Bất lực khi anh cứ nhùng nhằng không chịu lựa chọn!!!

Theo dõi VGT trên

Tôi bất chấp dư luận để có thai với anh khi tôi đang là cô sinh viên năm cuối cùng. Việc học của tôi cũng vì thế mà dở dang. Điều duy nhất khiến tôi làm như thế chính là vì yêu anh, muốn hi sinh cho anh thật nhiều. Tôi chỉ hi vọng rằng sau này khi sống cùng nhau, anh sẽ hiểu những gì tôi làm cho anh và trân trọng tôi hơn.

Bất lực khi anh cứ nhùng nhằng không chịu lựa chọn!!! - Hình 1

Vậy mà lại có một mối dây liên hệ giữa hai chúng tôi. Có lẽ, điểm chung đó là vì cùng yêu một người đàn ông và cùng vì anh ta mà khổ.

Nếu có ai đó nhìn cảnh tôi và chị ngồi nói chuyện với nhau, nhiều người sẽ nghĩ chúng tôi là bạn bè, hoặc giả là người quen cũ gặp lại. Khó ai có thể nghĩ rằng, thực chất, tôi và chị là hai người thuộc về hai chiến tuyến. Chị là vợ, còn tôi là kẻ thứ ba. Vậy mà lại có một mối dây liên hệ giữa hai chúng tôi. Có lẽ, điểm chung đó là vì cùng yêu một người đàn ông và cùng vì anh ta mà khổ.

Chị ấy là một người phụ nữ tốt nhưng bất hạnh. Tiếp xúc với chị vài lần nhưng tôi đủ hiểu chị là người thế nào. Chị giỏi giang, kiếm được nhiều tiền, đối xử với gia đình chồng và chồng không có gì phải chê trách. Ấy vậy mà ông trời lại bắt chị phải sống cảnh không thể có một mụn con. Với người đàn bà, có lẽ đó là nỗi đau không gì bù đắp được.

Khi tôi gặp anh, tôi không hề biết anh có vợ. Anh nói với tôi rằng mẹ anh sắp ra đi, cần có một đứa cháu nối dõi tông đường. Chỉ cần tôi sinh con xong chúng tôi sẽ cưới. Vì yêu anh, vì mù quáng tin vào người đàn ông mình yêu thương, tôi quyết định mang bầu và sinh con dù chưa có một tờ hôn thú, chưa một lần được giới thiệu với hai bên họ hàng.

Tôi bất chấp dư luận để có thai với anh khi tôi đang là cô sinh viên năm cuối cùng. Việc học của tôi cũng vì thế mà dở dang. Điều duy nhất khiến tôi làm như thế chính là vì yêu anh, muốn hi sinh cho anh thật nhiều. Tôi chỉ hi vọng rằng sau này khi sống cùng nhau, anh sẽ hiểu những gì tôi làm cho anh và trân trọng tôi hơn.

Bất lực khi anh cứ nhùng nhằng không chịu lựa chọn!!! - Hình 2

Rơi vào hoàn cảnh ván đã đóng thuyền, tôi chẳng còn cách nào khác là đành im lặng chờ anh giải quyết chuyện gia đình

Vậy mà ngay sau khi tôi sinh con xong, còn nằm trên giường, anh đến và thú nhận với tôi mọi chuyện. Anh nói anh có vợ rồi, vì vợ anh vô sinh nên anh buộc lòng phải kiếm một đứa con bên ngoài. Nhưng khi gặp tôi, hiểu sự hi sinh của tôi dành cho anh là vì tình yêu chân thành thì anh lại nảy sinh tình cảm. Anh động viên tôi chờ anh thêm một thời gian để giải quyết ổn thỏa chuyện với vợ rồi sẽ cưới tôi.

Rơi vào hoàn cảnh ván đã đóng thuyền, tôi chẳng còn cách nào khác là đành im lặng chờ anh giải quyết chuyện gia đình. Tôi nghe cũng cảm thấy thương chị ấy, cũng cảm thấy việc mình mong muốn có được anh cũng là điều tàn nhẫn với chị ấy. Nhưng suy đi tính lại, tôi thấy mình không sai. Khi bắt đầu mối quan hệ này, tôi không hề hay biết anh có vợ. Giờ thì tôi đã có con, tôi đã hi sinh cho anh ấy quá nhiều và tôi thực sự cần anh để có một tổ ấm trọn vẹn. Chị ấy mất đi anh thì có công việc, có tiền bạc hơn nữa anh chị sống với nhau không có con thì cũng là một sự thiếu hụt quá lớn. Còn tôi mà không có anh sẽ không có ai lo liệu cho cuộc sống của hai mẹ con vì tôi đã nghỉ học giữa chừng, tôi sẽ là cô gái trẻ không chồng đã có con, con tôi sẽ không có bố… Suy ra, tôi mất quá nhiều nếu không có anh.

Nhưng tôi không vì thế mà thúc ép, tôi hiểu cho hoàn cảnh của chị. Tôi gắng đợi thời điểm thích hợp để anh tự nói với chị. Chị ấy cũng biết chuyện, chị chủ động tìm gặp tôi. Hai chị em nói chuyện rõ ràng với nhau. Chị không muốn tranh giành anh với tôi nhưng chị cũng không muốn dễ dàng buông xuôi vì chị thực sự yêu anh. Chị nói nếu anh chọn tôi, chị sẽ ra đi. Nhưng nếu anh nghĩ đến tình vợ chồng thì chị sẵn sàng tiếp nhận con của tôi và coi như con mình để chăm nuôi chứ không ly hôn với anh. Mọi điều chỉ còn tùy thuộc vào anh mà thôi.

Bất lực khi anh cứ nhùng nhằng không chịu lựa chọn!!! - Hình 3

Giờ thì tôi đang tự hỏi, anh nhùng nhằng 3 năm qua là vì khó xử không thể giải quyết hay vì anh muốn được cả hai người đàn bà hi sinh cho mình?

Vậy là hơn 3 năm qua, cả tôi và chị cứ sống lặng lẽ như vậy, san sẻ tình cảm và chờ đợi một quyết định ở anh. Dần dần, tôi có cảm giác dường như đấy chính xác là điều anh muốn. Anh tốt với cả hai nên chúng tôi đều hi vọng anh sẽ nghiêng về phía mình. Thế nhưng cuối cùng ngẫm ra mới thấy, anh là người được lợi. Chị kiếm ra quá nhiều tiền để lo cho anh và gia đình. Còn tôi sinh con cho anh. Anh đang có đầy đủ mọi thứ mà anh muốn. Nếu có người khổ, chỉ là tôi và chị ấy…

Giờ thì tôi đang tự hỏi, anh nhùng nhằng 3 năm qua là vì khó xử không thể giải quyết hay vì anh muốn được cả hai người đàn bà hi sinh cho mình? Tôi phải làm sao đây?

