Bắt xe gần trăm cây số xuống thăm chồng, ngờ đâu vừa tới cửa phòng của anh tôi ‘đứng hình’ với cảnh tượng trước mắt
Giọng khiêu gợi của chồng làm tôi sởn da gà. Dưới ánh đèn ngủ lờ mờ đã nhòa đi bởi ánh sáng buổi sớm đông, cảnh Thái và cô gái ấy quấn chặt lấy nhau trên giường khiến tôi ngã khụy…
Cưới nhau được 3 năm có lẻ nhưng tình cảm vợ chồng của tôi với anh rất tốt. Phần nữa vì chưa có con nên chúng tôi lúc nào cũng quấn quýt như sam, hầu như chưa xa nhau lâu bao giờ. Chỉ thi thoảng anh đi công tác song cũng chỉ nhanh chóng một vài ngày là lại về bên tôi. Nhưng lần nay lại khác:
“Em à, lần này công ty cử anh xuống trực tiếp quản lý công trường. Chắc cũng phải mất vài tháng đó em”.
Vừa nghe anh nói, tôi như người mất hồn:
“Vài tháng cơ hả anh”.
Nhìn tôi ủ rũ, anh nhẹ nhàng ôm vào lòng động viên:
“Nhanh thôi, em đừng buồn. Với lại, cuối tuần anh sẽ về thăm em”.
Đêm trước khi anh đi, vợ chồng nằm thủ thỉ tới sáng. Được anh động viên tôi thấy an tâm hơn phần nào.
Ảnh minh họa: Internet
Biết vợ ở nhà một mình sẽ buồn nên ngày nào anh cũng nhắn tin gọi điện hỏi han ân cần. Đêm nào trước khi ngủ hai vợ chồng cũng buôn điện thoại cả tiếng đồng hồ.
Vài ba tháng đầu là như vậy nhưng càng về sau, sự quan tâm anh dành cho tôi càng ngày càng vơi bớt. Những chuyến về thăm vợ chớp nhoáng của anh thưa dần. Bao đêm nằm đợi cuộc gọi của anh đều không có, tôi chủ động gọi lại thấy thuê bao tắt máy. Nhiều lần gạn hỏi anh đều giải thích rằng công việc cuối năm rất bận nên ít có thời gian cho tôi. Dù buồn lắm song tôi vẫn phải tự nhủ lòng, chỉ còn mấy tháng nữa thôi.
Nỗi nhớ chồng da diết như vò xé tôi mỗi đêm, cả tuần không thấy anh nhắn tin gọi điện khiến tôi không thể tập trung làm được việc gì. Không thể chờ đợi hơn nữa, tôi quyết định sẽ tới thăm anh.
Nghĩ là làm, tôi xin công ty nghỉ phép 1 tuần. Mau chóng khăn gói lên đường. Định bụng khiến anh bất ngờ nên tôi im lặng không gọi báo trước với anh.
Video đang HOT
Ngồi xe ê ẩm cả ngày đường, tới công trình anh thi công cũng đã nhá nhem tối. Lại phải đi bộ mất một đoạn dài đường gồ ghề mới vào được nơi anh ở trọ. Thấy phòng tắt điện tối om, tôi đành ngồi đợi.
Một lúc sau có người về mở cửa, vội vàng tôi đứng lên hỏi:
“Anh Thái phòng bên này thường về muộn vậy hả anh?”.
“Thái về lâu rồi, nó đưa bạn gái đi chơi từ chiều, chắc phải lúc nữa mới về”.
Hai từ bạn gái mà người đàn ông kia vừa nói làm tôi hoa mày chóng mặt, lẽ nào tôi hỏi nhầm phòng.
Vội bấm số gọi anh nhưng không được. Lòng như lửa đốt, tôi đi đi lại lại không biết bao nhiêu vòng. Các phòng trọ lần lượt tắt điện ngủ cả, còn lại mình tôi ngồi ngồi co ro dưới gốc cây.
