Bất lực với thói nhìn gái của chồng
Khi anh ngồi trước cửa, ngó những người phụ nữ đi qua đường thì tôi cảm thấy mình bị tổn thương biết bao nhiêu…
Ngày ấy tôi là hoa khôi của khóa, biết bao nhiêu người đeo đuổi nhưng tôi vẫn chọn anh. Anh là một cậu con trai bình thường, ít hơn tôi 2 tuổi, lại con nhà nghèo vượt khó. Tôi chọn anh, đơn giản vì thấy trong mắt anh có sự cảm thông, tình yêu sâu nặng với tôi.
Hai vợ chồng tôi lần lượt có 2 con, con lớn đang học đại học, con nhỏ đang học lớp 6. Tôi vẫn ý thức về việc giữ gìn nhan sắc để cho chồng nhưng tuổi xuân sao mà ra đi vội vã…
Lấy chồng thủa cực nhọc, tôi phải phấn đấu hơn những người khác để có được cuộc sống đoàng hoàng. Tôi làm việc ở cơ quan, đi buôn bán kiếm thêm, đi dạy thêm… Nhiều người nói đến tai tôi, đẹp mà sao chọn con đường vất vả? Sao mà ngu dại, có nhan sắc, có người giàu có đeo đuổi mà đi chọn một người đàn ông nghèo? Rồi thấy tôi nói thực lòng mình. Người ta nói tôi cải lương, tôi ngu dại.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi hạnh phúc trong 10 năm đầu của cuộc hôn nhân. Thế nhưng sau đó, mọi thứ không được như tôi mong muốn. Khuôn mặt của tôi nhanh chóng thay đổi. Ban đầu là những vết nhăn trên khóe mắt, rồi răng xấu đi, mắt mờ đi… và những căn bệnh của đàn bà. Hồi trẻ tôi tự hào về mình bao nhiêu thì đến lúc gần tuổi 40 tôi tự ti bấy nhiêu. Tôi không còn xinh đẹp, tôi không còn là người đẹp trong mắt chồng.
Tôi đứng ra gánh vác mọi chuyện trong nhà. Chồng tôi vì thế thảnh thơi hơn. Hồi xưa khoảng cách của tôi và anh chỉ là mấy tuổi, nay thì khác. Khi tôi mang khuôn mặt của người đàn bà 40 thì anh mang khuôn mặt của người đàn ông 30. Tôi ngày càng già nua, mỏi mệt. Anh thì phong độ, phơi phới và hấp dẫn.
Video đang HOT
Sức khỏe tôi càng yếu. Thời gian gần gũi của vợ chồng tôi ít đi, anh không còn nhìn tôi bằng con mắt yêu thương như ngày nào nữa. Tôi muốn gần chồng, tôi muốn chiều chồng nhưng sau đó cơ thể tôi không đáp ứng. Tôi càng buồn hơn…
Tôi cố gắng chiều chồng bằng những cách khác, thế nhưng không thể đáp ứng được nhu cầu của anh ấy. Nhan sắc phôi phai, tình yêu phai nhạt. Tôi cảm thấy rất áp lực.
Tôi không chịu được cảm giác ngồi gần anh khi xem những cảnh nóng trong phim. Anh luôn quờ tay qua tôi, còn tôi thì dửng dưng. Hai vợ chồng ngại nhau hẳn từ đó.
Nhà tôi gần một trường đại học, trong những buổi chiều, tôi thấy anh thẫn thờ ngồi trước cửa. Anh nhìn chăm chăm vào những thiếu nữ với vòng 1 và vòng 3 đều đặn. Anh còn rất trẻ còn tôi đã toan già nua, bất lực.
Hai đứa con, một cuộc đời hi sinh… Tôi không còn đẹp như ngày xưa nữa. Tôi không thể chiều nổi chồng. Hôm qua thôi, anh cáu gắt vô cớ, giận bỏ đi qua đêm. Bằng sự nhạy cảm của mình, tôi biết anh đang kiếm tìm điều phù hợp cho mình.