Theo VNE

"Để em là người đàn bà của anh" (Phần cuối)

"Anh mong em biết rằng, cả đời này anh sẽ chỉ có một người đàn bà duy nhất trong tim. Đó là em".

*****

Biển chiều ngập nắng. Bờ cát dài trắng xóa nằm yên cho những con sóng vỗ bờ. Biển chiều nay dữ dội, tung bọt ngàu giận dữ. Gió biển thổi rát những miền thương nhớ trong lòng người.

Tròn một tháng kể từ ngày Lệ Băng rời khỏi vòng tay Tùng Quân. Cô vẫn như kể đi trên cõi đời bằng một đôi chân của quá khứ. Lệ Băng cứ ngỡ đâu đây, tiếng anh nói, tiếng anh cười, lời thì thầm và cả nụ hôn nồng cháy của anh... Nhưng tất cả đã là quá khứ. Hiện tại là chuỗi ngày dằn vặt và đớn đau mà Lệ Băng đang từng ngày phải đối diện. Cô muốn quên đi mọi chuyện mà không thể. Lệ Băng biết, dẫu ngày mai có ra sao, dẫu những con sóng của cuộc đời có đưa cô về chân trời nào thì Tùng Quân và những kí ức về anh sẽ mãi là một phần đời mà cô không bao giờ quên, không bao giờ được phép quên.

Lệ Băng bước một mình trên bờ biển dài vô tận ấy. Biển mênh mông, nỗi buồn cũng mênh mông còn Lệ Băng thì quá nhỏ bé. Cô đã chối bỏ đôi bàn tay đã nắm lấy cô để học cách đi một mình mà sao thấy lòng chông chênh quá đỗi. Lệ Băng bật khóc giữa khoảng không gian mênh mông rộng lớn ấy, một khoảng không chỉ còn mình cô với kí ức về ngày Tùng Quân nói: "Hình như tôi đã yêu cô thì phải".

Đôi chân Lệ Băng trĩu nặng trên cát. Cô không nhấc nổi đôi bàn chân ấy cũng giống như không nhấc nổi mình ra khỏi quá khứ với hình ảnh về người đàn ông mà cô yêu. Cô gục xuống ôm mặt khóc nức nở, cô muốn chạy về bên anh, ngay lúc này đây cho nỗi nhớ không bào mòn trái tim bé nhỏ... Nhưng cô không thể, đôi chân này bị níu lại bởi một điều vô hình nào đó.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 1

Cô muốn chạy về bên anh, ngay lúc này đây cho nỗi nhớ không bào mòn trái tim bé nhỏ... Nhưng cô không thể, đôi chân này bị níu lại bởi một điều vô hình nào đó. (Ảnh minh họa)

Cô con gái nhỏ bé gục xuống bên bờ biển, cô cứ thế khóc mặc kệ ngoài kia cuộc đời có ra sao. Lệ Băng không hề biết rằng, phía sau lưng cô, ở một góc khuất có đôi mắt đang dõi theo cô. Anh đau khi nhìn thấy cô gục ngã. Anh thấy lòng mình thắt lại khi chứng kiến sự yếu mềm đó của Lệ Băng. Anh muốn chạy ào tới để ôm cô thật chặt, để cô không biến mất thêm một lần nữa... Nhưng anh lại không dám, anh chỉ biết đứng từ xa nhìn thế giới của Lệ Băng vì anh sợ sự xuất hiện của anh lại làm cho vùng trời đang cố tìm sự bình yên ấy lại bị xáo trộn. Anh khóc, giọt nước mắt đầy xót xa... Anh quay lưng đi, bỏ lại sau lưng cô gái mà anh yêu đang đớn đau một mình. Anh phải làm thế vì anh muốn vùng trời của cô yên bình hơn. Vì đó là sự lựa chọn của Lệ Băng...

2 năm sau!

Hải Đăng đẩy mạnh cánh cửa phòng bước vào, Tùng Quân ngồi trầm ngâm trên bàn làm việc, anh nhắm đôi mắt lim dim...

- "Sao rồi? Tình hình ổn cả chứ?"

Hải Đăng đầy sự sốt sắng và lo lắng. Nhưng không trả lời, Tùng Quân chỉ lắc đầu.

- "Sao, có vấn đề gì à? Tôi tưởng tốt rồi chứ? Tại sao lại có trục trặc?"

- "Uhm. Tôi rất tiếc Đăng ạ. Tôi thực lòng không muốn nhưng có lẽ... ông sẽ còn phải làm việc với tôi thêm nữa rồi. Dự án thành công rồi!"

Cái cách nói chuyện chọc phá đó của Tùng Quân làm HảiĐăng suýt nổ tim mà chết. Hải Đăng chạy tối, đấm thụp vào bờ vai của Tùng Quân:

- "Thằng quỷ, mày thích chết không? Muốn làm tôi vỡ tim à? Giờ là lúc nào mà còn đùa được chứ?".

- "Thì giờ là lúc vui còn gì. Dự án thành công mĩ mãn, tất cả các đối tác từng quay lưng lại với ta giờ đều ủng hộ và hợp tác bền vững. Tôi vẫn không tin có ngày nào ông ạ. Vậy là tuần sau có thể chính thức công bố dự án rồi".

- "Đi nhậu không? Nay tôi trốn được cô vợ và thằng cu nhà tôi. Đi làm vài chén chứ nhỉ?" - Hải Đăng nháy mắt tinh ranh.

- "Sợ chưa, tôi có nghe nhầm không thế? Từ ngày cưới vợ tới giờ tôi thấy ông lúc nào cũng tôn sùng vợ không dám làm trái ý một câu mà giờ lại oai thế á? Thế thì đi, có gì, về tôi sẽ nói giúp ông vài câu".

2 năm trôi qua kể từ cái đêm trên biển Lệ Băng bỏ đi, chẳng ai thấy Tùng Quân đau khổ. Anh vẫn sống như thế, vẫn cười, vẫn nói, vẫn làm việc hăng say như một người chưa từng biết đến nỗi đau. Chính sự bình thản đó của Tùng Quân làm cho nhiều người thấy sợ hãi. Những người biết anh đã yêu nhiều như thế nào thì càng thấy lo ngại cho sự dửng dưng của anh ngày hôm nay. Chẳng ai có thể hiểu điều gì đang diễn ra trong đầu Quân, cũng chẳng ai có thể hình dung ra Quân đang có những dự định gì. Mọi người chỉ biết cầu chúc cho Quân đừng giống như anh trai anh ngày trước.

