Bất ngờ đến thăm thông gia giàu có, bố tôi vừa khóc vừa kéo con gái về nhà ngay lập tức
Nghe những lời đầy cay nghiệt của bà thông gia, bố tôi chẳng nói chẳng rằng mà ngay lập tức kéo con gái rời khỏi căn biệt thự lộng lẫy nhưng không có tình người đó.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nông dân chân lấm tay bùn. Biết khổ nên bố mẹ chỉ sinh một mình tôi để có thể chăm sóc con tốt nhất có thể, dồn hết mọi hi vọng cả đời của hai người vào tôi. Không phụ lòng bố mẹ, từ nhỏ tôi luôn là đứa ngoan ngoãn và học giỏi nhất làng. Mọi quyết định của bố mẹ tôi đều nghe theo mà không cãi một lời nào, kể cả chuyện kết hôn cũng vậy.
Bố mẹ tôi luôn cho rằng, con gái ông bà xuất sắc, toàn diện như vậy thì phải tìm được một mối thật tốt. Thế nên kể từ khi tôi tốt nghiệp đại học, bố mẹ bắt đầu ráo riết tìm người mai mối. Nhưng mấy năm rồi mà họ không tìm được người như ý bởi người hiền lành thì quá nghèo, đám giàu có thì lại lớn tuổi. Quay đi quay lại tôi đã ngấp nghé 30 mà vẫn chưa lấy được chồng.
Đang trong lúc bố mẹ tôi hoang mang thì một người bác họ của tôi đến chơi và giới thiệu: “À. Thằng cháu bên chồng nhà bác năm nay 32 tuổi, mới đi học ở ngoài về, cao ráo đẹp trai nhà giàu lại còn giỏi. Nhà nó chẳng thiếu thứ gì chỉ thiếu một nàng dâu hiền lành, biết điều thôi. Cháu bác thì đúng chuẩn còn gì.”
Nói xong bác còn đưa ảnh của anh ta cho tôi và bố mẹ xem, ngay lập tức ông bà gật đầu đồng ý. Bố tôi còn bảo: “Chuyện gia cảnh như thế nào thì bác rõ nhất nên tôi tin bác còn tôi thấy cậu này tướng mạo tốt đấy. Nhà mình mà kết thông gia được thì tốt quá!”
(Ảnh minh họa)
Vậy là sau sự mai mối của bác tôi và hơn nửa năm hẹn hò thì chúng tôi quyết định nên vợ thành chồng vì cả hai cũng chẳng còn trẻ trung gì.
Tuy nhiên mọi viễn cảnh về một cuộc sống giàu có, nhung lụa của tôi đều đã bị dập tắt ngay trong những ngày đầu về làm dâu. Nhà chồng tôi đúng là giàu có nổi tiếng thật nhưng để làm dâu nhà giàu quả thực không hề đơn giản, nếu không muốn nói là chẳng khác gì bóc lột.
Video đang HOT
Nhà chồng không thiếu tiền nên ngay sau đám cưới mẹ chồng tôi đã bắt con dâu nghỉ việc để vun vén nhà cửa. Đương nhiên lúc đó bà cũng cho giúp việc nghỉ luôn, để mọi thứ dồn lên vai tôi. Thậm chí bà còn bảo con gái đừng cho con gái đi học mà đưa về cho con dâu trông chỉ vì tôi ở nhà.
Mỗi ngày, một mình tôi làm hết mọi việc trong căn biệt thự to đùng, lo lắng bữa ăn giấc ngủ của cả nhà. Vì vậy mà tôi không có 1 chút thời gian nào để nghỉ ngơi, xoay như chong chóng từ sáng đến đêm. Lấy chồng chưa được nửa năm, tôi đã sụt mất 5kg, người gầy rộc đi.
Còn mẹ chồng tôi thì đúng là mẫu mẹ chồng cay nghiệt thường thấy trên phim. Luôn coi con dâu là kẻ ăn bám nên chỉ cần làm sai ý bà việc nhỏ nhặt nhất thôi là tôi đã nhận về hàng loạt lời nhiếc móc, xỉ vả rồi. Những lúc như thế, tôi chỉ biết im lặng nín nhịn cho xong. Và mỗi lần bố mẹ đẻ gọi điện hỏi han thì lại nói dối rằng nhà chồng đối xử rất tốt.
(Ảnh minh họa)
Nhưng có lẽ bằng linh cảm của người làm bố làm mẹ, bố mẹ tôi biết có chuyện gì đấy không ổn. Vì vậy mà cuối tuần vừa rồi, ông bà lại lặn lội bắt xe đến nhà thông gia chơi mà không báo trước. Ai ngờ vừa đến cổng đã nghe tiếng mẹ chồng nghiến răng mắng tôi vì để đứa cháu bị ngã và xây xước 1 chút ở đầu gối:
- Đồ vô dụng! Cô trông cháu kiểu gì thế hả? Có mỗi việc cỏn con cũng không xong. Nó mà có chuyện gì thì đừng trách tôi.
- Dạ. Tại lúc đó con đang dở tay trong bếp nên không để ý.
- Lý do lý trấu như thế mà nghe được à? Cô nghĩ tôi bỏ 1 đống tiền rước 1 đứa nhà quê như cô về để trưng à?
- Con…
Tôi chưa kịp nói hết câu thì cánh cửa bật mở và bố tôi tím mặt lao vào:
- Bà nghĩ đồng tiền nhà bà to đến thế à? Chúng tôi đúng là nhà quê thật, nghèo thật nhưng cũng không thèm động vào một xu nào của nhà bà đâu. Tưởng bà giàu có, hiểu biết tôi mới gả con gái cho con trai bà nhưng bây giờ thì tôi mới biết mình đã lầm.
