Bắt con trai b.ỏ v.ợ để lấy cô gái mình thích, tôi nhận kết đắng!
Ngày con trai dẫn về một cô gái có ngoại hình thua xa cô gái kia, tôi đã không tỏ một thái độ hào hứng gì, thậm chí bữa ăn, tôi còn không thèm nói một lời.
Tôi đã từng nhắm cho con dâu một người ưu tú, theo tôi là vậy. Là cô gái con của người bạn thân, xinh đẹp, có công việc ổn định. Căn bản, cô gái đó khéo léo, lúc nào cũng chu đáo với tôi. Ngày nào cũng không quên mua quà tặng tôi. Tôi cảm thấy đó là người biết cư xử, biết ăn nói, sau có về làm dâu cũng dễ bề nói chuyện với nhau, cũng được con dâu quan tâm, chăm sóc. Trong đầu tôi mặc định con trai mình sẽ lấy người con gái như thế. Nhưng thật không ngờ…
Ngày con trai dẫn về một cô gái có ngoại hình thua xa cô gái kia, tôi đã không tỏ một thái độ hào hứng gì, thậm chí bữa ăn, tôi còn không thèm nói một lời. Cô ấy cũng buồn nhưng tôi cảm nhận được sự cố gắng, nỗ lực của con dâu tương lai về ra mắt mẹ chồng.
Tôi dùng mọi cách để cấm đoán con trai nhưng kết quả không thành. Cuối cùng, tôi phải cắn răng chịu đựng, lấy cho con một người mà tôi không hề ưng ý. Tôi sợ, những tháng ngày sau này sẽ không sống yên thân với con dâu rồi không được đối đãi tử tế. Nên, khi con dâu chuẩn bị về nhà chồng, tôi đã lập ra sẵn một bản kế hoạch &’hàn.h h.ạ’ để hả hê cái sự dám làm trái lời tôi, hả hê cái sự, biết thế nào là lễ độ nếu cứ cố tình lấy con trai tôi.
Tôi dường như không cho con dâu được một ngày sống thoải mái. Từ việc con đi làm, đi chơi với bạn bè, tôi đều cấm đoán, thậm chí kiếm cớ để con không thể nào bước ra khỏi nhà. Tôi tước quyền tự do của con dâu và liên tục bắt con dâu làm tất tần tật mọi việc trong gia đình, cấm thuê giúp việc.
Cứ con dâu thích gì thì tôi lại nói với con trai rồi giọng kể lể, khổ sở, khóc lóc để con trai thương tôi, để con trai chấp nhận nói vợ mình. Tôi luôn vu vạ, nó.i xấ.u con dâu với hàng xóm, cho người ta nhìn con dâu bằng ánh mắt khác, để tôi được tiếng là mẹ chồng tốt nhưng bị con dâu đối xử không ra gì.
Video đang HOT
Tôi còn đương nhiên gọi cô gái tôi thích tới nhà chơi, để cho con trai và cô ta ăn cơm cùng mâm, rồi còn hết lời khen ngợi sự khéo léo của cô gái ấy trước mặt con trai và con dâu mình. Được cái, cô ta cũng vẫn thích con trai tôi và bảo &’đợi anh ấy b.ỏ v.ợ, cháu sẽ làm con dâu bác’. Tôi ngầm hiểu câu nói đó và muốn xúc tiến nhanh cho con trai mình phải li dị vợ bằng mọi giá.
Có lẽ, vì sự chèn ép của mẹ chồng nên con dâu không chịu được và đã phải cãi lại, rồi to tiếng với tôi. Nhân cơ hội đó, tôi đã được hả hê, đã gọi người tới chứng kiến và dễ bề tống cổ con dâu ra khỏi nhà. Con trai không còn cách nào khác vì rất nhiều người chứng kiến cảnh tượng ấy. Còn cô ấy cũng không cần ở trong nhà chồng như thế này nữa.
