Bầu bí mà vẫn nhường ghế cho cụ già, nhưng vừa đứng lên thì chuyện kinh hoàng đã xảy ra
Cô trót dại, cô biết chứ. Nhưng hậu quả của lần trót dại đó, cô không thể nhẫn tâm bỏ đi được. Dù cho cái gã mà thề trăng thề sao yêu mình cô, cuối cùng phát hiện cô có thai, gã cũng cao chạy xa bay theo mây gió luôn. Khi ấy, cái thai trong bụng cô đã đươc 3 tháng. Cô sợ hãi, không dám về nhà, cô nói cô bận học nhưng thực chất là cô đang chạy trốn bố mẹ, gia đình.
ảnh minh họa
Bố mẹ mà biết chuyện đứa con gái ngoan hiền mà họ vẫn luôn tin tưởng, hy vọng làm ra những chuyện như thế này thì chắc họ không sống nổi mất. Còn họ hàng, làng xóm nữa, sẽ chẳng ai bỏ qua cho cô đâu. Rồi thì sinh con ra, cô sẽ lấy đâu ra tiền mà lo cho nó. Hai mẹ con cô sẽ ôm nhau chết đói hay sao.
Việc học hành của cô vẫn còn đang dang dở. Tiền nhà gửi lên cũng đâu được đáng bao nhiêu. Sinh hoạt phí gần như đều do cô đi làm mà có được. Mà cũng từ lúc có thai đến giờ, cô gần như chẳng dám ra ngoài vì xấu hổ, vì sợ người ta đàm tiếu. Cô đành sống dựa vào những đồng tiền ít ỏi mà cô đã cố gắng tích cóp được. Nhưng rồi cũng chẳng được bao lâu.
Mang bầu đến tháng thứ 9, cô buộc phải ra ngoài đi bán chút đồ để lấy tiền chuẩn bị sinh nở. Đôi bông tai cô đeo đã lâu, chắc cũng chẳng được mấy giá. Nhưng cô đã chẳng còn con đường nào khác rồi. Giờ trong túi cô chỉ còn vừa đủ 7 ngàn đi xe buýt nên dù mệt mỏi, buồn nôn khi ngửi mùi xe, cô vẫn buộc phải bước lên.
Nhưng vừa ngồi xuống thì một bà cụ già rách rưới bước lên xe. Anh phụ xe thương tình nên để bà cụ lên chứ không đuổi bà cụ xuống. Nhưng xe đã chật kín hết chỗ ngồi và ai cũng nhìn bà cụ với ánh mắt ái ngại. Người này có muốn nhường thì người kia cũng sẽ đứng dậy thôi vì chẳng ai muốn ngồi cạnh một bà cụ rách rưới hết. Thấy bà cụ sắp đứng không vững nữa, cô nhanh chóng đứng dậy, mặc cho chiếc bụng bầu lớn, cô vẫn mời bà cụ ngồi xuống ghế của mình.
- Cụ ơi, cụ ngồi xuống đây cho đỡ mỏi!! – Cô lễ phép
- Nhưng cháu đang có thai. – Bà cụ phân vân
- Cháu không sao đâu ạ, cháu cũng xuống bây giờ ấy mà. Cụ cứ ngồi đi ạ!! – Cô mỉm cười
Video đang HOT
Bà cụ vừa ngồi xuống ghế, có một người cũng vừa đứng dậy nhường ghế cho cô thì…
Rầm…
Mọi người nhào về phía trước, một người sang đường không nhìn làm lái xe phanh gấp. Nhìn xuống sàn nhà, cô, người duy nhất ngã dúi dụi, bụng cô đập mạnh xuống sàn xe. Mọi người nhào lên đỡ cô dậy nhưng kìa. Cô thấy bụng mình đau như có dao đâm. Một người phụ nữ hốt hoảng hét lên:
- Cô ấy vỡ ối rồi, trời ơi, mau gọi cấp cứu đi!!
Mọi người cuống cuồng, giục giã nhau gọi cấp cứu. Nhưng cô đau đớn lắm, nhìn cô, người ta sợ rồi cô chẳng cầm cự được đến lúc xe cấp cứu đến.
