Bật khóc khi thấy con gọi điện thoại nói chuyện với bố lúc nửa đêm
Nghe tiếng nói vang từ phòng con, tôi mở cửa ra xem thì bật khóc.
Vợ chồng tôi nảy sinh nhiều mâu thuẫn nhỏ trong suốt nhiều năm, và rồi đỉnh điểm là chồng nói dối tôi, mang hết tiền tiết kiệm đi cho chị gái. Thế nên tôi quyết định ly hôn. Thời gian đầu, cả tôi lẫn chồng cũ đều sống trong ân hận vì không thể cho con trai một gia đình hạnh phúc, đầy đủ cha mẹ. Con tôi học lớp 5, cũng đủ hiểu chuyện. Dù con không bao giờ nhắc đến bố trước mặt tôi, cũng không đòi hỏi gặp bố nhưng tôi hiểu, con nhớ bố nhiều lắm.
Mấy ngày trước, chồng cũ đến thăm con. Anh đưa con đi chơi tới tối rồi chở con về. Khi về, con đưa cho tôi 5 triệu, bảo là bố đưa. Tôi nhắn tin cho chồng, bảo anh đừng đưa tiền cho con nữa. Con đang tuổi lớn, cầm số tiền nhiều trong tay sẽ ảnh hưởng không tốt.
Video đang HOT
Chồng tôi gửi lại một tin nhắn thoại. Giọng anh hình như đã say xỉn. Anh bật khóc, xin lỗi mẹ con tôi và mong tôi cho anh một cơ hội để đoàn tụ, làm lại từ đầu. Tắt điện thoại, tôi cũng bật khóc. Cuộc sống hậu ly hôn đúng là không phải dễ dàng gì.
Đêm qua, tôi đang làm thêm bỗng nghe tiếng nói phát ra từ phòng con trai. Tôi lén mở cửa xem rồi bật khóc trước cảnh con trai đang nằm trên giường, cầm điện thoại gọi video call với bố lúc nửa đêm. Nhìn dáng vẻ con hạnh phúc, vui vẻ, tôi thương con quá. Đã lâu lắm rồi con tôi mới cười vui vẻ như vậy.
Tự dưng lời đề nghị của chồng cũ vào mấy ngày trước lại khiến tôi dao động. Tôi cũng muốn con có đủ cha mẹ. Nhưng tôi không thể quên được lỗi lầm của anh. Đó là toàn bộ tài sản mà tôi tích cóp, dành dụm được, sao anh lại nhẫn tâm lấy đi cho chị gái mình xây nhà riêng chứ? Gần cả tỷ đồng chứ đâu có ít. Giờ tôi có nên quay lại với một người đàn ông đã từng dối lừa mình vì con không?
(vuthuan…@gmail.com)
Bật khóc khi thấy chiếc túi vải cũ mẹ chồng để lại
Tôi ôm vật ấy mà khóc trong đau đớn xé lòng.
Ảnh minh họa
Tôi rất quý mẹ chồng. Bà hiền lành, nhân hậu, luôn làm và nghĩ cho con cái. Tôi vừa về làm dâu được vài tháng, mẹ chồng đã bàn bạc cho em trai chồng ra ở riêng. Bà sợ mâu thuẫn chị em dâu sẽ xảy ra dù em chồng của tôi chưa cưới vợ. Bà cũng chẳng đòi hỏi hay yêu cầu tôi làm gì. Chủ nhật, tôi về ngoại chơi đến tận tối mịt mới về, bà cũng chưa từng trách mắng.
Làm dâu 5 năm nay, tôi sống thoải mái, sung sướng chẳng khác gì ở nhà mình. Thế nên tôi thương mẹ chồng lắm. Tôi hay mua quà tặng bà vào mấy dịp lễ quan trọng. Khi thì cái áo mới, khi thì thỏi son (dù biết bà sẽ chẳng dùng tới), khi thì cái khăn len,... Mà quà tôi mua tặng, dù nhỏ, ít tiền, mẹ chồng cũng quý và đem đi khoe khắp nơi.
Hai tháng trước, bố chồng tôi qua đời sau mấy năm dài chống chọi với bệnh ung thư. Bố mất, mẹ chồng tôi suy sụp tinh thần, sức khỏe lao dốc nhanh chóng. Bà yếu đi thấy rõ.
Tuần trước, bà qua đời đột ngột. Ngày hôm đó, mọi người ai cũng bất ngờ. Nhưng chúng tôi phải nén đau thương, lo liệu tang lễ chu đáo cho bà.
Sáng nay nghỉ làm, tôi thu dọn đồ đạc còn lại của mẹ chồng. Khi dọn dẹp tủ đồ, thấy túi vải cũ, tôi mở ra xem thì òa khóc khi thấy vật bên trong. Là tấm ảnh cưới của tôi, chụp chung với bố mẹ và sợi dây chuyền ngọc trai tôi tặng mẹ từ lâu lắm rồi. Bà cất giữ cẩn thận, chỉ khi nào có dịp quan trọng mới lấy ra đeo.
Nhìn vật nhớ người, lại thấy cách mẹ chồng trân quý những vật mình tặng, hiểu được tấm lòng của bà đối với mình, tôi đau xé lòng. Không biết đến bao giờ nỗi đau này mới nguôi ngoai?
Mở giỏ đồ mẹ chồng cho, tôi bất ngờ với lời nhắn nhủ của bà Tôi đưa cho chồng xem, anh cũng bất ngờ không kém tôi. Vợ chồng tôi làm ăn ở thành phố. Công việc dù ổn định nhưng mức lương không cao, mức sống lại càng lúc càng tăng cao nên chúng tôi cũng chẳng dư dả gì. Dẫu vậy, tháng nào tôi cũng tiết kiệm 2 triệu gửi về cho bố mẹ chồng. Tuần...