Quán bar nhạc lắc điên cuồng. Lâu lắm rồi Quân mới ghé lại những chỗ như thế này. Hình như kể từ ngày yêu Lệ Băng, Tùng Quân đã không còn đến những tụ điểm ồn ào và náo loạn này nữa. Trong tiếng nhạc xập xình ấy, người ta cứ lắc cho đến điên cuồng, cho đến khi sự mệt nhoài của thể xác khiến người ta quên đi sự đau đớn của tinh thần. Nhưng Tùng Quân và Hải Đăng chỉ ngồi một góc, nhìn cuộc sống đầy sôi động đó bằng:

- "Hình như tôi và ông đã quá già cho những chỗ như thế này?" - Hải Đăng nghiêng nhẹ chai bia ra hiệu nâng cốc mời Tùng Quân. Quân ngửa cổ lên trời tu đến ực một cái hết nửa chai bia:

- "Tôi và ông trở thành kẻ cổ lỗ sĩ rồi".

Hai người phá lên cười trong cái không gian nhạc đập ầm ầm ấy. Hải Đăng vừa uống bia vừa như chợt nhớ ra điều gì vội nói:

- "Ông điện thoại cho Ngọc Linh chưa?"

Video đang HOT

- "Tôi gọi rồi. Ngọc Linh nói sẽ về kịp buổi lễ long trọng của công ty nhưng giờ cô ấy muốn nán lại Quảng Ninh đưa bạn đi thăm thú Hạ Long vài ngày"

- "Uhm, thế là tốt. Ông nên điện thoại giục Ngọc Linh về cho kịp nhé. Dù sao công sức của Ngọc Linh cũng không hề nhỏ".

- "Biết rồi, khổ lắm, nói mãi. Tôi đã điện thoại cho Linh, tôi sẽ đón khi Linh về tới Hà Nội. Ông yên tâm chưa?"

- "Rồi, yên tâm rồi, với ông, gái lúc nào chả quan trọng"

Quân và Hải Đăng lại tiếp tục uống và hòa mình và ngắm nhìn biết bao đôi nam thanh, nữ tú đang say ngất ngây trong điệu nhạc và hơi men:

- "Em có thể vui với hai anh đêm nay được chứ?"

Cô gái mặc chiếc váy ngắn lả lơi xán lại gần Tùng Quân. Đôi tay cô ta mân mê cổ áo và hơi thở thì nồng nặc mùi rượu. Cũng chẳng có gì lạ trong một không gian như thế này thi thoảng vài anh chàng đi một mình bị cô gái nào đó "ỡm ờ".

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 2

Anh vẫn sống như thế, vẫn cười, vẫn nói, vẫn làm việc hăng say như một người chưa từng biết đến nỗi đau. Chính sự bình thản đó của Tùng Quân làm cho nhiều người thấy sợ hãi. (Ảnh minh họa)

- "Cầm tiền và đi chỗ khác, tôi không muốn bị làm phiền".

Tùng Quân ném lên bài những tờ tiền vương vãi. Cô gái hí hửng cầm lấy số tiền nhét vào ngực rồi tiếp tục ôm lấy cổ Tùng Quân:

- "Với số tiền này, đêm nay anh muốn gì em cũng chiều".

Tiếng chia bia bị gạt khỏi bàn rơi xuống đất vỡ tan tành và đôi mắt đỏ ngầu giận dữ của Tùng Quân khiến mọi người giật mình. Nhanh như chớp, Hải Đăng gạt tay xua cô gái:

- "Đã bảo đi đi mà lại, chúng tôi không có nhu cầu. Đừng để cậu ấy cáu".

Cô gái tất tả rời khỏi khu vực gần Tùng Quân. Cô cảm thấy khó hiểu cho một gã nhà giàu, đẹp trai, sẵn sàng vung tiền mà chẳng cần đòi hỏi gì. Cô gái đi rồi, Tùng Quân gọi rượu mạnh nhưng Hải Đăng ra hiệu với nhân viên không lấy thêm đồ.

- "Về thôi. Tôi phải về trình báo bà sư tử Hà Đông nhà tôi rồi. Đi nào".

Trên chiếc xe ra về, Tùng Quân im lặng không nói một lời nào còn Hải Đăng thi thoảng nhìn trộm anh rồi thở dài ái ngại.

*****

Quán cà phê nhỏ nằm ven biển chiều nay đông khách hơn thường lệ. Quán có không gian đẹp nên hầu như vào những ngày đẹp trời như hôm nay chẳng còn một chỗ trống. Lệ Băng bước vào quán, vài nhân viên nhìn cô cúi chào. Lệ Băng đáp lại họ bằng một nụ cười thân thiện và câu động viên:"Làm việc tốt nhé mấy em".

Lệ Băng toan bước lên tầng hai của quán cà phê thì một tiếng gọi lớn vang lên:

- "Chị Lệ Băng, có phải là chị Lệ Băng không?"

Cô giật mình quay lại vì giọng nói đó nghe quen lắm. Nó giống như một tiếng gọi từ quá khứ. Lệ Băng lặng người đi khi nhìn thấy người con gái đứng sau lưng mình: Ngọc Linh.

- "Em uống gì để chị gọi nhân viên mang tới".

- "Em cảm ơn, nhưng em vừa gọi nước cam rồi". - Cách ăn nói nhẹ nhàng, ngọt ngào này của Ngọc Linh khiến Lệ Băng khẽ mỉm cười.

- "Chị cười điều gì vậy ạ?"

- "À không, chị chỉ cảm thấy, em lớn thật rồi và... em đẹp lắm".

Ngọc Linh bối rối trước lời khen ngợi của Lệ Băng, cô đỏ ửng hai má vì xấu hổ:

- "Ngày trước em trẻ con lắm đúng không chị?"

- "Không, chị thấy em đáng yêu mà. Em sống cuồng nhiệt và đầy màu sắc".

Cả hai im lặng một hồi lâu, kí ức của 2 năm về trước lại ùa về trong suy nghĩ của mỗi người.

- "Chị dạo này thế nào? Chị làm ở đây ạ?"

- "Uhm, chị làm quản lí của nhà hàng này. Chị làm cũng được hơn 1 năm rồi. Cuộc sống nói chung là thanh thản, nhẹ nhàng. Chị thấy hài lòng với cuộc sống của mình".

Lệ Băng đánh cặp mắt mơ màng nhìn qua ô cửa kính để ngắm biển. Rồi đôi mặt cô dừng lại trên bàn tay nhỏ nhắn của Ngọc Linh. Ở trên đó, ngón áp út đeo một chiếc nhẫn xinh xắn. Cô giật mình nhưng rồi cố giữ một vẻ bình thản:

- "Em và anh ấy hạnh phúc chứ?"

