Bất ngờ gặp chồng cũ đang làm phụ hồ sau 6 năm li hôn, vợ cười khẩy nói đúng 1 câu khiến anh muối mặt lủi mất
Mấy ngày nay lúc nào mẹ cũng giục giã chuyện tôi phải cưới chồng. Nhưng tôi thì chẳng ham hố gì khi nghĩ tới việc đó. Kể ra thì thật khó tin, tôi 24 t.uổi đầu mà chưa có lấy 1 mối tình vắt vai. Thú thật là tôi rất sợ yêu nên chẳng dám mở lòng mình để đón nhận ai cả.
Tôi sợ vì mãi mãi ám ảnh câu chuyện của mẹ.
Mẹ tôi không chồng nhưng vẫn đẻ ra tôi. Tôi đã chứng kiến tất cả những t.ủi n.hục, vất vả mà mẹ đã tự mình vượt qua, từ đó hình dung cho mình 1 suy nghĩ không mấy tốt đẹp về đàn ông.
Minh nói yêu tôi nhưng tôi thì chẳng thể nào cảm nhận được điều đó. Tôi chỉ xem anh ấy như 1 người bạn không hơn không kém. Mẹ tôi lo sợ con gái sẽ đi theo vết xe đổ của mình nên khi biết Minh có tình ý với con gái, bà đã chủ động vun vén cho 2 đứa. Thấy tôi vẫn cứ lạnh nhạt, mẹ toàn than thở.
Ảnh minh họa
- Mẹ chỉ có mình con thôi, cứ thế này, mẹ có c.hết cũng không nhắm mắt được.
Thấy thương mẹ và cũng ngại Minh đã nhiệt tình, cuối cùng tôi cũng nhắm mắt lấy anh để bà được yên lòng.
Tôi về làm vợ Minh ai cũng mừng, vì đúng là nhà anh ấy rất có điều kiện. Minh được cái yêu tôi nên lại càng chiều chuộng, quan tâm.
Nhờ có gia đình chồng giúp đỡ, tôi được vào làm trong 1 ngân hàng nên phải ký cam kết không sinh con trong vòng 3 năm. Minh cũng đồng ý vì khi đó anh cũng bận bịu khởi nghiệp với 1 công ty thương mại nho nhỏ.
Thế nhưng anh mau chóng bị phá sản. Thế là của nả trong nhà phải mang đi bán hết lượt để trả nợ cho anh.
Cùng lúc ấy thì mẹ tôi mất vì bạo bệnh. Tôi như 1 kẻ cuồng dại, cảm tưởng như ông trời đang rút dần từng sợi sống trong cơ thể mình.
Mẹ để lại cho tôi 1 chút vàng của bà ngoại trước đây. Túng thiếu thế nào tôi cũng nhất quyết không bán.
Chồng tôi quẫn trí, làm gì cũng đổ bể khiến anh tiêu cực. Chẳng hiểu sao Minh lại hận tôi vì cái chuyện anh thất bại trong công việc, còn tôi thì vẫn đang yên ổn ngồi ở cái ghế nhân viên ngân hàng. Anh ghét khi thấy vợ làm được việc, kiếm được t.iền hơn mình.
Tôi nghĩ cũng thương anh nên vẫn nhẫn nại thông cảm với chồng. Thế mà Minh chẳng hiểu được, anh tối ngày lang thang chè rượu, cứ về đến nhà là la mắng vợ không thôi, lại còn hay giở thói tắt mắt.
Hôm ấy, tôi vừa đi làm về thì thấy Minh đang lục lọi trong phòng. Tôi vội vàng chạy vào, thấy mắt anh đang sáng lên khi mở cái hộp cất vàng mà mẹ đã trao cho tôi thì lo sợ vô cùng.
Tôi lao nhanh tới giằng lấy. Minh vội đứng dậy, giấu nó sau lưng.
Video đang HOT
- Còn những ngần này mà cô dám nói là hết sao?
- Không được, đó là của mẹ tôi. Trả lại cho tôi!
Minh xô tôi ra, chạy thẳng ra ngoài. Tôi ngã gục trên sàn nhà, đ.au đ.ớn gào tên anh trong vô vọng.
Tôi chán nản nên ngày nào cũng cố tình đi làm về muộn. Tôi ghét phải nhìn thấy bộ mặt giả tạo, vờ vịt tử tế của Minh.
- Cô đi đâu bây giờ mới về? – Anh lảo đảo bước tới, nhìn tôi quát.
Tôi cười khẩy chẳng nói gì.
- Cô đi cặp kè với thằng nào để đến giờ mới về phải không? Tôi hiểu rồi… ra ngoài sướng đủ rồi nên về nhà mới lạnh nhạt với tôi như thế. Cô giỏi lắm!
- Anh đừng có ăn nói vớ vẩn!
- Vớ vẩn? – Minh cười ha hả, phả hơi rượu vào mặt tôi rồi giễu nhại:
- Nòi nào giống ấy, mẹ con cô giống nhau cả lút thôi.
