Bật cười với bức thư gái ế gửi chồng tương lai đang “xoắn” lấy chồng
Em muốn anh tới, để em khỏi phải mải miết chạy đuổi tìm anh nữa, để mẹ hết hẳn bệnh càu nhàu em là gái ế mà không biết xấu hổ, rồi thúc giục em đi tìm anh…
Năm nay em cũng đã bước sang cái t.uổi mà thiên hạ gắn cho cái mác gái già, gái ế rồi. Cuối năm về quê ăn Tết là y như rằng các cụ nhìn em như thể đang ôm bom nguyên tử trong nhà ấy anh ạ, mặc dù em nhỏ nhắn, hiền dịu và vô hại biết chừng nào. Cứ thò mặt ra ngoài là hàng xóm nhìn em như nhìn người nổi tiếng. Họ xúm lại hỏi han – những câu xưa như người nguyên thủy mà có lẽ chẳng cần em kể ra anh cũng biết.
Đấy, phần là em muốn chiều lòng bố mẹ, chán nản với sự hỏi han nhiệt tình quá mức của hàng xóm, và phần nữa là em cũng oải với việc lê la café cùng mấy con bạn cùng cảnh ngộ rồi. Thêm nữa, em trai em mới lấy vợ, sinh được đ.ứa b.é nhìn kháu lắm. Bế ẵm nó, ngắm nó, em tự dưng cũng muốn có 1 đứa như thế. Tổng hợp các lí do lại thì là, em muốn lấy chồng rồi anh ạ! Vì thế mà, anh, lấy em nhé!
Anh, lấy em nhé! Em không xinh như hotgirl nhưng anh yên tâm, em cũng không xấu như Thị Nở đâu. Vẻ ngoài của em cũng đủ để mọi người xung quanh anh có thể thốt ra những câu, đại loại như: “Nhìn cũng được!”, “Cũng tạm! Không xinh không xấu!”, “Nhìn kĩ cũng có nét duyên!”… Chân em không dài như người mẫu, nhưng em đủ cao để với tới những cái cần với! Nếu không với được những thứ cao quá thì em có thể kê ghế, lấy gậy khều…, muôn ngàn cách để linh động mà, đâu phải chân không dài thì đành chịu c.hết, phải không anh! Thế thôi, cho ngoại hình, cũng là đủ rồi anh nhỉ! Em nhớ, cánh con trai các anh thường kháo nhau, đừng nên lấy vợ đẹp mà, cứ thường thường bậc trung là… dễ “xài” nhất!
Anh, lấy em nhé! Em không sắc sảo nhưng em tự thấy mình cũng đủ hiểu biết và biết suy nghĩ, có nhiều người còn khen em thông minh ấy chứ! Trong đời sống hàng ngày, trong các mối quan hệ, em tin mình sẽ biết đối nhân xử thế, biết thế nào là nên và không nên, biết chừng nào là đủ. Con chúng mình sau này sẽ được thừa hưởng nguồn gene tốt từ anh và em, và em nhất định sẽ dạy dỗ chúng trở thành những con ngoan trò giỏi, những con người có ích!
Lấy em nhé, em không hứa sẽ làm cô vợ ngoan gọi dạ bảo vâng, anh nói gì cũng nghe răm rắp không cãi lại nửa lời, cũng chẳng không dám nói lên ý kiến của mình. Cuộc sống chung sẽ có nhiều khó khăn, chông gai, cũng như 2 cái tôi của 2 con người khác nhau sẽ có những xung đột, bất hòa, và em hứa sẽ lắng nghe anh, cố gắng để hiểu anh, thông cảm cho anh, làm người bạn chia sẻ mọi thứ trong cuộc sống của anh, là bến đỗ bình yên cho anh cả đời.
Lấy em anh nhé, em hứa sẽ không nói nhiều lải nhải, càu nhàu cả ngày làm anh nhức đầu như những bà vợ trong phim đâu. Nhưng nếu anh bừa bộn luộm thuộm, anh đi nhậu nhẹt rong chơi tối ngày, anh bỏ bê vợ con, anh à ơi cô nàng khác nào đó, thì chắc chắn em cũng sẽ cằn nhằn đấy! Em sẽ không bắt anh phải thế này, muốn anh phải thế nọ theo ý thích riêng của mình. Anh là anh, và em tôn trọng điều đó. Nhưng em rất mong, cái gì là xấu, là không tốt, thì anh sẽ sửa dần dần cho tốt lên, để cuộc sống chung của mình được dễ chịu, vui vẻ hơn anh nhé!
Anh, lấy em nhé! Em sẽ tặng anh những đ.ứa t.rẻ mạnh mẽ, thông minh giống anh và biết điều, dịu dàng giống em. Em sẽ yêu thương bố mẹ anh, làm tròn đạo dâu con với ông bà, coi những người thân của anh cũng như những người họ hàng anh em của em vậy. Chúng ta sẽ cùng chung tay xây 1 tổ ấm hạnh phúc viên mãn tròn đầy, anh nhỉ!