- Mọi người đứng xa ra cho cháu ấy thở, để tôi. – Bà cụ già rách rưới lên tiếng
Mọi người quay ra nhìn bà, một người khó chịu:
- Cụ già rồi, không giúp được gì thì ngồi im đấy đi!!
Bà cụ chẳng nói gì, tiến lại gần cô. Bà nói với cô đừng kêu la nhiều mất sức, dặn cô thở đều. Và mọi người chẳng ai dám tin vào cái điều bà cụ già rách rưới đó đang làm. Bà đang đỡ đẻ cho cô. Ai cũng sợ bà sẽ làm chết mẹ con cô nên có người ngăn cả bà. Nhưng nhìn bà không hề có vẻ gì lúng túng, mọi người lại dặn nhau tin ở bà vì bây giờ, không tin ở bà, họ cũng không biết làm gì nữa.
Đứa trẻ cất tiếng khóc chào đời thì xe cứu thương cũng vừa đến. Từ ánh mắt coi thường ban đầu, ai nấy đều nhìn bà ngưỡng mộ, cảm phục. Người ta nói không được đánh giá con người ta qua ngoại hình bên ngoài quả là không sai mà. Cô ôm con vào lòng, mỉm cười nhìn bà nói câu cảm ơn. Mọi người trên xe nhìn hoàn cảnh của hai người rồi chẳng ai bảo ai, mỗi người quyên góp một chút tiền cho hai người vào viện. Bà cụ nhìn cô, nhẹ nhàng:
- Về nhà đi con ạ, chẳng có bố mẹ nào bỏ con, bỏ cháu đâu. Tin lời bác đi con ạ, về nhà đi nhé!!
- Con hiểu rồi bà ơi!! Con cảm ơn bà nhiều lắm!!
Cô rưng rưng nước mắt, nắm lấy tay bà cụ. Cuộc sống này, đúng là con nhiều điều kì diệu lắm. Hãy giúp đỡ người khác khi có thể, thấy hoạn nạn đừng ngoảnh mặt làm ngơ. Giúp người rồi người giúp lại mình, ông trời luôn có mắt hết mà.
Theo Webtretho
Vợ bầu bí nằm co ro ở trong phòng, nửa đêm chồng đưa đồng nghiệp nữ về nhà cho tiện bề 'chăm sóc'
Đêm ấy chị nằm ôm bụng co ro trong phòng. Anh chồng thì vẫn miệt mài &'chăm sóc' cô đồng nghiệp ở nhà ngoài. Họ thoải mái bên nhau như thể chị không hề tồn tại...
Chị còn nhớ như in những tháng ngày đen tối ấy, khi chị bụng mang dạ chửa nhưng chồng vẫn công khai ngoại tình . Những đêm nằm ôm bụng mệt mỏi, nước mắt thì đầm đìa hết gối.
Chị hiền lành, sinh ra trong 1 gia đình gia giáo. Gia đình chồng chị cũng toàn là những người tri thức. Vợ chồng mới cưới còn khó khăn nhưng rồi kinh tế của hai vợ chồng cũng khá lên, chị chăm chỉ làm ăn tích góp. Ban đầu lấy nhau về anh còn thương vợ, biết lo lắng cho gia đình nhưng thực sự chị cũng không thoải mái lắm vẫn khép nép vì anh rất gia trưởng. Lấy nhau mãi đến gần 2 năm sau chị mới có bầu. Nhưng khổ nỗi khi chị có bầu được mấy tháng anh bắt đầu đổ đốn. Anh thay đổi hoàn toàn, hay cáu với vợ dù vợ anh mới là người cần được quan tâm.
(Ảnh minh họa)
Chị đâm ra trầm cảm, vợ chồng ngồi chung mâm ngủ chung giường mà cứ như hai người xa lạ vậy. Cuộc sống hôn nhân dần đen tối khi chị biết chồng mình đang cặp kè với cô đồng nghiệp. Đàn ông họ sống bạc thật, vợ có bầu mang thai đứa con mình vậy mà đối xử với vợ cũng chẳng ra gì.