- Ông dám nói thế với thông gia à? Đừng trách tôi trả con gái…
- Không cần bà phải thách, tôi đón con gái về luôn ngay bây giờ.
Vậy là bố mẹ tôi không nói nhiều lời thêm nữa, một mạch kéo tôi ra khỏi căn biệt thự lộng lẫy nhưng không có tình người đó. Và trong một khoảnh khắc, tôi thấy đôi mắt của bố tôi ngân ngấn nước từ bao giờ.
Theo kenhsao.net
Bên nhau cả đêm bạn trai chỉ cắm mặt vào máy tính, tôi bật khóc khi nghe lý do
Trong khi tôi hân hoan, háo hức chuẩn bị cho ngày trọng đại thì anh khá dửng dưng. Anh không tiếc tiền, tôi thích gì anh mua, anh chọn và trả tiền nhưng không có vẻ hạnh phúc cho lắm.
27 tuổi, tôi chính thức quyết định lấy chồng. Tôi không nghĩ như thế là quá muộn. Niềm hạnh phúc, sự hân hoan của cô gái sắp sửa kết hôn cuối cùng vỡ vụn khi biết một sự thật đau lòng về chồng sắp cưới.
Tôi và anh không hẳn là tình yêu. Chúng tôi quen biết nhau qua sự mai mối của hai bên gia đình, đặc biệt là mẹ anh. Mẹ anh chơi thân với dì của tôi, thấy tôi ngoan ngoãn, nhanh nhẹn nên rất ưng thuận và có ý muốn tìm hiểu tôi cho anh. Được hai gia đình vun vén, tôi cũng đồng ý làm quen, hẹn hò.
Được hai gia đình vun vén, tôi cũng đồng ý làm quen, hẹn hò. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi tìm hiểu nhau cũng tới nửa năm. Tuy tình cảm không phải quá sâu đậm nhưng nhìn chung cũng đủ để cảm nhận về con người nhau. Anh tốt, hiền lành, ít nói và sống có trách nhiệm. Chính vì những điều này mà tôi quyết định đồng ý cưới mặc dù cảm thấy tình cảm anh dành cho mình chưa hẳn quá ngọt ngào. Tôi chỉ nghĩ có lẽ anh lớn tuổi rồi nên không quen thể hiện ra mặt. Cái tôi cần là một người chồng tốt chứ không phải một anh chàng lẻo mép đi tán gái.
Đám cưới của chúng tôi được tiến hành khẩn trương cho kịp ngày lành, tháng tốt. Trong khi tôi hân hoan, háo hức chuẩn bị cho ngày trọng đại thì anh khá dửng dưng. Anh không tiếc tiền, tôi thích gì anh mua, anh chọn và trả tiền nhưng không có vẻ hạnh phúc cho lắm. Tôi đã hơi chạnh lòng. Nhưng khi kể ra mọi người nói là do tôi cả nghĩ, nhạy cảm quá thôi nên tôi lại bỏ qua.
Mọi chuyện chỉ vỡ lẽ khi chúng tôi làm lễ đính hôn. Tôi nghĩ đã tới mức đó thì nào khác gì vợ chồng. Ấy vậy mà sau khi xong xuôi mọi chuyện, tôi ở lại nhà chồng, lên phòng cưới. Cả đêm đó, anh ở ngoài gian làm việc mà không vào cùng tôi. Tôi tủi thân vô cùng, khóc thầm trong tức tưởi. Anh bên ngoài dường như cũng biết nhưng vờ như không.
Tôi đoán anh có tâm sự. Đúng lúc đó điện thoại của anh có tin nhắn. Tôi nhìn thấy dòng chữ: "Chúc anh hạnh phúc". Vậy là tôi đủ hiểu...
Sau hôm đó tôi về lại nhà mình chờ ngày cưới chính thức. Tôi biết anh yêu sâu đậm một người con gái khác nhưng bố mẹ không đồng ý, gây sức ép nên anh buộc phải chia tay và làm quen tôi. Tôi hận vô cùng. Nếu anh không thể quên người kia tại sao lại chọn tôi, tại sao lại khiến tôi phải khốn khổ thế này trong khi tôi hoàn toàn không có lỗi?
Tôi chán nản và muốn hủy hôn. Mẹ tôi cứ khuyên đàn ông ai cũng vậy, miễn là sau này mình về, làm vợ tốt, dâu hiền rồi tự khắc chồng sẽ yêu thương. Gái có công, chồng không phụ, cái cô tình cũ ấy rồi anh cũng lãng quên thôi. Giờ mà tôi hủy hôn thì chỉ tôi thiệt thòi.
Nghe mẹ nói mà tôi băn khoăn nhiều quá. Tôi không có tham vọng mình phải là mối tình đầu của chồng nhưng tôi không muốn lấy nhau mà anh còn vấn vương tình cũ. Tôi phải làm sao đây?
Theo eva.vn
Bế con đỏ hỏn từ viện về, câu nói của chồng khiến tôi quay lưng đi lập tức Tôi đã nghĩ rằng, đau đẻ đã là điều đáng sợ nhất rồi. Thế nhưng, câu nói của anh mới khiến trái tim tôi đau đớn. Cuộc hôn nhân của chúng tôi, nói một cách chính xác thì không hẳn xuất phát từ tình yêu. Tôi và Trường quen nhau qua sự mai mối của một người quen. Vì nhà có cô con...