Giá ngày xưa lấy một ông chồng giàu có, sống cuộc đời sung túc rồi về già lại thấy mình bị bạc bẽo có lẽ tôi không hờn giận như thế này. Tôi đã không chọn lựa theo giàu sang. Tôi chọn lựa theo sự giản dị, tình yêu và con tim. Thế nhưng tôi vẫn khổ.
Theo Vietnamnet
Bất lực nhìn chị cam chịu một cuộc hôn nhân đau khổ
Người chị gái mà tôi yêu quý, kính trọng giờ lại đang rơi vào tình cảnh đau đớn này, làm sao tôi có thể yên lòng. Cuộc hôn nhân của chị sắp trở thành địa ngục giam cầm chính chị.
Cả tuần nay, cứ mỗi lần nhìn thấy chị gái mình hết phục vụ cho mẹ chồng rồi đến chồng, lòng tôi lại nhói đau. Nhưng đáp lại sự chăm sóc ấy, họ lại trách móc nạt nộ chị tôi hết lời. Anh rể về nhà cái áo cũng bắt chị tôi mang lên phòng, nước thì phải dâng tận tay. Nhìn thấy cảnh ấy, dù cố nén nhưng tôi vẫn giận điên người.
Tôi được bố dắt về sống cùng nhà với chị khi lên 4 tuổi, còn chị thì 12. Chẳng có người phụ nữ nào cao thượng đến mức đối xử tốt với con của tình nhân và mẹ chị cũng vậy. Trước mặt bố, bà ngọt nhạt với tôi nhưng rồi khi chỉ có tôi và bà, tôi được bà đối xử chẳng khác nào kẻ thù. Nỗi đau của người phụ nữ khi phải nuôi con của người khác làm bà thay đổi. Không chỉ đối xử tàn tệ với tôi mà ngay cả với chị, đứa con gái duy nhất của bà, cũng không ngoại lệ.
Kí ức tuổi thơ cay đắng ấy vẫn luôn in đậm trong tâm trí của hai chị em. Những lời nhiếc mắng, những trận đòn roi, thậm chí nhiều lần thức ăn vương vãi từ đầu đến chân. Có lẽ tôi không thể sống được nếu không có chị gái. Ngày ấy chẳng hiểu vì lí do gì nhưng chị thương tôi vô cùng mà tôi cũng quấn quít lấy chị, đêm ngủ cũng phải ôm chị. Càng thấy cảnh chướng tai gai mắt đó, mẹ chị càng ghét chúng tôi hơn.
Chị tôi chẳng khác gì một người giúp việc. (Ảnh minh họa)
Chị em tôi đi học nhờ vào số tiền bảo hiểm của bố khi ông mất vì tai nạn. Khi chị đang ở năm cuối đại học thì mẹ chị qua đời. Chị vừa học vừa làm thêm để lo cho cuộc sống của hai chị em. Tôi là gia đình của chị. Vì lí do đó mà khi chị lấy chồng điều kiện duy nhất của chị đặt ra là phải cho tôi sống cùng với chị.
Chị lấy anh rể khi cả hai làm cùng một công ty. Anh yêu chị cuồng nhiệt, anh chinh phục chị bằng mọi cách từ thực tế đến lãng mạn, như tặng quà cho chị, đưa đón chị đi làm, đến nhà sửa bóng đèn hay thay vòi nước. Anh còn mua hoa hồng và nhiều đồ ăn đến nhà vào những dịp đặc biệt. Mới đầu chị thờ ơ mọi thứ, nhưng dần dà sự chân thành của anh làm chị thay đổi.
Chị tôi về làm dâu nhà giàu cũng chẳng sung sướng gì. Mẹ chồng coi thường chị ra mặt, đã vậy về làm dâu còn dắt theo em gái. Bà hạch sách chị đủ điều, nói xa nói gần mỉa mai xoi mói. Bà yêu cầu chị nghỉ làm để trông coi nhà cửa. Chị tôi chẳng khác gì một người giúp việc. Nhưng chị vẫn cắn răng chịu đựng, vẫn một dạ hai vâng, không khi nào than vãn một lời.