Đến lúc này thì tôi không còn chịu đựng được nữa, tôi điên tiết tát bốp vào mặt chồng.
- Phải đấy, sống với loại đàn ông bẩn thỉu như anh, tôi có đi cặp bồ cũng phải!
Minh nổi khùng, liền lao vào đ.ánh tôi.
Lần này thì tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi đ.au đ.ớn vứt tờ đơn li hôn xuống mặt Minh rồi quay gót bước đi luôn.
Tôi xin nghỉ việc, bỏ đi nơi khác để lập nghiệp. Tôi muốn chứng tỏ cho Minh thấy không có anh tôi vẫn sống tốt.
Tôi mở được 1 hệ thống cửa hàng kinh doanh đồ mẹ và bé. Chỉ sau vài năm, tôi đã có trong tay 1 số t.iền kha khá. Có thể nói cuộc sống của tôi khi ấy đủ đầy, tươm tất, chỉ có điều là rất cô độc.
Tôi chẳng có ai thân thích ở cạnh, lại luôn sợ cảm giác yêu 1 ai đó.
Run rủi thế nào ông trời lại sắp đặt cho Quang yêu tôi. Anh làm ở cục Thuế nên vẫn thường tiếp xúc với tôi suốt. Quang hiểu hoàn cảnh của tôi nhưng vẫn luôn nhiệt tình. Tôi đã nhiều lần từ chối nhưng Quang chẳng dừng lại.
Tôi không thích anh cứ mãi như vậy với mình nên thường hay từ chối, đôi khi còn giả vờ bận bịu để né tránh gặp gỡ.
Hôm ấy, Quang lại điện thoại rủ tôi đi ăn. Tôi từ chối ngay. Anh vờ như không nghe thấy mà bảo:
- Anh đang đợi em đấy, nhanh lên nhé!
Tôi mặc kệ, cứ ở lì mãi trong nhà. Khu dân cư đột nhiên bị mất điện. Tôi thắp đèn sơ ý để nó bén vào cái rèm cửa nên bốc cháy. Tôi nằm ngủ quên trên ghế, ngửi thấy mùi khét mới choàng tỉnh dậy thì lửa đã bùng lên.
Tôi hoảng loạn, la lên cầu cứu. Được 1 lúc sau thì dần xỉu đi vì ngạt. Trong cơn mê, tôi mơ màng thấy có ai đó gọi tên mình rồi nhấc bổng lên.
Tôi tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong bệnh viện, 1 số người hàng xóm tốt bụng đang ở bên chăm sóc. Đột nhiên có 1 người bảo:
- Cậu bạn cô e chừng nặng lắm!
Tôi giật mình, không biết người ta đang nói đến cậu bạn nào.
Y tá đưa tôi đến phòng cấp cứu, tôi bước vào thì ngã ngửa nhận ngay ra Quang. Người anh đang quấn đầy băng trắng.
Thật không ngờ Quang vẫn cứ đứng lì ngoài nhà mãi để đợi tôi.
Tôi ứa nước mắt khi thấy anh run rẩy, xuýt xoa vì những vết thương trên mặt. Tôi ở lại chăm sóc cho Quang để trả ơn. Những vết sẹo bỏng khiến khuôn mặt anh lồi lõm trông đáng sợ. Chính trong những ngày đau thương ấy, anh lại đ.ánh cắp trái tim nguội lạnh của tôi.
Ôm chầm lấy Quang, tôi bật khóc:
- Hãy để em được yêu 1 lần trong cuộc đời được không?
Chúng tôi cưới nhau, mua 1 căn biệt thự cũ nên phải sửa sang lại gần như toàn bộ. Thời gian ấy 2 đứa khá bận nên chủ yếu vẫn là bố chồng ra mặt giúp đỡ.
Hôm đó Quang tan làm sớm liền ghé qua cửa hàng đón tôi đến thăm nhà mới. Tôi đang ngó nghiêng xem xét thì đột nhiên có 1 thùng sơn rơi từ trên tầng xuống đất nên giật nảy mình.
- Tôi xin lỗi, tôi sơ ý đ.ánh rơi.
Tôi ngước mắt lên thì sững người nhận ngay ra Minh, chồng cũ của mình.
- Làm ăn cho cẩn thận. Không phải cứ bày bừa bãi ra đấy rồi nói xin lỗi là xong đâu.
Tôi cố tình hắng giọng quát lớn. Minh ngớ người, sững sờ nhìn tôi khoác tay chồng mà không nói được lời nào. Tôi ngoảnh lại đã thấy anh ta lủi nhanh từ lúc nào.
Theo WTT
Bất ngờ gặp lại chồng cũ trong 1 tình huống trớ trêu
Khi cả nhà ngồi ở phòng khách, chồng cũ của tôi xin phép cho hai gia đình được chính thức gặp mặt để bàn chuyện cưới hỏi. Tôi nghe mà lùng bùng cả hai tai, thấy không thể chịu đựng thêm nên tôi xin phép về phòng trước.
Cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi thất bại chóng vánh sau kết hôn khoảng 6 tháng. Ai cũng bất ngờ, riêng người trong cuộc là tôi và anh thì không. Chẳng hiểu sao tôi và anh liên tục xảy ra mâu thuẫn từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn. Vợ chồng hục hặc không ai thèm nhìn mặt ai, cao điểm là tôi bỏ về nhà mẹ. Cả hai đều ngang bướng nên không ai chủ động làm lành. Suốt mấy tháng trời chúng tôi sống ly thân, tình cảm nguội dần. Thấy không thể tiếp tục nên cả hai quyết định li hôn.
Chẳng biết đó là quyết định sai lầm hay đúng đắn, chỉ biết rằng tôi và anh đều mang tiếng dang dở một lần đò. Dư luận làm tôi mệt mỏi, tôi chuyển công tác và nơi ở để bắt đầu cho mình một cuộc sống mới. Hơn hai năm sau khi li hôn tôi gặp được chồng của mình hiện nay. Anh làm cùng công ty với tôi và là trai tân. Ngay khi mới bắt đầu tôi cũng đã chủ động chia sẻ với anh mọi chuyện. Nhưng anh nói quá khứ với anh không quan trọng, yêu tôi anh có thể chấp nhận được tất cả.
Tập hai của tôi khá hạnh phúc, sau kết hôn được hơn năm thì tôi sinh con trai. Ông bà nội đã về hưu nên thương cháu vô cùng. Nhờ họ, tôi cũng chẳng phải quá vất vả khi vừa chăm con vừa làm việc. Cứ ngỡ mọi thứ sẽ bình yên như vậy nào ngờ cách đây vài ngày tôi bất ngờ gặp lại chồng cũ của mình trong hoàn cảnh hết sức trớ trêu.
Cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi thất bại chóng vánh sau kết hôn khoảng 6 tháng. (Ảnh minh họa)
Hôm đó tôi được em chồng gọi điện thông báo là sẽ đưa bạn trai về ra mắt. Nhưng vì công ty có việc đột xuất nên tôi về muộn. Khi vào đến nhà thì mọi người đã đông đủ, định đến chào một câu cho phải phép. Vậy mà khi vừa bước tới tôi cứ há hốc cả mồm khi nhìn thấy chồng cũ của mình đang nói cười vui vẻ bên gia đình chồng. Tôi thấy tay chân mình lạnh ngắt, miệng thì cứ ấp a ấp úng. Cố gắng lắm tôi mới có thể thốt nên lời.
Xuống bếp cùng mẹ chồng chuẩn bị bữa tối nhưng tay chân tôi lóng nga lóng ngóng. Tôi không thể nào hình dung được tôi và chồng cũ lại gặp nhau trong tình huống này. Suốt bữa ăn tôi không thể nuốt trôi, nhưng còn chồng cũ thì rất thản nhiên, anh nói cười vui vẻ và chăm sóc cho người yêu rất chu đáo. Anh không chút bối rối cảm giác như giữa tôi và anh chưa hề quen biết.
Tôi làm sao có thể ngày nào cũng chạm mặt với anh được đây? (Ảnh minh họa)
Khi cả nhà ngồi ở phòng khách, chồng cũ của tôi xin phép cho hai gia đình được chính thức gặp mặt để bàn chuyện cưới hỏi. Vì hai người t.uổi cũng nhiều, quan trọng hơn là cô em chồng của tôi đã có thai hơn hai tháng. Tôi nghe mà lùng bùng cả hai tai, thấy không thể chịu đựng thêm nên tôi xin phép về phòng trước.
Cả đêm đó tôi thức trắng, tôi lo lắng vô cùng. Gia đình chồng đã biết tôi đã từng kết hôn nhưng liệu họ có chịu đựng nổi khi biết con rể tương lai của mình lại là chồng cũ của con dâu hay không? Rồi chồng tôi, rồi em chồng tôi sẽ sốc thế nào khi biết mọi chuyện? Quan trọng nhất là tôi, nghĩ đến việc phải kêu chồng cũ bằng em rể tôi đã lạnh cả người. Tôi làm sao có thể ngày nào cũng chạm mặt với anh được đây?
Theo Phunutoday
Hiểu lầm chồng n.goại t.ình, tôi lao đến công ty chồng làm loạn để rồi phải hối hận Anh cho tôi một cú bạt tai trời giáng trước mặt toàn bộ nhân viên. Anh lẳng lặng chẳng nói chẳng rằng chìa tờ giấy li hôn ra trước mặt. Hải là chồng cũ của tôi. Trước khi li hôn, anh là trưởng phòng marketing, còn tôi cũng có công việc riêng của mình. Mọi thứ khá ổn cho đến khi tôi sinh...