Đợi quá nửa đêm, không tài nào liên lạc được với chồng, đành ngậm ngụi quay trở lại thị trấn tìm nhà nghỉ. Vừa đi vừa khóc, chưa bao giờ thấy tủi thân như vậy. Từ ngày làm vợ Thái, đây là lần đâu tiên anh để tôi có cảm giác bị bỏ rơi. Tiếng tút tút điện thoại ngoài vùng phủ sóng kia khiến tôi hoang mang nghĩ lại lời nói của người đàn ông hồi nãy.
Cả đên nằm trằn trọc trong nhà nghỉ, không thể chợp mắt dù chỉ vài giây. Bởi cứ nhắm mắt hình ảnh của Thái đang vui vẻ với cô gái nào đó khiến tôi như điên dại. Rút cuộc anh đã đi đâu cả đêm?
Kim đồng hồ chỉ vào số 6, tôi choàng dậy, bắt xe ôm tới nhà trọ của anh. Vừa tới gần phòng đã nghe tới tiếng cười khúc khích:
“Đêm qua em thích chứ?”.
Đó là giọng của Thái chứ không phải ai khác, cố giữ bình tĩnh tiến sát lại cánh cửa khép hờ.
“Vậy giờ em phải thưởng lại cho anh?”.
Giọng khiêu gợi của chồng làm tôi sởn da gà. Dưới ánh đèn ngủ lờ mờ đã nhòa đi bởi ánh sáng buổi sớm đông.
Gạt nước mắt, đẩy mạnh cửa tôi lao thẳng vào trong:
“Cả đêm qua vẫn chưa đủ hay sao mà giờ bảnh mắt 2 người vẫn nằm đây đòi thưởng với thức?”.
Ảnh minh họa: Internet
Thái giật mình, mặt tái nhợt đẩy cô gái kia ra khỏi người:
“Em,… em đến đây lúc nào?”
“Lúc nào à, từ cái lúc anh đưa cô ả này đi ‘ thưởng thức’ ấy”.
Tôi trả lời anh cùng tiếng cười mỉa mai lẫn trong hai hài nước mắt.
Vội vàng vơ lấy cái áo khoác lại lên người, Thái lắp bắp:
“Em à, anh xin lỗi”.
“Xin lỗi ư? Anh để tôi một mình trên thành phố ngồi ngóng đợi từng ngày từng giờ để về đây ôm ấp người khác. Anh có nghĩ tới cảm nhận của tôi chưa mà dễ dàng nói mấy lời xin lỗi thế? Thì ra những ngày qua, anh bận không có thời gian cho tôi là vì thế này.
Không gào khóc ghen tuông, tôi quay gót đi thẳng. Mặc cho Thái đuổi theo giải thích, tôi đi một mạch tới bến chọn cho mình chỗ ngồi bên cửa sổ. Trước khi xe chuyển bánh, tôi không quên nhắn lại với anh:
“Cuối tuần anh tạm xa cô ta một ngày để về làm thủ tục ly hôn với tôi”.
ctv_ngocha
Theo phunusuckhoe.vn
Đêm tân hôn, cô dâu đang khóc nấc vì nhớ con riêng thì sững sờ khi thấy hành động của chồng mới cưới
Thời điểm yêu nhau, Thành tốt với con tôi lắm. Anh thay tôi đi họp phụ huynh cho con. Hôm nào Thành đến chơi, con tôi cũng vui ra mặt. Thằng bé còn tự nguyện gọi anh là bố khiến tôi ngỡ ngàng.
Không từ ngữ nào có thể diễn tả được tâm trạng của tôi lúc này. Bởi mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ. Bây giờ, khi nhìn chồng ôm con ngủ trong vòng tay, tôi mới có thời gian để gõ vài dòng tâm sự.
Tôi từng là một người mẹ đơn thân. Bước chân ra khỏi cánh cổng trường đại học cũng là lúc tôi phải đối mặt với một sự thật nghiệt ngã - tôi có thai. Những tưởng nhờ vào cái thai, tôi sẽ có một đám cưới viên mãn. Nhưng không, người đàn ông mà tôi yêu hết lòng đã cao chạy xa bay. Anh ta nhanh chóng rũ bỏ trách nhiệm rồi nói chia tay.