Tôi vui vẻ, nói với con cưới cô gái kia về. Con trai tôi cũng có vẻ miễn cưỡng để chiều lòng mẹ. Và vì trót tát vợ một cái hôm vợ láo với mẹ nên bây giờ cũng không còn cách nào níu kéo. Ngày về nhà chồng, cô con dâu mới tỏ ra ngoan ngoãn, vui vẻ ân cần với tôi, khiến tôi vô cùng hài lòng. Con dâu mới còn đưa tôi đi mua đồ, mua vé máy bay cho tôi đi chơi một chuyến thật thích thú. Tôi vui lắm.
Nhưng ngày vui chưa tày gang. Đúng hơn 1 tháng sau khi về làm dâu, mọi thứ bắt đầu đảo lộn. Con dâu thuê giúp việc về nhà, không động tay chân vào bất cứ việc gì. Tôi bảo con dâu nấu cơm ngày cúng giỗ, con dâu cũng ngủ tới 9 giờ mới dậy, tôi lại phải lo toàn bộ. Rồi bảo con đi chợ, con cũng ngủ nướng không chịu đi.
Ngủ dậy, bảo ở nhà làm việc, con xách xe ra ngoài đi cà phê. Có gọi về ăn cơm cũng bảo không về vì đang bận gặp đối tác.
Dường như con dâu chỉ đi làm, xong rồi về nhà, đi chơi, đi ngủ, đi du lịch. Có thi thoảng con dâu đưa tiề.n rồi mua cho tôi cái này cái nọ, nhưng tôi cảm giác đó như kiểu chỉ mua chuộc mình còn không có tình cảm gì. Có hôm nghe được chuyện con dâu nói với mẹ đẻ rằng &’cứ cho bà ấy ít tiề.n, ít quà là bà ấy im ngay, dám nói gì con’, tôi sốc nặng. Hóa ra, xưa nay, con dâu chỉ nghĩ tôi là người thích tiề.n bạc, quà cáp và không coi trọng chuyện tình cảm mẹ con.
Tôi nói gì con dâu cũng cãi nhem nhẻm. Đó là lần tôi sốc nhất khi tôi bảo phải đi về quê nội giỗ, không được về nhà. Con dâu kiên quyết không về nói có việc phải về nhà mình, vì nhà mình cũng có giỗ. Tôi hốt luôn. Nghĩ lại mình đâu có đối xử tệ, yêu quý cô ta mà cô ta lại co.i thườn.g mẹ chồng như thế. Tôi giận, tôi buồn và thất vọng. Tôi dần cảm nhận được sự khác biệt giữa dâu mới và dâu cũ, ân hận vì mình đã bỏ rơi con dâu cũ để cưới về cho con trai một người như thế này. Nói con nấu cơm có khách thì chỉ ra ngoài mua đồ ăn sẵn mà thôi. Nghĩ thật cực !
Bây giờ, tôi phải mua nhà cho con trai ra riêng và không còn can thiệp được vào chuyện của chúng nữa. Chính tôi là người sợ phải sống chung với con dâu chứ không phải là con dâu sợ sống chung với mẹ chồng nữa. Thật chua chát thay!
Theo Khám phá
Tôi khổ sở là vì ai trong cái gia đình này
Tôi đã hi sinh cả cuộc đời mình để chăm lo cho hạnh phúc gia đình, vậy mà anh ta nhẫn tâm b.ỏ v.ợ con để đến với người con gái khác.
Lúc nào em cũng canh cánh trong lòng nỗi lo về tương lai, bởi thừa biết trời sinh voi mà không sinh cỏ. Không lẽ cứ làm viên chức ngày tám tiếng, lương lẹt đẹt vài triệu không đủ chi tiêu? Không lẽ cứ cam phận suốt đời ở trọ, thỉnh thoảng lại lang thang tìm nhà khắp hang cùng ngõ hẻm? Không lẽ để con cái mình sau này muốn học trường công cũng khó khăn chỉ vì không có hộ khẩu Hà Nội? Em lo lắng đến mức mất ngủ nhiều đêm, vậy mà anh dương như chẳng nghĩ gì.
