Bắt gặp chị gái ái ân với bạn trai!
Tôi hốt hoảng giật mình khi nhìn thấy chị gái và “anh rể” đang quằn quại ôm lấy nhau, không một mảnh vải che thân. Cảm giác ghê tởm xâm chiếm lấy tôi khi nghe thấy những tiếng rên rỉ lúc thì yếu ớt, lúc thì hào hứng của chị gái mình…
Tôi may mắn hơn với các bạn cùng trang lứa là được sinh ra trong một gia đình khá giả. Tuổi thơ không thiếu thốn bất cứ một thứ gì, hơn nữa lại được bố mẹ và chị gái chiều chuộng. Ngày chị tôi đi học Đại học, bố đã mua một căn hộ chung cư gần trường để chị tiện đường đi học và cũng tính chuyện lâu dài cho tôi ra đấy học Đại học cùng chị.
Trong những năm học cấp ba, tôi luôn cố gắng học thật tốt để được ra Hà Nội học cùng chị gái mình. Và, công sức của tôi cũng được đền đáp xứng đáng khi tôi nhận được giấy nhập học của Học viện Hành chính. Niềm vui của tôi cũng là niềm hạnh phúc của những người thân trong gia đình và anh em làng xóm. Vậy là cũng chẳng mấy chốc nữa, tôi đã được trở thành tân sinh viên của trường Đại học tôi đã từng ao ước!
Ngày tôi ra Hà Nội nhập học, biết bao bỡ ngỡ và sợ hãi nhưng khi có chị gái bên cạnh, tôi luôn có cảm giác an toàn và được che chở. Chị gái vẫn luôn là người bên cạnh tôi, cùng chia sớt với tôi những buồn vui trong cuộc sống. Ở nhà, bố mẹ cũng rất tự hào vì chị không những là đứa con gái đảm đang, tháo vát mà chị còn rất hiếu thảo, ngoan hiền và lễ phép. Cũng vì những phẩm chất đáng quý ấy nên chị được rất nhiều bạn trai theo đuổi và để ý, nhưng dường như chị gái chỉ dành tình cảm cho một anh bạn đồng hương học trên một khóa và bây giờ đã có công ăn việc làm ổn định.
Tôi cũng rất quý anh nên chuyện anh ngủ lại nhà mình cũng chẳng có gì to tát hay đáng phàn nàn cả…
Video đang HOT
Người yêu chị thỉnh thoảng vẫn đến nhà tôi ăn cơm cùng hai chị em. Tôi rất quý “anh rể” vì anh khá vui tính và chân thành cũng như rất quan tâm đến đời sống của hai chị em tôi.
Nhưng rồi… Hôm ấy “anh rể” đến nhà tôi chơi, ba anh em đang ăn cơm và nói chuyện thì trời bỗng nổi trận mưa to, sấm sét ầm ầm. Một phần cũng lo cho anh về trời mưa, một phần cũng sợ sét nên chị đã rủ anh ở lại nhà ngủ. Nhà của chị em tôi có hai giường nên tôi và chị ngủ ở gian trong, còn “anh rể” ngủ ở giường gần phòng khách. Thực tình, tôi cũng rất quý anh nên chuyện anh ngủ lại nhà mình cũng chẳng có gì to tát hay đáng phàn nàn cả…
Tối hôm đó, tôi sợ hãi giật mình vì những trận sấm chớp và mưa gió đập mạnh vào tấm cửa sổ. Không thấy chị gái bên cạnh, tôi bắt đầu có cảm giác lo lắng và bất an vì anh rể hôm nay ngủ lại nhà. Tôi rón rén bước ra ngoài để gọi chị vào ngủ cùng thì… tôi hốt hoảng giật mình khi nhìn thấy chị gái và “anh rể” đang quằn quại ôm lấy nhau, không một mảnh vải che thân. Cảm giác ghê tởm xâm chiếm lấy tôi khi nghe thấy những tiếng rên rỉ lúc thì yếu ớt, lúc thì hào hứng của chị gái mình…
Vậy là hình ảnh về người chị gái đoan chính, nết na, ngoan hiền đã tan biến trong mắt tôi trong chốc lát. Tại sao chị gái tôi lại trở nên hư hỏng như vậy chứ? Nếu bố mẹ biết được chuyện này chắc hẳn sẽ rất buồn và thất vọng!
