn vặt chị vì chuyện chị bầu con gái. Mà bà cũng không cho chị đi siêu âm thêm bất cứ lần nào nữa. Bà nói sống chết tại số. Còn anh, anh nghe lời mẹ, lại máu con trai nên làm ngơ trước tất cả những gì mẹ anh đối xử với chị. Chị cũng muốn bỏ ngang rồi nhưng con chị sinh ra không có ông bà, có bố sẽ thiệt thòi lắm. Chuyện bỏ chồng cũng có hay ho gì đâu.
6 tháng ròng rã chỉ ăn mì tôm, ai cũng thắc mắc chị bầu bí, nhà có điều kiện mà gầy thế. Chị nghe xong chỉ lén quay đi lau nước mắt. Chị yếu quá, không đủ sức sinh vì cả 6 tháng đều chỉ ăn mì nên bác sĩ chỉ định mổ bắt con. Dù không muốn, nhà chồng chị vẫn phải đồng ý. Cho đến khi bác sĩ ra thông báo chị sinh con trai thì ai nấy đều sững sờ:
- Cái gì, bác sĩ có nhầm với ai không?? Con dâu tôi bầu con gái cơ mà. - Mẹ chồng chị ngơ ngác
- Phòng mổ chỉ có mình con dâu bà, chúng tôi nhầm với ai. Mà kết quả siêu âm bây giờ có hoàn toàn chính xác đâu. Tuy nhiên, cháu nội bà bị suy dinh dưỡng nặng do thiếu chất.
Mẹ chồng chị đứng không vững, anh cũng cúi đầu xuống khi chị được đẩy ra khỏi phòng mổ. Chẳng ai nói được với chị lời xin lỗi không biết vì xấu hổ hay vì không cam tâm nhận sai. Còn chị, chị quyết rồi, chị sẽ mang con chị đi, chị không thể chấp nhận sống trong cảnh này nữa. Chị nhẫn nhịn nữa cũng chỉ khổ con, khổ chị mà thôi.
Theo Webtretho
Tôi không còn lạnh nhạt thờ ơ với vợ nữa kể từ lúc nhìn thấy vết sẹo dài trên người cô ấy Trong 1 lần vợ tôi đi tắm, cô ấy khép cửa nhưng không chốt hẳn. Tôi vô tình đẩy cửa vào thì thấy vết sẹo dài trên lưng cô ấy. Tôi tức tối gằn lên tức tối đay nghiến vợ, để rồi phải hối hận khi... Người ta nói cưới vợ về mà không quan tâm đối xử tốt với cô ấy thì...