Ngọc Linh có vẻ như cũng bị ngạc nhiên trước câu hỏi đó. Phải mất vài giây để định thần lại, nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay mình, Ngọc Linh khẽ mỉm cười:

- "Cuộc sống của em rất hạnh phúc nhưng chị đừng hiểu lầm. Niềm hạnh phúc của em và anh Tùng Quân không liên quan đến nhau".

Lệ Băng cúi xuống, ngoáy ly nước thật nhẹ để né tránh cái nhìn của Ngọc Linh.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 3

Gặp lại Ngọc Linh, Lệ Băng phải cố tỏ ra mình không còn nhớ về người đàn ông cô yêu (Ảnh minh họa)

- "Tại sao ngày đó chị lại bỏ anh Quân mà đi. Hai người đang rất hạnh phúc, hai bác nhà anh Quân cũng rất yêu quý chị mà. Tại sao chị làm tự làm đau khổ chính mình và anh Quân như vậy?".

- "Chị... chị muốn sống cuộc sống của riêng mình".

Lệ Băng nhìn xa xăm vào khoảng không vô định. Kí ức của cô nhớ về buổi chiều hôm ấy, buổi chiều mà cô hứa sẽ đến dọn nhà cho Tùng Quân.

Thực tế là Lệ Băng đã đến, cô đứng bên ngoài cánh cửa phòng Quân đủ để nghe thấy câu chuyện của bố mẹ anh:

- "Bà tính ủng hộ thằng Quân yêu con bé Lệ Băng ư?" - Tiếng bố Tùng Quân vang lên đầy trầm ngâm.

- "Đúng vậy, không phải là Lệ Băng mà ai đi nữa tôi cũng sẽ chấp nhận, chỉ cần thằng bé yêu và cần cô gái đó thì tôi sẽ đồng ý hết".

- "Cho dù bà biết việc lấy một cô gái bình thường như Lệ Băng có nghĩa là thằng Quân đang bở lỡ cơ hội tốt với Ngọc Linh, cũng đồng nghĩa với việc công ty có thể gặp nguy khi nhà Ngọc Linh rút vốn?".

Đứng bên ngoài cửa, Lệ Băng thót tim lại khi nghe những lời của hai bác nói với nhau. Cô càng thấy đau xót hơn khi mẹ Quân bưng mặt khóc:

- "Ông bảo tôi phải làm gì? Tôi chỉ có hai thằng con trai. Thằng Tuấn chẳng phải đã là nạn nhân của việc ép duyên đó hay sao? Ngày xưa nó cũng yêu một con bé sinh viên nhưng vợ chồng mình đã làm gì? Tôi và ông bắt nó phải cưới một cô gái con nhà giàu có và kết cục thì sao? Cái chết của thằng Tuấn chưa đủ thức tỉnh ông hay sao? Lẽ nào ông lại muốn thằng Quân cũng rơi vào bi kịch như anh nó?"

- "Nhưng gia sản này có thể sẽ mất trắng đấy, bà hiểu không?" - Tiếng bố Quân quát lớn.

- "Với tôi, gia sản lớn nhất là con cái. Tôi xin ông, hãy chấp nhận cho con được sống với người nó yêu. Nó bỏ nhà đi từ dạo anh nó mất, giờ nhờ yêu con bé đó nên nó mới quay về. Ông không thấy mừng vì điều đó sao?"

Bố Quân khẽ thở dài:

- "Tôi cũng thương con lắm. Tôi không sợ mất tài sản. Nhưng thằng Quân vốn được sinh ra trong giàu có, vốn là người tự cao, tự đại. Chỉ sợ rằng khi công ty có chuyện, gia cảnh lâm vào khó khăn nó sẽ suy sụp tinh thần. Với đàn ông, sự nghiệp cũng quan trọng lắm. Nhất là với một người quen với việc thành công và giàu có như nó. Tôi chỉ sợ điều đó mà thôi".

Mẹ Quân nhẹ nhàng nắm lấy tay chồng, nước mắt bà rơi lã chã:

- "Tôi biết nhưng tôi tin vào con. Tôi tin con mình có đủ tài để chèo lái con công ty ra khỏi khó khăn. Hơn nữa chúng ta cũng nên học cách đứng trên đôi chân của mình, không thể dựa mãi vào người khác được ông ạ".

Câu chuyện của ngày hôm ấy mãi mãi là một bí mật với Lệ Băng. Cô mang theo bí mật đó để rời xa Tùng Quân. Nếu chỉ vì ở bên cô mà cả gia đình Quân phải đánh đổi như vậy thì không đáng một chút nào. Giá như bố mẹ Quân ngăn cản cô thì có lẽ cô đã nhẫn tâm để giành lấy tình yêu của mình dù cho điều đó có đánh đổi bằng một sản nghiệp của gia đình họ đi chăng nữa. Nhưng hai bác lại quá tốt với cô và cô không cho phép mình làm thế.

Chị Lệ Băng, chị Lệ Băng...

Tiếng Ngọc Linh gọi làm Lệ Băng giật mình. Cô thoát khỏi câu chuyện quá khứ ấy và trở về với thực tại.

- "Thực ra sau khi chị đi, ai cũng đều cảm thấy lạ lẫm. Anh Quân không có vẻ gì đau khổ cả. Người ta chỉ thấy anh ấy lao đầu vào công việc như điên. Còn em, em quá trẻ con và bướng bỉnh. Em vẫn tiếp tục theo đuổi anh ấy nhưng đáp lại tình cảm đó chỉ là sự hỡ hững mà thôi. Sau khi em tốt nghiệp đại học, em đã đi du học. Chuyến đi đó mục đích ban đầu là để quên anh Quân nhưng không ngờ lại là chuyến đi em tìm được tình yêu của đời mình. Chị nhìn này..." - Ngọc Linh vừa nói vừa đưa bàn tay của mình ra, trên đó có chiếc nhẫn cầu hôn xinh lung linh. Lệ Băng khẽ mỉm cười:

- "Chúc mừng em! Vậy chừng nào em cưới".

- "Em sẽ tổ chức trong năm nay. Anh ấy là người nước ngoài chị ạ. Em và anh ấy cùng đi nghỉ mát ở Hạ Long này và không ngờ gặp lại chị. Chị sẽ quay về chứ? Em muốn có chị đến dự dám cưới của em. Em muốn... Em muốn chị sánh đôi cùng anh Quân tới dự. Dù sao chuyện năm xưa một phần lỗi cũng là do em".

- "Không đâu em, em đừng nghĩ vậy. Là vì chị đã không yêu anh Quân đủ nhiều để ở lại bên anh ấy. Không thể trách em được. Còn chuyện về, chị không dám chắc, chị thấy mình hợp với cuộc sống yên bình nơi đây..."

- "Nhưng còn anh Quân?"

- "Anh ấy có cuộc sống của anh ấy. Chị cũng quên anh ấy rồi".