Mỗi lần nhìn thấy sự quan tâm của “anh rể” dành cho chị gái mình, tôi lại rùng mình ghê tởm nghĩ lại cảnh tưởng đêm hôm ấy…
Mỗi lần nhìn thấy sự quan tâm của “anh rể” dành cho chị gái mình, tôi lại rùng mình ghê tởm nghĩ lại cảnh tượng đêm hôm ấy… Chẳng nhẽ, yêu nhau là phải làm chuyện ấy với nhau sao? Nhưng, điều đáng buồn hơn là tình trạng người yêu chị “lại nhà” ngày càng nhiều. Và những đêm như thế lại tiếp tục diễn ra trong căn hộ tưởng chừng như bình yên và an toàn này! Những hình ảnh quấn quýt, trần truồng của hai người và những âm thanh phát ra từ phòng khách khiến tôi không tài nào chợp mắt được…!
Liệu tôi có nên góp ý với chị gái để chấm dứt tình trạng này hay không? Vì thực tình, tôi rất hoang mang và lo sợ mỗi khi nhìn thấy sự hiện diện của người yêu chị trong căn nhà mình. Tôi thực sự không biết phải làm sao để chị gái hiểu được tâm tư và những cảm xúc khó chịu trong suy nghĩ của mình cả…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tâm sự chuyện chăm vợ đẻ
Thế là cái ngày con chào đời cũng đã đến, bao nỗi vất vả, gian nan của mẹ, nỗi lo lắng của cha đã được đền đáp.
Cuộc đời binh nghiệp kể cũng có nhiều cái hay con à. Khác với nhiều ông bố khác, ba có tới những 20 ngày phép để giành chăm sóc cho hai mẹ con. Cái ngày ấy cuối cùng cũng đã đến. Ba chỉ muốn giành những ngày ít ỏi này ở bên hai mẹ con mong bù đắp những ngày ba bận công tác xa nhà để mẹ con một mình bụng mang dạ chửa trong căn nhà nhỏ tự lo toan mọi việc. Hy vọng những ngày ở bên hai mẹ con, chăm sóc từ bữa ăn giấc ngủ cũng đủ để mẹ con hiểu "ba rất rất thương hai mẹ con".
Kỳ vượt cạn vô cùng khó khăn của mẹ và con cuối cùng cũng thành công, ba như chút đi một nửa gánh nặng. Con trai ra đời giữa những ngày nắng nóng, cân nặng chỉ vẻn vẹn có 2,9 kg, bé hơn rất nhiều so với các bé trong phòng. Ba chỉ nhủ thầm trong lòng hy vọng với bàn tay chăm sóc của mẹ, con sẽ phổng phao hơn.
Ngày đầu ở viện, ba xí ngay cho mình một chiếc ghế băng để tối còn có chỗ ngủ, những ngày này trong viện đông cứng người, chiếc quạt trần phe phẩy không đủ gió để đuổi một con ruồi bay qua, hơi người cộng với sức nóng giữa trời tháng 6 ngột ngạt đến khó thở. Hai mẹ con may được sở hữu một chiếc giường ngay phía đầu hè nên có vẻ thông thoáng hơn. Khi ba thấy một bé ở giường đối diện được mẹ cho ăn đến cữ thứ 2 sữa mà con vẫn nằm ngủ tít, chẳng ý ới gì, ba chỉ lo con đói, nhiều lúc ba còn nghĩ quẩn nữa chứ nhưng chỉ thoáng qua thôi vì bà ngoại cũng bảo do con chưa quen với môi trường mới...Công việc đầu tiên ở viện của bố là sáng đưa cơm, chiều đưa cơm rồi cứ nghe mẹ ới một tiếng kiểu gì cũng có mặt. Ba thấy mẹ cũng sợ con đói nên tỉ mỉ ngồi lặn từng giọt sữa non đưa vào miệng cho con. Mắt con nhắm là vậy nhưng sữa cứ đưa vào miệng thì con lại nuốt ngon lành. Thỉnh thoảng con còn làm điệu máy máy cái môi nữa chứ. Chắc mụ dậy con đấy nhỉ. Tối đầu tiên ở viện chưa quen cộng thêm phải chạy đây chạy đó thế là ba ngủ trên ghế băng như ngủ trên đệm nhà, ba đánh liền một giấc say sưa đến khi tiếng khóc của con ré lên làm ba giật mình lăn luôn xuống đất cái rầm một cái. Chạy lại bên giường thấy mẹ đang thay tã vì con ị cứt su nhiều quá. Ba vội vàng đòi làm thay nhưng không thắng nổi mẹ, mẹ con bảo ba lên nhìn để học tập trước đã, việc thực hành sẽ còn dài dài.