Em bàn với anh ý định xin nghỉ việc xoay vốn làm ăn, anh giãy nảy nói em mạo hiểm, xin nghỉ rồi nhỡ làm ăn thua lỗ muốn đi làm lại cũng khó tìm việc. Anh luôn vậy, cứ lăn tăn mãi như thế thử hỏi đến bao giờ mới khá hơn. Lúc quyết định buôn bán hàng thùng, em đã biết trước thể nào anh cũng phản đối kịch liệt, nhưng không nghĩ sẽ đến mức anh nói em làm vợ kiểu gì mà khiến chồng phải xấu hổ với bạn bè. Đã có lúc em cay đắng nghĩ, em không chê anh nghèo, sao anh lại khinh em lam lũ?
Trên đời ai chả muốn nhàn hạ tấm thân, nhất là phụ nữ. Trước kia lúc còn làm công sở, sáng ra thảnh thơi váy vóc phấn son trước giờ đến công ty. Chiều về cũng chỉ từng ấy việc, quanh quẩn đi chợ nấu cơm, tắm giặt rồi nghỉ ngơi xem phim, đọc sách. Còn bây giờ em bận bịu luôn tay, nhiều hôm sáng ra chưa kịp chải tóc đã vội mở cửa hàng. Tóc búi cao, quần áo xắn lên cho đỡ vướng, chưa kể bán hàng thùng nên mùi ẩm mốc bám vào cơ thể hôi hám suốt ngày.
Chẳng cần anh ch.ê ba.i em cũng biết tự xót mình. Có lúc tủi thân khi thấy bạn bè quần là áo lượt, ngồi bàn máy, đi gặp đối tác rồi tiệc tùng sang trọng, chả bù cho em từ sáng sớm đến tận đêm chỉ thấy bên tai toàn lời kì kèo mặc cả. Hôm nào xui còn gặp mấy bà ghê gớm, hàng thì không mua mà kiếm cớ gây sự chử.i bới ầm nhà. Quần áo đổ ra cả kiện, anh mấy lần gầm lên "trông có khác gì một đống giẻ lau". Anh ngại với thiên hạ vì có cô vợ là con buôn, sợ người ta nhìn vào tưởng em học thấp. Mà buôn thứ gì sạch sẽ tinh tươm đã đành, đằng này...
Đã mấy lần anh hỏi "Em không thấy tiếc công sức bố mẹ phải vất vả nuôi em ăn học đàng hoàng hay sao?". Tiếc chứ sao không, nhưng thiên hạ cũng khối người như em cất bằng cấp vào tủ, từ chối một công việc an nhàn để bươn chai mưu sinh. Việc em làm cũng đàng hoàng đấy thôi. Em bỏ công sức, tiề.n của ra làm ăn chân chính chứ có xin xỏ, lừ.a lọ.c ai đâu mà anh phải phiền lòng? Nếu có thiệt thòi cũng là em vì gia đình mà thiệt. Anh đã không động viên còn nhâm nhăng đi đâu cũng sợ nhất nghe người ta hỏi "vợ làm nghề gì?".
Em thấy cũng may mà việc buôn ban thuận lợi, chứ nếu không chẳng biết còn phải đau đầu vì anh đến mức nào. Tụi mình cũng đã tiết kiệm được ít tiề.n mua đất. Chẳng phải em kể công với anh, chỉ có điều em vẫn phải nói ra để anh nhìn nhận mọi chuyện khác đi cho dễ sống. Chí ít cũng mong anh biết cảm thông để tôn trọng công việc em đang làm.
Thời buổi kinh tế ngày càng khó khăn, bao nhiêu người vẫn vừa phải đi làm vừa buôn bán thêm kiếm sống. Mưu sinh chân chính có gì phải xấu hổ hơ anh. Sĩ diện hão đâu nuôi được ta sống. Những điều đơn giản ấy thiên hạ hiểu mà sao anh mãi không chịu hiểu?
Theo Phunuvagiadinh.vn
Con xin mẹ đừng ghét b.ỏ v.ợ con nữa Đêm đến chỉ có những điếu thuố.c nhỏ làm bạn với con, Con đau khổ khi đứng giữa mẹ và vợ xung đột, nhưng mẹ ơi vợ con nó cũng ngoan đấy chứ. Ba giờ sáng, ngày thứ ba, khi chiếc lá bên ngoài cửa sổ vội vã rụng cho kịp mùa thu. Con trai của mẹ cũng vội vã viết những dòng...