Bất chấp tiền tài, cuộc đời tôi may mắn và hạnh phúc khi có anh
Khi lấy chồng, tôi 22 tuổi, còn anh 26 tuổi. Bấm đốt ngón tay, giờ đây tôi đã kết hôn được 11 năm.
Hồi tôi quyết định lấy anh, hầu hết mọi người trong gia đình đều phản đối. Trong mắt cả nhà, anh chẳng có một ưu điểm nào nổi bật, chỉ là công nhân đường sắt bình thường, không có học vấn, kinh tế gia đình khó khăn…
Nhưng tôi vẫn nhất quyết làm theo ý mình. Hai vợ chồng trẻ tuổi, khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, không có nhà, không có đồ đạc, không có tất cả những gì cơ bản mà hai vợ chồng mới cưới phải có.
Lấy nhau 11 năm, chuyển nhà 6 lần, 5 lần đầu đều là nhà đi thuê, lần cuối cùng sau 7 năm chung sống và có một cậu con trai 2 tuổi, chúng tôi mới có được một căn nhà của riêng mình nhờ sự tích cóp cần kiệm của cả hai vợ chồng. Dù kinh tế không khá giả, nhưng cuộc sống của chúng tôi rất hạnh phúc. Anh không hút thuốc, không uống rượu, không la cà quán xá, không đánh bạc, bao năm nay vẫn chỉ chung thủy với vài bộ quần áo do cơ quan phát, nhưng với tôi, anh không do dự mua quần áo tặng tôi, kể cả mua những món đắt tiền mà bản thân tôi cũng không dám mua.
Cuộc đời tôi quả thật rất may mắn và hạnh phúc khi có anh – Ảnh minh họa
Video đang HOT
Cuộc sống cứ êm đềm trôi đi như thế. Rồi có một lần, tôi bị đau dạ dày, bác sỹ nói không sao, còn tôi cũng không để ý lắm. Vậy mà anh nhất định lặn lội đưa tôi lên tận Hà Nội để kiểm tra, kết quả là phải phẫu thuật ngay, và cũng không bài trừ khả năng bị ung thư.
Đó là một tin sét đánh đối với vợ chồng tôi. Đầu óc tôi trống rỗng, chỉ biết ùa vào lòng anh mà khóc như một đứa trẻ. Ở độ tuổi 33 này, tôi còn rất nhiều ước mơ chưa kịp thực hiện, nhiều kế hoạch chưa kịp hoàn thành, nhiều trách nhiệm phải gánh vác, nhiều món nợ tình người chưa kịp trả. Tôi thực sự không nỡ lòng nào ra đi như thế. Anh nhìn sâu vào mắt tôi, an ủi tôi: “ Em sẽ không sao đâu. Đó chỉ là sự thử thách của ông trời đối với vợ chồng mình, chúng ta nhất định phải vượt qua được. Em phải tin vào bản thân, phải tin vào anh chứ“.
Trước khi phẫu thuật, anh chuẩn bị đồ dùng quần áo cho tôi, im lặng không nói một lời nào. Tay cầm chiếc túi, cố nuốt nước mắt vào trong, tôi mỉm cười dùng giọng điệu bình tĩnh nhất có thể để nói với anh: “ Ông xã ơi, không được đi đâu xa đâu nhé, hãy đợi em trở ra“, rồi bước thẳng theo bác sỹ vào phòng mổ, không dám quay đầu lại để nhìn gương mặt tiều tụy và những giọt nước mắt của anh.
Anh gầy đi rất nhiều, hai mắt trũng sâu, đang cần mẫn lau từng giọt mồ hôi cho tôi. Đó là ấn tượng đầu tiên sau khi tôi tỉnh lại. Anh khóc, nắm tay tôi run run: “ Em ơi, đã có kết quả rồi. Là u lành tính thôi, bác sỹ đã cắt bỏ đi rồi. Em cố gắng dưỡng sức là sẽ mau khỏe lại thôi“.
Đến giờ này, tôi và những người trong gia đình đều thấy rằng, sự lựa chọn của tôi thật hoàn hảo bởi cái mà chúng tôi đang sở hữu những cái được lớn hơn rất nhiều thứ mà anh còn thiếu kia. Cuộc đời tôi quả thật rất may mắn và hạnh phúc khi có anh.
Theo GĐVN
Vì một lần ngoại tình mà tôi phải sống trong tủi nhục hết đời
Tôi và Vương kết hôn, dù khi đó bố mẹ tôi không ưa anh cho lắm bởi anh là người không có kinh tế, tuy nhiên chúng tôi rất yêu nhau và mọi chuyện vẫn diễn ra tốt đẹp.
Sau khi kết hôn quả nhiên Vương đối xử với tôi rất tốt, anh chủ động gánh vác toàn bộ việc nhà, mọi chuyện anh đều nghe tôi và chiều tôi hết lòng. Nhưng cùng với thời gian, cuộc hôn nhân của chúng tôi cũng phai nhạt dần, Vương vẫn đối xử tốt với tôi nhưng sự ràng buộc về kinh tế khiến tôi bắt đầu thấy không thoải mái.
