Bất lực nên chấp nhận vợ ngoại tình
Ngoại tình ham hố thế thôi nhưng không bền lâu đâu, chỉ năm bữa nửa tháng là chán ngay thôi. Nên anh cứ cho cô ta đi thỏa mái, rồi cũng mau chóng vỡ mộng bên tình nhân để sớm về cầu xin anh tha thứ thôi…
Anh Phong thân mến!
Xem mạng, lướt web vô tình đọc được những tâm sự của anh Phong qua bài viết “vợ tôi ngoại tình với…lái xe”. Tôi cứ đắn đo, lăn tăn suy nghĩ mãi, qua những gì anh kể tôi biết anh là một người đàn ông thành đạt, tư chất, đạo đức, địa vị xã hội và tiền bạc anh đều có.
Cái duy nhất mà anh thiếu đó là sức khỏe tình dục và sự quan tâm, chăm sóc đối với vợ mình. Chính những thứ đó lại là cái mà vợ anh cần nhất. Anh chưa đáp ứng được, điều này cũng rất dễ hiểu bởi do tuổi tác của anh và vợ anh quá chênh lệch. Hơn nữa anh lại mắc bệnh tiểu đường và gout nên sinh lý sẽ giảm.
Mà cái giống ngoại tình ham hố thế thôi nhưng không bền lâu đâu, chỉ năm bữa nửa tháng là chán ngay thôi. Nên anh cứ cho cô ta đi thỏa mái một thời gian rồi xem.
Với anh tôi có một vài lời khuyên như thế này. Bệnh tiểu đường sẽ không thể chữa khỏi hoàn toàn được, chỉ có thể uống thuốc khống chế lượng đường trong máu tăng quá cao gây biến chứng thôi. Điều này chắc anh cũng biết, như vậy đồng nghĩa với việc anh sẽ phải sống chung với bệnh này suốt đời.
Video đang HOT
Nhưng đừng vì thế mà ích kỷ không cho vợ anh được tận hưởng những cảm giác lên đỉnh, được đạt đến khoái cảm khi quan hệ tình dục. Đó là thứ sinh lý không thể thiếu được đối với một người trưởng thành mà, hơn nữa vợ anh còn trẻ mới ngoài 30 tuổi, cái tuổi mà nhu cầu tình dục cao nhất. Anh không thể đáp ứng được cho vợ thì cũng không nên bắt vợ anh phải nhịn theo.
Mặt khác, một khi gia đình tan nát, con cái sẽ là người khổ nhất. Chúng sẽ lớn lên thiếu sự chăm sóc của một người cha, hoặc mẹ. Điều đó làm cho tâm lý của chúng phát triển không đều đặn, bình thường, dẫn đến khi lớn lên chúng sẽ dễ rơi vào cô đơn, nổi loạn,…
Và nếu không được quan tâm một cách đúng đắn chúng có thể trở thành những người xấu, gây ra những hậu quả không đáng có cho xã hội, gây cho xã hội những hệ lụy như tiêm chích, nghiện hút, trộm cắp, mại dâm,…
Bởi thế mà bạn hãy cố tìm mọi cách mà giữ lấy tổ ấm gia đình. Hãy xuống nước khuyên can cô vợ bạn nghĩ lại vì con, vì cái, để gia đình ấm êm. Còn về khoản kia bạn không thể đáp ứng được nhu cầu của cô ta thì lúc nào cảm thấy thèm cô ta có thể đi mà thỏa mãn ở đâu đó nhưng sau đó phải về chăm sóc bên con cái.
Mà cái giống ngoại tình ham hố thế thôi nhưng không bền lâu đâu, chỉ năm bữa nửa tháng là chán ngay thôi. Nên anh cứ cho cô ta đi thỏa mái một thời gian rồi xem, rồi cũng mau chóng vỡ mộng bên tình nhân để sớm quay đầu về cầu xin anh tha thứ thôi. Đừng lo lắng quá mà ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần, làm bệnh tình thêm nặng hơn.
Cứ thương yêu con cái hết mình, dành hết tình thương lo cho con cái, dạy dỗ chúng lên người. Còn về cô vợ lăng nhăng thì kệ xác, không quan tâm. Đợi thời gian nữa cô ta hối hận quay về thì gia đình đâu lại vào đấy ấy mà. Đừng nóng vội hấp tấp rồi gia đình ta nát anh Phong ạ.
Một vài lời chia sẻ gửi tới anh vậy thôi, chúc gia đình anh sớm tìm lại hạnh phúc. Thân ái!
Theo Nguoiduatin
Người bạn bí mật trong những đêm khuya vắng lặng
Đã từ rất lâu chị không còn tìm đến chồng để tâm sự, giãi bày. Mà ấm lòng khi chia sẻ mọi chuyện với người khác.
Chị đứng trước cửa phòng làm việc của chồng, trên tay là ly trà nóng, mùi hương hoa nhài như có như không. Phải rất lâu chị mới đẩy cửa bước vào. Chồng chị đang đánh máy tính, tài liệu bày la liệt trên sàn nhà quanh chỗ ngồi. Chị đặt tách trà lên bàn nhưng không rời đi ngay như mọi khi. Chị biết anh không thích có người lạ bên cạnh lúc làm việc, nên chị kiên nhẫn chờ đợi. Sự thật là vậy, chỉ lát sau, chồng chị rời mắt khỏi màn hình và quay ra nhìn chị, cất giọng bất mãn: "Sao thế?", sau đó lại tiếp tục gõ bàn phím.