Nói xong câu đó, Lệ Băng im lặng. Cô không dám nói thêm điều gì nữa bởi vì nếu cất lời, giọng của cô sẽ lạc đi. Trong đầu cô có cả trăm câu hỏi. Anh Quân sao rồi? Anh ấy khỏe không? Công ty của anh ấy thế nào?"... Nhưng để làm gì khi mà cô đã quyết định bỏ anh ở lại.

Ngọc Linh đưa tay nắm lấy bàn tay Lệ Băng:

- "Chị nghe này. Em không hiểu vì lí do gì chị đã ra đi nhưng em biết chị còn yêu anh ấy. Còn anh Quân, giờ công ty đã ổn rất nhiều. Anh ấy cũng sắp tổ chức họp báo, công bố dự án lớn nhất từ trước đến giờ mà anh ấy trực tiếp làm. Công ty đã tốt và hai bác rất khỏe. Còn về tình yêu, em tin, chẳng ai có thể thay thế chị trong trái tim anh ấy. Vì thế, hãy làm những gì mà con tim chị mách bảo nhé. Đừng để cả hai người phải khổ".

Ngọc Linh xin phép ra về khi nhận được điện thoại của người yêu. Cô đứng dậy nhìn Lệ Băng một lần nữa:

- "Em phải về rồi. Rất vui vì được gặp chị như thế này. Em hi vọng sẽ gặp chị ở một nơi khác, trong hoàn cảnh khác. À mà anh Hải Đăng cũng lấy vợ rồi đấy chị. Vợ chồng anh chị ấy thú vị lắm, vừa mới sinh một cậu bé được hơn 2 tháng. Tiếc là ngày cưới anh ấy chị không tham dự. Thôi em về..."

- "Em có thể giữ cho chị bí mật về việc chị ở đây không?"

Ngọc Linh nhìn Lệ Băng đầy ái ngại:

- "Vâng, em sẽ để cho chị tự quyết định".

Nhìn theo dáng Ngọc Linh ra về, cô cảm thấy lòng xót xa. Vậy là những người xung quanh anh đã tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình. Cảm giác lúc đó của anh ra sao? Hơn 2 năm qua, anh có còn đau nhức nhối khi nghĩ về cô?

*****

Bữa tiệc diễn ra thành công tốt đẹp, mọi người đều có mặt để nâng cốc chúc mừng Tùng Quân. Ngày hôm đó, trông anh đẹp như một chàng hoàng tử bước ra từ câu chuyện cổ tích. Anh mặc bộ comple màu xám, chiếc áo sơ mi trắng càng làm Quân trông lịch lãm hơn:

- "Chúc mừng anh! Hẳn là hai bác phải hạnh phúc lắm khi có cậu con trai thành đạt như thế này?"

Ngọc Linh nâng ly chúc mừng Tùng Quân, một tay cô khoác lấy người đàn ông ngoại quốc của mình:

- "Cảm ơn em! Chừng nào thì định cho anh đưa dâu về trời tây đây?"

- "Em còn đang đợi một lời cầu hôn, khi nào nhận được, em hứa sẽ thông báo với anh đầu tiên" - Ngọc Linh vừa nói vừa liếc mắt nhìn người bạn trai của mình. Tùng Quân cảm thấy vui trong lòng khi Ngọc Linh tìm được hạnh phúc cho cuộc đời mình.

- "Chúc mừng em đã tìm được hạnh phúc đích thực. Cảm ơn em vì em đã từng thuyết phục gia đình không làm khó ăn trong thời điểm đó. Nếu không, có lẽ giờ anh vẫn đang loay hoay đi khắc phục sự cố rồi".

- "Không đâu anh ạ, đó là vì anh đã tự lấy được niềm tin từ những cổ đông khác. Anh trai em cũng bắt đầu thấy được lợi khi hợp tác với anh chứ anh ấy vốn không phải là người đầu tư bừa bãi vì lời nói của cô em gái đâu".

- "Dù sao thì vẫn cảm ơn em".

Ngọc Linh nhìn Tùng Quân ái ngại. Cô đọc được trong mắt anh một nỗi buồn. Cô toan nói ra mọi việc nhưng rồi lại thôi. Dù sao cô cũng không nên quyết định tình yêu thay cho người khác. Cô tin, nếu còn yêu, sẽ tự tìm về. Đoàn người thưởng thức đồ ăn, uống rượu và say trong tiếng nhạc nhẹ của bữa tiệc đầy sang trọng. Nhưng đâu đó trong lòng Tùng Quân vẫn có một nỗi buồn man mác:

- "Chúc mừng ông bạn! Mặc dù có vợ con đi cùng nhưng tôi vẫn mạn phép xin được uống ly rượu để chúc mừng thành công của ông"

Tùng Quân uống cạn chén rượu và đưa tay nắm lấy tay Hải Đăng:

- "Cảm ơn ông bao năm qua vẫn luôn ở bên tôi"

Đăng vỗ nhẹ vào vai Quân:

- "Không phải cảm ơn, chỉ cần từ giờ ông cố kiếm lấy một người khác ở bên ông đến hết cuộc đời đi là được. Đừng có bắt tôi phải bên ông mãi thế không vợ tôi sẽ ghen đấy, phải không em".

Trong khi Đăng tếu táo trêu vợ thì nụ cười trên môi Quân đầy chua chát.

- "Này, ông cũng nên kiếm lấy một em để hẹn hò rồi cưới đi, ông già rồi đấy" - Hải Đăng tiếp lời.

- "Tôi có rồi"

- "Ô thế à? Lúc nào vậy? Giấu kĩ thế, sao hôm nay không đưa nàng đến? Nàng ở đâu?"

- "Ở trong tim này".

Nói xong câu đó, Tùng Quân trao lại ly rượu cho Hải Đăng rồi vụt chạy ra khỏi phòng khách sạn. Mặc cho phía sau Hải Đăng hớt hải: "Ơ này, đi đâu thế?"

Ngọc Linh đứng phía sau nhoẻn miệng cười. Cô đã nghe thấy câu chuyện và lẩm bẩm với chính mình: "Anh ấy đi tìm một thứ bị thất lạc từ lâu".

*****

Quán cà phê chiều mưa nên vắng khách hơn. Lệ Băng ngồi ở một chiếc bàn trong góc khuất, cạnh ô cửa kính nhìn ra phía biển. Thi thoảng cô đưa tay lên nhìn đồng hồ đầy nôn nóng:

- "Xin lỗi, tôi tới hơi muộn"

Lệ Băng nhoẻn miệng cười:

- "Không sao! Vì tôi làm ở đây luôn nên đến trước anh cũng là điều đương nhiên".