Vừa ra trường, lại có bầu, tôi suýt nữa thì không chịu nổi cú sốc ấy. May mắn thay, bố mẹ tôi đã là chỗ dựa để tôi vượt qua giai đoạn khó khăn ấy. Sau này khi con tôi chào đời, tôi đã dặn lòng sẽ ở vậy để phụng dưỡng bố mẹ và bù đắp sự thiệt thòi của con.
Con tôi thường bị các bạn cười cợt vì không có bố. Ảnh minh họa: Internet
Thế nhưng tình cảm là chuyện rất khó nói. Đi làm được một thời gian, tôi quen Thành. Khác với những người đàn ông đã từng theo đuổi tôi, Thành rất điềm đạm và luôn âm thầm giúp đỡ tôi trong công việc và cuộc sống. Còn nhớ có một lần, anh tiện đường chở tôi đến trường mẫu giáo đón con. Thấy con tôi đang bị các bạn cười vì không có bố, Thành lên tiếng và tự nhận mình là bố của con tôi. Hành động nhỏ ấy của anh làm tôi cảm kích vô cùng.
Thời điểm yêu nhau, Thành tốt với con tôi lắm. Anh thay tôi đi họp phụ huynh cho con. Hôm nào Thành đến chơi, con tôi cũng vui ra mặt. Thằng bé còn tự nguyện gọi anh là bố khiến tôi ngỡ ngàng.
Sau một thời gian tìm hiểu, tôi và Thành quyết định đi đến hôn nhân. Vì nhà chồng không muốn tôi đưa con riêng về nhà, tôi đành phải để con ở lại với ông bà ngoại. Sáng nay khi xe hoa lăn bánh, nhìn con nức nở trong vòng tay bà ngoại, lòng tôi đau như cắt.
Chiều nay khi khách khứa về hết, chồng tôi nói đi uống rượu với bạn rồi đi đến tối muộn chưa về. Lúc nãy đứng trong nhà tắm, nước mắt tôi rơi lã chã vì nhớ con, lại giận chồng vì bỏ vợ ở nhà một mình. Đến khi nghe giọng chồng, tôi mới mặc đồ để vào giường ngủ.
Tôi hỏi chồng xem ý bố mẹ anh thế nào, chồng tôi liền nói thực ra chiều nay anh đã về nhà tôi để đón con. Ảnh minh họa: Internet
Vừa mở cửa ra, tôi đã nghe thấy tiếng cười khúc khích quen thuộc. Lật tấm chăn lên, tôi bất ngờ vô cùng, con trai tôi đang nô đùa cùng bố dượng. Còn Thành thì ghé tai tôi thủ thỉ: "Anh đón con về sống cùng mình rồi". Tôi hỏi chồng xem ý bố mẹ anh thế nào, chồng tôi liền nói thực ra chiều nay anh đã về nhà tôi để đón con. Bố mẹ anh cũng đã đồng ý chuyện này rồi.
Nghe Thành nói, tôi thấy nhẹ lòng quá. Không biết sau này, anh sẽ đối xử thế nào với con tôi. Chỉ hy vọng sau tất cả, mẹ con tôi sẽ được đền đáp xứng đáng cho những năm tháng cực khổ đã qua.
Mỹ Linh (Hà Giang)
Theo phunusuckhoe.vn
Người phụ nữ hiền lành có lối sống lành mạnh Mình 42 tuổi, không may mắn lắm trong hôn nhân nên đang sống cùng con trai nhỏ 9 tuổi. Nói thật là mình vẫn rất sợ hôn nhân. Được nhận xét là khá trẻ, hình thức tạm được, yêu thích thể thao, bơi lội, đọc sách, du lịch... là người có lối sống khá lành mạnh, tuy hiền nhưng lại khá nguyên tắc...