Năm 2016, tôi chuyển công ty và xin vào một công ty quảng cáo. Giám đốc công ty là nam, khoảng trên dưới 40 tuổi, trong mắt tôi, anh ấy là người đĩnh đạc, tinh tế, là một trong những tuýp đàn ông rất thành đạt. Anh ấy đã thích tôi ngay khi tôi mới tới làm, thỉnh thoảng anh còn tặng quà. Sau nhiều lần từ chối việc hẹn hò cũng như nhận quà thì cuối cùng tôi đã không kiềm chế được mình khi vượt quá giới hạn... Hồi mới đầu tôi còn cảm thấy áy náy, tôi biết Vương rất yêu tôi, tôi cũng yêu anh. Nhưng "chuyện đó" của Vương thì không ổn. Còn sếp thì biết nhu cầu này của tôi, lần nào anh cũng mang lại cho tôi sự khoái cảm. Nhưng sau đó tôi mới biết anh đã dùng thuốc kích dục nên mới "lợi hại" như vậy. Tôi cũng mua thuốc đó cho Vương nhưng lại bị anh mắng là không biết xấu hổ. Tôi tức lắm. Từ đó tôi không làm chuyện đó với Vương nữa mà suốt ngày đeo bám anh giám đốc.
Có lẽ tôi phải sống hết cuộc đời tù túng tủi nhục này sao - Ảnh minh họa
Cho đến một hôm tôi và giám đốc bị vợ anh nhốt trong phòng khách sạn... Vương ngượng chín mặt khi đón tôi từ tay vợ giám đốc. Về nhà, anh tức giận lao vào lắc vai tôi, chất vấn tôi: "Tại sao em lại đối xử với anh như vậy? Chẳng nhẽ vì anh ta có mấy đồng tiền thối đó sao?". Tôi cũng khóc: "Em xin lỗi, chuyện đến nước này, em không dám mong anh sẽ tha thứ, chúng ta hãy ly hôn đi". Vương kiên quyết không ly hôn. Anh bảo anh vẫn còn yêu tôi, hơn nữa trên đời này ai chẳng có lúc phạm sai lầm, biết lỗi mà sửa là được rồi.
Thế nhưng từ đó trở đi, trước mặt người ngoài, Vương rõ ràng quan tâm hơn tới tôi nhưng khi về nhà vừa đóng cửa là anh dường như biến thành một người khác, đối xử với tôi rất lạnh nhạt, luôn tìm cách chê bai, rè bỉu tôi.
Rồi tôi có bầu, Vương hứa sẽ quan tâm, yêu thương tôi. Sau khi đứa trẻ ra đời, Vương yêu cầu tôi ở nhà quán xuyến nhà cửa, con cái. Chúng tôi giống như một cặp vợ chồng rất "lịch sự", không cãi nhau, không đánh nhau, cũng không thân mật, nhìn thấy nhau trong nhà cũng gật đầu chào nhau, không khí lạnh nhạt này tôi nghĩ là do anh cố ý tạo ra, tôi hoàn toàn bất lực.
Hôm đi họp lớp tôi không báo cho Vương biết, sau đó tôi được mấy người bạn chở ô tô về. Không ngờ Vương đợi ngay ở dưới tầng, vừa nhìn thấy tôi anh liền xông ra chửi: "Cô còn muốn ra ngoài đĩ thõa nữa hả? Còn chưa thỏa mãn hay sao hả", nói rồi anh xông vào đánh tôi tới tấp.
Trước ánh mắt ngỡ ngàng của bạn bè, tôi nước mắt, nước mũi nhảy lên taxi, trên xe tôi nhắn tin cho Vương: "Chúng ta ly hôn đi, tôi không cần gì hết, con cái, nhà cửa đều là của anh". Nhưng sau 1 tháng, anh đã thuyết phục thành công khi đón tôi ở nhà ngoại, một lần nữa tôi tha thứ cho Vương.
Và cho đến giờ tôi vẫn không thể giải thoát được cho mình chỉ vì mỗi lần tôi muốn ly hôn thì anh lại đem con ra giằng buộc tôi, lại hạ mình đến van xin bố mẹ tôi. Có lẽ tôi phải sống hết cuộc đời tù túng tủi nhục này sao. Hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo GĐVN
Khi yêu "phi công" trẻ Sự xuất hiện của một chàng trai giống như hòn đá ném vào mặt hồ phẳng lặng khiến trái tim tôi gợn sóng, cuộc sống của tôi từ đó không còn yên ả nữa. Mai là một cô gái có thân hình nhỏ nhắn, đôi mắt thanh tú và khuôn mặt luôn biết cười. Nhìn cô ai cũng đoán chỉ khoảng 28,29 tuổi...