Người đàn ông đó ngồi đối diện trước Lệ Băng. Trông anh ta cũng thật bảnh bao. Câu chuyện của họ diễn ra khá vui vẻ, thi thoảng Lệ Băng đưa tay che miệng cười vì một điều hài hước mà người đàn ông đó nói ra.

- "Lệ Băng có người yêu chưa?"

Câu hỏi của anh chàng đó làm Lệ Băng khựng lại. Cô ngập ngừng không biết phải trả lời làm sao. Cuộc hẹn này là do người thân của cô sắp đặt. Họ bắt cô phải gặp gỡ, tìm hiểu vì dù sao cô cũng đến tuổi phải lấy chồng. Lệ Băng muốn trả lời để chấm dứt sự theo đuổi của anh chàng này với cô, để không tiếp tục phải gặp gỡ thêm những lần sau nữa nhưng cô lại sợ về nhà sẽ bị người thân trách cứ.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 4

Tùng Quân bước ra khỏi quán sau khi đóng cánh cửa lại. Hình ảnh đó khiến Lệ Băng đau nhói con tim. (Ảnh minh họa)

- "Cô ấy không có người yêu vì cô ấy đã... có chồng rồi. Vợ tôi không nói cho anh biết điều đó hay sao?"

Từ phía sau, Tùng Quân bước tới ôm lấy bờ vai của Lệ Băng, anh nhìn thẳng vào đôi mắt của người đàn ông kia một cách đầy thách thức:

- "Anh là ai?" - Anh chàng kia cũng chẳng phải vừa.

- "Tôi nói rồi đó. Tôi là chồng của Lệ Băng. Cô ấy giận tôi nên đi gặp anh thế thôi. Anh về đi nhé. Tôi sẽ không thể nào để vợ mình gặp gỡ một kẻ khác đâu" - Tùng Quân vừa nói vừa đưa hai ngón tay lên trán ra kí hiệu chào. Nhìn điệu bộ đó của anh, người đàn ông kia lẳng lặng rút lui vì không muốn làm cho câu chuyện rắc rối thêm.

Đôi tai Lệ Băng ù đi, cô không nghe thấy lời đối đáp giữa hai người đàn ông đó là gì. Toàn thân cô run lên trong vòng tay của Tùng Quân. Nước mắt cứ thế tuôn rơi... Và rồi cô đẩy anh ra, làm bộ mặt lạnh lùng:

- "Anh về đi. Chuyện của chúng ta đã hết rồi. Em không còn yêu anh. Anh không thấy em đang hẹn hò à? Có thể anh còn yêu em nhưng em thì không. Vì vậy, xin đừng làm phiền cuộc sống của em thêm nữa".

Đôi cánh tay Tùng Quân buông thõng xuống sau khi Lệ Băng đẩy anh ra. Mắt anh nhìn cô đầy yêu thương và hờn giận. Nước mắt lăn trên gương mặt của người đàn tưởng chừng mạnh mẽ đó.

- "Em nói thật chứ? Hãy nói lại đi, hãy nói lại những gì mà trong đầu em đang nghĩ" - Tùng Quân hét lớn lên trong quán, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về khu vực đó.

- "Em nói lại. Em không còn yêu anh nữa. Anh hãy về đi. Chúng ta chỉ là quá khứ mà thôi".

Tùng Quân quay lưng về phía cô. Anh bước đi thậm chậm rãi. Rồi anh dừng lại, anh nói nhưng không hề quay đầu nhìn cô:

- "Có thể đó là quyết định của em. Và anh tôn trọng nó. Nhưng anh mong em biết rằng, cả đời này anh sẽ chỉ có một người đàn bà duy nhất trong tim. Đó là em".

Tùng Quân bước ra khỏi quán sau khi đóng cánh cửa lại. Hình ảnh đó khiến Lệ Băng đau nhói con tim. Cô ngồi xuống ghế thất thần, đôi mắt nhìn ra ngoài. Trời đang đổ mưa xối xả. Con phố vắng không một bóng người. Cô muốn níu giữ anh, cô muốn được ôm lấy anh nhưng cô sợ. Cô sợ sự ra đi năm xưa của cô lại thành ra vô nghĩa nếu hôm nay cô quay về và làm khổ anh. Lệ Băng đưa tay ôm lấy gương mặt và bắt đầu khóc.

Thế rồi Lệ Băng đứng dậy. Cô lao mình ra con phố đang đổ mưa lớn ấy để tìm anh. Cô gọi tên anh trong tuyệt vọng. Con phố rộng dài và bóng dáng anh thì không có trong màn mưa dày đó. Anh đã đi thật rồi... Lệ Băng quỳ gối xuống, cô khóc và nấc lên:

- "Tùng Quân! Em yêu anh!"

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 5

Trên con đường rộng dài ấy, bóng hai người lẫn trong màn mưa. Ngoài kia, biển vẫn đập ì ầm nhưng có lẽ là con sóng đang reo vui... (Ảnh minh họa)

- "Hãy lại gần với anh nào"

Lệ Băng ngẩng mặt lên nhìn khi nghe thấy giọng nói ấm áp và thân thương đó, nước mắt và nước mưa làm nhòa đi hình ảnh của người đàn ông đang đứng bên đường và dang tay đón chờ cô. Cô vuốt cho những giọt mặn đắng không che mờ mắt mình. Là anh, Tùng Quân đang đứng bên đường, dang vòng tay để đón cô và mỉm cười:

- "Hãy để anh ôm em, cô bé ngốc".

Chưa bao giờ Lệ Băng thấy cuộc sống này đáng sống như giây phút ấy. Cô chạy đến bên anh, lao vào vòng tay anh nức nở:

- "Em xin lỗi, em ngàn lần xin lỗi. Hãy cho em là người đàn bà của anh. Dù cho em và anh có khác biệt đến thế nào. Em sẽ học cách bước vào cuộc sống của anh. Em sẽ làm tất cả, chỉ cần bên anh thôi. Em sợ lắm rồi..."

Tùng Quân hôn lên những giọt nước mắt lăn dài trên má Lệ Băng:

- "Anh xin lỗi. Anh xin lỗi vì đã để em chờ quá lâu. Hai năm qua anh biết em ở đây. Cuối tuần nào anh cũng tới và ngắm nhìn em từ xa nhưng anh không đủ can đảm để tới bên em. Anh muốn giữ cho em sự bình yên nhất. Anh muốn lo xong mọi việc rồi sẽ tìm em, muốn xóa bỏ cho em cảm giác vì em mà anh khổ. Tiếc là anh bất tài nên phải tới tận bây giờ anh mới có thể ôm em vào lòng".

Lệ Băng khóc nức nở trong vòng tay anh. Anh cúi xuống hôn lên một cô một nụ hôn ấm áp. Trên con đường rộng dài ấy, bóng hai người lẫn trong màn mưa. Ngoài kia, biển vẫn đập ì ầm nhưng có lẽ là con sóng đang reo vui...