Thế là cái ngày con chào đời cũng đã đến, bao nỗi vất vả, gian nan của mẹ, nỗi lo lắng của cha đã được đền đáp. (ảnh minh hoạ)
Ngày thứ hai ở viện con vẫn chưa chịu ăn nhiều, ba mẹ ngồi ngắm con ngủ mà chẳng biết làm sao, tiếc nhất là những giọt sữa non phải nặn bỏ đi khi mà hai bầu ti của mẹ con cứ căng lên theo giờ. Bác sĩ nói, phải nặn sữa cũ đi để sữa mới còn về nếu không sẽ bị áp se, đóng kén sữa thì khổ lắm. Thế là ba hết dùng máy hút sữa đến dùng đôi bàn tay thô ráp ra sức nặn sữa bỏ đi. Hai bầu ngực của mẹ con căng lên chông thấy, ấy thế mà chỉ một loáng sáu đã rút hẳn, chiếc khăn màn ướt đẫm sữa non, nước mắt của mẹ con cũng trào ra vì vừa đau vừa tiếc sữa.
Ngày thứ ba con vẫn vậy, ba mẹ vì sợ ở viện nóng bức khiến con khó chịu nên đành xin về trước hai ngày để thay đổi môi trường cho con. Nhưng cũng phải mất đến mười ngày con không buồn ăn uống gì, cứ thế lăn ra ngủ chỉ khi mẹ nhét đầu ti vào miệng con con mới chịu mấp máy môi bú chụt chụt mấy cái rồi lại thôi. Mẹ sợ sữa mẹ có vẫn đề nên đã pha sữa bột xong kết quả chẳng như ý muốn, con vẫn chỉ ngủ...ngủ...ngủ. Mà hay lắm cứ ban ngày con mới ngủ còn ban đêm thì thì đôi mắt tròn to đen nháy cứ mở to nhìn ngắm quanh nhà trong ánh điện ngủ mờ ảo. Ai cũng đùa bảo đồng hồ sinh học của con chưa thật khớp với bà mẹ. Hình như con thấy ba hiền nên nạt ba thì phải, con nhất định không chịu nằm cứ bắt ba bế suốt, cái miệng thì cứ "ẹ...ẹ" tỏ vẻ khó chịu mỗi khi ba đặt xuống giường. Ba đã phải thức suốt 3 tháng 10 ngày để bế con mỗi tối, những viên gạch nát nền nhà được ba đếm không biết bao nhiêu lần, những câu hát ầu ơ ba cóp nhặt đã được vận dụng tối đa, lần đầu khi ba hát ru có vẻ còn bỡ ngỡ chỉ dám hát nhỏ chẳng dám hát to thế mà cũng lọt qua được khe cửa làm mất cả giấc ngủ nhà hàng xóm. Chỉ có con là ngủ ngon lành vì tiếng ầu ơ ngượng ngịu của ba. Cũng may những ngày tiếp theo ba được anh em tạo điều kiện không phải trực đơn vị mỗi tối nên ba đã có nhiều thời gian bên con hơn. Con cũng đã quen hơi của ba nên mỗi lần con khóc chỉ cần nghe tiếng ba nựng thì con đã nín ngay rồi.
Ai cũng bảo sao con là con trai mà khóc nhiều đến vậy, 3 tháng 10 ngày con nạt ba đòi ba bế, cứ khoảng 12h đêm con lại khóc đến tận 1h đêm mới chịu ngủ. Mọi người bảo đấy là "khóc dạ đề" phải hết cữ con mới hết khóc. Thương vợ thương con đủ 3 tháng 10 ngày ba thức đêm bồng con cho con say giấc. Ai cũng khen ba chăm vợ giỏi, mẹ con thì cứ béo quay ra còn con cũng lớn nhanh như thổi ý. Tháng đầu con chỉ lên có 800 g thôi, cộng cả lúc mới sinh con mới được có 3,7 kg có khi chỉ bằng một bé mới sinh. Cả tháng ròng ba vất vả chăm con vậy mà cân nặng chẳng nhích nổi tẹo nào nên ba đã lên chiến thuật ép mẹ ăn thật nhiều. Lúc rảnh rỗi khi con lăn ve ra ngủ, ba vội vàng lên mạng học hỏi các bậc tiền bối về cách chăm sóc cho hai mẹ con, những món ngon lợi sữa như sú giò linh đu đủ, cháo sú giò, gà hầm, chân chó đen, củ chuối xào...được ba trổ tài hết sức.