Còn anh rể, sau khi kết hôn được hơn năm, anh cũng bắt đầu thay đổi. Nhiều lúc tôi cảm giác anh như ông chủ của chị gái mình. Nói năng cộc lốc như ra lệnh, chị tôi lúc nào cũng cơm dâng nước rót. Chẳng bao giờ anh dành cho chị một lời nói ấm áp, hay một cử chỉ âu yếm thân mật. Buồn hơn là anh chẳng bao giờ đi đâu cùng chị, lúc nào chị cũng lặng lẽ một mình.
Hơn ai hết tôi hiểu được chị mình sẽ đau đớn đến mức nào nếu gia đình tan vỡ. (Ảnh minh họa)
Sau tám năm kết hôn, chị và anh có một trai, một gái. Anh giờ cũng đã là trưởng phòng kinh doanh của công ty. Cứ ngỡ chị tôi sẽ được sống trong hạnh phúc, nào ngờ cách đây vài tháng tôi tình cờ phát hiện anh đang cặp với người khác. Hôm ấy tôi cùng nhóm bạn đang đi thực tế ở một resort để tìm ý tưởng cho bộ ảnh mới. Tôi nhận ra chiếc xe hơi quen thuộc của anh rể nên tôi tò mò đi quanh tìm hiểu. Những gì hiện ra trước mắt làm tôi há hốc cả miệng. Người đàn ông lịch lãm mẫu mực của chị tôi đang tay trong tay với một cô gái khá xinh đẹp. Hai người rất tình tứ, như đôi vợ chồng mới cưới.
Gần cả tháng sau đó tôi tiếp tục theo dõi, anh rể tôi và tình nhân luôn gắn bó với nhau như hình với bóng. Nhìn cách anh đối xử với cô ta, tôi có thể chắc chắn anh đang say cô ta như điếu đổ. Anh ân cần chăm sóc cho tình nhân của mình. Nhưng mỗi lần về nhà anh đối xử với chị tôi đầy gia trưởng, nạt nộ trách mắng.
Cuối tuần vừa rồi, anh rể đi đâu về rất trễ. Anh nhấn chuông cổng nhưng vì đang dỗ cho con gái ngủ nên chị mở cổng muộn. Vậy mà khi chị vừa ra đến nơi anh đã dùng những lời vô cùng nặng nề để trách mắng chị: "Mày ngủ với thằng nào mà giờ mới ra". Anh còn mắng chị là đồ ăn bám, loại đàn bà lười biếng, chỉ biết ăn với ngủ. Đã vậy khi xuống bếp anh còn tạt hết li nước mật ong lên người chị.
Nhìn thấy vậy tôi chỉ muốn xông tới đấm cho anh rể một trận. Tôi muốn nói hết những gì mình đã thấy, tôi muốn hét vào mặt anh kêu anh đừng sống hai mặt và giả dối như vậy nữa. Tôi muốn nói anh cũng chỉ là một kẻ khốn nạn. Nhưng tôi lo lắng khi làm lớn chuyện, anh rể tôi sẽ chọn vợ hay tình nhân.
Bao năm qua chị gái tôi sống cam chịu cũng chỉ vì muốn gìn giữ gia đình. Nếu biết anh phản bội có lẽ chị sẽ không chịu nổi. Hơn ai hết tôi hiểu được chị mình sẽ đau đớn đến mức nào nếu gia đình tan vỡ, vì kí ức tuổi thơ ngày trước chưa thể phai nhòa. Tôi không muốn chị mình lại tiếp tục dằn vặt bản thân và sống trong những tháng ngày đau khổ. Nhưng tôi phải làm sao để giúp chị mình đây. Mong mọi người cho tôi vài lời khuyên.
Theo Afamily
Bất lực với nỗi ám ảnh làm đẹp của vợ Khi đến đám cưới, mọi ánh mắt đổ dồn về phía em khi em từ từ trút bỏ xiêm y bên ngoài. Rồi tất cả đều như vỡ chợ khi nghe một tiếng "toạc" vang lên... Thời gian gần đây nhà tôi liên tục có chuyện dở khóc dở cười. Tất cả cũng chỉ vì cô vợ U32 của tôi đang gồng mình...