Theo VNE

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Ngày cưới, em dâu vừa bước ra thì toàn hội trường vang lên tiếng bàn tán ồn ào, đại diện nhà trai nhà gái chỉ muốn "độn thổ" vì xấu hổ
07:57:40 17/11/2024
Thông gia vừa rời khỏi, mẹ chồng lập tức sai giúp việc lau nhà vì "bẩn," tôi xách đồ bỏ đi và để lại một câu nói khiến bà tức tím mặt
07:23:58 16/11/2024
Vừa đưa nhân tình vào nhà nghỉ thì cô lễ tân hớt hải chạy lên đưa cho chúng tôi thứ này, cảnh tượng sau đó khiến cả 2 kinh hãi thật sự
08:10:45 16/11/2024
Quá đói nên lỡ ăn đồ cúng trên bàn thờ, cô giúp việc kinh hãi khi gặp bóng đen lù lù từ phía sau kéo vào phòng
08:17:26 16/11/2024
Dốc 6 tỷ mua nhà làm của hồi môn cho con gái, ngờ đâu con rể tương lai toan tính đưa cả bố mẹ và em trai tới ở cùng
07:50:09 16/11/2024
Thông gia tự dưng gọi điện bảo mẹ tôi nấu đồ ăn gửi sang rồi đưa ra đề nghị khiến 2 bên gia đình sứt mẻ
07:49:02 17/11/2024
Một tuần sau khi ra ở riêng, tôi 'muối mặt' xin mẹ chồng cho về, nhưng câu trả lời của bà khiến tôi ám ảnh
15:26:50 16/11/2024
Hay tin công ty chồng bị cháy, tôi hối hả chạy vào bệnh viện thì phát hiện ra chồng ngoại tình và bí mật về chiếc nhẫn ở ngăn tủ
15:06:45 16/11/2024

Tin đang nóng

Cô gái Đồng Nai cao 1m6, nặng 45kg mỗi bữa ăn hết 5kg thịt mỡ, 100 trứng vịt lộn, lợn quay 6kg giờ ra sao?
16:56:58 17/11/2024
Đồng nghiệp cũ nhận bê tráp nhưng tức giận huỷ ngang vì cô dâu bảo tự bắt xe ôm đến, 700m không đón: Ai đúng, ai sai?
16:54:31 17/11/2024
Phi Thanh Vân yêu mãnh liệt ở tuổi 42, tiết lộ bạn trai là người miền Tây "quê quê mà hiền"
19:43:48 17/11/2024
Cháy nhất Chị đẹp đạp gió tập 4: Tóc Tiên làm thiên nga cực slay, Thiều Bảo Trâm bị réo gọi vì lý do không ngờ
18:43:35 17/11/2024
Con cái đi học nhưng cha mẹ mới là người đau đầu mỗi khi ngày 20/11 tới: Mách phụ huynh 4 "món quà" mà giáo viên nào cũng ưng
17:03:02 17/11/2024
Cô gái ngoại quốc ngồi trước nhà nhặt 1 loại rau, nhìn vào 2 điểm dân mạng khẳng định: Dâu Việt Nam 100%
18:33:06 17/11/2024
Rộ bảng điểm Kỳ Duyên nghi suýt lọt top 12 Miss Universe
19:57:27 17/11/2024
Cụ bà U90 vẫn nhớ người yêu cũ của chồng, dân mạng khen 'quá dễ thương'
15:08:09 17/11/2024

Tin mới nhất

Chồng mất đã 7 năm nhưng nhà chồng vẫn bày đủ trò để ngăn chị tôi tái hôn

09:22:43 17/11/2024
Nghe tôi chuẩn bị tái hôn với 1 doanh nhân thành đạt, mẹ chồng kéo họ hàng tới quấy phá với đủ chiêu trò khác nhau.

Đi mách mẹ chồng khi thấy bố qua lại với ô sin, cô dâu trẻ sốc ngất trước màn 'trừng phạt' của bố chồng

09:17:40 17/11/2024
Sau khi mẹ chồng xử lí xong mọi việc thì bố chồng cũng tuyên bố một chuyện động trời khiến tôi và chồng sốc ngất. Theo sự giúp việc của bạn bè, tôi thuê chị Liên, lớn hơn tôi 7 tuổi.

Hoang mang khi bố chồng gõ cửa lúc nửa đêm, nghe hết lời đề nghị của ông tôi bất ngờ ngã quỵ

09:12:34 17/11/2024
Nếu bây giờ không làm theo lời đề nghị của ông thì liệu rằng gia đình nhỏ của tôi có được bình yên? Tôi và chồng vừa lấy nhau cách đây 3 tháng.

Bạn gái hớn hở nhận lời cầu hôn với nhẫn kim cương của tôi, nhưng vừa biết mức lương hàng tháng thì quay ngoắt 360 độ

08:06:34 17/11/2024
Bạn gái cứ hỏi về lương. Tôi cố tình nói dối để thử lòng cô ấy và cái kết khó đỡ. Tôi yêu Vi được hơn nửa năm nay. Công việc bận rộn nên chúng tôi nói chuyện qua điện thoại là chủ yếu.

Đang tranh giành đất đai với em trai gay gắt, đến khi nghe tiếng cãi nhau bên nhà hàng xóm, lương tâm tôi chợt thức tỉnh

08:02:38 17/11/2024
Hóa ra, em trai tôi mới xứng đáng được hưởng mảnh đất của bố mẹ. Nhà tôi có 2 anh em trai, tôi học hành giỏi giang nên có công việc tốt ở thành phố.

Vừa xây xong căn nhà 2 tỷ, chồng đã bảo em gái đưa con đến ở cùng vì lý do "chị dâu cũng thương em mà" khiến tôi mất ăn mất ngủ

07:53:09 17/11/2024
Đi làm về, thấy nhà cửa bừa bộn, em chồng lúi húi dọn mà tôi vừa thương vừa tức. Vợ chồng tôi là công nhân, lương tháng trung bình so với mức sống ở thành phố.

Thấy chị bán xôi lạc tặng con sổ đỏ và tiền tỷ trong ngày cưới, vợ tôi đùng đùng triển khai phương án làm giàu khiến tôi ngã ngửa

07:45:44 17/11/2024
Tôi quá mệt mỏi với người vợ suốt ngày than vãn về công việc lắm rồi. Vợ chồng tôi lấy nhau 14 năm nay, có 2 con, năm vừa rồi đã trả hết tiền nhà và cuối năm nay dự định mua xe nữa là xong.