Mới đầu bà nội, ngoại cũng giành làm nhưng ba bảo những ngày nghỉ phép ba muốn làm tất mọi việc để giành thời gian cho bà nghỉ ngơi tiếp sức khi ba quay lại đơn vị. Nên hai mươi ngày phép ba vừa nấu ăn vừa giặt quần áo cho hai mẹ con, tối tối lại giành ẵm con cho mẹ con ngủ. Thú thật với con nhiều khi ba cũng thấm mệt lắm, có lần ngồi ẵm con mà ba ngủ gật lúc nào không biết đến khi con khóc thét lên vì tè dầm ướt đẫm cả áo lẫn quần ba mới giật mình. Chăm hai mẹ con mà ba gầy đi mất mấy ký, đến cơ quan làm việc nhiều lúc mắt cứ díu lại may mà mấy chú trong phòng thông cảm tạo điều kiện chứ không thì...
Thú thực nhiều khi chăm con bố cũng thấy mệt lắm lắm... (ảnh minh hoạ)
Không phụ công chăm sóc của ba, những món ăn lợi sữa tuy ngấy đến tận cổ nhưng mẹ con cũng cố ăn để lấy sữa cho con bú. Cũng may con chỉ thức đêm và khóc mấy tháng cữ, bù lại từ tháng thứ hai con chịu khó ti mẹ ngon lành. Sữa mẹ con được cái mát và đặc nên sau kế hoạch đổi chiến thuật của ba cộng với quyết tâm của mẹ, con đã được đón nhận những dinh dưỡng bổ dưỡng từ nguồn sữa mẹ trong 6 tháng đầu đời. Kết quả của 6 tháng nuôi con bằng sữa mẹ: Mẹ tăng 10 kg, ba giảm 3 kg còn con thì trên cả tuyệt vời: tháng đầu con lên 800 g 10 ngày tháng thứ 2 con lên 1,1 kg 10 ngày tiếp theo con lên 1,1 kg (điều này thật 100% vì 10 ngày tháng thứ hai bà nội xin đón con từ bà ngoại về chăm sóc và hai bà đã đem cân ra thử ^ ^) đến tháng thứ 3 con lên 1kg...Tổng cộng 6 tháng con cân nặng 9 kg (tính cả lúc con sinh). Và hết cữ con cũng không còn khóc đêm nữa, con cứ thế lăn ra ngủ nên mẹ con cũng rảnh rang và ba cũng được mẹ chuyển một phần việc mới đó là kế nhiệm công việc giặt đồ từ tay bà ngoại. Cứ sáng sớm ba dậy tập thể dục với một chậu vừa khăn sữa, vừa tã, quần...sau đó mới được đi làm con à...
Những ngày ở nhà cùng hai mẹ con, chia sẻ những công việc vẫn được coi là của chị em phụ nữ, ba mới hiểu được những công việc không tên sao nhiều đến vậy. Có làm những công việc này ba mới hiểu sự hy sinh thầm lặng, những sớm hôm tảo tần của bà nội những ngày chăm sóc ba cách đây mấy chục năm về trước. Từ đây, ba nguyện chia sẻ cùng mẹ con, cùng gánh vác những công việc nhà để gia đình ta mãi là một gia đình đầm ấm, hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bi kịch hôn nhân không tình yêu Khát khao và bản năng trong tình yêu đôi khi khiến con người ta rơi vào bi kịch. Có những người vợ, người chồng vì cố tình dối lừa cảm xúc "chiếm hữu" nửa kia cho mình để rồi cuối cùng phải ngậm ngùi, đau đớn. Cuộc sống sẽ thực sự tuyệt vời khi yêu và lấy được người mình yêu. Nhưng không...