Có em trong đời, anh sẽ được một cô vợ không hẳn tuyệt vời về mọi mặt, nhưng chắc chắn sẽ là người có đủ tình cảm để chia sẻ cùng anh những đắng cay ngọt bùi của cuộc đời. Còn về khoản chân thành và chung thủy thì em có thừa để gắn bó với anh cho tới lúc đầu bạc răng long. Em rất chắc chắn về điểm này, vì thế, nếu anh bỏ lỡ em, anh sẽ hối tiếc rất nhiều đấy! Vì thế mà, anh, lấy em nhé!
Video đang HOT
Còn về tiêu chuẩn của em ư, không nhiều đâu anh ạ! Em có như nào thì em cũng mong ở anh như thế thôi! Các cụ chẳng bảo, lấy nhau thì phải đôi lứa xứng đôi mới được bền lâu, chênh lệch, cọc cạch thì chẳng chóng thì chầy cũng trở thành khập khiễng kê sao cho vừa còn gì! Em chẳng cần anh phải đẹp trai lồng lộng, giàu có nứt đố đổ vách hay ga lăng hết cỡ đâu. Chỉ cần anh bình thường, giản dị, chân thành và chung thủy, là em mãn nguyện lắm rồi!
Em muốn anh xuất hiện, để ôm anh thật chặt và nói với anh rằng: “Anh trốn em lâu quá, em rất nhớ anh!”. Em muốn anh tới, để em khỏi phải mải miết chạy đuổi tìm anh nữa, để mẹ hết hẳn bệnh càu nhàu em là gái ế mà không biết xấu hổ, rồi thúc giục em đi tìm anh, để những người quen biết không còn thắc mắc và hỏi thăm về anh suốt ngày, để em tránh được hàng tá những rắc rối với những sự gán ghép, những ông mai bà mối nghiệp dư.
Anh đến bên em đi, để em có thể tự nay nấu cho anh những món anh thích, mua cho anh những bộ quần áo thật đẹp, chọn cho anh những chiếc cà vạt thật vừa – những điều em chỉ dành riêng cho người em gọi là chồng! Nhất định đấy!
Theo Afamily
Những người lính “có duyên” với Trường Sa
Có người mải miết làm nhiệm vụ canh giữ nơi đầu sóng ngọn gió mà không màng tới hạnh phúc riêng tư; có người cứ lên đảo làm nhiệm vụ 2 tháng là vợ lại một mình... "vượt cạn". Họ tự nhận mình có cái duyên với Trường Sa, với biển đảo quê hương.
Hai anh em "rủ nhau" ra Trường Sa
33 t.uổi, 15 năm khoác áo lính, 7 năm làm nhiệm vụ trên các đảo thuộc quần đảo Trường Sa, khi nhắc đến chuyện lập gia đình, Trung úy Bùi Minh Nam (đảo Sơn Ca) chỉ cười mà rằng: "Mình cứ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ Đảng và Nhà nước giao phó, còn hạnh phúc lúc nào đến thì đến!".
Nhà chỉ có 2 anh em trai, dường như cả hai anh em Trung úy Nam đều có cái duyên với biển nước Trường Sa. Năm anh Nam 11 t.uổi, anh trai Bùi Minh Sâm đã lên đường làm nhiệm vụ canh giữ, bảo vệ chủ quyền trên quần đảo Trường Sa. Đến nay, không còn đảo nào anh Sâm chưa đặt chân tới. Có đảo, anh Sâm đến làm nhiệm vụ 3-4 lần.
Các chiến sỹ đảo Nam Yết tăng gia sản xuất.
Hình ảnh người anh trai khoác trên mình chiếc áo xanh anh bộ đội Cụ Hồ đã hun đúc, xây dựng tình yêu đối với người lính của cậu bé Nam ngày nào. "Từ bé tôi đã ao ước được trở thành bộ đội, được canh giữ, bảo vệ quê hương. Được làm nhiệm vụ ở Trường Sa vừa là niềm vinh dự, vừa là khao khát của tôi cũng như bao người lính khác." - anh Nam chia sẻ.
Học hành xong xuôi, đang làm công nhân cầu đường, chuẩn bị được vào biên chế nhà nước, thấy có đợt tuyển quân, anh Nam tức khắc làm đơn xin nhập ngũ. "Gia đình tôi lúc đầu cũng can ngăn nhưng sau mọi người đều tôn trọng ý kiến của tôi. Bắt nguồn từ truyền thống gia đình, từ tình yêu người lính, tôi luôn muốn trở thành một người lính hải quân như anh trai tôi và đó là cơ hội để tôi thực hiện ước mơ." - Trung úy Nam nhớ lại.