Con gái cưới 2 tháng vẫn chưa được bước chân vào cửa nhà chồng, tôi cay đắng phát hiện bí mật đáng sợ về bà thông gia trong đoạn tin nhắn

07:42:07 17/11/2024
Hóa ra con gái tôi bị trì hoãn về nhà chồng là bởi mẹ chồng nó cố tình che giấu mục đích riêng. Hôm nay là rằm tháng 10 nhưng tôi chẳng có tâm trạng đâu mà nấu cơm cúng.

Một mình gọi taxi đi đẻ, chồng vào viện câu đầu tiên là đòi xét nghiệm ADN của con

07:30:19 17/11/2024
Chồng vừa vào viện, câu đầu tiên anh ấy nói với hai mẹ con là muốn làm xét nghiệm ADN của con. Tôi kết hôn được hơn 2 năm, hôn nhân của tôi tương đối yên bình.

Tôi và chồng ly hôn được 2 năm nhưng vẫn hay đưa cháu về chơi với ông bà nội

07:24:22 17/11/2024
Khi đã đường ai nấy đi, dù không muốn liên lạc nhiều với chồng cũ nhưng mẹ chồng cũ vẫn đối xử rất tốt với tôi, vì thế thỉnh thoảng tôi vẫn đưa con tới thăm ông bà nội.

Cô hàng xóm nóng bỏng vừa chuyển đến được 2 tháng, gia đình tôi đứng bên bờ đổ vỡ

07:18:43 17/11/2024
Tôi cứ ngỡ mình sẽ có thêm người chị em hàng xóm thân thiết, nào ngờ gia đình mình lại bên bờ đổ vỡ. Tôi và chồng sống hạnh phúc suốt 8 năm.

Hoang mang vì gia cảnh nhà bạn trai quá nghèo khó

07:09:23 17/11/2024
Tôi biết gia đình anh khó khăn, nhưng không nghĩ lại đến mức ở quê không có lấy 1 mảnh đấy nhỏ để ở, phải ở nhờ nhà các bác.

Có thể bạn quan tâm

Á hậu Đảo thiên đường bị bóc chuyện hẹn hò bí mật?

Sao việt

21:12:05 17/11/2024
Bùi Khánh Linh bị soi hint hẹn hò với 1 chàng trai tên H.P, cả hai được cho là dùng chung ký tự đặc biệt. Qua hàng loạt chi tiết trên, cư dân mạng cho rằng Bùi Khánh Linh đang trong mối quan hệ yêu đương.

1 Chị đẹp gây choáng khi flex sở hữu 300 huy chương vàng suốt sự nghiệp, khóc nấc vì 1 lý do

Tv show

21:03:36 17/11/2024
Ca sĩ Ngọc Ánh cho biết trong quá trình hoạt động nghệ thuật đã nhận tới 300 huy chương vàng nhưng chưa bao giờ có cảm xúc đặc biệt như đứng trên sân khấu Chị đẹp đạp gió.

Nhà Ronaldo tổ chức sinh nhật cho con gái 7 tuổi, chuyên gia thắc mắc: "Tại sao lại có món này?"

Sao thể thao

21:00:56 17/11/2024
Hôm 12/11, cô bé Alana nhà Ronaldo chính thức tròn 7 tuổi. Trong dịp này, Ronaldo đang bận hội quân cùng đội tuyển Bồ Đào Nha nên không thể góp mặt.

Khách gọi 11 món nhưng chỉ ăn hết 2, nhà hàng bị cảnh cáo: Cư dân mạng phản bác "không hợp lý"

Netizen

20:41:45 17/11/2024
Một nhà hàng tại Hồ Nam (Trung Quốc) bị cảnh cáo vì khách hàng gọi quá nhiều món nhưng không ăn hết, gây lãng phí thực phẩm. Sự việc này dấy lên tranh luận về trách nhiệm của nhà hàng trong việc ngăn chặn lãng phí thức ăn.

Hội nghị thượng đỉnh G20: Tổng thư ký LHQ và Tổng thống Brazil khẳng định cam kết chống biến đổi khí hậu

Thế giới

20:08:05 17/11/2024
Tại Hội nghị lần này, Brazil đã đề xuất ba trụ cột thảo luận chính bao gồm, hòa nhập xã hội và cuộc chiến chống đói nghèo; chuyển đổi năng lượng và phát triển bền vững; và cải cách thể chế và quản trị toàn cầu.

Tự do sải bước, phong cách ngút ngàn với quần ống rộng

Thời trang

19:52:24 17/11/2024
Trong thế giới thời trang đầy biến hóa, quần ống rộng luôn khẳng định vị thế vững chắc như một biểu tượng của sự thoải mái và phong cách đỉnh cao.

Những màn đụng hàng váy áo đầy 'duyên nợ' giữa Thanh Thủy và Thùy Tiên

Phong cách sao

19:30:49 17/11/2024
Sau khi Thanh Thủy đăng quang Miss International - Hoa hậu Quốc tế 2024, cộng đồng mạng soi ra cô nàng nhiều lần mặc đụng hàng với Hoa hậu Thùy Tiên. Hai nàng hậu một chín một mười khi diện trang phục đồng điệu.

Những mẫu thiệp chúc mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11

Sáng tạo

18:30:02 17/11/2024
Những tấm thiệp chúc mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 không quá cầu kỳ nhưng thể hiện rõ tình cảm chân thành và lòng biết ơn mà học trò muốn gửi đến thầy cô.

Khả năng xuất hiện thêm 1 đợt mưa lớn diện rộng

Tin nổi bật

16:36:43 17/11/2024
Vùng nguy hiểm trong 24 giờ tới từ Vĩ tuyến 14,0-19,0 độ Vĩ Bắc, phía Đông Kinh tuyến 118,0 độ Kinh Đông; trong 48 giờ tới từ Vĩ tuyến 15,0-21,0 độ Vĩ Bắc, phía Đông Kinh tuyến 113,5 độ Kinh Đông.

4 món canh bổ dưỡng nấu siêu dễ, nước dùng ngon đậm đà lại phù hợp cho chị em giữ dáng

Ẩm thực

16:08:24 17/11/2024
Tiết trời se lạnh rất thích hợp để có một bát canh ấm áp. Hãy cùng xem công thức nấu 4 món canh có tác dụng làm ấm dạ dày, giàu dinh dưỡng, ít calo thích hợp cho chị em giữ dáng.

Ngày 18/11/2024 là ngày tốt có thể làm các việc như kiện tụng, khai trương, giao dịch, động thổ, sửa chữa nhà, xuất hành

Trắc nghiệm

15:29:45 17/11/2024
Xem ngày 18/11/2024 sẽ giúp bạn chọn được ngày lành tháng tốt phù hợp nhất cho công việc của mình.Ngày 18/11/2024 là ngày tốt có thể làm các việc như kiện tụng, khai trương, giao dịch,