Chị tự nhủ với bản thân, cố gắng bơ đi để cắn răng chờ đến ngày sinh con. Chị vẫn nhớ như in ngày hôm ấy, anh đưa cô đồng nghiệp về nhà rồi nói: "Đây là bạn cùng cơ quan anh, hôm nay cô ấy ở nhà mình 1 hôm bọn anh phải cố làm cho xong bản thảo để mai nộp". Anh đang thông báo chứ không phải là hỏi ý kiến chị. Khi ấy chị cũng chẳng biết làm thế nào, đành im lặng đi làm cơm.
Cô ta và anh cười nói vui vẻ với nhau, chị cứ như người thừa vậy. Cay đắng nhưng vẫn phải nhịn vì chị không muốn vợ chồng cãi lộn, người thiệt sẽ là con mình. Đêm ấy chị nằm ôm bụng co ro trong phòng vì tâm trạng không thoải mái nên bụng chị hơi đau. Anh chồng thì vẫn miệt mài với công việc ở nhà ngoài. Chị bực nên chẳng thèm ra giám sát nữa vì cứ ra là bị đuổi khéo. Hơn nữa giờ chị đang bụng mang dạ chửa thì biết làm được gì hơn cơ chứ.
Đêm ấy, anh ta bận chăm sóc cô đồng nghiệp ở phòng ngoài. Chị uất ức nằm nước mắt rơi lã chã, chị nghĩ phận phụ nữ như bèo dạt mây trôi. Chị như phát điên lên khi mình lại rơi vào hố sâu của cuộc hôn nhân này. Anh là loại đàn ông khốn nạn trơ trẽn hết mực khi đưa bồ về trong nhà dù vợ đang bầu bí. Nửa đêm họ quay sang hú hí hôn hít sờ soạng nhau.
- Chị ta có ra không anh?
- Cô ta không dám đâu, em cứ tự nhiên đi. Nó mà dám ho he gì thì biết tay anh.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi họ lao vào nhau cười rúc rích như đây là nhà của họ vậy. Có lẽ ai biết sẽ cho rằng chị nhu nhược, đúng vậy có lẽ chị là người như nhược. Nhưng chị sợ chứng kiến cảnh đó thì cả đời này chị sẽ bị ám ảnh, chị sợ không đủ sức khỏe và mạnh mẽ để giữ con. Chị lo sợ con chị có mệnh hệ gì vì bác sĩ bảo không được để xúc động mạnh. Lấy nhau 2 năm chị mới mang thai được, hơn nữa chị rùng mình khi nghĩ đến những cái tát cháy má những câu nói đâm thẳng vào tim của chồng. Nhưng chị không dám ly hôn vì chị sợ miệng lưỡi thế gian, chị sợ bố mẹ chị thất vọng chị sợ con mình sinh ra sẽ không có cha nên cứ thế câm nín sống trong địa ngục. 3 giờ sáng khi đã mệt lả vì vật lộn, chăm sóc cô bồ ông chồng chị mới mò vào đi ngủ.
Thời gian trôi qua đã lâu, giờ con chị đã lớn nhưng mỗi lần nghĩ lại những tháng ngày đen tối cùng cực đó chị vẫn rùng mình, run rẩy. Giờ chồng chị vẫn hay đi gái nhưng tế nhị hơn vì con đã lỡn đã có nhận thức. Còn chị vẫn sống lầm lũi, lặng lẽ như cái bóng. Nói đúng hơn chị đã quá vô cảm, lạnh lùng với sự phản bội, lâu lắm rồi chị không còn biết yêu thương là gì nữa. Có những cuộc hôn nhân hạnh phúc nhưng cũng có cuộc hôn nhân đầy đau khổ vậy đấy.
Theo PNVN
Gái 2 đời chồng, có nên cưới tiếp trai tân U40? Mới 35 tuổi, tôi đã đứt gánh 2 lần, lại dẫn con về nhà bố mẹ đẻ. Vì thế bây giờ tôi không còn dám tin vào tình yêu, không còn tin có người đàn ông nào mãi mãi chỉ dành cho tôi ... Tôi làm công nhân ở xí nghiệp giày da, nơi mà nhìn đâu cũng chỉ thấy toàn chị em...