Vào quân ngũ, anh Nam được đào tạo chuyên sâu về tăng thiết giáp. Đến năm 2008, ước mơ được tới Trường Sa của anh trở thành hiện thực. Được đơn vị giao nhiệm vụ, Trung úy Nam đã đến hầu hết các đảo trên quần đảo Trường Sa.
Chiến sỹ đảo Sơn Ca vui chơi thể thao sau giờ trực.
"Sống giữa mênh mông biển nước, chúng tôi cảm nhận được tình đồng chí, đồng đội ấm áp thế nào. Anh em trong đơn vị luôn đoàn kết, giúp đỡ nhau trong công tác cũng như trong cuộc sống đời thường, khi mà ai cũng xa nhà, xa người thân." - anh Nam tâm sự.
Nhẩm tính, từ khi anh Nam khoác lên mình chiếc áo lính đến nay đã 15 năm, hai anh em anh Nam mới tề tựu cùng gia đình ăn được 2 cái Tết. Cùng canh giữ trên sóng nước Trường Sa nhưng hai anh em mỗi người mỗi đảo. 7 năm làm nhiệm vụ ở Trường Sa, anh Nam mới chỉ 2 lần tình cờ gặp anh trai trong các chuyến công tác đến đảo khác. Cả hai lần, hai anh em chỉ có thể vẫy tay chào nhau!
Cứ lên đảo 2 tháng là vợ lại... đẻ!
Đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên rất thú vị của vợ chồng Trung úy Đỗ Việt Tiến (công tác tại đảo Nam Yết). Tự nhận mình có lỗi với vợ rất nhiều, thương vợ một mình tần tảo nuôi con, nhiều lúc anh Tiến phải tự động viên mình: "Đời bộ đội nay đây mai đó, công việc do đơn vị phân công, mình phải cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.".
Học xong phổ thông, anh Tiến nhập ngũ. Kể từ đó, cuộc sống của anh gắn liền với những hòn đảo quê hương. Từ Côn Đảo, Hòn Tre, Bình Ba gần với đất liền, đến các đảo trên quần đảo Trường Sa như Nam Yết, Trường Sa Đông, Sinh Tồn Đông, Sơn Ca..., Trung úy Tiến đều đã từng làm nhiệm vụ trên đó và gắn bó với các đảo như ngôi nhà thứ hai của mình.
Tin nhắn Trung úy Đỗ Việt Tiến nhận được lúc nửa đêm khi vợ một mình vào bệnh viện sinh con.
Mối tình của anh Tiến với người vợ bây giờ cũng bắt nguồn trên đảo. Năm 2007, anh Tiến công tác tại đảo Bình Ba đã tình cờ gặp cô cán bộ đoàn ra giao lưu với chiến sỹ đảo. Tình cảm nảy sinh, hơn 1 năm sau, hai người kết hôn.
Ngày anh lên đường ra đảo Nam Yết làm nhiệm vụ, vợ anh đang mang bầu tháng thứ 7. Hai tháng sau, anh nhận được tin vợ đã sinh cho anh một đứa con trai.
Sau khi làm nhiệm vụ trên một số đảo khác, giữa năm 2014, anh Tiến được đơn vị giao nhiệm vụ trở lại đảo Nam Yết. Và cũng chỉ hai tháng sau, một đêm cuối tháng 10/2014, khi đồng hồ đã chỉ qua 0h, anh nhận được tin nhắn từ vợ: "Ba ngủ chưa, vợ đang ở bệnh viện đi đẻ nè."
Thương vợ đêm hôm một mình đi xe máy đến bệnh viện đẻ, anh Tiến càng cảm nhận sự thiệt thòi của người vợ khi chồng mình là lính, lại là lính đảo.
"Vợ mình làm công tác xã hội nên hiểu, chấp nhận và thông cảm cho chồng. Những lúc vợ vất vả như vậy mà không có chồng bên cạnh, mình cũng chỉ có thể động viên vợ cố gắng. Cả hai vợ chồng mình đều là Đảng viên nên cần phải đi đầu để mọi người làm theo." - anh Tiến chia sẻ.
Mỗi lần về phép, anh Tiến dành hầu hết thời gian chăm con, chia sẻ công việc gia đình với vợ. Lần về phép khi đứa con trai đầu lòng của anh được 9 tháng, anh mừng đến phát khóc khi chìa tay ra, đứa con cũng lao vào lòng bố. Chỉ được vài phút, đ.ứa t.rẻ thấy lạ, khóc ré lên.
"Vợ một mình chăm 2 con vất vả lắm. May có họ hàng, hàng xóm giúp đỡ nên mình cũng bớt lo lắng, yên tâm công tác, hoàn thành nhiệm vụ đơn vị giao." - anh Tiến tâm sự.
Khánh Linh
Theo dantri