- Em muốn nghỉ việc.
Chị nói và mong câu hỏi tiếp theo từ chồng. Trong đầu chị bắt đầu đếm nhẩm từ một đến một trăm, nhiều phút sau, chồng chị mới hờ hững đáp lại:
- Tùy em!
Chị bước ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Bao năm nay, chị luôn nhận được từ chồng chỉ duy nhất một đáp án cho mọi việc cần sự đồng thuận của cả hai: "Tùy em!". Vậy mà hôm nay chị vẫn hy vọng mọi điều sẽ khác. Hy vọng anh sẽ hỏi chị: "Tại sao lại từ bỏ công việc mà em yêu quý?", để chị có thể ùa vào lòng anh giãi bày những nỗi ấm ức, sợ hãi suốt thời gian qua phải chịu đựng, kể cho anh nghe về người sếp mới thường vô tình động chạm vào chị những khi vắng người. Đã rất lâu rồi, chị không còn tìm đến chồng để tâm sự. Chị cũng không nhớ rõ thời gian chính xác nữa, có thể là sau ngày cưới 1 năm, hoặc muộn hơn, hoặc sớm hơn thế.
Nhiều lúc chị muốn ùa vào lòng anh mà giãi bày, tâm sự nhưng lại không dám (Ảnh minh họa)
Chồng chị luôn phó mặc mọi việc trong gia đình cho vợ. Chị còn nhớ, ngày chị sắp sinh đứa con đầu lòng, mang niềm hạnh phúc vô hạn hỏi chồng: "Anh muốn đặt tên con là gì?". Chồng chị lúc ấy đang miệt mài đọc sách, những ngón tay không ngừng lật giở giấy phát ra tiếng kêu sột soạt, chẳng buồn nhìn vợ và trả lời: "Tùy em!". Khi chuẩn bị mua nhà mới, chị phân vân giữa 2 căn hộ. Một ở xa trung tâm nhưng diện tích rộng, đủ phòng cho các con có không gian riêng tư; một ở ngay trong trung tâm thành phố nhưng lại khá nhỏ và chật chội. Chị bàn với chồng: "Hay mình chịu khó sống xa một chút, chỉ tội các con đi học hơi vất vả". Anh thờ ơ: "Tùy em!". Ngày dọn đến căn hộ mới, chị hào hứng đi quanh nhà, chỉ vào phòng khách bảo: "Anh thấy mình nên mua bộ sofa màu cà phê hay da bò thì hợp hơn?", chồng chị đáp: "Thế nào cũng được".
Năm kia, con trai lớn bước vào tuổi "nổi loạn", cứ cách 3 hôm chị lại nhận được điện thoại phàn nàn của giáo viên. Chị than thở với chồng, mong anh cùng chị sẻ chia nỗi âu lo. Đổi lại, chồng chị bực dọc gằn từng chữ: "Tùy cô muốn làm thế nào thì làm. Có mỗi việc dạy dỗ con mà cũng không xong". Chị nghe mà lòng se sắt. Chị luôn cật lực che giấu nỗi cô đơn, nhiều đêm nằm cạnh chồng, nhìn anh xoay lưng về phía mình, chị thường tự hỏi ngày ấy chị lấy anh là đúng hay sai?
Chị bước mệt mỏi về phòng. Như một thói quen, chị mở laptop và lên mạng, cảm thấy ấm lòng khi nhìn thấy một cái tên quen thuộc trên màn hình nhấp nháy sáng. Trong một thời gian dài, người đàn ông xa lạ này đã trở thành "ngọn đèn" bầu bạn cùng chị những đêm khuya vắng lặng. Chị có thể nói với anh ta mọi chuyện mà chồng chị không bao giờ đủ kiên nhẫn và thời gian để lắng nghe, ngay cả những điều vô vị thường ngày của cuộc sống, từ xăng tăng giá, trời mưa hoài không ngớt, đến người hàng xóm cạnh nhà là một cô gái còn độc thân, rất trẻ.
Thế nhưng đêm nay, khi anh ta trìu mến hỏi chị: "Bạn lại có chuyện buồn phải không?", chị bỗng dưng hoảng hốt và muốn bật khóc thật to. Bấy giờ, chị chỉ ao ước, chồng sẽ bất ngờ xuất hiện, ôm chị thật chặt từ phía sau. Ngoài trời mưa lớn hơn. Nước mưa đập vào những nhành lá thẫm màu kêu lách tách, lách tách.
Theo Myviet/Afamily
Chồng ơi... "nhỡ" rồi, vợ bắt đền chồng đấy! "Chồng ơi, "nhỡ" rồi... Vợ vừa thử, hai vạch rồi. Bắt đền chồng đấy, sao chồng bảo "thả" mấy ngày ấy là an toàn". Chồng ơi là chồng vẫn còn ngủ được à. Dậy mau, dậy mau... (Ảnh minh họa) Lúc yêu mà được người yêu làm nũng thì chàng nào cũng thích chứ đâu có dám tỏ thái độ cau có khó...